Đến tuổi lấy chồng vẫn phải chịu những trận đòn của bố
Mong mọi người hãy cất đòn roi đi, đừng để con cái mình bị tổn thương và trở thành người bạo lực giống như mình với các thế hệ sau này. Để không còn những đứa trẻ to xác như tôi vẫn còn nước mắt rơi vì ký ức nhiều đòn roi.
Những trận đòn của bố mẹ luôn ám ảnh tôi.
Tôi năm nay 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Bên ngoài tôi hay cười nói, lạc quan nhưng những lúc một mình tâm trạng tôi rất u uất. Đọc tâm sự của các bác, anh chị về việc đánh con cái, tôi cũng muốn tâm sự chia sẻ về bản thân.
Bố mẹ tôi rất nóng tính nên đến giờ tuy đã 22 tuổi, bạn bè cùng trang lứa có người lập gia đình, có con, nhưng tôi vẫn bị ăn đánh. Lý do thì nhiều vô kể, bố mẹ có nói cũng đều là lý do chính đáng, nhưng bản thân tôi sau mỗi lần roi vọt cảm thấy rất u uất.
Lớn mà bị bố mẹ đánh, bản thân cũng cảm thấy tức vì mình lớn rồi, mà không phải vì hư hỏng mất nết, hư đốn. Bản thân tôi ngẫm cũng là họa từ miệng mà ra. Có thể do tôi không hợp nói chuyện với bố mẹ nên mỗi lần bị mắng mỏ, tôi bị xem là cãi bố mẹ và bị ăn đánh.
Tôi nhớ ngày bé, chẳng may không cài của vườn để chó nhà ra vườn cắn gà, mẹ tôi về nhà hôm đấy cầm ống nhựa đuổi đánh tôi chạy vòng quanh nhà. Lần đó vì sợ quá tôi trốn lấp sau nhà bảo vệ tận tối 8h mới dám mò về. Bố tôi rất nóng tính, không vừa ý là bố văng tục chửi bậy rồi bạt tai luôn, có lần cầm dép tát vào mặt tôi.
Video đang HOT
Ngày nhà tôi ầm ĩ vì bố có bồ, khi đó tôi học lớp 11. Tức giận cãi nhau với bố, lần đó bố tôi cầm dép, chân tay thụi tôi, tôi nước mắt nước mũi đầm đìa, mồm thì chảy máu và bị nhốt trong phòng không cho đi học vì sợ tôi trốn đi.
Năm thứ 4 đại học, vì hai bố con lời ra tiếng vào, bố cũng cầm dép bạt tai tôi, càng uất ức tôi càng cãi. Ngày hôm đó tôi bị đấm đá, bị thụi, mỗi lần đứng dậy lại bị bố ấn xuống giường, rồi bị một cái tát như trời giáng. Tôi choáng váng không nhận ra được gì, tè cả ra quần.
Tôi choáng váng, lặng người đi chỉ còn những tiếng nấc, trận đòn đau sau cái tát đó cũng dừng. Nhớ lại ngày đó mà nước mắt tôi vẫn chảy dài. Tôi lúc đó như người câm, lặng đi ngồi trên bãi nước tiểu của mình, bố ôm tôi vào lòng xin lỗi rồi đưa tôi đi tắm, tôi như người mất hồn. Cái tát ngày đó khiến mấy tháng sau tai tôi vẫn ù đi.
Mẹ cũng là người nóng tính, không chỉ tôi mà còn các em luôn được giải quyết mọi lỗi bằng đánh, quật, bằng bất cứ thứ gì trong tầm tay. Lấy dép đánh, ném, hoặc xông vào lấy tay đánh túi bụi. Dù nói lý do gì thì nói, con cái sai, cãi bố mẹ, bố mẹ mới đánh. Nhưng những lần roi vọt đấy tôi chẳng khi nào quên mà đến giờ tôi vẫn có thể bị ăn dép ngay. Điều này khiến tôi cũng bị ảnh hưởng.
Tôi luôn tự nhủ sau này sẽ không đánh con cái, nhưng những lần nóng tính tôi cũng như hóa con thú đánh em mình. Đứa em thứ hai nhà tôi cũng thế, mỗi lần vậy lại đánh đứa út nhà tôi. Sự bạo lực trong gia đình không chỉ giữa bố mẹ và con cái mà còn cả cách bố mẹ tôi đối với nhau. Bố mẹ mỗi khi cãi nhau, mẹ càng nói bố tôi càng tát và xông vào đánh.
Dường như sự cục cằn, bạo lực vẫn diễn ra hàng ngày khiến chúng tôi lại bước vào con đường cũ ấy. Nó khiến tôi tổn thương ghê gớm, thèm khát một gia đình yên ấm, và tôi vẫn đang cố kiềm chế mỗi khi có cơn giận với em. Tôi luôn thèm khát một gia đình nhỏ của mình tràn đầy tiếng cười, không bạo lực, và kèm theo một sự sợ hãi sau này mình gặp một người chồng vũ phu.
Mong mọi người hãy cất đòn roi đi, đừng để con cái mình bị tổn thương và trở thành người bạo lực giống như mình với các thế hệ sau này. Để không còn những đứa trẻ to xác như tôi vẫn còn nước mắt rơi vì ký ức nhiều đòn roi.
Theo VNE
Vợ vừa sinh, chồng đã chạy theo nhân tình
Anh bỏ gia đình chạy theo nhân tình khi tôi vừa sinh con được hơn một tháng.
Tôi và chồng kết hôn được 6 năm nay. Hiện tại chúng tôi đã có một cậu con trai 6 tuổi và một bé gái gần 6 tháng tuổi. Cuộc sống vợ chồng tôi trước đây khá vui vẻ, hòa thuận... nhưng khoảng hai năm nay, anh bắt đầu thay đổi khiến cuộc sống gia đình tôi đang rơi vào địa ngục.
Khi tôi chuẩn bị sinh đứa con thứ hai thì biết anh ngoại tình. Dù tôi đã hết lời khuyên ngăn anh nên chu toàn cho gia đình, con cái nhưng anh chỉ hứa được lần đầu tiên, sau những lần đó, anh lại trở mặt và không ngần ngại công khai chuyện ngoại tình với tôi.
Khi đứa con gái được hơn một tháng, anh đã bỏ nhà ra đi sống với người tình suốt một thời gian dài. Nhưng vì giữa họ có mâu thuẫn nên anh lại quay về với gia đình, xin tôi tha thứ để làm trọn trách nhiệm của người chồng, người cha trong gia đình.
Thế nhưng, khi anh quay về, cứ ngỡ anh hạnh phúc đã mỉm cười với chúng tôi nhưng chỉ sống với mẹ con tôi được một tháng, anh lại bỏ mặc vợ con để chạy theo tiếng gọi của nhân tình.
Tôi đã khóc lóc, níu kéo rất nhiều và mong anh quay lại để giữ mái ấm gia đình này nhưng anh phũ phàng nói: "Cô hãy cút ra khỏi cuộc đời tôi!". Tôi như chết lặng trước câu nói của anh... thật sự không thể ngờ rằng, người chồng, người cha của những đứa con tôi lại vô tâm, vô tình với chính gia đình của mình như vậy!
Chẳng nhẽ tôi chấp nhận ly dị để nuôi con một mình? (Ảnh minh họa)
Giờ đây, anh đã đi với cô ta được gần 4 tháng. Thi thoảng tôi vẫn nhắn tin, gọi điện mong anh về thăm nhà, quan tâm con cái để chúng cảm nhận được tình cảm cha con, ruột rà nhưng anh vẫn không về.
Bạn bè, người thân nhìn vào hoàn cảnh gia đình tôi ai cũng xót thương cho tôi và khuyên tôi nên sớm ly dị để giải thoát cho bản thân. Nhưng nhìn vào hai đứa con nhỏ ngây ngô, tôi không đủ can đảm để làm chuyện đó. Tôi vẫn mong anh ấy suy nghĩ lại để quay về với gia đình, cùng tôi chăm sóc hai đứa con nhỏ.
Tuy tôi đã hết lời năn nỉ, van xin nhưng anh vẫn lạnh lùng: "Tôi và cô không còn quan hệ gì nữa. Từ nay xin đừng làm phiền tôi".
Bây giờ tôi đang rất đau khổ và bế tắc. Không ngờ rằng, cuộc đời này lại phũ phàng với tôi như thế! Tôi đã hết lòng với gia đình, con cái... nhưng điều tôi nhận được chỉ là sự phản bội và đau đớn.
Càng nhìn gương mặt ngây ngô của con, tôi lại không thể kìm được những giọt nước mắt đau khổ. Cứ nghĩ sau này con mình lớn lên không có bố, tôi lại quặn lòng thương con và không biết tương lai của con mình rồi sẽ về đâu nữa...
Các bạn ạ! Bây giờ tôi phải làm sao đây? Chẳng nhẽ, tôi đành chấp nhận ly dị và một mình nuôi con suốt cuộc đời còn lại?
Theo VNE
Bạn gái đã mất trinh mà còn... chảnh Cô ấy đã trao thân cho em, không còn trong trắng vậy mà lại phụ bạc em để đi yêu người khác. Em năm nay 28 tuổi, còn cô ấy là 23 tuổi. Quen nhau được 3 năm thì cô ấy đi học xa. Tháng đầu tiên xa nhau em thấy cô ấy có rất nhiều người tán tỉnh nhưng mỗi khi gặp...