Đến lúc hấp hối, mẹ chồng mới nói cho tôi biết sự thật về người phụ nữ năm xưa dắt con đến nhận chồng tôi là cha đứa trẻ
Nghe tin ấy tôi gần như ngã khụy, nắm tay mẹ chồng tôi khóc sướt. Rồi lúc hối hấp bà khó nhọc trăn trối 1 chuyện khiến tôi sốc vô cùng.
8 năm kể từ khi kết hôn đến giờ có lẽ cuộc đời tôi nhiều nước mắt hơn niềm vui. Tôi vẫn còn nhớ như in ngày hè mấy năm về trước đang ăn cơm, mẹ chồng bỗng dưng ấn cả bát cơm nóng vào mặt tôi rồi đuổi ra khỏi nhà. Bao nhiêu năm trôi qua mẹ vẫn chưa hết giận, vẫn chưa thể coi tôi là con dâu thay bằng từ “con ở” mà bà vẫn hay gọi.
Cũng đúng thôi, ngày trước tôi lấy chồng không có bất cứ 1 của hồi môn nào cả. Hai bàn tay trắng, lại không công ăn việc làm về ăn bám chồng, mẹ ghét tôi là phải. Lại thêm cái tội lấy chồng mấy năm mà không sinh được con. Phận làm dâu, lại có bà mẹ chồng ghê gớm hay soi mói nên tôi đành chịu. Thôi thì cứ cố gắng cung phụng mẹ, biết đâu mai này mẹ sẽ cảm nhận được và thay đổi cách cư xử với tôi thì sao ?
Cứ tưởng tôi vô sinh, tịt nhưng nhờ giời sau 3 năm ròng rã cuối cùng tôi cũng có tin vui. Từ đó mẹ chồng đỡ chì chiết và đe đuổi tôi đi hơn. May mắn lại mỉm cười với tôi khi đứa bé là con trai nên chồng và mẹ thích lắm. Nhìn họ vui mà tôi cũng cảm thấy đỡ có lỗi và nhẹ nhõm phần nào.
Phận làm dâu nên tôi đành chịu (ảnh minh họa)
Hơn chục năm làm dâu nếm nhiều cay đắng, tủi nhục cũng qua. Giờ thì con tôi đã lớn và kinh tế gia đình ổn hơn, nhưng sức khỏe của mẹ chồng ngày càng yếu. Bệnh tuổi già khiến bà nằm bẹp một chỗ không đi lại được. Thương mẹ chồng, tôi không sợ khổ, sợ bẩn để phục vụ chăm mẹ mà không hề toan tính gì. Nhưng sự ác cảm của mẹ với tôi hình như vẫn chứ vơi bớt chút nào cả, cho đến 1 ngày…
Đêm đó, mẹ chồng tôi bệnh nặng lắm bác sĩ bảo có lẽ bà sẽ không qua khỏi được đêm nay. Nghe tin ấy tôi gần như ngã khụy, nắm tay mẹ chồng tôi khóc sướt mướt khiến ai bên cạnh cũng phải rơi nước mắt theo. Rồi lúc hối hấp bà khó nhọc trăn trối 1 chuyện khiến tôi sốc vô cùng.
- Con dâu à, tha thứ cho mẹ tất cả mọi chuyện nhé. Có lẽ mẹ nên cho con biết 1 chuyện không thì không kịp nữa. Người phụ nữ năm xưa dắt con đến nhận thằng Hà (chồng tôi) làm cha đứa trẻ con nhớ chứ?
- Dạ, chuyện đó qua lâu rồi mẹ.
Video đang HOT
- Để yên cho mẹ nói. Con chỉ cần nghe thôi. Ngày ấy con mãi không có bầu, nên mẹ đã chủ động tìm cô gái đó cho thằng Hà kiếm đứa con riêng và buộc con phải ly hôn với chồng. Nhưng sự đời trớ trêu, người tính không bằng trời tính. Đứa con ấy không phải là máu mủ của thằng Hà, nó là con của người khác. Đúng lúc mẹ xác minh được chuyện ấy thì con có bầu, nên mẹ im lặng để mọi chuyện qua đi 1 cách nhẹ nhàng. Mẹ xin lỗi…
Mẹ xin lỗi… (ảnh minh họa)
- Vậy là ngày trước mẹ đã lên kế hoạch cưới vợ mới cho anh Hà và đẩy con ra khỏi ngôi nhà này sao? Con không dám tin chuyện này là thật, có phải mẹ đang đùa con không?
- Không, mẹ sắp chết rồi. Mẹ đùa con làm gì, mẹ không nói chuyện này ra mẹ chết không nhắm mắt được nên…
Chưa nói hết câu mẹ chồng đã trút hơi thở cuối cùng và đi mãi. Ôm lấy mẹ chồng tôi khóc mà trái tim đau nhói cùng với những cảm xúc hỗn độn. Vậy là năm xưa chính mẹ chồng làm chuyện đó ư? Mẹ đã ép chồng tôi bí mật qua lại với cô gái đó để có con rồi tống khứ tôi ra khỏi nhà, nhưng sự đời nào ai ngờ thật…
Lo tang lễ cho mẹ chồng xong, tôi ngồi nói chuyện thẳng thắn với chồng về người phụ nữ năm xưa. Anh giật mình hoảng hốt khi tôi nói chính mẹ đã thừa nhận chuyện này với tôi. Sợ tôi uất ức đâm đơn ly hôn, chồng vội quỳ xuống xin tôi tha lỗi và bảo từ sau lần đó anh không qua lại với người đàn bà ấy nữa. Chỉ là mẹ chồng tôi mong con quá nên mới ép anh làm như vậy.
Quá nhiều chuyện xảy ra trước và sau khi mẹ chồng mất. Thực sự tôi không biết phải làm gì khi biết mẹ chồng lại làm chuyện đó với mình. Không biết lời chồng nói có là thật không hay anh gạt tôi thôi? Liệu anh có con riêng bên ngoài với cô nào nữa không? Dù tôi có chấp nhận tha thứ hay bỏ qua tất cả lỗi lầm cho chồng và mẹ chồng, nhưng lòng ích kỷ và ghen tuông của người vợ khiến tôi luôn nghi ngờ chồng mình.
Theo Một thế giới
Gục ngã khi biết sự thật về đứa con nuôi chồng dẫn về nhà
Tôi nhận ra, trên khuôn mặt ngây thơ đó có nét gì rất quen. Đúng rồi, sống mũi dài, làn da ngăm ngăm, mái tóc dày đen óng giống hệt một người.
Chào mọi người, tôi là Loan, năm nay 36 tuổi. Ở cái tuổi của tôi với những phụ nữkhác là thời điểm gia đình hạnh phúc khi đủ đầy vật chất lẫn tinh thần, còn tôi lại đang rơi vào hoàn cảnh bi đát tột cùng.
Tôi lấy chồng năm 24 tuổi, khi tôi đã có công ăn việc làm ổn định ở thành phố. Chồng tôi hơn tôi 3 tuổi nhưng khá chín chắn và theo cảm nhận của tôi lúc đó là một người đàn ông đáng tin cậy.
Sau 1 năm quen biết, chúng tôi làm đám cưới trước sự ngỡ ngàng của bạn bè. Ai cũng bảo tôi vội vàng và dại khi lấy một người thua kém mình mọi mặt, hình thức, địa vị xã hội. N hà anh nghèo, bố mẹ đã già, mà sau anh còn hai đứa em nữa. Thế nhưng bỏ qua tất cả, tôi vẫn đến với anh vì niềm tin anh là người đàn ông chín chắn, có thể dựa vào.
Nhớ lại những ngày tháng mới lấy nhau đến bây giờ tôi vẫn còn run sợ. Vậy nhưng chúng tôi đều có thể vượt qua tất cả mọi khó khăn. Đến bây giờ, cuộc sống đã ổn định hơn thì lại xảy ra chuyện tày đình này.
Lấy tôi nhưng anh vẫn còn trách nhiệm nuôi các em cho tới khi tốt nghiệp đại học. Lương anh mỗi tháng 8 triệu, cho mỗi em 2 triệu, gửi về quê cho bố mẹ 1 triệu, vậy là mỗi tháng anh chỉ còn đưa cho tôi 3 triệu để chi tiêu.
Đôi lần buồn lòng tôi hỏi, thế lúc em sinh con thì lấy gì để nuôi con, anh chỉ lắc đầu bảo sẽ cố gắng làm thêm. Chỉ cần anh trả lời như thế thôi là tôi đủ hiểu, anh luôn đặt những người trong gia đình mình lên trước cho dù con anh, máu mủ của anh có thiếu thốn đi chăng nữa.
Mang bầu, phụ nữ ai cũng nhạy cảm và khó tính hơn, thế nhưng anh vẫn luôn áp đặt suy nghĩ của mình và chẳng bao giờ nhún nhường, chiều lòng vợ một chút nào. Đôi lúc nghén ngẩm thèm ăn cái này cái kia, tôi cứ thui thủi một mình đi mua vì có nói ra thì anh bảo tôi làm mình làm mẩy, tôi giả vờ để hành chồng.
Thực sự, nhiều lúc tôi cảm giác anh xem tôi như gánh nặng đúng hơn là một người vợ. Nói chuyện với bạn bè thì có người động viên, có thể anh như vậy vì muốn làm những việc to lớn để làm trụ cột cho mẹ con tôi dựa vào.
Đứa con ra đời, cuộc sống luôn rơi vào khó khăn vì tôi không đi làm, mọi chi phí chỉ trông vào mấy đồng lương của anh. Thế mà số lương ít ỏi đó anh còn san sẻ hết người này đến người kia ở quê.
Nếu các em anh còn đi học thì tôi cũng sẽ chẳng có cớ để nói nhưng khi đứa em lớn của anh đã ra trường và có việc làm, lương hàng tháng 5, 6 triệu mà tháng nào cũng gọi điện xin tiền.
Con bé nay ốm, mai ốm, tiền ăn uống sinh hoạt của cả nhà còn 4 triệu, trong đó có 1 triệu tiền nhà trọ. Vậy mà đứa em anh vẫn có thể gọi điện xin tiền anh trai. Bố anh tháng nào cũng gọi điện giục gửi tiền về. Nhiều lúc ức chế, tôi muốn bế con đi cho rồi.
Thế nhưng, mọi khó khăn cũng qua đi. 12 năm sau chúng tôi đã có một cơ ngơi đàng hoàng sau những nỗ lực không ngừng nghỉ của anh. Giờ anh đã làm giám đốc công ty, thu nhập hàng tháng lên tới hàng trăm triệu và mẹ con tôi chẳng phải lo lắng gì đến vấn đề kinh tế nữa.
Giữa lúc cuộc sống đang êm ấm như vậy thì ngày 23 tháng 5, bây giờ tôi vẫn còn nhớ rõ cái ngày đó, anh dẫn về một cậu bé 6 tuổi, bảo với tôi rằng đây là đứa con anh mới nhận nuôi và bảo tôi chăm sóc cháu như các con đẻ của mình. Anh bảo với tôi đứa bé mất mẹ mất cha, không ai chăm sóc, ở quê ông bà già cả, mù lòa nên anh thương quá nhận về làm phúc.
Nghe anh nói vậy tôi càng thương cháu hơn. Tôi chăm sóc cháu, cho cháu ăn, cháu mặc không kém gì các con mình. Thấy cháu và các con chơi với nhau thân thiết như anh em tôi cũng vui lắm.
Thế nhưng, rồi tôi nhận ra, trên khuôn mặt ngây thơ đó có nét gì rất quen. Đúng rồi, sống mũi dài, làn da ngăm ngăm, mái tóc dày đen óng giống hệt người đàn ông đầu gối tay kề hàng ngày của tôi.
Nghi ngờ trỗi dậy, tôi âm thầm đi điều tra và phát hiện ra sự thật tày đình đó. Hóa ra thằng bé là con của chồng tôi với một cô gái ở Đắk Lắk. Đó là kết quả của những đợt công tác thường xuyên của anh cách đây 7 năm ở trong đó.
Tôi đau đớn hơn khi biết, cô ta hiện đang sống ở Hà Nội và vì không nuôi được con nên gửi trả thằng bé cho chồng tôi nuôi. Vậy mà anh ấy dám lừa dối tôi trắng trợn như vậy.
Từ hôm biết chuyện, tôi chẳng ăn chẳng ngủ được. Tôi muốn chất vấn muốn anh phải nói thật tất cả để tôi có thể đuối nó ra khỏi nhà nhưng tôi không làm được. Tôi lo sợ các con biết sự thật sẽ ảnh hưởng tâm lý và không chú tâm học hành được.
Nhưng hàng ngày phải đối diện với nó, nhìn sự dối trá trên khuôn mặt anh là tôi ghê sợ. Tôi cũng mệt mỏi khi nghĩ đến cảnh anh đi nhậu khuya nhưng đang ở bên người đàn bà đó. Tôi phải làm sao lúc này đây? Xin hãy cho tôi vài lời khuyên.
Theo Người đưa tin
Vợ bật khóc nức nở khi biết sự thật sau những hôm tập hát quan họ của ông chồng Nhìn đồng nghiệp và địa điểm tập hát quan họ của chồng mà chị suýt chết ngất. Chị khóc tức tửi chân tay cứ va đập loạng choạng vào nhau. Dạo này chị thấy chồng hay về muộn lắm, hỏi thì chồng nói ở lại tập văn nghệ kỷ niệm 10 năm công ty thành lập. Thấy chồng dạo này tham gia công...