Đền cậu cả cuộc đời của tớ

Theo dõi VGT trên

Nó và hắn chung lớp. Hắn không hẳn là đẹp trai nhưng không hiểu sao ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, nó đã có cảm giác thích được nhìn hắn mãi. Nó hồ nghi tình cảm của mình không biết định nghĩa nó là gì, yêu ư? Không phải, có lẽ chỉ là thinh thích thôi. Nếu hỏi nó lý do thích hắn nó thực sự cũng không biết phải nói thế nào.

Năm một trôi qua nhanh chóng. Tình cảm của nó lớn dần lên. Nhưng nó thậm chí chưa bao giờ nói chuyện với hắn. Nó và hắn không chơi chung nhóm, hắn lại ít nói nên nó chẳng có thêm cơ hội nào tiếp cận hắn. Nhưng tình cảm của nó thì ngày một đầy dần lên, qua những lần nó lặng yên nhìn hắn chơi cầu lông, hay lúc hắn ngủ gục trong giờ học, thậm chí cả lúc hắn chơi điện tử rồi cười khoái trá với lũ con trai.

Đền cậu cả cuộc đời của tớ - Hình 1

Nó tự thấy mình bệnh nặng thật rồi!

2.

Nó với Bi chơi thân, hai đứa thường viết nhật ký trao đổi với nhau những điều bí mật của mỗi người. Nó kể với Bi chuyện của mình, Bi kể với nó chuyện của Bi thông qua cuốn nhật ký.

Mỗi lần viết, nó đều miên man trong suy nghĩ và những tình cảm dồn nén chất chứa cứ tuôn theo đầu ngọn bút. Nó viết đến đâu, nước mắt lặng lẽ rơi đến đấy…Nó kể ra tất cả, những tình cảm dồn nén, những nhút nhát bất lực, như thể khi viết ra người ta luôn tìm thấy một cảm giác an toàn và thoải mái đến lạ.

Bi nói bi thích Diệu, nhưng Bi không dám nói tình cảm của mình.

Nó nói nó thích hắn, nó hi vọng rằng khi nhật kí sang trang mới thì tình cảm giữa nó và hắn, giữa Bi và Diệu cũng được sang trang.

Những trang nhật kí giữa Bi và nó cứ dày thêm, một quyển rồi hai quyển. Chúng nó tâm sự rất nhiều.

***

3.

Nó ngày ngày đến lớp, dõi ánh mắt theo hắn trong những giờ thế dục, hút mình vào những đường bóng, không biết hắn có thấy khó chịu không nếu biết rằng luôn có một ánh mắt đang dõi theo.

Một ngày đẹp trời Bi kéo tay nó ra hành lang, thông báo Bi và Diệu đã chính thức…trở thành một cặp.

Đền cậu cả cuộc đời của tớ - Hình 2

Không hiểu sao từ đó, mấy đứa con trai cũng kéo hắn gia nhập nhóm luôn.

Nó mơ hồ cảm thấy hình như chúng bạn có ý gán ghép. Nhưng nó tự nhủ lòng: Hắn không thích nó, gán ghép cũng vậy thôi. Dù vậy nó rất vui vì nó và hắn đã có cơ hội nói chuyện nhiều hơn.

Thi thoảng hắn nhắn tin nói chuyện vu vơ với nó. Chỉ thế thôi mà nó cũng đủ vui sướng cả tuần rồi.

4.

Sinh nhật thứ 17, nó nhận được một tấm thiệp từ hắn. Nó mừng rơn, cảm động đến phát khóc.

Nhưng nó cũng khổ sở chỉ vì cái tên trong tấm thiệp. Aren – hắn đã gọi nó như thế. Nó tra từ điển, không có nghĩa . Nó suy nghĩ mông lung không biết hắn gọi như thế ám chỉ điều gì. Nó hỏi mọi người trong nhóm cũng không ai hiểu.

Chắc khi yêu ai cũng trở nên ngốc nghếch như thế. Có khi cũng chẳng là gì cả mà mình cứ ngồi thắc mắc rồi suy diễn ra đủ thứ.

Bây giờ nó và hắn bắt đầu nói chuyện nhiều hơn. Nó bắt mọi người trong nhóm giữ bí mật chuyện nó thích hắn, nó sợ sau khi biết hắn sẽ không còn thân thiết với nó nữa, nó sợ ngay cả tình bạn mỏng manh này, nó cũng không giữ nổi.

Buổi tối nằm lên giường rồi mà cũng không ngăn được đầu óc mơ màng đến nụ cười của hắn, nó bất giác cười tủm tỉm một mình.

Điện thoại đổ chuông. Bi gọi nó:

- Cậu đang làm gì thế, tớ có một chuyện muốn nói với cậu.

- Ừ, tớ nghe đây cậu nói đi.

- Tớ đã tìm hiểu rồi, hắn yêu Linh.

- ….

- Hình như bạn cùng cấp ba.

Cổ họng nghẹn đắng, tai nó ù đi. Hắn đã có người yêu. Phải rồi người hắn yêu không phải là nó, thế mà nó tự ngộ nhận rằng hắn có tình cảm với nó, rằng cái tên Aren hắn gọi nó có một ý nghĩa đặc biệt nào đó. Nó vỡ mộng, choàng tỉnh, chỉ mong những lời Bi nói là sai, nước mắt ướt đẫm gương mặt nó.

- Cậu còn đó không? Cậu nghe tớ nói gì không? Bình tĩnh đã nào.

- Thôi tớ ngủ đây.

Nó vội vã cúp máy. Nó không muốn Bi biết là nó khóc. Nó sẽ phải quên hắn, quên đi người đã ngự trị trong nó hai năm nay.

Sáng hôm sau đến lớp, nó cố tỏ ra vui vẻ như thường. Không ai nhận ra sự thay đổi của nó, trừ Bi. Ra chơi nó né tránh ánh mắt hắn, nó sợ thấy hắn lại cười hiền với nó. Trái tim non nớt của nó đang bị tổn thương.

Buổi học đó quá dài với nó, tan học nó chạy nhanh ra khỏi lớp để tránh mặt hắn. Một tuần liên tục ngày nào cũng thế. Nó thực sự thấy khó chịu.

***

2 tuần.

- Aren ơi, cậu đang làm gì đấy – Tin nhắn từ hắn.

Hắn nhắn tin cho nó, nó vừa vui vừa buồn. Sao hắn vẫn cứ quan tâm nó như thế. Mà phải rồi, bạn bè cùng nhóm quan tâm nhau có gì là lạ đâu. Nó mệt mỏi rep lại:

- Tớ đang nhớ người yêu.

- Ây dà, thật à? Kể về người yêu cậu cho tớ nghe đi.

- Đổi lại tớ được gì nào? Sao tớ phải kể cho cậu nghe chứ.

- Tớ muốn nghe thôi mà, kể đi, rồi tớ kể về người tớ yêu cho cậu nghe, được không?

Video đang HOT

Nó cười, không khóc nổi nữa. Cuối cùng thì hắn cũng thừa nhận hắn có người yêu. Nó chậm rãi rep lại:

- Tớ yêu bạn ấy, đơn phương, hai năm rồi. Nhưng bạn ấy có người yêu mất rồi.

- Yêu nhiều lắm hả, sao cậu biết là bạn ấy có người yêu rồi?

Đền cậu cả cuộc đời của tớ - Hình 3

- Tớ nghe một người bạn nói.

- Sao không hỏi thẳng? Ngốc quá

- Ừ, tớ vẫn ngốc mà. Đấy, chuyện của tớ hết rồi, đến lượt cậu.

Nó hồi hộp chờ tin nhắn. Nó biết người hắn yêu là Linh nhưng nó vẫn muốn nghe hắn nói. Nó vẫn hi vọng, một sự hi vọng mong manh mà nó vẫn ảo tưởng.

- Trước kia tớ thích một người, nhưng rồi cậu ấy chuyển đi xa.

Nó bắt đầu cảm thấy hụt hẫng. Có lẽ hắn đang nói tới Linh. Nó đắn đo một hồi rồi quyết định hỏi, dù sao cũng đau khổ rồi.

- Thế cậu còn yêu cô ấy không?

- Không cậu à, thời trẻ con chỉ thích vu vơ sao gọi là yêu được. Nhưng mà giờ tớ đang yêu một người, yêu lần đầu nhá. Cô bé đó ngốc lắm.

Nước mắt nó chực rơi. Lần này chắc chắn là Linh rồi.

- Cô bé đó, người cậu yêu ấy, là Linh phải không?

- Tớ có người bạn tên Linh, trước kia cũng chơi với nhau. Nhưng không phải là yêu. Hồi đó toàn bị chúng bạn ghép đôi. Lâu rồi bọn tớ có gặp lại đâu, bạn đó không học trường mình mà.

- Thế người cậu yêu là ai?

- Người tớ yêu…là người yêu tớ.

Nó mở to mắt đọc tin nhắn. đọc đi đọc đi đọc lại nó vẫn không hiểu hắn nói gì. Lúc sau hắn nhắn lại cho nó:

- Nếu cậu hiểu thì mai gọi lại cho tớ nhé. Giờ thì muộn rồi đó ngủ đi nha. Chúc cậu ngủ ngon.

Ngủ ư? Làm sao nó có thể ngủ được chứ. Trong đầu nó có hàng tá suy nghĩ. Hắn nói thế là có ý gì, có phải hắn đang tỏ tình với nó không??? Người tớ yêu, là người yêu tớ. Nhưng hắn làm sao biết được nó yêu hắn chứ.

Hôm sau là chủ nhật, nó quyết định gọi cho hắn để nó khẳng định lại. Giọng bên kia đầm ấm.

- Ồ, hiểu rồi đó hả?

- Chưa… – Nó ngập ngừng.

- Thật là chưa à?

- Ừmmm, cũng không thật lắm.

Một giây, hai giây, rồi ba giây trôi qua, tim nó như ngừng đập để nghe đáp án từ chính miệng hắn. Nó đã suy nghĩ rất kĩ trước khi gọi cho hắn, nó muốn biết tất cả, nó sợ nó lại ngộ nhận thêm lần nữa. Bên kia hắn cười lớn làm nó thấy mình hơi ngu ngốc khi gọi cuộc này.

- Xem ra cậu cũng không ngốc lắm.

Nó cứng đơ người. Không phải chứ, mình không nghe nhầm chứ?

- Là tớ á? Không đùa đâu nhé.

Hắn không cười nữa, giọng hắn bỗng nghiêm túc lạ:

- Tớ không đùa.

- Làm sao cậu biết tớ yêu cậu?

- Mấy hôm thấy cậu buồn tớ đã hỏi Bi. Tớ biết tất cả rồi. Lẽ ra tớ nên nói với cậu sớm hơn. Tớ sẽ tự phạt mình bằng cách đưa cậu đi chơi tối nay nhé.

Hắn cúp máy không để nó kịp nói lời nào. Nó vẫn chưa tin đó là sự thật. Tối hắn tới nhà nó, xin phép bố mẹ nó cho chúng nó đi chơi. Ngồi ở bãi cỏ gần nhà, hắn kéo nó ngồi xuống, nắm tay nó 1 cách nhẹ nhàng, gõ nhẹ lên trán nó.

Đền cậu cả cuộc đời của tớ - Hình 4

- Cậu đúng là ngốc quá mà.

- Kệ tớ, đền bù hai năm qua tớ héo mòn vì cậu đi.

- Đền cậu cả cuộc đời còn lại của tớ nhé!

Nó tựa đầu vào vai hắn, mùi hương thoang thoảng của cây cỏ, của sương đêm hòa quyện vào nhau khiến cho nó thấy bình yên lạ. Nó khe khẽ hát. Bên hắn, êm đềm.

Chưa bao giờ thu trong nó đẹp đến thế.

Theo Guu

Sao không giữ em lại bên anh ?

Con sông bây giờ cũng cạn, và hẹp dần, để trơ trọi hai bên bờ thành những luống trồng rau xanh tốt. Khẽ buông tiếng thở dài, Thùy chợt nhận ra rằng mình cũng đã thay đổi.

Cuộc sống bao toan lo khiến Thùy trở nên trầm tĩnh, chẳng còn vô tư và hiếu động như ngày trước. Chẳng mấy chốc nữa rồi Thùy cũng sẽ lấy chồng, như một quy luật không thể nào cưỡng nổi.

Sao không giữ em lại bên anh ? - Hình 1

Với tay rứt một ngọn cỏ bỏ vào miệng, ngọn cỏ non đăng đắng khiến Thùy bỗng thấy nghẹn nơi cổ họng, giọt gì mặn chát ướt trên môi. Thùy hoảng hốt nhận ra nước mắt mình đang rơi, mình đang cắn chặt môi mà khóc rồi thì chẳng thể nào mà nín được. Nước mắt đua nhau rơi xuống, đọng lại từng lá cỏ rồi ngấm xuống đất. Bao lâu nay rồi Thùy chưa từng biết khóc?

Trong mắt Quân - chồng sắp cưới của Thùy, Thùy luôn mạnh mẽ và rắn rỏi. Quân là người cứng rắn và ít thể hiện cảm xúc ra bên ngoài, mặc dù Thùy biết là Quân rất tốt nhưng vẫn không thể nào tránh khỏi những giây phút chạnh lòng và chán nản. Bao năm lăn lộn với thương trường, trở thành người thành đạt, Anh cũng tạo được cho mình một khuôn mặt lạnh lùng và ánh mắt kiên nghị, không ai biết được trong đầu Anh đang nghĩ gì và cảm thấy ra sao.

Kể cả với Thùy, anh cũng giữ khuôn mặt ấy, khiến nhiều lúc cô nghĩ mình là đối tác kinh doanh, là đồng nghiệp chứ không phải là bạn gái. Với Anh, hôn nhân cũng là một hợp đồng có rủi ro mà cả hai bên sau khi thỏa thuận thì phải chấp hành nghiêm túc. Và thật vậy, Anh là một người rất chung thủy và từ tốn, chẳng bao giờ Anh làm Thùy phải trách giận điều gì. Thùy cảm thấy vậy cũng có thể là vì Thùy hài lòng, cũng có thể là vì cô chấp nhận Anh như vậy kể từ khi "kí kết hợp đồng" ấy.

Buổi tối, Thùy ngồi một mình trên bờ đê, nhìn ra con sông lấp lánh ánh trăng, có cả giọt nước mắt trên mi mắt Thùy lấp lánh. Cô cũng không biết vì sao mình khóc, chỉ biết rằng mình cần phải được khóc từ rất lâu dù chẳng có điều gì khiến cô phải buồn. Khi hết nước mắt để khóc, Thùy ngồi úp mặt vào gối mình và hát vu vơ. Cảm giác thấy ai đó nhìn mình khiến Thùy giật mình quay lại. Khuôn mặt lẫn vào trong bóng tối và ánh trăng mờ nhạt không rõ nhưng Thùy vẫn có cảm giác thân quen đến kì lạ. Và Thùy ngỡ ngàng nhận ra Việt - mối tình đầu của cô.

Thùy không cảm thấy khó xử khi ngồi bên Việt, bởi chuyện tình ấy đã qua đi từ rất lâu và đã qua thực sự. Ở Việt, cô tìm thấy mình sự nông nổi khờ dại và vô tư khác với bên Quân. Nhưng tình yêu đó là khi cô còn ở tuổi 17.

- Tại sao ngày ấy mình chia tay hả Việt? -Thùy bất chợt hỏi Việt

- Mình chưa từng chia tay.... - Việt dõi ánh mắt về phía xa xăm, giọng nói trầm ầm - Mà là em bỏ anh đi.

Câu nói ngập ngừng của Việt khiến Thùy thấy dằn lòng, cảm giác khó tả xâm chiếm. Việt nói đúng, sau khi tốt nghiệp đại học, chính Thùy đã bỏ Việt mà không nói một lời nào. Khi ấy, cô chỉ biết lao vào công việc mà không để tâm gì đến người yêu mình. Hai người cách xa dần rồi xa mãi... Nhưng Việt đã không hề giữ Thùy lại, Việt đã không cho cô biết Việt yêu cô như thế nào.

- Anh có trách em không?

- Anh không trách em được. Vì anh không thể làm được gì cho em.

- Vậy thì... có lẽ là em phải trách anh.

- Trách anh sao?

Việt tỏ ra bất ngờ với câu nói của Thùy. Hơn 5 năm qua, kể từ ngày Việt để lạc mất Thùy, mỗi khi nghĩ đến Việt là cô lại gạt đi ngay. Có nhớ, có thương nhưng tình yêu đó không đủ lớn để giữ họ được bên nhau mãi mãi.

- Tại sao ngày ấy anh không giữ em lại bên anh?

- Anh...

Sao không giữ em lại bên anh ? - Hình 2

Việt ấp úng không nói được thành câu. Thùy như không để ý tới sự khó xử của Việt mà thản nhiên buông mình xuống bãi cỏ, ngửa mặt lên nhìn bầu trời. Tối nay trời không có sao, chỉ có một mặt trăng khuyết của ngày đầu tháng treo trên đầu ngọn tre. Việt cũng thả mình bên cạnh cô và ngước lên nhìn bầu trời:

- Thực ra thì bao năm qua, anh vẫn luôn nhớ đến em.

- Vậy sao anh không đi tìm em?

- Vì anh nghĩ em không cần đến anh nữa.

Im lặng hồi lâu Thùy mới hỏi Việt:

- Anh có bạn gái chưa?

- Anh có, nhưng bọn anh chia tay rồi.

Giọng nói của Việt không có vẻ gì là buồn hay tiếc nuối, có lẽ đó không phải là một mối tình sâu sắc cho lắm. Thùy cũng không nhiều ghen tuông, chỉ cảm thấy hơi khó chịu khi Việt nói vẫn luôn nhớ mình mà lại có người khác nữa.

- Em sắp lấy chồng rồi Việt ạ.

- Em lấy ai?

Thùy lặng im không nói mà để Việt tiếp tục hỏi:

- Em có yêu anh ấy không?

Trong những năm qua, em có khi nào nhớ đến anh không?

Thùy thấy hơi bối rối không biết phải trả lời Việt ra sao. Thùy chưa từng nói dối Việt điều gì, cô đã từng yêu Việt. Nhưng những đam mê ấy cứ tan dần rồi vụt tắt hẳn trước khi họ xa nhau. Chỉ đến 3 năm sau đó, khi Thùy gặp Quân - chồng sắp cưới của Thùy bây giờ, cô mới thấy mình tìm được một bến đỗ bình yên mới. Thùy chậm rãi trả lời như một sự lảng tránh:

- Hai tháng sau em cưới rồi.

Thùy không quay lại nhìn Việt nhưng nghe rõ tiếng thở dài đầy vẻ nuối tiếc của Việt và cô biết Việt đang nhìn cô.

- Em về đây.

Thùy đứng dậy, đưa tay vuốt ngược mái tóc rối bời. Việt cũng đứng dậy theo, sát lại gần cô, vuốt những sợi tóc cô bay trong gió. Hơi thở Việt gấp gáp nóng hổi, Thùy nghe rõ con tim anh đang đập loạn nhịp theo. Việt nhìn vào đôi mắt Thùy không chớp mắt. Cô thấy lại hình ảnh của gần 10 năm trước, khi họ còn là sinh viên. Những ngày vui và hạnh phúc nhất. Thùy vội tránh ánh mắt Việt và quay lưng đi.

- Để anh đưa em về.

Quãng đường ngắn, không ai nói một lời nào mà con đường vẫn chẳng dài ra thêm. Thùy nghe rõ Việt nín thở, nhiều lần muốn nói ra điều gì đó rồi lại thôi. Đến cổng nhà ông nội Thùy, cô nán lại không vào nhưng vẫn lặng im. Mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng. Hai người cứ đứng như thế mà giữ cho không khí im lặng đến tuyệt đối. Việt chốc chốc lại quay ra nhìn Thùy rồi quay đi, cố nén tiếng thở dài mà vẫn buông ra thật khẽ.

- Em vào đây. Chúc anh ngủ ngon.

Thùy cười với Việt như vẫn thường cười với các khách hàng mỗi ngày rồi quay lưng vào nhà. Cô không chờ Việt đáp lời, mà bước vào bậc thềm nhà bỏ Việt đứng đó. Không biết bao lâu sau thì Việt bỏ đi, Thùy cũng không cố nhìn ra...

... Thùy mặc chiếc váy cưới trắng bước đi trên con đường trải đầy hoa mà dài hun hút. Trời đất tối sầm lại mà giông bão kéo đến trút xuống trên đầu, xung quanh bốn bề vắng lặng mà chẳng hề có một chỗ trú chân. Thùy muốn hét lên gọi lớn tên Quân mà không sao làm được. Thùy biết Quân không cho phép mình yếu đuối, lúc nào cũng phải kiên cường, phải mạnh mẽ mà bỏ qua mấy thứ cảm xúc trẻ con không cần thiết. Cô ú ớ, mồ hôi vã ra rồi giật mình thức giấc. Thì ra chỉ là giấc mơ.

Thùy lại thiếp đi và chìm vào giấc mơ như ban nãy. Cô mải miết đi dưới trời mưa mà nước mắt dàn dụa, hoang mang đến cực độ. Trời mưa mỗi lúc một lớn hơn, bầu trời cũng mỗi lúc một tối dần. Cô luống cuống như muốn quỵ ngã thì thấy có tiếng thở nóng hổi gấp gáp, nghe rõ cả trái tim đập mạnh sát bên mình. Ánh mắt ấm áp nhìn vào trong đôi mắt cô. Ánh mắt của của một người xa lạ. Người đàn ông nắm lấy tay Thùy, bàn tay lớn che mưa trên mái đầu cô ướt sũng. Trời ngừng mưa mà nắng lên. Thùy biết là mình đang mơ nên cố gắng vùng dậy thoát khỏi giấc mơ ấy. Bà nội vẫn nằm cạnh cô thở đều đều. Đồng hồ chỉ 12h đêm. Hoảng sợ, cô không dám ngủ tiếp.

Sao không giữ em lại bên anh ? - Hình 3

Cô đơn kéo đến, Thùy suy nghĩ mông lung. Chiếc áo xanh biển Thùy đang mặc khiến cô càng thêm xanh xao dưới ánh đèn từ phòng trong hắt ra. Cô định thần lại rồi lại nghĩ miên man vu vơ. Những suy nghĩ đan xen giữa Việt và Quân. Thật tội lỗi khi so sánh chồng sắp cưới của mình với một người khác, lại là bạn trai cũ. Thùy nhắn tin cho Quân:

- Anh ngủ chưa?

- Anh chưa. Anh vừa xem lại mấy tập hồ sơ. Em ngủ sớm đi, anh đi ngủ đây.

- Em vừa gặp cơn ác mộng sợ quá, không dám ngủ nữa.

- Em cố ngủ đi, thức khuya nhiều không tốt đâu.

Một ngày đầy nước mắt, nước mắt lại vô cớ rơi ướt đầy mi mắt Thùy. Cô biết mình bị trầm cảm đã hơn một năm nay, cô đổ lỗi cho áp lực công việc khiến mình stress. Kể từ ngày có Quân, cô chưa từng khóc nhưng cũng chưa bao giờ có thể cười thoải mái. Không giận hờn, không ghen tuông. Những buổi hẹn hò chỉ có giấy tờ, laptop và bàn về công việc. Trong 2 năm đó, Quân cũng chỉ nói yêu Thùy một lần duy nhất, là lần đầu tiên anh ngỏ lời yêu.

Cũng có đôi lần tôi hỏi Anh "Anh có thích em không?" thì Anh thường gạt đi ngay "Em hỏi gì mà ngớ ngẩn thế?". Có lẽ là Thùy cũng ngớ ngẩn thật, đi tìm một sự yên thân, bình ổn mà đặt tên cho nó là một loại của tình yêu. Giá mà ngày đó Việt giữ cô lại, không để cho cuộc sống này cuốn tình yêu cô đi mất. Có lẽ khi đó, Việt cũng đã không còn yêu cô, hoặc cũng có thể Việt quá yếu đuối nhu nhược. Nhưng dù sao bây giờ thì đã muộn mất rồi.

Thùy biết mình không xinh, không tài giỏi và cũng không dịu dàng nên Thùy đã cố gắng trở nên biết điều trước tất cả mọi người, tất cả mọi việc. Thùy dám từ bỏ tất cả những gì mình theo đuổi để trở về là người phụ nữ của gia đình, dù rằng Thùy luôn tự tin trong công việc cô đang làm. Dù rằng luôn cười, luôn tỏ ra điềm đạm chín chắn nhưng cũng có lúc cõi lòng Thùy vỡ òa bởi sự yếu mềm mong manh không có chỗ dựa. Thùy thấy mình chới với giữa khoảng không vô định. Thùy biết điều bởi vì Quân không bao giờ làm gì có lỗi. Nhưng có lẽ hôn nhân và tình yêu là sự tự nguyện chứ không phải là chấp nhận. Và có lẽ đã đến lúc Thùy cần phải biết mình nên làm gì.

Quân không may bị tai nạn gẫy xương đùi phải nằm một chỗ nên tạm hoãn đám cưới lại. Thùy vẫn qua lại nhà Quân từ sớm trước khi đi làm, rồi lại ghé vào chỗ Anh đến tận khuya mới về. Suốt mấy tháng trời chăm sóc Quân rồi lo việc ở công ty vốn đã bộn bề khiến cô như muốn đổ gục. Thùy ngồi sát lại bên Anh, chỉ mong được Anh vỗ về một chút, đôi mắt cô nặng trĩu đã díu lại vì thiếu ngủ. Anh vẫn mải mê với đống tài liệu cô mang từ công ty về:

- Hạng mục này thiếu bản kê khai chi tiết, ngày mai em nhớ bổ sung thêm vào nhé.

Thùy quay lại nhìn Quân, đôi mắt hoe đỏ đã muốn khóc.

- Em sao thế? Đừng nói là em định khóc đấy nhé.

Thùy cố nén lại mà những giọt nước mắt vẫn trào qua khóe mắt rơi xuống má nóng hổi. Giọng nói vẫn nấc lên.

- Em thực sự rất mệt mỏi, anh có biết không?

- Anh biết là em mệt mỏi nhưng bản hợp đồng này rất quan trọng. Mình không thể lơ là được.

Thùy lặng im nhìn Quân rồi bật khóc. Trong làn nước mắt nhạt nhòa, cô thấy mặt Quân đỏ dần lên, anh bắt đầu nổi nóng:

- Em đừng lấy nước mắt ra có được không? Anh biết là em mệt nhưng em tưởng anh không mệt à? Bao nhiêu việc phải lo mà Anh cứ phải ngồi ở nhà như thế này, Anh cũng mệt mỏi lắm chứ.

Cô nín tiếng thở sâu mà như đứt đoạn. Cảm giác bối rối khó xử lẫn mệt mỏi. Việt vẫn luôn quan tâm đến mọi người như thế, nhớ đến từng sở thích và thói quen. Việt luôn làm cho người khác có cảm giác dễ chịu. Nhưng tại sao? Tại sao ngày ấy Việt không giữ cô lại ở bên khi cô vẫn còn cần tới Việt? Thùy cười, trong lòng thấy ấm áp khi Việt vẫn còn quan tâm đến mình.

Rồi Thùy nghĩ đến Quân. Chưa bao giờ Quân nói với cô hai tiếng "cảm ơn", chưa bao giờ dành cho cô một lời khen và cũng chưa bao giờ mua cho cô một món quà nào cả. Anh cũng thường tỏ ra không thích mỗi khi cô mua cho Anh bất cứ một thứ gì. Thùy khẽ thở dài. Trong mắt Việt thì cô vẫn nhỏ bé mong manh, còn đối với Anh thì cô lại luôn là người mạnh mẽ như những gì cô tỏ ra bề ngoài. Cô gục đầu xuống, chống tay lên trán như thể nếu không làm vậy thì cô sẽ gục luôn xuống mà không gượng dậy được nữa. Giọt nước mắt lại như muốn trào ra.

- Em uống nước đi.

Tiếng chiếc cốc đẩy gần lại phía Thùy. Cô chưa kịp ngẩng lên thì Việt đã đặt chiếc khăn vào trong bàn tay cô. Thùy cầm lấy chiếc khăn với vẻ mệt mỏi, chợt nhận ra đây là chiếc khăn cô tặng Việt ngày xưa. Thấm vội giọt nước mắt chưa rơi ra, cô cố cười tỏ ra mình không sao:

- Anh vẫn giữ chiếc khăn này à?

Việt như không nghe thấy câu hỏi của cô, từ tốn nói:

- Em cứ khóc nữa đi.

Nụ cười Thùy vỡ vụn, cảm tưởng như khuôn mặt mình méo xệch lại khi nghe Việt nói. Những ngày xưa có Việt, Thùy luôn được khóc mỗi khi buồn và luôn có một bờ vai Việt sẵn sàng bên cạnh. Cô cắn chặt môi quay đi mà không để ý là Việt đã sát bên mình. Việt kéo cô tựa vào mình, vuốt khẽ lên mái tóc cô:

- Em cứ khóc đi. Rồi em sẽ thấy thoải mái hơn.

Thùy không khóc nữa nhưng cứ để như thế, dựa vào vai Việt cho đến khi thiếp đi, cảm giác bình yên vô hạn. Đã lâu lắm rồi Thùy mới có cảm giác bình yên như thế?

Sao không giữ em lại bên anh ? - Hình 4

Sáng hôm sau, Thùy vẫn chuẩn bị đồ ăn sáng và mang đến nhà Quân. Cho dù có thế nào thì Thùy cũng đã chọn Quân, cô không thể phụ lại Quân dù là vì bất cứ lý do gì. Nhưng Thùy vẫn không biết phải nói gì với cô nên chỉ lặng im mang đồ ăn đến giường rồi đỡ anh vào nhà tắm. Sau khi dọn dẹp xong, Thùy lặng im đi làm. Đến chiều, sau khi tan sở Thùy lại về nhà Quân. Cô mang về bản kê khai chi tiết cho hạng mục trong hợp đồng anh yêu cầu hôm trước. Rồi nấu ăn, dọn dẹp và giặt giũ. Những việc nhạt nhẽo của trách nhiệm, không còn hào hứng đầy tình yêu thương.

Thùy gần như im lặng hoàn toàn trong suốt thời gian sau đó. Kể cả với Việt hay với Quân. Thùy bỗng như một hòn đá trơ lỳ, không có cảm xúc. Cô không muốn làm đảo lộn cảm xúc Việt, lại càng không muốn làm rối bời cảm xúc Quân. Có lẽ lúc này, lặng im là tốt nhất. Bởi có lẽ chỉ bắt đầu mở miệng ra thì những cảm xúc trong lòng sẽ trào ra không thể nào ngăn lại được.

Cô không muốn mình vì nông nổi mà phá vỡ những quy luật và nếp sống sẵn có. "Đã bước chân ra đi thì đừng bao giờ quay trở lại". Cô đã bỏ Việt đi thì cô không thể nào cho phép mình quay trở lại, dù Việt có đợi chờ. Và cô đã chọn Quân thì không thể nào bỏ Quân mà ra đi.

Anh à. Em muốn đi công tác bên Singapore một năm, để học hỏi thêm kinh nghiệm, được không?- Thùy hỏi Quân, đôi mắt cô nhìn sâu vào trong đôi mắt anh, mong tìm thấy một sự níu kéo.

Ừ, em nên đi. Như vậy thì tốt cho công việc của em. - Giọng Quân thản nhiên như không hề có ý giữ Thùy lại.

Chưa lúc nào Thùy lại cảm thấy yếu đuối như lúc này, cảm thấy mong manh như chiếc lá bị cuốn trôi theo dòng nước. Sao Quân không giữ Thùy lại? Tại sao? Tại sao? Đến ngày Thùy gần đi, Thùy gọi cho Việt:

Em sắp đi Singapore khoảng một năm, Việt ạ.

Bao giờ em đi?

Việt chỉ hỏi Thùy có thế, rồi chuẩn bị cho Thùy những thứ cần thiết, sẵn sàng tiễn Thùy đi.

Ngày Thùy đi, trời đổ mưa tầm tã. Thùy chạy ra ngõ, những giọt mưa xối xả táp vào mặt cô. Tiếng sấm sét làm cho Thùy giật mình, sợ hãi. Cô luống cuống như muốn quỵ ngã thì thấy có tiếng thở nóng hổi gấp gáp, nghe rõ cả trái tim đập mạnh sát bên mình. Ánh mắt ấm áp nhìn vào trong đôi mắt cô. Ánh mắt của của Quân. Anh nắm lấy tay Thùy, bàn tay lớn che mưa trên mái đầu cô ướt sũng. Thùy mỉm cười, bối rối khi anh dắt tay cô kéo vào trong chiếc taxi. Chỉ lát nữa thôi, Thùy sẽ lên máy bay mà sao Quân không giữ cô lại? Tại sao?

Chiếc xe dừng lại ở sân bay mà Thùy vẫn còn nấn ná chưa muốn xuống. Trái tim cô vẫn còn nặng trĩu, nước mắt cô sắp nhòa đi. Cô níu lấy tay Quân:

Anh, sao anh không giữ em lại bên anh?

Bởi vì anh không thể. Anh muốn em được tự do quyết định đời mình.

Trái tim Thùy đập hụt một nhịp, cảm giác nhói đau. Sao Quân không giữ cô lại?

Em vào đi, không thì sắp trễ giờ rồi. - Giọng nói Quân vẫn bình thản, không hề có vẻ níu giữ cô.

Anh... - Thùy ngập ngừng khi Quân nắm lấy bàn tay Thùy kéo vào trong.

Anh không giữ em lại được. Nên anh sẽ đi cùng em.

Thùy quay lại nhìn Quân, cô ngỡ ngàng vì xúc động trong khi Quân vẫn thản nhiên nắm tay cô kéo vào trong sân bay. Có lẽ Quân yêu cô bằng cách của riêng mình, dù rằng anh không biết cách dùng lời để nói.

Theo Guu

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Xem nhiều
Bé gái khóc nghẹn trong đám cưới mẹ và cha dượng, phát biểu chạm đến triệu người: Con từng không muốn mẹ quen người khác01:12Kinh hoàng clip bà bầu bất ngờ bị cả kệ hàng đổ sập lên người: Tiếng kêu cứu thất thanh gây ám ảnh01:05Chàng trai đứng bật dậy bỏ về khi bạn gái cũ giàn giụa nước mắt xin quay lại, biết cái kết mới sốc01:08:48"Bà hàng xóm" lén quay cảnh Chu Thanh Huyền đi ăn cỗ ở quê Quang Hải, lỡ miệng thốt ra 1 từ khiến cả họ đứng hình00:28Shipper giao hàng nhưng chủ không có nhà, hành động của chú chó gây choáng: "Sao khôn dữ vậy"00:26Clip bà cụ ăn xin ở Bình Dương rút tờ tiền trên tay chàng trai khiến hơn 5 triệu người dừng lại xem: "Tôi không ngờ"00:31"Con chúc cô bò nhanh như con cua" - Lời chúc 20/11 đặc biệt kèm những món quà có "1 không 2" của các em nhỏ vùng cao khiến hàng triệu người lịm tim01:39Đôi chân như "phát sáng" của Lọ Lem00:41Mời 100 khách, cô dâu vào hôn trường thấy vắng tanh chỉ có 5 người03:51Xót xa hình ảnh chú chó kiệt sức vì bị bỏ đói suốt 2 tuần, câu nói vô cảm của người chủ càng gây phẫn nộ00:19Người đàn ông luôn ngồi ở cửa nhà đợi con gái làm ăn xa trở về: Đến năm thứ 5, khi cánh cửa mở ra tất cả không thốt nên lời00:39

Tiêu điểm

Chồng không may qua đời, tôi ở vậy phụng dưỡng bố chồng bệnh tật, ngày giỗ đầu, ông bất ngờ làm một việc khiến tôi bật khóc
05:58:43 18/11/2024
Chồng mất tròn năm, hôm ấy nghe lời đề nghị của anh chồng, tôi giật mình không tưởng
05:55:29 18/11/2024
Đêm cuối trước khi ly hôn, chồng bất ngờ gõ cửa rồi đưa ra lời đề nghị khiến tôi nghẹn ngào
05:52:37 18/11/2024
Cả ngày chỉ ăn một bữa cơm nhưng gạo vẫn hết, vợ trẻ lén lắp camera rồi điếng người khi thấy mặt thủ phạm 'thập thò'
05:46:52 18/11/2024
Bố mẹ dự định cho tôi mảnh đất 10 tỷ, nghe vậy bạn trai liền hỏi: "Sao không bán đi mà mua cho anh con Mercedes 8 tỷ?"
08:31:57 19/11/2024
Phát hiện bị ung thư máu, chị dâu lẳng lặng nằm chờ chết chứ không điều trị, anh tôi liền làm một việc khiến chị chấn động
08:49:31 19/11/2024
2h sáng vợ đột ngột qua đời, sau khi nói chuyện điện thoại với con gái, tôi căm hận tột cùng
05:43:38 18/11/2024
Tôi vừa than thất nghiệp, vợ cũ của chồng đã đề nghị: "Đến làm giúp việc cho chị, lương 18 triệu/tháng"
05:28:40 18/11/2024

Tin đang nóng

Hot nhất Weibo: 150 triệu người sốc trước nguyên nhân ly hôn thực sự của Angelababy và Huỳnh Hiểu Minh
09:51:10 19/11/2024
Vụ 5 học sinh mất tích tại bãi sông Hồng ở Phú Thọ: Tìm thấy thi thể nữ
07:59:30 19/11/2024
Thông tin cáo phó con gái NS Kim Tiểu Long, 1 chi tiết gây xót xa
06:04:33 19/11/2024
Thúy Ngân dắt "tình tin đồn" ra mắt hội bạn thân, lộ 1 cử chỉ cực đáng ngờ
07:17:54 19/11/2024
Mỹ nam Hoa ngữ mới bị cả MXH chê béo giờ quá đẹp gây "sốc visual": Nhan sắc "chồng quốc dân" mãi mãi là thần
05:56:11 19/11/2024
Quang Hùng MasterD bị kéo vào tranh cãi "ảo quyền lực" một cách vô lý
07:36:04 19/11/2024
Nghệ sĩ Hoàng Trinh tiết lộ mối quan hệ sau khi NSƯT Thành Lộc rời Idecaf
07:41:28 19/11/2024
Nữ diễn viên đình đám lộ clip sốc với nam vương hàng đầu showbiz
09:56:35 19/11/2024

Tin mới nhất

Trước khi tôi về quê, mẹ chồng dúi cho 20 triệu, câu nói sau đó khiến tôi ôm chầm lấy bà mà khóc

08:35:51 19/11/2024
Sau cưới, vợ chồng anh trai tôi chuyển vào miền Nam để sinh sống và lập nghiệp. Cách xa cả nghìn cây số nên anh chị ít khi có dịp được về quê thăm bố mẹ.

Mẹ chồng tôi kiên quyết ly hôn ở tuổi 62 sau khi bóc trần sự thật chuyện bố chồng lén đổi điện thoại 1 tháng 2 lần

08:28:47 19/11/2024
Từ ngày về làm dâu đến nay, gần như năm nào tôi cũng nghe bố mẹ chồng cãi nhau vài lượt vì một chuyện trong quá khứ. Đó là kỉ niệm về mối tình đầu của bố chồng - người phụ nữ khiến mẹ chồng tôi tuyên bố là căm hận suốt đời.

Ngày tôi đính hôn, chồng cũ mang theo 1 chiếc túi vải nặng trĩu đến xin được tái hợp, câu đáp trả của bố tôi làm mọi người ngỡ ngàng

08:25:00 19/11/2024
Sai lầm lớn nhất của tôi là yêu quá sớm để rồi có bầu và bỏ ngang đại học đi lấy chồng. Về sống chung một nhà tôi mới nhận ra con người thật của chồng không đẹp như lúc yêu nhau.

Mẹ chồng yêu cầu cặp vợ chồng trẻ kế hoạch năm sau cưới, ai cũng phẫn nộ khi biết lý do phía sau của bà

05:49:25 18/11/2024
Buồn hơn là thái độ của chồng em. Anh bảo cứ nghe lời mẹ, bọn em còn trẻ, thích đẻ lúc nào cũng được. Từ nhỏ đến lớn, em chưa bao giờ cãi lời bố mẹ.

Xa nhà chẳng lâu lại thấy 'dấu vết lạ' trên chai nước trong tủ lạnh, chị vợ 'chết lặng' khi phát hiện ra bí mật của chồng

05:40:02 18/11/2024
Tôi thật sự quá thật vọng về chồng nên quyết định ly hôn. Khi tôi đưa đơn ly hôn thì chồng quỳ gối khóc lóc van xin tôi. Tôi lấy Minh đã 5 năm, có một con trai 4 tuổi.

Dọn dẹp tủ lạnh, thấy bọc đen trong ngăn đá đã 2 năm trời, tôi mở ra xem thì điêu đứng với thứ chồng giấu giếm

05:31:28 18/11/2024
Tôi cay cú đưa bọc đen ra hỏi chồng. Anh đáp một câu lạnh nhạt. Vợ chồng lấy nhau đã 2 năm nay nhưng chồng tôi luôn giấu giếm vợ chuyện tiền bạc.

Biết tin chị dâu cũ bị ung thư, tôi ngỏ ý muốn anh trai giúp đỡ chị, ngờ đâu anh đập bàn, thốt một câu đầy hận thù

05:25:19 18/11/2024
Biết là chị dâu cũ từng sống lỗi với anh. Nhưng lần này, tôi thấy anh trai cư xử hơi quá đáng. 4 năm trước, vợ chồng anh trai tôi hoàn tất thủ tục ly hôn.

Chồng bỏ 10 triệu mua quà tặng cô giáo ngày 20/11, biết nguyên nhân mà tôi tức tối, sốc hơn cả là lời tuyên bố của anh

05:21:55 18/11/2024
Tôi không hiểu nổi suy nghĩ ấu trĩ của chồng nữa. Nhìn món quà 20/11 mà tôi tức lộn ruột. Chồng tôi đã U40 nhưng bản tính cứ như thanh niên.

Lời cầu khẩn tàn nhẫn trước ngày đăng ký kết hôn: Tôi có nguy cơ làm mẹ đơn thân cả đời

05:18:22 18/11/2024
Trong những ngày chuẩn bị cho cột mốc trọng đại của đời mình, tôi đã đối mặt với một cú sốc không tưởng. Lời đề nghị của người đàn ông tôi từng yêu thương.

Sau 7 năm du học, tôi kinh ngạc khi biết cô ấy vẫn đợi chờ mình

05:12:37 18/11/2024
Nếu lần này tôi đi mà vẫn giữ im lặng thì thật là quá độc ác với cô ấy. Tôi hân hoan hạnh phúc nhưng không biết mình nên bắt đầu như thế nào...

Đi dự tiệc sinh nhật bạn, tôi bỏ về và muốn ly hôn ngay khi phát hiện ra bí mật của chồng

05:10:07 18/11/2024
Buổi tiệc sinh nhật trở thành thảm họa với tôi, khi trở về tôi đã nghĩ nhiều đến chuyện ly hôn chồng. Tôi có một cuộc hôn nhân viên mãn bên chồng con.

Chị chồng tương lai can thiệp quá sâu chuyện gia đình, tôi có nên hoãn đám cưới?

05:07:14 18/11/2024
Đám cưới sắp diễn ra, tôi mới biết tới bà chị chồng tương lai ở xa nhưng hay can thiệp vào chuyện gia đình. Tôi và anh sống ở tỉnh lẻ, gần nhà nhau và đã yêu nhau được 2 năm.

Có thể bạn quan tâm

Hội nghị thượng đỉnh G20 ra tuyên bố chung giữa bối cảnh địa chính trị phân hóa

Thế giới

11:21:31 19/11/2024
Cuộc khủng hoảng tại Dải Gaza và xung đột ở Ukraine cũng được nhắc đến trong tuyên bố chung của G20, với cam kết mạnh mẽ về việc thúc đẩy ngừng bắn và bảo vệ dân thường.

Sự cố thủng thân đập hồ chứa Ia Ring, Gia Lai: Khẩn trương xác minh thiệt hại

Tin nổi bật

11:18:37 19/11/2024
Đồng thời, khẩn trương đánh giá nguyên nhân, hiện trạng toàn bộ công trình của hồ chứa Ia Ring để xây dựng phương án khắc phục toàn diện, đảm bảo an toàn trong thời điểm cao điểm mùa mưa, bão.

Tạo dấu ấn cá nhân độc bản qua trang phục công sở

Thời trang

11:10:33 19/11/2024
Làm sao để có diện mạo chuyên nghiệp, chỉn chu khi đi làm nhưng vẫn đưa được cá tính riêng của bản thân vào từng trang phục? Để giải quyết bài toán đau đầu này, các quý cô công sở hãy theo dõi những gợi ý sau.

Doãn Hải My - vợ Đoàn Văn Hậu đáp trả anti-fan, tiết lộ thời điểm cả nhà nơm nớp lo sợ vì cậu quý tử

Sao thể thao

11:08:42 19/11/2024
Trong dàn WAG Việt, Doãn Hải My là nàng WAG nổi tiếng nhất nhì. Top 10 Hoa hậu Việt Nam 2020 luôn thu hút sự quan tâm của cư dân mạng nhờ ngoại hình xinh đẹp,

Ngạc nhiên chưa, 19-11 là Ngày Quốc tế Đàn ông!

Lạ vui

11:05:40 19/11/2024
Ngày Quốc tế Đàn ông 19-11 (International Men s Day), một dịp đặc biệt để tôn vinh những đóng góp của nam giới trong gia đình, cộng đồng và xã hội.

Những lớp học miễn phí của thầy Huy, có cả phụ huynh, giáo viên cùng học

Netizen

10:22:18 19/11/2024
Cho đến giờ đã 17 tuổi, con vẫn mắc màn cho tôi mỗi tối. Tôi biết ơn thầy Huy vì tôi hiểu không chỉ biết mắc màn cho mẹ, mà con tôi đã được gieo vào tâm hồn những điều tốt đẹp .

Rosé sẽ không bao giờ tha thứ cho tình cũ, làm dấy lên tò mò chàng trai không trả lại nhẫn Tiffany là ai?

Nhạc quốc tế

10:06:12 19/11/2024
Thông qua buổi phỏng vấn, người hâm mộ tiếp tục được lắng nghe những tâm sự của cô nàng thông qua album rosie sắp ra mắt vào ngày 6/12 tới đây.

Bản sắc văn hóa riêng trên những chuyến tàu ngược xuôi ở Indonesia

Du lịch

10:00:20 19/11/2024
Đoàn tàu lách cách chạy theo nhịp điệu đều đặn, đi qua nhiều sắc xanh khác nhau, từ những cánh đồng lúa tươi tốt đến những khu rừng rậm rạp, xen kẽ những dòng sông lấp lánh dưới ánh nắng ban mai.

Món ngon mùa Đông bổ rẻ: Biến loại củ tốt cho người tiểu đường thành món ngon chỉ có trong mùa lạnh

Ẩm thực

09:48:31 19/11/2024
Cách chế biến đơn giản được làm từ loại củ tốt cho người tiểu đường này là món ngon mùa Đông bổ rẻ, được nhiều người ưa thích trong thời tiết lành lạnh.

Chăm sóc da mùa lạnh

Làm đẹp

09:41:50 19/11/2024
Đắp mặt nạ cung cấp độ ẩm lớn, giúp da mềm mịn, căng bóng. Hiện nay, thị trường nhiều loại mặt nạ phù hợp với từng loại da của mỗi người.

Để "sống tối giản", tôi làm theo những cách này nhưng lại thấy cuộc sống của mình trở nên "cực kỳ phức tạp"

Sáng tạo

09:38:00 19/11/2024
Để theo đuổi cái gọi là cuộc sống tối giản , tôi đã tuân theo một loạt hành vi và thói quen phổ biến hiện nay, nghĩ rằng điều này sẽ khiến cuộc sống của tôi đơn giản và rõ ràng hơn.