Dẹp mại dâm như “đặc công đánh giặc”
Để triệt phá những ổ mại dâm lớn gây nhức nhối trên khu vực, các chiến sỹ công an đã phải ngụp xuống sông, núp dưới bèo, trèo cột bê tông ập vào phòng bắt quả tang các đối tượng mua bán dâm để mang lại bình yên cho khu vực.
Vụ triệt phá “tổ quỷ” của hai chị em Kim Đồng và Kim Giàng của công an xã Vĩnh Trinh (Vĩnh Thạnh, Cần Thơ) khiến “ấp sung sướng” náo loạn. Tuy nhiên, chỉ được vài hôm, các “động quỷ” lại hoạt động bình thường và hết sức cảnh giác.
Trước đây, công an huyện, thành phố từng vào cuộc truy quét, nhưng rồi đâu lại vào đấy. Cần Thơ truy quét, đám mại dâm dạt sang TP. Long Xuyên (An Giang), và khi An Giang truy quét, chúng lại trở về. Ấp Vĩnh Quy là khu vực giáp ranh giữa hai tỉnh, nên công tác truy quét rất khó khăn, chẳng khác gì đuổi vịt ở ruộng này, chúng lại chạy sang ruộng kia.
Công an xã Vĩnh Trinh chuẩn bị đi tuần tra
Nếu lực lượng công an không phải là người địa phương, không nắm được tình hình tận gốc rễ và không có quyết tâm triệt phá các ổ mại dâm, thì không thể giải quyết triệt để được tệ nạn.
Có một đặc điểm khiến việc triệt phá các ổ mại dâm rất khó, đó là các ổ mại dâm là những ngôi nhà kiên cố, được thiết kế đặc biệt, mặt tiền quay ra đường, hậu kéo dài ra tận sông Cái Sắn. Nhiều cuộc truy quét mại dâm khiến những người tham gia cười ra nước mắt. Công an biết có hoạt động mua bán dâm liền đột nhập, bọn bảo kê ra ám hiệu bằng tiếng “hú”, lập tức gái bán dâm và khách mua dâm nhảy ùm xuống sông bơi sang bên kia bờ, sang đất An Giang.
Khi gái bán dâm ở ấp Vĩnh Quy đã nhảy xuống sông thì không thể bắt được. Người Vĩnh Quy từ bé đã biết bơi lội vì sống bằng nghề cào hến, mà đám cave lớn lên cùng sông nước nên bơi rất giỏi. Chỉ tội mấy ông khách làng chơi, không biết bơi mà cứ nhảy xuống sông là phó mạng cho Hà Bá.
Nhớ lại vụ phá ổ chứa của tú ông Trần Văn Khanh mà các đồng chí không nhịn được cười. Khi công an xông vào, cả cave và khách cùng biểu diễn màn “khỏa thân nhào lộn” khi vọt qua cửa sổ lao xuống sông. Nhoáng cái bọn cave đã sang bên kia bờ, còn ông khách mua dâm thì cứ chới với giữa dòng nước. Anh em công an lại phải nhảy xuống vớt ông này lên, rồi làm các động tác hà hơi thổi ngạt mới cứu được mạng ông ta.
Trưởng Công an xã Vĩnh Trinh Hà Thanh Nhật
Nắm được ý đồ “thoát thân” của các “động quỷ”, anh em công an tổ chức ém thuyền dưới sông. Nhiều cave vừa lao xuống sông nhằm trốn thoát đã bị lôi lên thuyền.
Nhưng rồi, biện pháp đánh án bằng thuyền dần mất hiệu quả vì chúng cảnh giác. Hễ có con thuyền nào trôi trên sông là chúng dừng mọi hoạt động. Thế là các đồng chí công an lại sử dụng biện pháp khác.
Sau vài lần tấn công “động quỷ” của Võ Văn Thanh bằng cả đường bộ lẫn đường sông bất thành, anh em quyết định tấn công theo kiểu “bộ đội đặc công”. Anh em công an lặn dưới sông, lấy mảng bèo làm ngụy trang, nên đã qua mắt được bọn “cú vọ” theo dõi dưới sông.
Video đang HOT
“Động quỷ” của tên này rất kiên cố, chỉ có một hành lang rất nhỏ dẫn từ quán nước bên cạnh sang các phòng nhà nó. Bọn “cú vọ” được phân công chốt các ngả, nên mọi động tĩnh của công an chúng đều nắm được.
Kiểm tra địa điểm nghi ngờ
Khi đám bèo trôi đến “động quỷ” của Thanh, anh em bám vào các cột bêtông trèo lên, rồi xông vào phòng từ các cửa sổ, bắt sống các đối tượng đang mua bán dâm. Ngay lúc đó, chủ quán, bọn bảo kê, “cú vọ” đều bị lực lượng trên bờ tóm gọn theo “đường bộ”.
Cứ kiên trì tấn công các “động quỷ”, bất chấp sự đe dọa của bọn chúng, cái “ấp đĩ” với 59 tụ điểm bán dâm đã bị phá tan tành. Nhiều chủ chứa, môi giới vào tù, cave bỏ nghề hoặc trôi dạt đi nơi khác. Hiện tại, ở Vĩnh Quy chỉ còn một số đối tượng bán dâm lén lút. Bọn này đều đã hành nghề lâu năm, nên khó có thể bỏ được nghề mặc dù các anh đã cất công vận động “lên bờ xuống ruộng”.
Nghe các đồng chí công an xã kể chuyện đi vận động các đối tượng bán dâm bỏ nghề mà cười ra nước mắt.
Một lần, anh Nhật đang vận động V. bỏ nghề bán dâm để làm ăn lương thiện thì có một ông lão đuổi đàn vịt qua đường, V. chỉ đàn vịt bảo: “Ông kia chăn vịt cả năm tính ra mới bằng em làm một ngày, lại không phải chân lấm tay bùn gì, anh so sánh xem làm nghề gì có lợi hơn?”. Anh Nhật bảo: “Nhưng nhân phẩm con người là vô giá”. V. lại nói: “Em nghĩ nhân phẩm chỉ có giá khi đem bán, chứ giữ khư khư thì đâu thấy nó có giá trị gì?”. Anh Nhật nghe con cave lý luận vậy thì bó tay với cái mồm xảo biện của nó.
Việc kiểm tra gắt gao, kiểm soát chặt chẽ khiến tình trạng mua bán dâm ở Vĩnh Quy giảm hẳn
Anh Nhật nhớ nhất là vụ vận động Nguyễn Thị Tô, tên giới cave gọi là Thơ, khá xinh đẹp. Quê Tô ở Thạnh Quới, nhưng hoạt động bán dâm ở địa bàn. Ngày nào anh em cũng thay nhau gặp Tô, động viên cô nàng về quê đi cày đi cuốc, làm ăn lương thiện, khiến cô nàng không làm ăn được gì. Tức mình, cô ta làm đơn tố cáo trưởng công an xã ngủ với cô ta khiến cô ta có bầu rồi rũ bỏ trách nhiệm!
Tô gửi đơn đến các cơ quan chức năng cả ở xã, huyện, tỉnh khiến anh Nhật phải viết đơn tường trình sự việc. Vợ anh thì giận tím mặt. Chị vốn đã bắt anh chọn vợ hoặc chọn nghề, vì ai dám chắc mấy ông công an suốt ngày đi bắt cave lại không bị chúng nó dùng “đồ có sẵn” để hối lộ. Rồi chuyện mỗi khi tóm gái mại dâm, nhìn thấy chúng nó trần như nhộng, cũng khiến các bà vợ sốt ruột.
Nhưng rồi mọi người cũng hiểu Tô làm vậy cốt để anh em công an nhụt chí. Thời gian sau, Tô nổi mụn, lở loét khắp người rồi chết. Tô chết vì HIV. Tủi phận cho cô ta, anh em công an về tận Thạnh Quới thắp cho Tô nén nhang.
Điều khó tin nhất là sau những tháng ngày kết hợp giữa đánh án quyết liệt và vận động, thuyết phục của công an, rất nhiều gái bán dâm, chủ chứa ở nơi từng được mệnh danh là “ấp đĩ” đã đổi nghề.
Công an đã kêu gọi các đơn vị trong xã, huyện, cho 6 đối tượng từng nổi tiếng hành nghề bán dâm, tổ chức bán dâm vay vốn để tạo việc làm. “Tú ông” Phạm Văn Triển từ số vốn nhỏ đã có 5 con bò cho thịt. “Tú ông” Trần Văn Sáu vui vẻ với ao cá rộng mênh mông. “Tú ông” Nguyễn Thanh Sơn trở thành ông chủ buôn bán phế liệu. Gái bán dâm một thời: Hạnh, Liên, Ba đều đã mở được cửa hàng tạp hóa và giã biệt nghề bán dâm, tổ chức bán dâm.
Ngoài ra, công an xã Vĩnh Trinh còn đồng tổ chức một lớp tuyên truyền đặc biệt vào buổi tối. Lớp tuyên truyền gồm 45 đối tượng, toàn là gái bán dâm trong ấp một thời, giờ muốn trở về con đường lương thiện. Trưởng công an Hà Thanh Nhật trong vai trò “thầy” giảng luật và hướng nghiệp cho họ cách làm ăn. Anh lắng nghe họ trình bày nguyện vọng, khó khăn, để có biện pháp đề nghị các ban ngành trong huyện, tỉnh ra tay giúp đỡ.
Tôi tin rằng, cái tên “ấp đĩ”, “ấp sung sướng”, “ấp bán thân nuôi miệng”… sẽ đi vào quá khứ xa xăm…
Theo VTC
Tới ấp có nghề "bán dâm gia truyền"
Chiếc biển hình bao cao su nằm ngay đầu ấp Vĩnh Quy.
Ấp Vĩnh Quy (Vĩnh Trinh, Vĩnh Thạnh, TP. Cần Thơ) từng được giới ăn chơi gọi bằng nhiều cái tên nghe rất buồn, như "ấp bán thân nuôi miệng", "ấp cave", "ấp gái", "ấp sung sướng", thậm chí thô thiển hơn chút là "ấp đĩ". Tại ấp này, có rất nhiều đàn bà, con gái làm nghề bán thân tại gia. Nghề này đã có từ mấy chục năm trước, nổi tiếng miền Tây một thời.
Từ mấy chục năm trước, ấp Vĩnh Quy đã nổi tiếng miền Tây vì 2 nghề: cào hến và "bán thân". Đàn ông, đàn bà ấp này sắm ghe, thuyền đi khắp miền Tây làm nghề cào hến, rồi nấu loài thân mềm này như kiểu công nghiệp.
Xưa kia, chưa có ghe thuyền máy thì họ phải ngâm mình xuống các dòng sông, kênh rạch để cào hến. Làm cái nghề này, con người mắc đủ thứ bệnh như nhiễm lạnh, thấp khớp, ngoài da, phụ sản... Vất vả như vậy, nên người ta thường gọi đùa nghề cào hến là nghề "bán thân nuôi miệng" và dân ấp này thường bị trêu là dân ở "ấp bán thân nuôi miệng".
Tuy nhiên, ngoài nghề cào hến, thì ấp Vĩnh Quy còn nổi tiếng từ mấy chục năm nay vì có nhiều cô gái hành nghề bán dâm ngay tại ấp. Mấy từ "ấp bán thân nuôi miệng" vốn để nói vui về nghề cào hến, thì lại phản ánh một câu chuyện buồn, buồn hơn cả cái nghề vất vả dầm bùn, ngâm nước quanh năm.
Quốc lộ 80 chạy cắt qua ấp Vĩnh Quy. Ấp Vĩnh Quy lại nằm ngay cạnh ngã ba giao cắt giữa quốc lộ 91 và 80. Đây là địa bàn giáp ranh với huyện Thoại Sơn và Thành phố Long Xuyên thuộc tỉnh An Giang, là nơi xe cộ qua lại, nên tình hình an ninh trật tự khá phức tạp.
Tệ nạn mại dâm ở ấp Vĩnh Quy có từ trước giải phóng. Đây là nơi nổi tiếng cung cấp gái cho Sài Gòn, các khu vực phồn hoa miền Tây. Người vui miệng gọi nghề bán dâm ở ấp này là nghề gia truyền, vì có nhiều gia đình từ đời bà, đời mẹ, đến đời con cháu đều hành nghề bán dâm kiếm sống.
Ấp Vĩnh Quy.
Nổi tiếng nhất trong "ấp bán thân nuôi miệng" này phải kể đến gia đình má mì Bùi Thị B., hiện 50 tuổi. Bà B. từng là gái bán dâm có tiếng từ trước giải phóng. Dù bao nhiêu năm bán trôn nuôi miệng, song bà B. vẫn có được một tấm chồng đàng hoàng.
Chồng bà B. là ông Đoàn L. Ông L. là chồng kiêm bảo kê cho vợ hành nghề... bán dâm. Khi bà B. trở thành gái xề, cũng là lúc hai cô con gái Kim Đ. và Kim G. phổng phao xinh đẹp. Hai cô được mẹ truyền cho nghề bán dâm. Được mẹ dạy dỗ, đào tạo bằng bí quyết làm gái mà bà rút ra từ mấy chục năm kinh nghiệm, nên hai cô nhanh chóng nổi tiếng, khách đến nườm nượp. Bà B. trở thành má mì, ngày đêm rao bán phẩm giá hai đứa con gái cho khách làng chơi.
Công an xã, huyện đã nhiều lần đột nhập triệt phá ổ bán dâm gia truyền này mới thành công. Bà B. đi tù về tội môi giới, tổ chức bán dâm.
Lực lượng công an đi tuần tra, kiểm soát ở ấp Vĩnh Quy.
Tưởng ổ chứa đã bị triệt phá, nào ngờ, vợ đi tù thì chồng làm thay. Ông chồng Đoàn L. lại tiếp tục công việc "cha mì", tổ chức bán dâm cho hai đứa con gái.
Dân trong ấp làm nghề cào hến vất vả mới có được miếng ăn, nhưng gia đình này, cũng như nhiều gia đình hành nghề bán dâm gia truyền khác, vốn quen thói ăn trắng mặc trơn, nên khó có thể hoàn lương trong một sớm một chiều. Lão L. cũng thế, đã quen thói hưởng lạc mất rồi. Lão không còn liêm sỉ, chấp nhận cho vợ con đi bán dâm để có tiền nhậu nhẹt, say xỉn.
Quyết tâm tiêu diệt "động quỷ gia truyền", lực lượng công an tiếp tục vào cuộc. Thế rồi lão L. cũng vào trại bóc lịch vì tội tổ chức bán dâm cho hai cô con gái.
Chờ khách.
PV thâm nhập một ổ chứa.
Tưởng vợ chồng bà B. ngồi tù là xong chuyện, nào ngờ hai cô con gái G. và Đ. lại thay bố mẹ thành bà chủ, quản lý cả chục cave. Khi nào "cháy hàng" thì hai cô cũng bán dâm luôn.
Rồi Đ., G. cũng lại dắt nhau vào tù vì tội như bố, mẹ. Ra tù, vào khám mãi, nhưng cái nghề "bán trôn nuôi miệng" vẫn không bỏ được, vì đã ngấm vào máu dòng giống này rồi. Với gia đình này, có lẽ họ quan niệm nghề bán dâm cũng là một nghề để kiếm sống bình thường, cũng như những gia đình khác làm nghề cào hến. Hai từ phẩm giá có lẽ là quá xa xỉ, hoặc chả có ý nghĩa gì.
Còn rất nhiều gia đình ở ấp Vĩnh Quy tổ chức bán dâm kiểu "mẹ truyền con nối" như gia đình bà B.. Phần lớn những bé gái sinh ra ở đây, sống trong môi trường này, đã bị nhiễm thói sống sa đọa, rồi lớn lên đều tự nguyện hành nghề. Một số cô gái thì bị bố mẹ cưỡng ép bán dâm để có tiền tiêu xài.
Điển hình là vụ bà Mướp ép con bán dâm ở tuổi vị thành niên. Bà này đã bị công an xã Vĩnh Thạnh cùng với công an TP. Cần Thơ bắt do đã ép đứa con gái mới 14 tuổi của mình theo nghề mẹ, để mụ có tiền đánh đề, xóc đĩa. Mụ thì ngồi tù mọt ngông, còn đứa con của mụ giờ không biết lưu lạc ở đâu, chắc khó mà trở thành người lương thiện.
Theo VTC
Đột kích 2 nhà trọ bán dâm quy mô lớn Đối tượng Nguyễn Thị Thanh Tuyền tại cơ quan điều tra Trung bình mỗi lần bán dâm khách phải trả cho gái mại dâm 500 ngàn đồng. Tuyền lấy 200 ngàn đồng, số tiền còn lại gái được hưởng, tiền khách sạn khách mua dâm tự trả lấy. Ngày 13/10, Phòng CSĐT tội phạm về trật tự xã hội, Công an TP.HCM cho...