Đến giờ tôi cũng không hiểu tại sao mình lại có hành động trơ trẽn như vậy…
Hôm đó, tôi gọi điện nói nhờ anh chút việc, rồi âm thầm chuẩn bị rượu vang, nước hoa và mặc một bộ váy ngủ rất quyến rũ…
Mối tình đầu của tôi cho đến bây giờ đã kéo dài 5 năm. Tôi quen anh khi còn học năm cuối đại học. Nói qua một chút về người yêu của mình thì anh là người chu đáo, cẩn thận. Tính tôi hay quên lại hậu đậu. Mỗi lần tôi về quê anh đều tự tay sắp xếp đồ cho tôi, cứ thế suốt mấy năm trời. Trời mùa đông tôi đi ra ngoài anh cũng là người chạy theo tôi gọi lại để đeo cho tôi chiếc bao tay. Lạ cái là đến mùa đông tay chân tôi lạnh buốt, thế nên cứ tối về anh lại lấy nước ấm ngâm chân tay cho tôi.
Tôi rất trân trọng anh và tình yêu của anh. Anh kiếm tiền ít hơn nhưng tôi chưa một lần cạnh khoé anh kém cỏi hay so sánh anh với bất kỳ ai. Tôi cũng lo lắng và hay mua quà cho bố mẹ anh. Anh biết điều đó nên rất phấn đấu trong công việc. Đàn ông mà, nếu như anh lép vế trước tôi thì sẽ cảm thấy sĩ diện của mình bị hạ thấp.
Có thể vì vậy mà đợt trước anh xung phong đi vào nam để cố gắng lập công. Tôi không muốn anh đi bởi vì bây giờ hễ ra ngoài là bị mất người yêu như chơi. Tôi sợ anh sẽ vì một ai đó mà bỏ rơi tôi. Nhưng anh cứ kiên trì ngày qua ngày năn nỉ tôi nên tôi miễn cưỡng chấp nhận.
Tôi muốn biết tình cảm của Trung nên tối qua tôi đã làm một điều quá trơ trẽn. (Ảnh minh họa)
Thật sự thời gian đầu anh đi xa tôi nhớ anh vô cùng. Có lúc đi đường lạnh buốt tay lại thấy nhớ lúc anh chạy theo đưa bao tay cho tôi. Lúc về nhà phòng bếp lạnh tanh khiến tôi tủi thân lắm.
Được anh chăm lo cho quá nhiều nên tôi có tính ỷ lại. Thành ra khoảng thời gian anh đi, tôi hay bị ốm chỉ vì không biết chăm sóc bản thân. Anh có một người bạn thân tên là Trung. Những ngày tôi ốm sốt anh luôn nhờ Trung qua mua thuốc và cháo cho tôi.
Trung ở trọ gần chỗ tôi. Anh là một người rất đẹp trai và hài hước khác hẳn người yêu tôi. Những ngày tiếp xúc với anh, tôi bắt đầu so sánh người yêu với bạn thân. Tôi dần cảm thấy sự nhạt nhẽo của người yêu và sự mới mẻ của Trung. Nhiều hôm vì quá nhớ Trung tôi đành giả ốm gọi cho người yêu vì biết chắc chắn anh sẽ nhờ Trung qua đưa thuốc cho tôi.
Tôi sai lắm rồi đúng không? Tôi biết chứ. Một tình yêu 5 năm tôi lại không quan tâm bằng một người mới gặp hơn 4 tháng. Nhiều lần tôi đã cố gạt ra khỏi trí óc mình nhưng tôi càng ngày càng dấn sâu vào tình yêu đó. Thật sự tôi rất muốn yêu Trung.
Video đang HOT
Đến giờ phút này tôi không hiểu tại sao mình lại lẳng lơ với bạn thân của người yêu đến thế. (Ảnh minh họa)
Tôi muốn biết tình cảm của Trung nên tối qua tôi đã làm một điều quá trơ trẽn. Tôi gọi điện nói Trung đến phòng và nhờ anh chút việc. Tôi chuẩn bị rượu vang, nước hoa và mặc một bộ váy ngủ rất quyến rũ. Khi anh đến, tôi ra mở cửa và thấy ánh mắt đầy bất ngờ của anh. Tôi kéo anh đến và bắt đầu nói thích anh từ lâu. Nhưng những gì anh nói như gáo nước lạnh vào mặt tôi: “Em là người thế này sao? Hoàng là bạn thân của anh, anh không thể làm gì có lỗi với nó, huống hồ nó yêu em như thế, vì em như thế, vậy mà em mới cô đơn chút đã không chịu được. Em không xứng với bạn anh.”
Từng lời anh nói như nhát dao vào lòng tôi. Nhưng nó khiến tôi tỉnh lại thật sự. Đến giờ phút này tôi không hiểu tại sao mình lại lẳng lơ với bạn thân của người yêu đến thế. Tôi căm ghét mình và cảm thấy có lỗi với Hoàng. Người yêu tôi sắp về rồi, tôi sợ Trung sẽ nói sự thật với anh. Tôi không muốn bị mất một người tốt như vậy. Tôi có nên đến gặp Trung và cầu xin anh im lặng giúp tôi không?
T.Q.T / Theo Trí Thức Trẻ
Đang tân hôn cuồng nhiệt thì chồng bảo: "Kết thúc ở đây nhé, anh sợ em đau không chịu nổi"
"Vợ à, mình kết thúc ở đây nhé? Anh sợ vợ đau không chịu nổi đâu. Điên à, đau mới tốt chứ? Đã tân hôn thì phải làm cho ra trò chứ".
Điên à, đau mới tốt chứ? (ảnh minh họa)
Sau 5 tháng cả quen lẫn yêu Hùng và Linh quyết định đi đến hôn nhân. Ai cũng bảo cả 2 quá vội vàng nhưng Linh muốn cưới ngay và luôn. Cô sợ yêu lâu rồi nảy sinh mâu thuẫn, người thứ 3 xuất hiện, chia tay thì cũng mệt. Thôi thì cứ cưới đi cho chắc rồi về yêu tiếp chứ Hùng của cô đẹp trai ngời ngời thế kia cứ để không là đứa khác cướp mất.
Ngày cưới đến Hùng như hoàng tử đến nhà gái đón dâu. Ai cũng bảo Linh may mắn khi lấy được 1 người chồng vừa đẹp vừa giàu có như Hùng, Linh cứ cười tủm tỉm và cảm ơn trời phật đã cho cô kết duyên cùng Hùng. Cả buổi tiệc cưới Hùng luôn chăm chút vợ từng ly từng tý 1 khiến các cô gái đều ghen tỵ với Linh. Có lẽ Hùng là người chồng mà các nàng đều mơ ước chăng?
Đám cưới kết thúc, vợ chồng Hùng lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi chuẩn bị cho 1 đêm tân hôn nồng nàn sắp tới. Mới yêu được 1 thời gian ngắn nên cả 2 vẫn chưa đụng chạm gì cả. Ắt hẳn đêm nay sẽ là 1 đêm thú vị của Hùng đây - Anh tự nhủ thế.
Có lẽ Hùng là người chồng mà các nàng đều mơ ước chăng? (ảnh minh họa)
Giờ phút lãng mạn, mong chờ bao lâu cũng đến. Linh xinh đẹp, khiêu gợi bước ra với bộ váy ngủ thật bắt mắt khiến Hùng không khỏi xuýt xoa rằng vợ mình đẹp ngang ngửa hot girl. Vội vàng tắt điện ôm lấy vợ tân hôn, Hùng nhìn vợ cười tủm tỉm rồi cứ thế mà tân hôn cho đến khi đang tân hôn đến đoạn cao trào thì Hùng bỗng dừng lại thở hổn hển bảo vợ.
- Vợ à, mình kết thúc ở đây nhé? Anh sợ vợ đau không chịu nổi đâu.
- Hả??? Anh bảo kết thúc gì cơ? Kết thúc tân hôn á?
- Ừ, thì còn kết thúc cái gì nữa. Hay là vợ muốn...
- Điên à, đau mới tốt chứ? Đã tân hôn thì phải làm cho ra trò chứ.
- Sao cơ? Vợ muốn đau ư? Chẳng lẽ vợ đã làm chuyện này nhiều lần rồi và vợ nghiện khoản này ư? Không, tôi không thể tin nổi. Nếu cô là gái hư, mất trinh thì xin mời cô đi ra khỏi nhà này ngay. Tôi thà mang tiếng bỏ vợ chứ không bao giờ lấy cô vợ mất trinh, qua tay thằng khác về làm ô nhục thanh danh nhà này.
- Sao anh phản ứng dữ dội thế? Chỉ vì câu nói của em mà anh nghĩ em mất trinh thật ư?
- Chả thế thì sao? Cô thừa nhận đi.
- Vậy để em chứng minh cho anh thấy nhé. Lúc đấy đừng có khóc lóc với em.
- Chứng minh? Cô chứng minh bằng cách gì chứ?
- Chuyện ấy! Anh tiếp tục tân hôn đi rồi sẽ rõ.
- Được, vậy thì cô chết với tôi rồi!
Nghĩ vợ mất trinh là gái hư trước khi lấy mình Hùng điên lắm. Anh cứ thế tân hôn lên xuống thật dã man chẳng thương xót gì vợ cả. Đánh 1 lúc mấy hiệp liền Hùng mới buông vợ ra với vẻ mặt hằn học tức giận. Linh đau đớn lắm nhưng cô vẫn cố ngồi dậy gạt nước mắt bật điện và yếu ớt nói với chồng.
- Anh nhìn xuống ga giường đi. Đây là câu trả lời của em.
- Hả??? Máu trinh, là máu trinh thật ư? Chuyện này là thế nào hả vợ? - Hùng sờ nắn vệt máu trinh trên giường, há hốc miệng hỏi vợ.
- Thì đêm nay là lần đầu của em đó. Vừa nãy em kêu anh đau mới tốt là do nghĩ nghe lũ bạn em bảo phải tân hôn cuồng nhiệt thì mới dễ thụ thai, chứ không phải em cuồng hay nghiện chuyện này.
- Trời ạ, em muốn đau để dễ có bầu ư? Vậy mà anh lại nghi ngờ em này nọ. Vợ ơi. Anh sai rồi, anh xin lỗi vợ. Vợ đừng giận anh nữa nhá, chỗ đó của vợ đau lắm đúng không để anh đưa vợ đi viện nhé.
- Em không sao, em chịu được. Nhưng điều em buồn ở anh đó là sự tin tưởng. Em không ngờ anh lại là người coi trọng trinh tiết hơn cả vợ mình đến vậy?
- Đàn ông mà vợ, thằng nào chẳng muốn vợ mình trong trắng nguyên vẹn. Thôi có giọt máu trinh là tốt rồi. Vợ yên tâm, anh sẽ biến vợ là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này. Giờ thì ngủ thôi, anh thương vợ quá.
Như vớ được vàng, Hùng ôm vợ ngủ ngon lành chẳng để ý rằng Linh vẫn còn đau đớn về cả thể xác lẫn tinh thần. Nhìn lão chồng của mình Linh rớt nước mắt tủi thân và có chút gì đó hối hận về quyết định cưới vội. May là cô còn trinh không thì đêm tân hôn của cô sẽ đẫm nước mắt và tiếng chửi rủa mất thôi.
Thế nên con gái à, đàn ông coi trọng trinh tiết lắm. Hãy cố giữ đời con gái của mình để mai này đỡ khổ, còn nếu lỡ mất rồi thì hãy cố tìm 1 người chồng biết điều, yêu thương mình thật lòng chứ không phải vì cái màng trinh nhé. Sinh ra là con gái đã khổ, thế nên khi yêu và trao thân cho ai thì hãy cân nhắc thật kỹ nhé.
Theo blogtamsu
Thấy vợ mặc váy ngủ trên giường còn cánh cửa tủ cứ rung bần bật, chồng khóa luôn lại và... Nhìn cánh cửa tủ kia là Quốc biết có thằng bồ của vợ vừa chui vào đấy rồi. Quốc khóa xong thì vứt chìa khóa xuống sân rồi thản nhiên leo lên giường. Ảnh minh họa Quốc có cô vợ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, thế nên mỗi lần đi đâu là anh lo ngay ngáy. Nhưng trời cũng trêu ngươi, công việc...