Đẹp và đảm đang vẫn còn bị chồng bỏ
Em tự thấy mình là người cư xử tâm lý, có học thức, có ngoại hình… nhưng tất cả không bù được khi em đã chọn sai người. Một người vốn không thể tự lo cho bản thân thì làm sao lo được cho người khác.
ảnh minh họa
Có thể chị là một người đàn bà đẹp, khéo léo trong ứng xử nhưng đây không phải là tất cả chị à. Em thấy chị là người may mắn vì tìm được một người chồng tốt, biết yêu chiều mình, biết kiếm ra tiền và hơn nữa là gia đình chồng có suy nghĩ thoáng và hiện đại.
Nếu nói về vẻ bề ngoài, em cũng tự tin lắm. Em cao 1m68, da trắng, nét khá Tây. Nhiều người còn nghĩ em sống ở nước ngoài mới về. Em đi chơi với hội bạn của chồng, nhiều người còn lao vào tán tỉnh em vì không biết em là vợ của bạn họ.
Đúng là có vẻ bề ngoài thì sẽ có nhiều sự lựa chọn tốt nhưng em đã bỏ qua tất cả các anh giám đốc hay chủ tịch tập đoàn để lấy anh. Gia đình anh định cư ở nước ngoài, so với ở Việt Nam thì cũng gọi là khá giả.
Trong một lần anh về Việt Nam chơi, bọn em quen nhau, yêu nhau và nhanh chóng đi đến kết hôn. Lúc đó em chìm đắm trong tình yêu mà không suy nghĩ gì nhiều, chỉ mong có thể ở bên anh ấy suốt đời.
Tính anh ấy hơi gia trưởng và hay ghen nên khi đến với anh, em cắt đuôi tất cả các vệ tinh. Thậm chí với cả mấy đứa bạn gái thân anh ấy cũng không muốn em đi cùng. Anh ấy nói cứ mỗi lần em ra khỏi nhà mà không có anh ấy đi cùng là anh ấy lại thấy lo. Vì thế em cũng chẳng đi đâu, trừ đi với đứa em gái hoặc đi với chồng.
Khi mới lấy nhau, anh ấy rất chiều chuộng và quan tâm em. Em nấu cơm thì anh ấy rửa bát, em dọn nhà thì anh ấy giặt quần áo. Nói chung bọn em chia sẻ công việc nhà với nhau chứ anh ấy không muốn để em làm một mình.
Video đang HOT
Mỗi đêm ngủ anh ấy đều cầm tay em đến sáng và kéo lại chăn mỗi khi em trở mình, hôn lên trán những lúc anh bất chợt dậy buổi đêm (em ngủ tỉnh lắm nên khẽ động là em cũng biết). Anh ấy nói em không phải đi làm, cứ ở nhà anh ấy sẽ lo hết. Đi làm rồi mang tiếng đàn đúm với công ty không ai mà quản được nên em cũng nghe theo và chỉ ở nhà lo cơm nước nhà cửa.
Em đã từng nghĩ em là người hạnh phúc nhất thế gian nếu không có một ngày. Anh cãi nhau với gia đình anh và tiền không còn được tiêu xài như trước. Em xin kể thêm là bọn em sống ở Việt Nam một mình, còn gia đình chồng em thì ở bên kia nên em không phải chịu cảnh bố mẹ chồng nàng dâu.
Anh lấy em và quyết định về Việt Nam sống. Gia đình anh phản đối vì cơ sở kinh doanh bên kia sau này không ai quản lý. Bố mẹ anh ấy nói là từ con và kệ cho anh ấy về Việt Nam sống thế nào thì sống chứ không cho cái gì. Tuy anh cũng có một số vốn dắt lưng nhưng lại đưa cho chị gái anh cầm hộ. Hàng tháng chị ấy gửi về cho một ít để chi tiêu.
Ba tháng đầu tiên anh về cũng là ba tháng hạnh phúc nhất của em. Nhưng rồi có một thực tế là anh quen được bố mẹ lo cho từ A đến Z, chẳng phải lăn lộn kiếm sống bao giờ và anh có thú vui là mua quần áo hàng hiệu.
Khi mà số tiền chị anh gửi về mỗi tháng chỉ đủ sống và anh ấy cũng chẳng có kế hoạch làm ăn gì nên càng ngày anh ấy càng chán nản. Tuy không nói thẳng ra nhưng anh ấy coi em như một gánh nặng của anh vậy.
Từ đó anh luôn tìm cách lạnh nhạt với em. Anh trách em không đi làm suốt ngày ở nhà và nói những lời rất khó nghe. Mặc dù bọn em chưa bao giờ cãi nhau, to tiếng với nhau nhưng tình cảm thì cứ ngày một nhạt nhòa đi. Và bùng nổ là hôm sinh nhật em.
Tiền mỗi tháng chỉ có vậy, anh ấy biết tháng đó là sinh nhật em nhưng anh cũng chẳng quan tâm xem mua quà gì cho em. Anh tự đi sắm cho mình một 1 cái thắt lưng và 1 đôi giày (hết vài triệu) và cuối tháng sinh nhật em thì anh ấy cho em đi ăn một bữa ăn 300 nghìn.
Tuy hơi chạnh lòng nhưng em không nói gì. Chắc anh cũng tự hiểu và lại càng thấy nản. Anh nói với em rằng sống như này không được đâu và muốn li hôn.
Em thật sự sốc. Em đã làm gì sai. Tất cả những gì em làm đều nghĩ đến anh ấy trước khi nghĩ đến bản thân mình. Anh ấy đi chơi về muộn cũng không bao giờ em khó chịu hay càu nhàu. Anh đi cafe với bạn bỏ em ở nhà chờ cơm cũng chẳng thèm gọi điện hay nhắn tin báo không ăn em cũng chưa từng trách…
Em tự thấy mình là người khá nhẹ nhàng trong cư xử, tâm lý, có học thức, có ngoại hình, nấu ăn ngon… Nhưng tất cả không bù được là em đã chọn sai người. Một người vốn không thể tự lo cho bản thân thì làm sao lo được cho người khác. Tờ đơn li hôn em đã kí, giờ chỉ chờ tòa đưa ra quyết định nữa thôi.
Em nói rằng khi nào xong thủ tục li hôn em mới dọn đi. Bây giờ đi ra đi vào nhìn mặt nhau mà lạnh lùng, vô cảm. Em không ngờ đây là con người em đã từng yêu tha thiết. Còn nhiều chuyện nói ra thì chua chát lắm nên em chỉ tâm sự đến đây thôi.
Mong rằng các chị em sẽ lí trí hơn khi chọn người kết hôn để không rơi vào hoàn cảnh như em.
Theo Afamily
Vợ sắp lâm bồn, chồng bỏ nhà theo chị dâu
Nhìn người anh trai bệnh tật nằm liệt giường hai giọt nước mắt còn đọng trên khóe mi như biết mọi chuyện, tôi chỉ muốn tìm hai con người độc ác ấy để trả thù cho những ngày tháng họ lừa dối anh em chúng tôi làm cái chuyện trái đạo đức, trái tình người mà thôi.
ảnh minh họa
Tại sao chị ấy không chọn một người ngoài, một người đàn ông để nương tựa, gia đình chúng tôi có ràng buộc gì chị đâu mà lại là chồng của tôi, cha của con tôi?
Gia đình tôi thuộc dạng gia đình khá giả trong huyện, anh trai tôi là một người có công ăn việc làm ổn định. Xưa kia, chị là một cô gái đẹp trong làng nên có rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng chị chỉ quyết lấy anh tôi. Nhưng mới cưới được hơn năm thì anh tôi gặp một tai nạn lao động buộc phải nằm liệt giường và phải điều trị thường xuyên tại bệnh viện thành phố.
Tuy là phận gái lại lấy chồng xa, nhưng tôi và chồng tôi vẫn lo chu tất cho anh trai mỗi lần anh lên điều trị. Những lần ấy, tôi và chồng đều thay phiên nhau vào bệnh viện chăm anh. Được hơn 3 tháng thì tôi mang thai nên thời gian vào chăm anh cũng thưa dần, chỉ còn mỗi chồng tôi thường xuyên lui tới giúp đỡ chị dâu. Ròng rã một năm trời, anh trai tôi cũng dần có những chuyển biến tích cực.
Thời gian này cũng là khoảng thời gian tôi lo lắng về mối quan hệ vợ chồng mình. Anh thường xuyên lấy cớ chị dâu nhờ mua cái này, cái nọ cho anh trai, có hôm đang ngủ thì tôi thấy anh lục đục dậy lấy xe máy đi đâu đó, khi hỏi ra thì anh bảo chị dâu nhờ mua cháo cho anh. Tôi lo sợ anh có tình cảm với chị dâu, nhưng cứ tự trách mình nhạy cảm quá mức. Rồi lo lắng cũng để đó bởi tôi chẳng bao giờ dám nghĩ họ lại dám làm chuyện gì trái với đạo lý.
Suốt thời gian sau đó, chồng tôi gầy đi trông thấy, nhiều hôm tôi còn thấy anh ấy đứng hút thuốc dưới hiên nhà và suy tư rất nhiều. Tôi có gặng hỏi thì anh chỉ im lặng, tình cảm vợ chồng cứ thế dần nhạt nhòa nhưng vì mang thai mệt mỏi nên tôi cũng không để ý.
Rồi cuối cùng, chuyện gì đến cũng sẽ đến. Anh thú nhận với tôi rằng anh ấy muốn ly hôn bởi đã yêu chị dâu của tôi, đó cũng là tháng cuối tôi mang thai đứa con của anh. Tôi đã sốc đến khụy ngã ngay trên sàn nhà, mặc cho tôi gào khóc, anh lặng lẽ ra khỏi nhà và ba ngày biền biệt anh không về nhà, tôi gọi điện anh cũng không nghe má.
Tôi chẳng dám nói chuyện này với ai, chỉ mong tìm được anh để hỏi cho ra nhẽ và khuyên anh hãy suy nghĩ lại vì đứa con của anh và tôi sắp chào đời, nó không thể bất hạnh như vậy được.
Tôi vào bệnh viện để chị dâu xem chuyện gì đã xảy ra, nhưng vừa đến nơi tôi đã thấy mẹ mình ngồi đó cầm tay anh trai tôi mà khóc.
Mẹ tôi hốt hoảng khi nhìn thấy tôi rồi nước mắt ngắn nước mắt dài kể lại cuộc điện thoại của chị tối qua. Vậy là họ đã ra đi với nhau. Chị ấy mong mọi người hãy tha thứ cho cả hai bởi họ quá yêu nhau, không thể sống thiếu nhau. Họ vào Sài Gòn và làm lại từ đầu sẽ mãi mãi không quay về nữa, nên cũng không mong mọi người tìm kiếm và làm mọi chuyện rối tung lên.
Giờ tôi khóc cũng chẳng giải quyết được điều gì, tôi hiểu anh hơn ai cả, anh vốn là một người sống nội tâm và có lẽ chị mới là tình yêu của anh chứ không phải tôi. Có lẽ là số phận đang trêu chúng tôi nhưng tại sao lại xảy ra khi đứa con đầu lòng của tôi chào đời?
Nhìn người anh trai bệnh tật nằm liệt giường hai giọt nước mắt còn đọng trên khóe mi như biết mọi chuyện, tôi chỉ muốn tìm hai con người độc ác ấy để trả thù cho những ngày tháng họ lừa dối anh em chúng tôi làm cái chuyện trái đạo đức, trái tình người mà thôi.
Tại sao chị ấy không chọn một người ngoài, một người đàn ông để nương tựa, gia đình chúng tôi có ràng buộc gì chị đâu mà lại là chồng của tôi, cha của con tôi?
Theo VNE
Chuối: Cách hay cho chị em giúp chồng bỏ thuốc lá Chuối là thực phẩm vừa rẻ, vừa ngon, mang lại lợi ích về sức khỏe mà hầu hết chúng ta không biết. Loại quả giàu vitamin B và nhiều khoáng chất này có thể giúp bỏ thuốc lá. Chuối là thực phẩm vừa rẻ, vừa ngon, lại dễ kiếm, chuối mang lại lợi ích về sức khỏe mà hầu hết chúng ta không...