Đến đám cưới em vợ, lặng nhìn cô dâu mà quá khứ tội lỗi trong tôi ùa về
Tôi cũng đã nghe vợ kể về em dâu tương lai nhiều lần nhưng chưa có dịp gặp mặt. Thế nhưng giây phút nhìn thấy cô dâu, tôi như bị choáng, đôi chân không đứng vững vì những ký ức xưa kia ùa về.
Tôi đã từng là một chàng trai hư, hư theo đúng nghĩa đen. Những tháng ngày tuổi trẻ của tôi gắn liền với các quán bar, vũ trường và khói thuốc. Ngày ấy, bố mẹ tôi đều làm việc ở nước ngoài nên hàng tháng đều gửi một số tiền khá lớn về cho tôi. Được anh em kính nể vì hào sảng, tôi càng thích thể hiện mình là dân chơi, anh cả đúng điệu.
Thế rồi cuộc sống với những thăng trầm khiến con người ta không còn như xưa. Tôi cũng vậy, sau một cú sốc cách đây 3 năm, tôi đã quyết định thay đổi tất cả. Tôi không liên lạc với lũ bạn kia nữa mà xin việc đi làm một cách nghiêm túc. Lần đầu tiên trong đời, tôi muốn sống một cuộc sống đích thực, không phải những tháng ngày trượt dài trong tiếng nhạc xập xình.
Nhờ những mối quan hệ của bố mẹ cộng thêm sự thông minh trời phú, đến giờ tôi có thể tự hào vì những gì mình đã xây dựng được. Vợ tôi luôn tự hào vì một người chồng còn trẻ đã là giám đốc chi nhánh. Với tôi, sự tự hào của phụ nữ luôn là một phần thưởng vô cùng lớn của người đàn ông. Còn điều gì thành công hơn khi được người phụ nữ của mình coi như một anh hùng.
Ảnh minh họa.
Cuộc sống vợ chồng son của chúng tôi trôi qua trong êm đềm. Cả hai đều còn trẻ nên chúng tôi cũng chưa quan trọng chuyện con cái. Một năm đưa vợ đi du lịch vài lần, thỉnh thoảng lại hẹn hò ở nhà hàng, thi thoảng vợ chồng “lén lút” ra khách sạn đổi gió, chẳng phải là cuộc sống hoàn hảo sao.
Vợ tôi là người biết quán xuyến việc cửa nhà nên hầu như tôi chỉ cần biết đến công việc. Đợt này em vợ tôi chuẩn bị lấy vợ nên cô ấy cũng lu bu hơn. Đúng là phụ nữ phức tạp thật. Trước đó cả tháng tôi đã thấy vợ lo lắng giảm cân rồi tính xem ngày ăn hỏi sẽ mặc gì, ăn cưới trang điểm ở đâu để vừa đẹp vừa không làm lu mờ cô dâu.
Ngày cưới cậu em, cả gia đình vợ tôi đều rất vui mừng. Tôi cũng đã nghe vợ kể về em dâu tương lai nhiều lần nhưng chưa có dịp gặp mặt. Thế nhưng giây phút nhìn thấy cô dâu, tôi như bị choáng, đôi chân không đứng vững vì những ký ức xưa kia ùa về.
Video đang HOT
Đúng, em dâu tương lai của tôi chẳng phải ai khác chính là cô gái gắn liền với những năm tháng bay nhảy của tôi. Tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày hai đứa gặp lại nhau, nhất là gặp nhau trong cái hoàn cảnh ngang trái đến vậy.
Tôi vẫn còn nhớ như in lần đầu gặp em ở quán karaoke. Em là nhân viên mới đến xin việc vào vị trí bê đồ, phục vụ. Chẳng hiểu sao giữa ánh đèn mờ ảo trong quán karaoke, nụ cười thiên thần pha chút ngại ngùng của em khiến tôi chẳng thể nào rời mắt.
Tôi ngay lập tức chủ động xin số điện thoại của em để làm quen. Ban đầu em khước từ tôi rất quyết liệt thế nhưng con gái mà, mấy ai trụ được lâu trước sự “nghề” của một gã trai từng có cả tá bạn gái như tôi.
Em khiến tôi thực sự động lòng, đó cũng là mối tình lâu dài nhất của tôi trước khi lấy vợ. Tôi có thể cảm nhận được sự khác biệt của em, chút gì đó rất chân chất ngây thơ mà tôi chẳng thể tìm được ở những người con gái khác.
Biến cố đầu tiên là khi em “chẳng may” có thai. Mọi thứ hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch của tôi, một gã trai mới ngoài 20 tuổi. Tương lai, những cuộc ăn chơi, anh em bạn bè còn đang chờ tôi, làm sao tôi có thể buộc cuộc đời mình vào cái gông cổ hôn nhân này chứ.
Ảnh minh họa.
Em đã khóc rất nhiều khi nhìn chiếc que thử thai hiện lên hai vạch. Tôi không thể cưới nên có cách nào khác ngoài việc phải bỏ đi cái thai đó đâu. Em đã mất rất nhiều thời gian để có thể vượt qua được cú sốc đó.
Những năm sau đó, chúng vẫn bên nhau và cũng có vài lần “ vỡ kế hoạch”. Tất cả những gì tôi nghĩ được lúc đó chỉ là không thể để cái thai làm tương lai của tôi bị cản trở lại được. Tôi chẳng thể ngờ, việc này đã để lại hậu quả là em không thể mang thai được nữa.
Ngày nghe bác sĩ nói như vậy, em tưởng chừng đã không thể vượt qua được. Sau đó khoảng 1 tháng, một ngày thức dậy tôi không thể liên lạc được với em nữa. Chúng tôi đã chia tay như vậy, không một câu nói chính thức và cũng không biết người kia đang ở đâu.
Đó cũng là biến cố lớn nhất đời tôi. Tôi nhận ra cuộc đời mình đã phí phạm quá nhiều cho những trò chơi tiêu khiển. Tôi quyết định thay đổi cách sống và sau đó tôi gặp vợ tôi bây giờ. Tôi đã nghĩ em sẽ luôn là quá khứ tôi chẳng thể nào quên, không thể ngờ có ngày chúng tôi lại gặp nhau trong hoàn cảnh ngang trái như vậy.
Giờ đây tôi nên xử sự như nào? Coi như không có chuyện gì từng xảy ra hay gặp em để nói chuyện một cách thẳng thắn? Tôi nợ em, nợ em rất nhiều nhưng giờ tôi đã khác. Vợ của tôi, gia đình của tôi, tôi không muốn đánh mất những điều quý giá đó.
Theo kenhsao.net
Đưa bạn về nhậu, chàng rể 'chui gầm chạn' muối mặt vì câu nói của mẹ vợ
Vốn xuất thân từ tỉnh lại đem lòng yêu cô gái thành phố, nhiều lần tôi tự ti vì không muốn cưới vì lo sợ mình thấp cổ bé họng...
Bản thân tôi thua kém cô ấy về gia thế lại lúc đó chưa có công việc ổn định nên còn ngại tính chuyện cưới xin. Chỉ vì cô ấy quá si tình tôi, luôn muốn được ở bên tôi nên bằng mọi giá cưới tôi làm chồng. Cô ấy còn tự mình thả để có bầu rồi cố ý bắt bố mẹ phải cho cưới tôi.
Chính vì vậy mà gia đình vợ không thực sự ưng ý, cho rằng tôi vì hám của cải mới khiến con gái của họ có bầu. Nếu là phận đàn bà thì còn khổ chán nhưng tôi là đàn ông nên ác cảm ấy cũng dần được xoa dịu. Chỉ là mẹ vợ tôi vẫn luôn ám ảnh chuyện đó, bà quá thương con gái lại nghĩ con gái phải lấy người cao siêu, giàu có đẹp trai nên đương nhiên chàng rể quê như tôi không được lòng bà.
Chính vì vậy mà gia đình vợ không thực sự ưng ý, cho rằng tôi vì hám của cải mới khiến con gái của họ có bầu. (ảnh minh họa)
Tôi đã định thuê nhà trọ nhưng mẹ vợ vì thương con gái nên đã có ý muốn tôi ở chung nhà. Gia đình vợ chỉ có một mình vợ nên tôi có thể ở đó mà tự do, tha hồ làm gì thì làm, không phải ngại ngần. Chính vợ cũng mở lời, nói muốn tôi về chung sống với gia đình mình để cô ấy được ở gần mẹ đẻ. Tôi cũng vì thương vợ với cũng muốn sau này có con cái còn nhờ ông bà ngoại, nhà tôi ở xa cũng không trông cậy gì.
Những tưởng như vậy sẽ được yên thân, đi làm rồi về nhà đã có cơm canh sẵn sàng của mẹ vợ nấu hoặc là vợ nấu... Nhưng cuộc sống của tôi không có chút tự do. Tôi đi đâu, làm gì, mẹ vợ cũng hỏi tường tận. Đã vậy bà còn khóa cửa trước 11 giờ nên có đi nhậu với anh em bạn bè về muộn cũng khó. Mẹ vợ không thực sự thích tôi, tôi biết nhưng tôi cũng mặc kệ vì nghĩ cho cùng, đàn ông không tính toán mấy chuyện nhỏ. Dù sao tôi cũng đang cố gắng mua căn hộ ra ngoài ở cho tự do.
Những tưởng như vậy sẽ được yên thân, đi làm rồi về nhà đã có cơm canh sẵn sàng của mẹ vợ nấu hoặc là vợ nấu... (Ảnh minh họa)
Nghĩ vậy nhưng tiền bạc không nhiều, vợ chồng tích cóp nhiều cũng phải lâu. Hơn nữa, vợ tôi lại không thực sự thích đi nên không muốn chuyên tâm vào chuyện này. Nhiều lúc buồn bực vì không được tự do nhưng rồi lại nguôi ngoai vì ra ngoài cũng có bạn có bè san sẻ.
Chỉ là lần ấy tôi đã cố tình đưa bạn về nhậu nhân dịp sinh nhật mình và nhờ vợ làm mâm cơm đãi khách. Tưởng mẹ vợ sẽ ủng hộ nhưng thật không ngờ, sau chuyến du lịch về, bà bực tức nhìn thấy cảnh tượng tôi cùng bạn bè nhậu trong nhà bà và còn bật điều hòa cả phòng khách lẫn phòng bếp. Đồ ăn thức uống vứt bừa bãi lại thêm rượu hết mấy chai rượu ngoại, bà tỏ thái độ ra mặt.
Bà bừng bừng mặt nhìn tôi cau có, khó chịu rồi phán một câu xanh rờn làm bạn tôi "chạy mất dép": Nhà này có chủ chứ không phải là vô chủ, nếu có đưa bạn bè về thì phải xin phép trước, đừng tùy tiện như thế rồi ai hầu cho. Vả lại, trời này không cần bật điều hòa đâu". Tôi xấu hổ không biết chui đi đâu, nhìn bạn bè mà mặt ngắn tũn lại. Sau câu nói đó của mẹ vợ, bạn tôi cũng ra về hết vì không thể ở thêm một giây nào nữa. Bà vẫn không quên nói thêm một câu: "Cũng làm sang ra phết, toàn chơi rượu ngoại" làm tôi thật tình thấy nhục nhã ê chề. Không ngờ ở rể lại xấu hổ như thế. Cứ bảo ở rể cũng không sao, quan trọng được bố mẹ vợ chấp nhận lại được nhờ ông bà nhưng đàn ông đúng là không chịu được nỗi khổ và nhục, không cam chịu được như đàn bà.
Tôi không thể chịu cảnh nhục nhã này thêm nữa. Đàn ông có chí dù tôi chưa thể giàu sang cũng quyết ở căn nhà của riêng mình, bằng chính đồng tiền mình kiếm được.(Ảnh minh họa)
Ngay sau câu nói của mẹ chồng, tôi đã lập tức dọn đồ rồi ra đi khỏi nhà vợ cũng không quên nhắn vợ, nếu còn yêu tôi thì ra ngoài ở riêng dù là thuê nhà trọ. Tôi không thể chịu cảnh nhục nhã này thêm nữa. Đàn ông có chí dù tôi chưa thể giàu sang cũng quyết ở căn nhà của riêng mình, bằng chính đồng tiền mình kiếm được.
Theo eva.vn
Bất lực khi đang hừng hực phải sống như thầy tu, vợ cả năm cũng không 'đói' Có ai khổ sở như tôi không, có vợ mà như không, phải sống như thầy tu và phải nhịn suốt cả năm trời chỉ vì vợ không có hứng thú chuyện ấy. "Chuyện ấy là một phần không thể thiếu trong cuộc sống hôn nhân". Tôi đã từng đọc thấy câu này trong một diễn đàn. Sau khi kết hôn, đàn ông...