Đến nhà thông gia ăn hỏi, mẹ chồng lại hống hách: Nó bầu rồi, giờ có cho cũng không ai lấy!
Khi yêu nhau, Thành từng đưa Mỹ về ra mắt gia đình. Lúc đó, bà Hồng – mẹ Thành – cũng cố ý làm khó, bà không hoàn toàn hài lòng về cô nhưng cũng không phản đối.
Vì xác định cưới vào cuối năm, Thành và Mỹ không giữ gìn nữa mà quyết định vượt giới hạn trước hôn nhân. Thế nhưng, Mỹ cũng không ngờ mình lại có bầu dễ dàng như vậy. Khi phát hiện ra, cái thai cũng đã 3 tháng.
Lúc này, cả hai mới lo lắng, dắt nhau về xin phép gia đình. Bố mẹ Mỹ biết chuyện thì cũng tức giận, nhưng vì thương con nên đành kệ hai đứa tự quyết định. Hơn nữa, chàng rể thể hiện cũng khá tốt nên hai ông bà cũng đành xuôi.
Còn gia đình Thành, mọi chuyện lại không đơn giản như vậy. Lúc trước, khi Mỹ đến, bà không hoan hỉ đón tiếp nhưng cũng vẫn giữ vẻ khách sáo. Lần này, khi Mỹ đưa theo cái bụng bầu 3 tháng tới, thái độ của bà cực kì khó chịu. Bà không ngại ngần mắng thẳng vào mặt cô:
- Con gái con đứa không được giáo dục à mà để chửa trước. Lấy cô về chỉ tổ bôi tro trát trấu vào gương mặt nhà này thôi! Tự gây ra thì tự chịu đi! Nhà này có gia có giáo, không bao giờ chấp nhận loại có chửa trước như cô.
- Mẹ, sao mẹ lại nói nặng lời thế?
- Còn anh nữa, nó có cái gì mà anh đâm đầu vào thế hả, nhục mặt quá.
(Ảnh minh họa)
Mỹ trước nay chưa bao giờ bị ai chửi xơi xơi vào mặt như thế, cô uất ức và bật khóc. Mẹ của Thành không ngừng, thấy vậy còn mắng thêm:
- Tôi mắng oan uổng lắm à? Con gái con đứa không biết giữ bây giờ lại chạy tới đây ăn vạ. Chỉ có thằng con tôi nó ngu thôi!
- Mẹ, liên quan gì tới Mỹ đâu mà mẹ mắng cô ấy như vậy. Con là người dụ cô ấy, con sẽ chịu trách nhiệm. mẹ không đồng ý thì tự con sẽ đứng ra lo đám cưới!
- Mày…
Video đang HOT
Bọn con đi đây, con không muốn vợ con đang mang thai mà phải khóc vì những lời lẽ độc địa của mẹ!
- Em đừng lo, mẹ anh bảo thủ và ác khẩu nên nói vậy thôi. Dù sao em cũng sống với anh, anh cũng sẽ đứng ra để bảo vệ mẹ con em.
Cuối cùng, với sự kiên quyết của Thành, bà Hồng cũng nhân nhượng. Vài ngày sau, bà theo Thành sang nhà Mỹ nói chuyện hỏi cưới. Thế nhưng, mặc cho những lời Thành đã dặn từ trước, đến nơi bà lại tỏ vẻ chảnh và buông lời khiến ai cũng chối tai:
- Con gái anh chị thì bầu cũng 3 tháng rồi, giờ con tôi không cưới thì chẳng ai cưới cho. Mà cưới không nhanh bụng ễnh ra thiên hạ nó cười. Thôi thì 2 tuần nữa có ngày đẹp làm luôn cái lễ. Nhẫn mua cái vàng tây ngoài tiệm, ảnh cưới thì ra tiệm chụp luôn trong nhà lấy tạm 2 cái treo lên, chứ tốn kém làm gì mang về rồi lại bỏ xó.
Mỹ ngậm ngùi chấp nhận tất cả, bởi vì hiện tại cô đang ốm nghén, cái thai ngày một lớn, chỉ mong xong vụ cưới hỏi dù họ có bắt bẻ thế nào cũng phải chịu.
Mỹ rất buồn nhưng vẫn phải chấp nhận mọi yêu cầu của bà Hồng. (Ảnh minh họa)
Bố Mỹ thì giận lắm, muốn hủy luôn đám cưới nhưng mẹ cô và cô ngăn lại. Thế nhưng, tới ngày ăn hỏi, bà Hồng lại chỉ tới một mình và không cả có lễ gì. Lại cái giọng điệu vênh váo, bà bảo:
- Cưới chạy bầu thì cần gì lắm thủ tục cho tốn kém.
Bố Mỹ cố lấy bình tĩnh, nói:
- Không cần nhiều sính lễ thì bà cũng phải mang ít nhất trầu cau qua. Còn các vị đại diện cho họ hàng tới nói chuyện nữa, việc đi lại giữa 2 nhà không phải chỉ một mình bà qua là được bà ạ!
Nhưng mẹ Thành lại lớn giọng trước mặt cả họ nhà Mỹ:
- Tôi chẳng cần qua lại với họ hàng nhà ông bà. Tôi chỉ đồng ý cho con Mỹ về nhà tôi vì nó lỡ có bầu, còn lại tôi không dính dáng. Còn sính lễ, rõ phiền. Giờ tôi đưa ông bà 1 triệu gọi là tiền sính lễ. Con gái ông bà chửa trước nên không có gì thêm đâu.
Lần này thì bố Mỹ không nhịn được nữa, ông hất văng ấm nước trên bàn xuống rồi đuổi bà Hồng về.
- Tôi không quan trọng vật chất, sính lễ nhưng coi thường thông gia và con gái tôi thế này thì có về sống nó cũng không được yên. Tốt nhất bà đưa con trai bà về đi, tôi không gả con gái nữa. Con tôi đẻ, tôi nuôi!
Mỹ biết, ông giận không phải vì sính lễ ít nhiều, vì danh dự của gia đình trước họ hàng đã bị mất hết cả.
Bà Hồng hầm hầm bỏ đi về, kéo Thành theo. Mỹ đứng đó, nước mắt chảy ròng ròng nhìn theo. Cô không ngờ vì tội lỗi của mình khiến bố mẹ lại bị coi thường, bị mất mặt tới vậy. Đám cưới giờ chỉ còn là trong mơ mà thôi!
Theo Afamily
11 năm yêu người có vợ, có 1 đứa con chung, giờ tôi muốn lập gia đình với người khác
Tôi mong muốn có một người chồng đúng nghĩa, muốn con mình có cha. Nhưng tôi không thể mở lời đề nghị anh, tôi không có can đảm làm điều đó.
Tôi quen anh ấy khi vừa bỏ đi cái thai với người đàn ông bội bạc mình. Đấy là khoảng thời gian tuyệt vọng nhất của đời tôi. Và nếu như anh không đến bên tôi, giúp tôi thoát khỏi sự bế tắc đó, không hiểu đời tôi đã về đâu.
Năm tôi 27 tuổi, tôi trải qua cú sốc lớn nhất của cuộc đời mình khi bị người bạn trai yêu nhiều năm phản bội. Dù cay đắng, tôi cũng phải bỏ đi cái thai oan nghiệt trong bụng mình bởi lẽ tôi không thể tự nuôi con nhưng quan trọng hơn cả là tôi không muốn giữ lại giọt máu của kẻ bội bạc như anh ta. Tôi ác, tôi tàn nhẫn nhưng tôi cũng tột cùng đau khổ.
Tôi đã tự tử sau lần bỏ cái thai đó nhưng không thành. Người cứu tôi chính là anh. Anh ở cùng tầng chung cư với tôi và đã cứu tôi kịp thời. Tôi xin anh đừng nói cho ai, vậy là một mình anh chăm sóc tôi suốt 1 tuần trong viện. Sau khi tôi khỏe lại, tôi biết ơn anh rất nhiều.
Anh không chỉ là người vực tôi dậy về mặt tinh thần mà còn giúp đỡ tôi rất nhiều về vật chất. Tôi hỏi vì sao anh làm như vậy với tôi thì anh nói coi tôi như em gái, tiền bạc anh dư giả nên không muốn một cô gái như tôi phải đánh mất cuộc đời vì kẻ khốn nạn như gã đàn ông kia. Lòng tốt và sự chân thành của anh làm tôi cảm động. Sự cảm động đó biến thành tình yêu lúc nào không biết.
Lòng tốt và sự chân thành của anh làm tôi cảm động. Sự cảm động đó biến thành tình yêu lúc nào không biết. (Ảnh minh họa)
Tôi thường xuyên qua thăm nhà anh và được biết, vợ anh bị liệt. Chị ấy bị tai nạn giao thông nhiều năm trước nên chỉ nằm một chỗ, không thể có con. Vì thương vợ nên anh ấy không ly hôn. Chị cũng khóc rất nhiều và nói dừng lại đi nhưng anh không đồng ý.
Khoảng 2 năm sau khi quen biết vợ chồng anh, tôi và anh thực sự nảy sinh tình cảm. Tôi chuyển sang khu khác sống để tránh điều tiếng. Mỗi ngày tan làm anh đều ghé vào thăm tôi, ở lại cùng tôi. Chúng tôi tâm sự với nhau về mọi điều. Tôi lắng nghe tiếng thở dài mệt mỏi của anh và nghe cả lời mong ước có một đứa con.
Anh chưa bao giờ bắt tôi sinh con cho anh, thậm chí anh luôn nói tôi nên tìm một người nào đó tử tế mà kết hôn vì ở bên anh không có tương lai. Nhưng anh càng nói thế lòng tôi càng đau như cắt và cảm thấy yêu anh nhiều hơn. Đời tôi đã từng một lần va vấp, tôi chẳng mong gì hơn là một người đàn ông yêu thương mình thật lòng.
Tôi lén lút giấu anh "thả" để mình có bầu. Cái thai tới tháng thứ 5 tôi mới cho anh biết. Khoảnh khắc biết mình được làm bố, anh khóc, vừa vui vừa buồn. Anh mừng vì được làm cha nhưng thương tôi chịu thiệt thòi. Tôi động viên anh đừng quá buồn bởi vì tôi không nghĩ mình phải đau khổ vì điều này. Tôi thực sự là điều tôi mong muốn.
Vậy là tôi sinh con cho anh, một cậu con trai kháu khỉnh. Bao năm qua, anh lui tới chỗ tôi mỗi ngày, chơi với con, tâm sự cùng tôi nhưng chưa bao giờ anh ngủ lại buổi tối vì chị ấy cần có anh ở nhà. Anh không bao giờ nói lấy tôi bởi vì anh xác định không bỏ vợ. Nhưng anh chưa để tôi thiếu thốn điều gì, thậm chí căn nhà tôi ở, đồ đạc trong nhà đến tiền chi tiêu mà tôi có được còn nhiều gấp bội so với vợ anh. Nhưng, trong lòng tôi vẫn chông chênh.
Tôi thương anh cả đời đã hi sinh vì vợ mà giờ lại không được gần con. Nhưng tôi cũng cần có một gia đình như bao người khác.
(Ảnh minh họa)
Tôi không tốt như tôi nghĩ. Tôi đã từng nghĩ mình có thể chịu đựng cả đời ở bên anh không danh phận, thế nhưng khi có con, mỗi đêm nằm một mình, tôi thấy tủi hờn và không cam lòng. Tôi mong muốn có một người chồng đúng nghĩa, muốn con mình có cha. Nhưng tôi không thể mở lời đề nghị anh, tôi không có can đảm làm điều đó.
Gần đây tôi có quen một người đàn ông khác. Anh ấy không giàu như người mà tôi gắn bó bao năm qua nhưng anh ấy là người tự do. Anh đã ly hôn với vợ và mong muốn có một gia đình cho riêng mình. Tôi cảm thấy đồng điệu với anh bởi vì anh mang tới được cho tôi giấc mơ về một gia đình, điều mà cha của con tôi bao năm qua và chắc là mãi về sau không bao giờ làm được.
Tôi muốn chấm dứt với người đàn ông mà 11 năm qua ở sau anh ấy. Tôi cũng đã nhiều tuổi rồi, tôi không muốn cuộc sống mãi như thế này. Nhưng nếu tôi chấm dứt tất cả, tôi có tàn nhẫn và ích kỉ quá không khi chia cắt tình cảm bố con anh. Bởi nếu theo người mới, tôi sẽ chuyển đi nơi khác sống, tất nhiên, tôi phải mang theo con mình. Với anh ấy, con là một báu vật mà tôi ưu ái tặng cho anh, anh sẽ không chịu nổi nếu mất con.
Tôi thương anh cả đời đã hi sinh vì vợ mà giờ lại không được gần con. Nhưng tôi cũng cần có một gia đình như bao người khác. Tôi phải làm gì?
Theo Eva
Tôi không ngờ để câu kéo khách, chị dâu tôi lại bày ra trò phản cảm thế này Nhìn chị dâu ăn mặc phong phanh, hở cả nửa bầu ngực mà tôi giận sôi người. Nhà tôi chỉ có hai anh em. Anh trai tôi tính tình hiền lành, học hành giỏi giang nên được bố mẹ tôi rất cưng chiều. Tôi là em gái nhưng tính khí có phần cộc cằn, nóng nảy. Hồi nhỏ, anh thường xuyên bị tôi...