Đến thăm mẹ, thấy bà khóc rấm rức, tôi hỏi thì bà nức nở: “Mẹ không thiết sống nữa”, chuyện phía sau làm tôi hận chồng thấu xương
Thì ra chồng tôi đã đến, anh nói chuyện với mẹ và bất ngờ tiết lộ sự thật chúng tôi vốn giấu kín lâu nay.
Tôi sinh ra đã không biết bố mình là ai. Lớn lên trong vòng tay mẹ, tôi luôn dặn lòng sau này phải đối xử thật tốt với bà. Bởi lẽ thời ấy, có thai và làm mẹ đơn thân chẳng dễ dàng gì. Vậy mà mẹ tôi đã vượt qua mọi rào cản và dị nghị để tôi được chào đời.
Số phận đưa đẩy, chồng tôi cũng là con một trong gia đình. Bố mẹ anh hiếm muộn, lấy nhau 10 năm mới có con. Thành ra khi chúng tôi kết hôn, trọng trách đối với gia đình nhà chồng cũng là rất lớn. 4 năm qua, tôi luôn đối xử với hai bên nội ngoại bình đẳng. Còn chồng tôi, lúc nào anh cũng nói phải chăm chút cho nhà chồng, vì con gái xuất giá phải tòng phu. Cả năm chồng tôi chỉ về thăm mẹ vợ vào ngày Tết, anh cũng không bao giờ chủ động cho mẹ tiền.
Đầu năm nay, sức khỏe của mẹ tôi có chuyển biến xấu. Khi đưa bà đến viện khám, bệnh tình đã trở nặng, bác sĩ nói khối u trong người mẹ tôi là u ác tính. Vì vậy, bà buộc phải tiến hành xạ trị theo phác đồ của bác sĩ. Dù biết việc điều trị sẽ không mang lại kết quả khả quan nhưng tôi vẫn mong muốn phép màu sẽ xảy ra. Trước mẹ tôi, cũng có nhiều người xạ trị và có được kết quả tốt hơn mong đợi.
Khi tôi bước vào, mẹ liền nắm tay nói: “Con cho mẹ về đi, nếu chữa mà chỉ sống được vài năm thôi thì sống làm gì”. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thời điểm ấy, tôi không muốn mẹ suy nghĩ quá nhiều nên đã xin bác sĩ nói nhẹ về bệnh tình của bà. Rằng khối u mới ở giai đoạn 1 và nếu được chữa trị triệt để, sức khỏe của mẹ tôi sẽ được hồi phục.
Nhà có người ốm, việc điều trị lại là cả một quá trình dài làm kinh tế của chúng tôi suy sụp. Trước đây chồng tôi không can thiệp vào chuyện này, vậy mà bây giờ, anh lại than thở nói tôi đã tiêu tốn quá nhiều tiền vào việc chữa bệnh cho mẹ.
Hôm ấy tôi đến viện đưa cơm cho mẹ, thấy bà ngồi khóc rấm rức. Khi tôi bước vào, mẹ liền nắm tay nói: “Con cho mẹ về đi, nếu chữa mà chỉ sống được vài năm thôi thì sống làm gì”.
Thì ra chồng tôi đã lén nói mọi chuyện cho mẹ nghe. Không những vậy, anh còn tiết lộ tình hình kinh tế của gia đình tôi nữa. Chắc chắn mẹ tôi thấy có lỗi với các con nên mới như vậy. Bây giờ bà đã bỏ điều trị và về nhà, còn tôi vẫn muốn còn nước còn tát. Có điều bây giờ tiền không có, tôi cũng chẳng biết thế nào để khuyên chồng. Mọi người có thể cho tôi lời khuyên được không ạ?
Suốt 3 năm chăm sóc mẹ chồng, thế mà ngày em chồng từ nước ngoài về, bà nói một câu khiến tôi phải đưa ra cuốn sổ ghi chép dài 50 trang
Đúng lúc cô em chồng đang tấm tắc khen lòng tốt của vợ chồng tôi với mẹ già, bà làm cho một câu mà khiến bao nhiêu công lao của gia đình tôi đều biến mất.
Mẹ chồng tôi sinh được 4 người con, chồng tôi là con cả, các cô các chú đi làm xa và gia đình ai cũng khá giả.
Từ ngày mẹ chồng già yếu không thể tự làm mọi việc được nên phải sang ở hẳn gia đình tôi để ở cho tiện chăm sóc phụng dưỡng. Các cô chú ở xa cũng thỉnh thoảng gửi tiền về để cho mẹ già và bồi dưỡng công lao chăm sóc cho vợ chồng tôi.
Biết tính mẹ chồng kỹ tính nên tôi rất rạch ròi trong việc chi tiêu, mua bán cái gì đều ghi cẩn thận mọi thứ vào sổ và rõ cả ngày tháng nữa. Trong mỗi bữa ăn của bà đều là những món ngon đắt tiền.
Khi thì tôi mua yến sào, tôm hùm, cua ghẹ vài trăm nghìn một con, chim câu,...ăn không thiếu thứ ngon nào. Các con tôi cũng thèm thuồng lắm nhưng tôi bảo không được ăn phần của bà nên không đứa nào dám động vào, mà chỉ có đứng nhìn bà ăn đến hết thì ngoan ngoãn mang bát đi rửa thôi.
Tiêu chuẩn bữa ăn của cả gia đình tôi 4 người cộng lại mới bằng một suất ăn của mẹ chồng. Những khi trái gió trở trời, vợ chồng tôi thay nhau xoa bóp cho bà cả đêm. Mỗi khi bà cảm cúm vợ chồng tôi cũng vội vã gọi xe đưa bà vào viện khám và uống thuốc tốt nhất.
Tôi bảo tiền các cô chú gửi về, cả gia đình tôi không động vào một xu, tất cả đầu tư tiền thuốc thang và ăn uống cho bà. (Ảnh minh họa)
Cứ ngỡ lòng tốt của cả gia đình tôi sẽ được bà và các cô chú ghi nhận. Nào ngờ một ngày cô út từ nước ngoài về chơi, cô ấy hỏi han tình hình sức khỏe của bà rồi về chuyện ăn uống. Trong khi cô ấy đang khen sự tận tụy của vợ chồng tôi với mẹ thì bà làm một câu: "Tất cả cũng chỉ vì tiền, nếu không có tiền chắc gì tôi đã được anh chị đối đãi tốt như vậy?".
Không ngờ công lao chăm sóc 3 năm trời cực nhọc vất vả lại bị phủ nhận. Chồng tôi hiền không nói gì chỉ ngồi như tượng, còn tôi ức nghẹn cổ họng. Tôi đứng bật dậy vào trong phòng ngủ lấy cuốn sổ ghi chép việc chi tiêu đưa em chồng xem.
Tôi bảo tiền các cô chú gửi về, cả gia đình tôi không động vào một xu, tất cả đều là tiền thuốc thang và ăn uống cho bà. Tôi nói từ ngày mai sẽ không chăm mẹ chồng nữa mà hãy đưa bà về nhà riêng rồi thuê giúp việc để họ chăm chứ tôi không dám kham nữa vì sợ bị cho là bòn rút tiền của.
Các cô chú thấy tôi nói thẳng như thế lại vào hùa với nhau trách tôi là bất hiếu, hẹp hòi đi chấp nhặt với mẹ già. Sau mồi hồi trách móc thì cô út lại nhỏ nhẹ nhờ tôi chăm mẹ nhưng tôi tự ái không muốn nhận việc này. Theo mọi người, tôi có nên nhân cơ hội này mà để mẹ chồng thuê người giúp việc không?
4 năm kể từ ngày rời đi, anh trai gọi điện báo tin bố mất, tôi vội vã đưa người yêu về chịu tang nhưng không ngờ vẫn bị mẹ cấm bước chân vào nhà Sau 3 ngày tang lễ của bố, mẹ đuổi chúng tôi đi ngay cho khuất mắt, mẹ coi chúng tôi là kẻ bất hiếu không xứng là con trong gia đình. Ngay khi tôi đưa người yêu về giới thiệu với gia đình thì mẹ tôi đã khóc rất nhiều, cả nhà đều rất sốc khi tôi nói giới tính thật của mình....