Đến nhà tôi ở 2 tháng, mẹ chồng đã đòi chuyển đến viện dưỡng lão sống
Vợ chồng tôi đã chăm sóc mẹ rất tốt, chu đáo hết mực nhưng bà vẫn đòi chuyển đi.
Sau khi bố chồng qua đời, sức khỏe của mẹ chồng tôi giảm sút rõ rệt. Xem qua camera, chúng tôi thấy bà thường ngồi lặng ở trước cửa nhà, đưa mắt nhìn xa xăm như đang đợi chồng đi làm về. Chồng tôi là con trai một, thấy mẹ như vậy thì càng đau lòng hơn. Bàn đi tính lại, vợ chồng tôi quyết định đưa mẹ đến nhà mình ở, còn căn nhà ở quê thì gửi gắm cho một người em họ trông nom. Vào chủ nhật hằng tuần, vợ chồng tôi sẽ về quê và quét dọn một lần.
Điều làm tôi ngạc nhiên là mẹ chồng không hề phản đối chuyện này. Mẹ nói cũng muốn đến sống với con cháu cho vui chứ không nỡ ép buộc chúng tôi phải chuyển về quê. Tôi thương mẹ chồng lắm, bà luôn nghĩ cho người khác và chấp nhận thiệt thòi về bản thân mình. Bởi tôi biết, khi chuyển đến nơi khác, rời xa căn nhà gắn bó mấy chục năm với biết bao kỷ niệm, người buồn nhất là mẹ mà thôi.
Tôi đã chuẩn bị sẵn cho mẹ chồng một phòng riêng, trang trí khá giống với căn phòng bà đang ở. Vợ chồng tôi đều làm ở công ty nước ngoài, công việc rất bận rộn và phải đem việc về nhà làm thêm vào ban đêm. Trước đây, chúng tôi có thể tranh thủ làm sớm ngủ sớm nhưng bây giờ có mẹ, chúng tôi phải dành thời gian để trò chuyện cùng mẹ vì sợ bà buồn và cô đơn. Đến 9h tối, mẹ vào phòng nghỉ, vợ chồng tôi mới bắt đầu công việc ban đêm của mình nên ngủ rất trễ. Sáng lại phải dậy sớm để lo cho con đi học và đi làm nên tôi luôn trong tình trạng mệt mỏi, ngáp ngắn ngáp dài.
Ảnh minh họa
Được 2 tháng thì mẹ chồng đột nhiên đòi chuyển đến viện dưỡng lão ở. Vợ chồng tôi ngạc nhiên nhìn nhau, không nghĩ mẹ lại có dự định đó. Tôi vội hỏi có phải mình đã làm điều gì sai nên mẹ giận và không muốn sống với chúng tôi nữa không? Mẹ chồng buồn bã nhìn tôi rồi lắc đầu. Mẹ nói thấy vợ chồng tôi khổ quá, đêm nào cũng thức đến 12h hay 1h sáng để làm việc, nếu bà đi rồi, vợ chồng tôi có thể làm việc sớm hơn và ngủ sớm hơn. Bà biết chúng tôi thương bà, lo lắng, chăm sóc bà chu đáo và bà cũng rất vui khi sống ở nhà tôi, nhưng là một người mẹ, thấy các con khổ vì mình thì lương tâm cũng không thể thoải mái được.
Video đang HOT
Ban đầu, mẹ định về quê nhưng ở quê chỉ có một mình, căn nhà rộng rãi quá thì càng cô đơn. Mẹ muốn đến viện dưỡng lão vì ở đó có bạn bè cùng tuổi, bà sẽ có người tâm sự, trò chuyện. Còn có người chăm sóc lúc đau bệnh, không phải trở thành gánh nặng của các con.
Chồng tôi nhất quyết không đồng ý với dự định của mẹ. Anh bàn với tôi sẽ thuê bảo mẫu để tâm sự với mẹ mỗi ngày, đồng thời chăm sóc sức khỏe cho bà. Tôi cũng tán thành vì mức lương của chúng tôi đủ sức làm điều đó. Nhưng mẹ chồng lại phản đối vì không muốn làm con tốn kém. Suốt ngày mẹ cứ đòi đến viện dưỡng lão ở. Tôi phải làm sao để mẹ chồng từ bỏ ý định kia đây?
Lương hưu của mẹ 9 triệu/tháng nhưng anh cả đẩy cho chúng tôi chăm sóc, sau 2 tháng chung sống, tôi phải ngả mũ phục bái phục chị dâu
Sống cùng với mẹ chồng, chúng tôi mới thấy vợ chồng anh cả tốt biết nhường nào.
Ngày tôi về làm dâu, bố mẹ chồng chê tôi ghê gớm nên không hợp. Ông bà thích sống cùng với vợ chồng anh cả, bởi 2 người ăn nói nhẹ nhàng và biết chiều chuộng người già.
Vậy là tôi sống với bố mẹ chồng được hơn một năm đã cho ra ở riêng. Ngày đó thu nhập thấp, tiền tiết kiệm không có, chúng tôi phải dựa hoàn toàn vào nhà ngoại, nhà nội chẳng giúp đỡ được gì.
Đến khi chúng tôi chuẩn bị mua nhà thì bố chồng bán được đất và cho chúng tôi 5 cây vàng, đồng thời cũng cho vợ chồng anh cả bằng đó vàng.
Bố chồng tôi mất từ 4 năm trước, hiện tại mẹ chồng sức khỏe yếu và phải phụ thuộc hoàn toàn vào việc chăm sóc của các con. Lương hưu của bà mỗi tháng được 9 triệu, với số tiền đó lo tiền ăn uống và thuốc thang cho bà vẫn còn dư khá nhiều.
Thỉnh thoảng tôi định mua cân thịt hay giỏ trái cây biếu mẹ chồng đều bị chồng tôi cản lại. Anh nói thu nhập của bà cao, chỉ với số tiền đó lo tiền ăn uống cho cả nhà anh cả. Chúng tôi mà mang đồ biếu bà chỉ phục vụ gia đình anh cả là chính, bà già rồi ăn được là bao.
Nghe chồng nói cũng đúng, thế nên nhiều năm nay tôi không bao giờ biếu mẹ chồng thứ gì cả. Nhưng mỗi khi bà cho đồ ăn gì chúng tôi nhận ngay không chối từ.
3 tháng trước, mẹ chồng nhập viện, anh cả gọi chúng tôi đến phục vụ nhưng chồng tôi cãi lại:
"Tháng nào anh chị cũng lĩnh lương hưu của bà 9 triệu. Bà già rồi ăn uống rất ít, anh nên bớt tiền lương của bà ra mà thuê người chăm sóc. Lợi ích thì hưởng hết, còn trách nhiệm thì chia đều. Em không thích kiểu người khôn lỏi như anh đâu".
Ảnh minh họa
Thấy chồng tôi nói trúng tim đen nên anh cả không cãi lại được mà nói sẽ chăm sóc bà trong khi nằm viện, sau ngày mẹ xuất viện thì vợ chồng tôi đến đón và anh sẽ đưa sổ lương hưu cho chúng tôi giữ.
Đến khi rước mẹ chồng về chăm sóc, tôi mới thấu hiểu được nỗi khổ cực của vợ chồng anh cả bao lâu nay. Đúng là có tiếng mà không có miếng. Ngay khi chồng tôi lĩnh lương hưu về đến nhà mẹ chồng đã đòi giữ 7 triệu, chỉ để lại cho tôi 2 triệu mua tiền ăn và đồ bồi dưỡng. Số tiền dư bà cất đi khi nào tròn một chỉ vàng thì mua.
Mỗi tháng góp có 2 triệu nhưng bữa nào bà cũng đòi ăn ngon như ngày 2 bữa canh riêu cua, tôm hay thịt, món tráng miệng phải dưa hấu, bơ hay nho. Buổi sáng phải mua cháo chim câu hoặc thịt băm, sau đó một ly sữa bột. Ngoài ra phải mua thêm thuốc bổ não, sắt, canxi và các vitamin khác.
Với tiêu chuẩn ăn cao của mẹ chồng, chưa hết tháng tôi đã tiêu hết tiền. Tôi nhắc mẹ chồng đưa thêm thì bà bảo tháng nào cũng đưa cho chị dâu 2 triệu mà được ăn uống như thế, không thấy chị ấy phàn nàn nửa câu. Bà không hiểu tôi chi tiêu kiểu gì mà tốn kém đến vậy.
Tôi định mang trả bà về cho vợ chồng anh cả nhưng chồng tôi không chịu. Anh bảo giành mẹ về nuôi, chưa hết tháng đã trả bà về nhà thì còn mặt mũi nào nhìn ai nữa. Thế là vợ chồng tôi cố gắng nuôi bà cho đến tháng thứ 2. Nhưng với tình hình này, chúng tôi không cáng đáng được.
Có lẽ vợ chồng anh cả đã phải bỏ tiền túi ra để bồi dưỡng tốt cho mẹ chồng, còn bà cứ nghĩ 2 triệu của bản thân là to lớn lắm. Anh chị quả thật là những người tốt, chúng tôi đã hiểu sai về 2 người.
Bây giờ chúng tôi muốn mẹ chồng đưa thêm tiền ăn nhưng tôi không biết nói sao để bà vui vẻ chi tiền?
Vợ vừa ăn xong bữa cơm của mẹ nấu liền lăn đùng ra đất, tôi vội vã chạy lại lật nồi cơm ra xem thì chết điếng khi nhìn thấy thứ bên trong Khi nghe hết những lời phân trần từ mẹ mình mà tôi không khỏi sốc, không ngờ bà lại cho vợ mình ăn những thứ kinh khủng thế này. Sau khi mang thai và sinh con, Tiểu Lệ đã xin nghỉ ở nhà chăm sóc chồng con. Khi con đi học mẫu giáo, Tiểu Lệ quyết tâm tìm cho mình một công việc...