Đến viện chăm mẹ, vợ tôi đã nói những câu mà ai cũng phải nổi giận
Có thể nhiều người khi đọc xong bài tâm sự sẽ cho rằng tôi là một kẻ vũ phu, bản tính đàn bà. Nhưng nếu có đặt vào trường hợp của tôi mới thấy rằng, hành động của tôi là đúng đắn.
Ngay từ nhỏ, tôi đã bị ám ảnh bởi những trận đòn bố đánh mẹ. Có đêm, ông còn châm đèn dầu đòi đốt cả căn nhà rơm trong cơn say xỉn. Sau khi tôi lên cấp 2, bố mẹ tôi chính thức ly hôn. Tôi cũng tâm niệm rằng sau này có vợ, chắc chắn sẽ không bao giờ đánh cô ấy.
Một mình mẹ nuôi tôi ăn học thành tài. Nhiều khi đi học xa về, thấy mẹ lủi thủi ra vô một mình trong nhà, tôi lại bảo mẹ tìm một người đàn ông khác dựa dẫm. Tôi biết, khi đó có một người đàn ông cùng xóm thương mẹ nhưng mẹ không chịu. Sau những lần tôi nói thế, mẹ chỉ nói mẹ muốn sống bình yên với tôi cả đời.
Sau những lần tôi nói thế, mẹ chỉ nói mẹ muốn sống bình yên với tôi cả đời. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi chính tôi lại rước về cho mẹ một cô con dâu là đảo lộn cả cuộc sống bình yên ấy.
Vợ tôi có ngoại hình rất xinh đẹp, lại là thiên kim tiểu thư nên chẳng thiếu thốn thứ gì. Hiện tại cô ấy đang là trưởng phòng kinh doanh, còn tôi là trưởng phòng nhân sự của công ty. Xét về lương, cả hai chúng tôi đều có mức lương cao nên cuộc sống cũng thoải mái. Trước khi lấy vợ, tôi còn sửa sang nhà cửa khang trang, rộng rãi để cô ấy không thấy tủi thân khi về làm dâu.
Thế mà từ lúc về làm dâu, vợ tôi chưa từng cầm đến cây chổi. Sáng nào cô ấy cũng ngủ tới sáng bảnh mắt mới dậy. Mẹ tôi hiền lành, không những không trách móc mà còn bảo tôi phải thương vợ. Mẹ còn đích thân đi mua đồ ăn sáng về cho cô ấy ăn. Mà có hôm cô ấy ăn, có hôm cô ấy chê mẹ mua không hợp khẩu vị nên không thèm ăn.
Video đang HOT
Nhiều khi nhìn cảnh mẹ cặm cụi quét khoảng sân rộng, vợ lại nằm phòng máy lạnh ngủ ngon lành, tôi tức lắm. Tôi cũng góp ý với vợ nhưng cô ấy nghe tai trái lại lọt tai phải, không chịu làm theo.
Hay chuyện nấu nướng. Tôi nhắc vợ đi làm về sớm thì phụ mẹ nấu ăn, hai mẹ con thủ thỉ trò chuyện cho tình cảm bền chặt. Ấy thế mà cô ấy không về. Cứ tan làm lại đi dạo shopping, đi siêu thị… Ngày nhận lương cô ấy cũng không hề mua một cái áo tặng mẹ tôi mà chỉ chăm chăm mua sắm cho mình. Lắm lúc tôi không hiểu mình lấy vợ để làm gì nữa?
Tuần trước, mẹ tôi nhập viện mổ ruột thừa. Nghe tin, tôi đang trúng đợt tuyển nhân sự mới nên bảo vợ xin nghỉ chạy qua viện ở với mẹ. Trưa tôi ghé qua và nghe những câu nói hỗn hào của vợ với mẹ mình.
Vì quá tức giận trước sự hỗn hào của cô ấy, tôi đã tát vợ một cái rồi đuổi về. (Ảnh minh họa)
Cô ấy vừa bón cơm cho mẹ tôi ăn vừa nói những câu thế này: “Mẹ từng này tuổi rồi mà không biết tự chăm sóc mình gì cả. Đấy, giờ con phải nghỉ làm để chăm mẹ đấy thấy chưa? À, mà sao mẹ không kiếm chồng mới nhỉ? Có chồng rồi, con mua cho mẹ căn nhà mới mẹ ở. Đau bệnh cũng có người lo. Chứ vợ chồng con còn công việc nữa, sao lo cho mẹ hoài thế này được?”.
Vì quá tức giận trước sự hỗn hào của cô ấy, tôi đã tát vợ một cái rồi đuổi về. Khi cô ấy dậm chân bỏ về, mấy người nằm cùng phòng mới kể lại cho tôi. Khi mẹ tôi đi vệ sinh trong bô, cô ấy không thèm đổ mà để ngay dưới chân giường. Họ nhắc cô ấy mới đeo khẩu trang, mặt nhăn nhó, mắng mẹ tôi mấy câu mới chịu đi. Rồi khi lau mặt mẹ, cô ấy còn chà thật mạnh cho hả giận.
Tôi hỏi mẹ, mẹ im lặng không nói gì. Tôi giận quá. Mẹ tôi mới đau bệnh thế này mà cô ấy đã tỏ thái độ như vậy rồi. sau này chắc chắn sẽ chẳng xem mẹ tôi ra gì. Đợi mẹ xuất viện, chắc chắn tôi sẽ ly hôn. Mọi người đừng nói rằng tôi lấy vợ chỉ để chăm mẹ. Nếu đặt vào vị trí của tôi, mọi người mới cảm thấy đắng lòng, xót xa. Tôi tin chắc tôi đã quyết định đúng rồi. Dù đã làm trái lại điều tâm niệm của chính mình nhưng tôi không hối hận.
Theo Afamily
Tát chồng vì chiếc bánh tráng trộn, tôi bị bố mẹ đẻ ĐUỔI THẲNG CỔ dù đang mang thai
Bố tôi thấy vậy tự nhiên nổi giận đùng đùng. Rồi ông định đuổi tôi khỏi nhà. Chồng tôi sợ quá, vật nài xin bố tha cho tôi.
Tôi biết, trong mọi hoàn cảnh thì con gái luôn phải chịu thiệt so với những người khác. Tôi cũng từng mơ mộng rằng, lấy chồng rồi sống cùng bố mẹ đẻ thì cuộc sống sẽ dễ thở hơn. Nhưng tiếc là bố mẹ tôi không như những bậc cha mẹ thương con gái khác.
Chồng tôi là một người khéo léo. Mang tiếng sống ở nhà vợ nhưng anh được bố mẹ chiều hơn cả tôi. Mỗi khi vợ chồng tôi cãi nhau, anh đều được bố mẹ bênh mặc dù chúng tôi ai cũng sai cả.
Nói công bằng thì chồng tôi khá chiều vợ. Từ ngày có thai, tôi gần như không phải làm bất cứ việc gì. Sức khỏe của tôi không ổn định, liên tục dọa sảy thai. Vì thế, tôi xin nghỉ không lương ở nhà.
Tôi nghỉ làm, có cơ hội chăm chồng nhưng thực ra chồng mới là người chăm tôi. Sáng sáng anh lại đi mua đồ về nấu cho tôi rồi mới đi làm. Tôi nghén thèm thứ gì là chồng tôi đi ngay không quản mưa gió.
Trước khi đi, tôi đã dặn đi dặn lại là tôi thèm bánh tráng trộn ở một cửa hàng quen. Ảnh minh họa
Nói cho cùng, chồng tôi là người chồng tốt. Tuy vậy, anh cũng có những lúc không kiềm chế được và nổi nóng với tôi. Mà tôi lại thẳng tính. Hơn nữa, người bầu bì hay suy nghĩ. Kết quả là vợ chồng lại cãi nhau.
Tối nay, chồng tôi đi ăn liên hoan ở công ty. Thật ra tôi không muốn chồng đi. Vợ thì ở nhà dưỡng thai, vậy mà chồng tôi lại còn tâm trí để đàn đúm với bạn bè. Thấy tôi hậm hực, chồng bèn hỏi tôi thèm ăn gì anh nhất định sẽ mua về cho tôi.
Trước khi đi, tôi đã dặn đi dặn lại là tôi thèm bánh tráng trộn ở một cửa hàng quen. Chồng tôi gật gù bảo nhớ, thế mà lúc về lại về tay không. Tôi đang háo hức được ăn bánh tráng, chồng về lại chẳng mang gì khiến tôi hụt hẫng vô cùng.
Nhìn thấy chồng ngà say, lại không có đồ ăn mình thèm nên tôi cáu chồng. Chồng tôi giải thích không được nên nói lại: "Những cái bổ béo thì em không ăn. Lại ăn ba thứ vớ vẩn. Em làm mẹ mà không nghĩ tới con gì cả". Sau đó chồng tôi còn nói tôi không được như những người khác. Bố mẹ tôi rõ ràng cũng ngồi đó. Thế nhưng ông bà lại bênh con rể, nói tôi đòi hỏi và được nuông chiều quá sinh hư.
Phải một lúc lâu sau nhà tôi mới trở lại sự yên bình vốn có. Ảnh minh họa
Tôi ghét nhất là bị so sánh, lại chẳng có ai bênh vực mình nên đã tức giận tát chồng một cái, ngay trước mặt bố mẹ tôi. Chồng tôi không phản ứng lại. Anh chỉ ôm bên má rồi nói tôi đã giận quá mất khôn rồi. Cùng lắm thì mai anh mua cho tôi. Bố tôi thấy vậy tự nhiên nổi giận đùng đùng. Rồi ông định đuổi tôi khỏi nhà. Chồng tôi sợ quá, vật nài xin bố tha cho tôi.
Phải một lúc lâu sau nhà tôi mới trở lại sự yên bình vốn có. Nhưng bố vẫn giận tôi ra mặt. Ông còn bảo không chấp nhận được đứa con gái mất nết như tôi khiến tôi rất thất vọng. Tôi có thế nào cũng là con của bố mẹ. Chẳng may hôm nay chồng đánh lại tôi, bố tôi cũng sẽ để vậy cho chồng đánh tôi hay sao?
Theo Emdep
Có 600 triệu mà vợ đòi làm nhà 3 tỷ, khi tôi khuyên can thì vợ đáp trả đanh thép khiến tôi cứng họng Gửi chị Hướng Dương Tôi là chồng, là trụ cột nhưng trước giờ tôi rất ít khi có tiếng nói trong nhà. Vợ tôi giỏi giang, ăn nói sắc sảo nên lần nào có chuyện gì quan trọng, người quyết định luôn là cô ấy. Tôi cũng tin tưởng vợ và không phản đối gì. Chỉ là chuyện lần này, vợ chồng tôi...