Đến nhà bạn trai ăn cơm, không ngờ mẹ anh gọi cả cô gái khác đến ăn cùng
Thấy điện thoại reo lên ing ỏi, là mẹ của bạn trai gọi đến, Ly nhanh chóng bắt máy:
- Dạ, con chào bác ạ. Bác gọi con là có chuyện gì thế ạ.
- Hôm nay cô rảnh thì qua nhà ăn bữa cơm.
- Dạ, cháu rảnh ạ. Vâng, cháu sẽ đến ngay ạ.
- Ừ!
Thế nên hôm nay thấy bà gọi mình qua nhà như thế, Ly cứ tưởng rằng bà đã dần mở lòng và chấp nhận cô. Để rồi vừa bấm chuông cửa, thì thấy 5 phút sau cánh cửa mở ra, Ly nhanh miệng: “Cháu chào bác ạ, cám ơn bác hôm nay đã gọi cháu đến nhà ăn cơm!”.
Nào ngờ, sững người nhìn lại khi thấy người ra mở cửa không phải là mẹ anh mà cũng không phải là bạn trai mình mà là Chi – cô gái mà mẹ anh ưng ý chọn làm con dâu, gán ghép cho anh hết lần này đến lần khác cũng đang ở đây.
Bước vào nhà thì thấy mẹ anh đang đứng trong bếp nói vọng ra với mình: “Cháu đến rồi đấy à, vào ngồi uống nước đi! Cũng sắp xong hết cả rồi”, Ly nhìn xung quanh thì không thấy bạn trai mình đâu cả, còn Chi thì đang đon đả rót nước mời cô như thể cô ta chính là chủ nhân của căn nhà này.
Biết hôm nay mình bị “gài” để đến đây gặp mặt trực tiếp tình địch rồi nhưng Ly vẫn mỉm cười, thản nhiên coi như không có chuyện gì, cầm cốc nước lên uống cho nhuận họng để chuẩn bị cho cuộc đối đầu sắp diễn ra với mình.
Quả nhiên, vừa ngồi được 5 phút thì mẹ anh đã là người “nổ súng” trước:
Video đang HOT
- Hôm nay thằng Dũng nói phải đi trực gấp nên bác ở nhà có mỗi một mình. Cái Chi nó sang chơi thấy thế nên là vào bếp nấu suốt từ sáng đến giờ đấy. Con gái bây giờ phải đảm đang tháo vát như thế thì gia đình chồng mới được nhờ.
- Bác cứ khen cháu quá lời rồi, cháu có giúp đỡ gì được đâu chứ.
Ly ngồi chơi nhìn mẹ anh và Chi người tung kẻ hứng với nhau. Đáng nhẽ ra Ly đã cố gắng nhịn nhục để ăn cho xong bữa cơm này, cho đến khi mẹ anh lôi chuyện bố mẹ cô là nông dân ra để chê bai học thức của họ thua kém bố mẹ đều là tiến sĩ của Chi thì Ly không nhịn nổi nữa.
(ảnh minh họa)
Cô quay sang, xin phép mẹ anh rồi nói:
- Dạ, thưa bác, hôm nay bác gọi con đến nhà ăn bữa cơm khiến con cảm thấy rất vui, còn cứ nghĩ rằng bác đã chịu mở lòng và chấp nhận con. Nhưng con không ngờ mình đến đây không phải ăn cơm cùng bác, để 2 bác cháu mình có thể trò chuyện và hiểu nhau hơn mà lại là để bác so sánh đong đếm thiệt hơn giữa hai người bọn con.
- Con và anh Dũng đã quen nhau hơn 2 năm rồi, bác không ưng ý về gia cảnh và xuất thân của con thì con cũng đành chịu thôi. Chưa bao giờ con thấy xấu hổ vì có bố mẹ là nhà quê hết, họ có thể chỉ là nông dân chân lấm tay bùn nhưng tình thương của bố mẹ con chẳng thua kém bất cứ người bố người mẹ giàu có, học thức nào trên đời này hết cả.
- Con hiểu bác muốn chọn một cô gái môn đăng hộ đối với anh về làm dâu nhưng con cảm thấy ngoài chuyện xuất thân của mình không phải là con gái thành phố thì con chẳng thua kém ai bất cứ điểm gì cả. Con cũng là một cô gái ngoan ngoãn, có học thức, công việc ổn định, tự nuôi sống được bản thân mà chẳng cần ăn bám hay sống nhờ vào ai hết. Hơn nữa, chắc bác không biết, tiền lương 1 tháng của con còn gấp đôi so với anh Dũng nữa kìa nên bác yên tâm rằng con không có ý định chiếm lấy tài sản của gia đình mình đâu ạ.
Thưa chuyện với mẹ bạn trai xong thì Ly nhẹ nhàng quay sang nhìn thẳng vào mắt Ly nói:
- Còn em, chị nghĩ là anh Dũng cũng đã nói chuyện thẳng thắn với em rồi nên chị không muốn nói lại chuyện này làm gì nữa. Chị biết em là một cô gái hơn người nhưng tình yêu thì không thể nào dùng những điều đó để đong đến được. Cái quan trọng nhất mà em không có được chính là tình yêu của Dũng. Rốt cuộc thì người em cần chung sống cả đời vẫn sẽ là anh ấy mà thôi, em có thể được bác yêu quý hơn chị nhưng nếu anh ấy không yêu em thì tất cả cũng chẳng có nghĩa lí gì hết.
- Chị biết bây giờ em đang không cam tâm khi mình hoàn hảo như thế mà lại bị người khác từ chối nhưng em cứ nghĩ kĩ xem mình có thật sự yêu anh ấy không? Lấy một người là phải hiểu và yêu người đó chứ không phải chỉ nhìn vào địa vị và gia cảnh, em hiểu chứ!
Nói xong những điều mình cần nói, Ly đứng lên, cúi chào mẹ bạn trai: “Xin phép bác, bữa cơm này chắc con không thể ăn cùng bác rồi. Bác và Chi cứ ăn tự nhiên, xin phép bác con về ạ! Bác cũng không cần nói với anh Dũng là hôm nay con đã qua đây. Chuyện xảy ra ở đây, con không muốn anh ấy biết làm gì. Con chào bác ạ!”.
Cánh cửa nhà anh đóng sập lại đằng sau lưng, Ly thở dài, cuối cùng cũng có thể nói hết những điều mà mình muốn nói suốt thời gian qua ra rồi. Nhẹ cả người, vạn sự tùy duyên vậy, cô tin sẽ có ngày mẹ Dũng chịu chấp nhận cô mà thôi.
Mộc Miên / Theo Thể Thao Xã Hội.
Vào viện đưa cơm cho chồng liệt, ứa nước mắt thấy chồng thoăn thoắt làm việc ấy với y tá
Chị Hoa không ngờ rằng, chị vất vả làm lụng nuôi anh mà anh lại nói dối chị trắng trợn đến thế.
Ảnh minh hoạ
Chị Hoa năm nay 30 tuổi, đã kết hôn được 3 năm và có một cậu nhóc rất kháu khỉnh. Chồng chị làm trưởng phòng kinh doanh. Hai vợ chồng làm ăn rất khấm khá nên chẳng mấy chốc đã có nhà, có xe khiến bao bạn bè ghen tỵ.
Trước khi lấy chồng, anh chị cũng đã có 2 năm tìm hiểu. Biết chồng là người đào hoa nhưng chị chưa bao giờ ghen tuông hay làm rùm beng với những cô gái khác của anh. Mọi thứ chị đều bình tĩnh xử lý khiến anh tâm phục khẩu phục. Đó cũng chính là lý do dù anh có nhiều cô gái xinh đẹp, giàu có hơn chị nhưng anh vẫn chọn chị làm vợ.
Trong một lần đi công tác tỉnh, chồng chị gặp tai nạn và phải nhập viện trong tình trạng khá nặng nề. Bác sĩ kết luận anh bị liệt nửa thân dưới nên cần tĩnh dưỡng một thời gian. Hi vọng bình phục là có song cả vợ và chồng phải kiên trì. Thời gian ấy, ngày ngày chị đi làm, trưa và tối đều tranh thủ vào viện chăm chồng.
Con trai chị gửi lớp và gửi ông bà nội, ngoại mỗi người vài bữa. Tiền bạc trong nhà đổ dồn chữa trị cho chồng cứ đi ngày một nhiều. Chị tích cực nhận thêm việc về nhà, thức khuya dậy sớm nên chỉ chưa đầy 1 tháng, chị đã tiều tụy đi rất nhiều. Chị không dám khóc và cho phép mình gục ngã trước mặt anh. Lúc nào chị cũng an ủi động viên anh để cả hai cùng qua khó khăn này.
Thế rồi chị được thăng chức, công việc tất bật hơn, nếu chị không làm hết trách nhiệm thì sẽ không có tiền lo cho chồng cho con. Chị đành tìm một y tá và để chồng ở một phòng riêng tách biệt với các bệnh nhân khác để tiện chăm sóc cũng hi vọng anh nhanh chóng bình phục.
Thấm thoắt cũng được 8 tháng, chồng chị cũng có vẻ ổn hơn nhưng vẫn chưa đi lại được mà phải ngồi xe lăn. Có y tá chăm sóc, chị an tâm phần nào rất nhiều.
Trưa hôm ấy, sau khi giải quyết hết công việc, chị hí hửng mang cặp lồng cơm chị chuẩn bị từ sáng vào cho chồng ăn trưa. Chị làm toàn món anh thích nên nghĩ chắc anh sẽ vui lắm.
Tới phòng chồng nằm, đẩy cửa vào bên trong chị không thấy chồng đâu. Lại nghe thấy tiếng khúc khích ở trong nhà tắm. Chị vội vã đi vào. Qua khe cửa chị tái mét thấy chồng và cô y ta đang ôm hôn nhau say đắm. Điều khiến chị sốc nhất đấy là anh không dùng xe lăn mà đứng rất vững trên đôi chân của mình.
Không giữ nổi bình tĩnh chị đánh rơi hộp cơm. Nghe tiếng động, chồng và y tá cùng chạy ra. Mặt hai người họ tối sầm lại. Anh khóc lóc quỳ gối xin chị tha thứ. Rằng đó cũng chỉ là phút bồng bột của anh vì thiếu thốn chuyện đó quá lâu.
Chồng chị đã đi lại bình thường cả nửa tháng nay và họ lén lút làm cái việc động trời đó sau lưng chị. Hóa ra chị vất vả làm lụng kiếm tiền chu cấp cho chồng để giờ nhận quả đắng thế này đây.
Chị không nói gì, quay lưng đi chua chát. Trên đường về, đầu óc chị chỉ vang lên hai chữ "ly hôn". Chị sẽ tự nuôi con một mình. Không ngờ chị lại bị chồng lừa dối trắng trợn đến thế...
Theo Phunutoday
Có nên theo đuổi tình yêu một cách mù quáng Mấy tuần nay đầu óc tôi nặng trĩu, không biết mình nên làm gì nữa, tôi quá bế tắc. Ảnh minh hoạ Tôi 26 tuổi, chưa lấy vợ, có công việc ổn định. Trước đây, tôi yêu một cô gái được gần 6 năm thì chia tay vì lý do gia đình có chút vướng mắc bên họ hàng thông gia. Sau khi...