“Dền ơi!”
Tôi bỗng thèm được nghe tiếng gọi thân thương ngày nào: “Dền ơi”!
“Dền ơi, đi học thôi kẻo trễ”. Đó là tiếng gọi quen thuộc mỗi ngày của hắn. Nhà hắn ở cạnh nhà tôi, cách nhau chỉ một cái hàng rào trồng toàn cây vỏ ốc. Hắn thường giúp tôi bứt dây tơ hồng quấn chằng chịt trên hàng rào. Ngày nào hắn cũng rủ tôi đi học chung cho vui.
Chúng tôi chơi thân với nhau từ hồi học mẫu giáo. Mỗi khi tôi bị bắt nạt là hắn sẽ bảo vệ tôi đến cùng. Hắn cũng thường giúp tôi giải những bài toán khó. Phải công nhận rằng hắn vừa học giỏi, vừa năng nổ trong các hoạt động của trường, lại rất nhiệt tình giúp đỡ bạn bè nên ai cũng yêu quý hắn.
Phần tôi, những gì tôi dành cho hắn còn nhiều hơn thế nhưng lắm khi tôi cũng rất tức hắn. Tôi tên Hiền Nhi, một cái tên dễ thương như vậy mà mỗi lần thấy mặt là hắn lại réo: “Dền ơi!”. Đã vậy, những lúc giận nhau, hắn còn cả gan gọi tôi là Dền… cứt gà (một loại rau dền vừa xơ xác, vừa xấu xí như tên gọi của nó).
Có lần tức quá, tôi vừa khóc vừa nói: “Nhà tui nghèo tui mới ăn rau dền chứ!”. Nụ cười vụt tắt trên môi hắn: “ Đừng giận nữa, tui chỉ đùa thôi. Tối nay tui dẫn Nhi đi ăn chè nghen!…”. Nghe hắn gọi đúng tên cúng cơm của mình, tôi mừng húm, hết giận luôn. Chiều đó hắn còn ra vườn cắt rau dền phụ tôi.
Video đang HOT
Mảnh đất miền Trung quê tôi quanh năm oằn mình dưới nắng gió và mưa bão. Người dân quê tôi quanh năm “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Hắn thường hỏi tôi: “ Sau này Nhi thích làm nghề gì?”. Tôi bảo, thích làm giáo viên để nối nghiệp ba mẹ. Nghe vậy hắn cười: “ Còn tui sẽ làm học trò cưng của cô giáo Nhi”.
Ngày chúng tôi nhận giấy báo đậu đại học, niềm vui vỡ òa. Vậy là ước mơ vào giảng đường của chúng tôi đã thành hiện thực. Tuy nhiên, trong niềm vui lại xen lẫn nỗi buồn vì sắp phải xa gia đình, xa một người bạn thân yêu đã gắn bó suốt cả tuổi ấu thơ. Chúng tôi đã lặng lẽ ngồi bên nhau thật lâu…
Tôi ra Đà Nẵng học làm cô giáo, hắn vào TPHCM để thực hiện ước mơ trở thành kiến trúc sư. Rồi một ngày, tôi nhận được thư của hắn. Những dòng chữ yêu thương cứ tuôn trào như dòng suối dịu êm. Mùa đông năm ấy thật ấm áp, tôi ôm những cánh thư vào lòng để cảm nhận hơi ấm của tình yêu đầu đời…
Tình cảm của chúng tôi lớn dần theo thời gian. Cho đến một ngày nọ, khi đang làm bài tập nhóm với các bạn ở ký túc xá để chuẩn bị cho học kỳ cuối của năm thứ 4, tôi nhận được điện thoại. Chị của hắn gọi cho tôi, giọng đứt quãng, nghẹn ngào: “ Nhi ơi…..T bị tai nạn… mất rồi!”.
Đầu óc tôi quay cuồng, trái tim tôi tan vỡ. T. gặp nạn trên đường đi dạy thêm vào buổi tối. Người con trai ấy đã vĩnh viễn ra đi ở tuổi thanh xuân, lứa tuổi đẹp nhất của đời người. Trong túi áo T. mặc hôm ấy có tấm hình của tôi đã nhòe nhoẹt máu.
Đau đớn, tuyệt vọng… nhưng tôi đã cố gắng sống bởi giờ đây tôi không chỉ sống phần mình mà còn cho cả phần của T. Tôi thường tự hỏi, sao ông trời bất công vậy? Ba mẹ tôi nói “Ở hiền gặp lành” mà sao một người tốt như T. lại có số phận bạc bẽo như thế?
Thời gian lặng lẽ trôi. Tôi giờ đã có một cuộc sống ổn định ở TPHCM nhưng mỗi khi về thăm quê hương Quảng Ngãi, nhìn hàng rào vỏ ốc và những luống rau dền trong vườn, ký ức tuổi thơ lại ùa về.
Tôi bỗng thèm được nghe tiếng gọi thân thương ngày nào: “Dền ơi”…
Theo 24h
Yêu cô, yêu cả môn văn
Nhớ về cô là nhớ về một thời cấp 3 em với bao kí ức vui buồn đáng nhớ, là một tập thể mà em coi như gia đình, là những day dứt về một lời hứa còn dang dở...
Ảnh minh họa
Cô ơi! Em xin lỗi.
Đây là điều mà em vẫn chưa thể trực tiếp nói ra với cô, người mà em yêu thương,kính trọng và coi như người mẹ thứ hai của mình. Đã sắp gần một năm rồi,kể từ cái ngày 20.11.2011, những kí ức vẫn còn vẹn nguyên trong em....
Ba năm cấp 3 là một khoảng thời gian không quá dài, nhưng lại đầy ắp biết bao nhiêu kỉ niệm của lớp chuyên văn khóa 20 dưới mới trường Chuyên Thái Nguyên yêu dấu.Quãng thời gian ấy như đã làm thay đổi hoàn toàn con người của em, để bây giờ mới có em của ngày hôm nay, một con người nhiều cảm xúc, biết yêu thương, biết trân trọng cuộc sống này. Chính cô,đã dậy cho em nhiều thứ, còn hơn cả những kiến thức sách vở.
Những bài giảng văn của cô tuy thật hay, nhưng em lại không nhớ nhiều bằng những lời dạy của cô về lẽ sống ở đời, rằng trong cuộc sống này, phải nhớ: "Đã là con chim, chiếc lá, thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh..... sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình". Ở lớp, cô luôn quan tâm tới chúng em một cách âm thầm, khi có chuyện, cô hay thủ thỉ, tâm tình với học trò, để sẻ chia với những nỗi niềm tuổi mới lớn, những suy nghĩ còn non nớt thơ ngây. Em đã chứng kiến rất nhiều những buổi gặp riêng của cô với các bạn, những ấn tượng đó mãi không phai trong tâm trí. Nhưng những lúc cần nghiêm khắc thì cô cũng nghiêm lắm, nhưng những lần đó ít thôi, và bọn em vui vì trong suốt 3 năm liền, những lần làm cô phải giận như thế là không nhiều.
Các bạn khác thế nào thì em không biết, nhưng với riêng cá nhân mình, em dần yêu môn văn nhiều hơn cũng vì tình cảm dành cho cô ngày càng lớn. Em học văn không giỏi, viết văn rời rạc, câu từ lủng củng, chữ nghĩa cũng xấu nữa. Nhưng đấy là chuyện chuyên môn, còn về phương diện tâm hồn, em có thể tự hào nói rằng mình là dân văn vì có một tâm hồn nhạy cảm, biết yêu cuộc sống, biết suy nghĩ sâu sắc. Tất cả là nhờ những gì cô đã dành cho em, cả về kiến thức cũng như sự quan tâm.
Cô đối với em tuyệt vời như thế, vậy mà em đã làm gì để đền đáp lại.... Kì thi đại học vừa trải qua chưa bao lâu, mới chân ướt chân ráo bước vào cổng trường đại học được một thời gian thì ngày 20.11 trở về. Thay vì những niềm vui, những câu chuyện về trải nghiệm mới của cuộc sống sinh viên, hỏi thăm sức khỏe của cô, thì mọi thứ lại thật tệ. Đó có lẽ là quyết định dở nhất của em, rằng sẽ thi lại đại học chỉ vì mình không thích học trường đó,rằng mình kém cỏi..... Cô lắng nghe hết tâm sự của em, tháo gỡ từng vấn đề nhỏ,rồi động viên em thật nhiều. Tưởng như, ngày hôm đó em đã hứa với cô, sẽ tiếp tục đi học, sẽ không thi lại nữa, vậy mà.....
Một năm cũng nhanh chóng qua đi, em giờ là sinh viên năm nhất của một trường đại học khác. Niềm vui mới sau những nỗ lực nhằm vượt qua chính mình vẫn chưa đủ làm em quên đi rằng, có một lời hứa mà mình đã không thực hiện được, với cô.
Cũng đã lâu rồi, chỉ vì em day dứt,xấu hổ với điều đó mà ít quan tâm,hỏi thăm tới cô,không biết giờ cô thế nào,có khỏe không, có điều gì khiến cô phiền lòng không. Ngày 20.10.2012, phải lấy hết can đảm em mới dám nhắn cho cô một câu chúc ngắn gọn, để rồi nhận lại, vẫn là sự yêu thương và tin tưởng nơi cô: "Cô tin rằng em sẽ thành công". Ngắn gọn vậy thôi, nhưng khiến lòng em nhẹ nhõm lắm.
Nhớ về cô là nhớ về một thời cấp 3 em với bao kí ức vui buồn đáng nhớ, là một tập thể mà em coi như gia đình, là những day dứt về một lời hứa còn dang dở, và một lời xin lỗi chưa có dịp để cất lên. Cô ơi, em mong lắm 20.11.2012, một năm sau ngày đó, em trở về... gặp cô.
Ngô Hùng Dũng (Sinh viên đại học Kinh tế quốc dân-Hà Nội).
(Viết về cô Nguyễn Thanh Vân, hiện đang là giáo viên chủ nhiệm lớp văn 11, trường THPT Chuyên Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên).
Theo VNN
Vì anh còn quá yêu em Có lẽ đây là lần cuối cùng anh viết gì đó về em, về người con gái đã đem lại cho anh rất nhiều điều đặt biệt.Ngoài kia trời đang mưa, đúng là khi mưa khiến con người ta cảm thấy buồn nhất là khi anh đang nghe nhạc của Khắc Việt, những bài hát mà cả anh và em đều thích. Nhiều...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education" cùng chồng, tôi đỏ mặt NGƯỢNG NGÙNG vì một câu nói và đúc rút BÀI HỌC ĐẮT GIÁ trong hôn nhân

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới, tôi bị nhà cô dâu "mời khéo" về vì đi ăn 2 người sẽ làm họ lỗ vốn

Chồng cũ chuẩn bị tái hôn, tôi bất ngờ đến sốc khi biết vợ sắp cưới của anh ta là ai

Nghe nhân tình nói một câu trong bữa tối, tôi hối hận vì đã lầm lỡ suốt 5 năm

Tôi chỉ mong một lần bố tặng quà 8/3 cho mẹ
Có thể bạn quan tâm

Buồn đau, nước mắt 'vây kín' phiên xử vụ cháy chung cư mini làm 56 người chết
Pháp luật
18:26:57 10/03/2025
Thu Quỳnh lên tiếng về chi tiết nhầm thoại trong phim "Cha tôi, người ở lại"
Hậu trường phim
18:03:46 10/03/2025
Khoảnh khắc cậu bé núp sau bức tường khiến gần 2 triệu người thót tim hồi hộp
Netizen
18:01:43 10/03/2025
Trung Quốc gửi thông điệp cứng rắn đến Đài Loan
Thế giới
17:39:29 10/03/2025
"Cha tôi, người ở lại" tập 10: Việt bị côn đồ hành hung, bố ruột đến cứu
Phim việt
17:18:17 10/03/2025
Tân Hoa hậu Miss Global 2025 từng bị Thanh Hằng "chỉnh" vì khoe vòng 3 quá mức, Hà Hồ cũng "ngại giùm"
Tv show
17:11:50 10/03/2025
Nữ nghệ sĩ bần thần, vừa đi vừa khóc nức nở sau lễ hoả táng của diễn viên Quý Bình
Sao việt
17:01:21 10/03/2025
Đây là mỹ nữ showbiz khiến nam thần Thơ Ngây cấu kết xã hội đen, lập cả kế hoạch đòi 3,1 tỷ
Sao châu á
16:58:58 10/03/2025
Hôm nay nấu gì: Cơm tối nóng hổi dễ ăn
Ẩm thực
16:42:11 10/03/2025
Jennie (BLACKPINK) nói về 6 năm thực tập tại YG: Tàn nhẫn và đau đớn
Nhạc quốc tế
15:37:54 10/03/2025