Đến bao giờ anh mới trưởng thành để làm cha, làm chồng?
Nói thế nào nhỉ, đàn bà có sắc có hương, còn đàn ông lấy vẻ ngoài, sự chín chắn như một cái áo khoác đẹp, khoác lên người bảnh bao hào nhoáng, rồi mặc sức cho mình cái quyền bảo vệ phái yếu. Lại có những người phụ nữ, dù biết hay không biết người đàn ông ấy là của một người khác, lại buông lơi cảm xúc, rồi cho rằng đấy là tình yêu đích thực…
Anh không thể nào yên ổn sống với một mình em sao ?
Nghĩa là cả cuộc đời này chỉ yêu mỗi em…
Là anh lựa chọn cơ mà? Sao không thể chỉ yêu thương em khi đã cưới em về như vậy anh. Ngoài mẹ anh và chị gái anh, chỉ có em thôi không được à?
Ngoài em ra, cứ nhất thiết là phải tán tỉnh thêm một vài người khác, lạ vậy anh? Cũng buồn cười thật, nếu cảm thấy tình yêu đủ chín, ở bên người luôn mang lại cảm giác bình yên, hạnh phúc, thì cưới người ta về. Còn không thì mang họ đến miền đất khác làm gì, rồi lại để mặc họ với bề bộn lo toan, còn bản thân vẫn như chú ngựa bất kham, rong ruổi với hành trình dạo chơi. Đến bao giờ anh mới trưởng thành để làm cha, làm chồng hả anh?
Nói thế nào nhỉ, đàn bà có sắc có hương, còn đàn ông lấy vẻ ngoài, sự chín chắn như một cái áo khoác đẹp, khoác lên người bảnh bao hào nhoáng, rồi mặc sức cho mình cái quyền bảo vệ phái yếu.Lại có những người phụ nữ , dù biết hay không biết người đàn ông ấy là của một người khác, lại buông lơi cảm xúc, rồi cho rằng đấy là tình yêu đích thực… Cũng có thể, thứ tình yêu đấy chẳng có lỗi, nếu nó là sự vô tình, nhưng nó lại là nguyên nhân làm đổ vỡ một gia đình khác.
Video đang HOT
Nói thế nào nhỉ, đàn bà có sắc có hương, còn đàn ông lấy vẻ ngoài, sự chín chắn như một cái áo khoác đẹp, khoác lên người bảnh bao hào nhoáng, rồi mặc sức cho mình cái quyền bảo vệ phái yếu. (Ảnh minh họa)
Có những người vợ bỏ bê gia đình, thật đáng trách, nhưng lại có những người vợ đảm đang, xinh đẹp, vậy nhưng các đức ông chồng vẫn cứ mặc sức rong chơi, mấy người chịu yên sống. Con người cứ lãng đãng trong các mối quan hệ, mải mê tranh đua giành giật, mấy ai chịu vun vén cho riêng mình, đúng thật là cuộc đời.
Cưới nhau về làm gì nếu chẳng có gì ngoài hành hạ, giam cầm tâm hồn nhau, trói buộc nhau khi không phải là sự tự nguyện. Cũng bởi anh là người đào hoa, luôn thích chinh phục, người như em, cố chín chắn cách mấy cũng chẳng thể là ngoại lệ. Để khi trời đất lạnh lẽo thê lương như thế này, anh có một chút lo lắng cho sức khỏe của em, có một chút nhớ đến người mà anh gọi là vợ.
Ngày ngày, anh cứ đi, anh cần phải đi, một người ở nhà mong chờ, héo hắt, cô nhân tình bé nhỏ của anh nấu tô mì anh cũng thấy ngon cơ mà! Ừ thì cùng là phận gái, sao em không như họ, em không dịu dàng, không chiều chuộng anh như họ…Vậy anh cưới em về để làm gì?
Cưới em về để bỏ rơi em phải không anh?
Cưới em về để bỏ rơi em phải không anh? (Ảnh minh họa)
Mẹ em từng nói, cưới nhau chẳng như mơ mộng đâu con. Từ lúc có gia đình, mọi lo toan càng chồng chất hơn, mọi thứ không phải màu hồng. Thứ con ước mơ chỉ là con xem những bộ phim, trong đòi thật, mọi thứ đều nghiệt ngã hơn thế. Không thể có một túp lều tranh hai trái tim vàng, cũng khó có chuyện đàn ông không lăng nhăng, có những người đàn ông ga- lăng với tất cả những người con gái mà họ gặp.
Rồi con sẽ ghen tuông, sẽ trở thành bà vợ đáng sợ mà một đức ông chồng không muốn thấy. Hoặc quá yếu ơt, chẳng đấu tranh, con sẽ mất chồng.Trải qua thời gian mới mẻ, là sóng gió liên hồi, quả thực, một cuộc sống gia đình hạnh phúc, thật sự rất khó khăn. Cho đến cuối đời, chưa chắc đã được an yên.
Em thấy chẳng sai lời nào anh ạ!
Cưới nhau rồi, trưởng thành hơn được không? Cho dù không phải là một cặp vợ chồng hạnh phúc viên mãn, thì ít nhất, cũng sẽ không hối hận vì đã cưới nhau về.
Theo Guu
Sắp chết mới biết chồng mình đã phản bội
Bao nhiêu năm chung sống, chẳng bao giờ nghĩ chồng ngoại tình. Vậy mà lúc anh bệnh tật, lại có người đến nhận anh làm chồng, làm cha.
Hai vợ chồng tôi đã ngoài 50 tuổi, chúng tôi yêu nhau và đi đến hôn nhân đã được 30 năm, có với nhau 2 người con, một trai và một gái. Trong cuộc sống vợ chồng, chúng tôi cũng có những mâu thuẫn, nhưng rồi cả hai đều giải quyết tốt, nên cuộc sống gia đình vẫn êm ấm, hạnh phúc.
Ảnh minh họa
Chồng tôi được đánh giá là một người đàn ông hiền lành, có trách nhiệm với vợ con và cũng có chuyên môn khá trong công việc. Trong mắt mẹ con tôi, anh cũng là một người chồng, người cha chuẩn mực. Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ chồng phản bội mẹ con tôi, bởi lúc nào anh cũng nói gia đình là trên hết, và dạy dỗ các con tôi phải trung thực, yêu thương gia đình, cha mẹ. Công việc của chồng tôi thi thoảng cũng hay phải đi công tác xa nhà, nhưng những khi không đi công tác là anh luôn đi về đúng giờ, chẳng mấy khi chồng rượu chè, bù khú với bạn bè.
Tôi và các con luôn tự hào về chồng và cha của mình, nên khi biết anh bị bệnh hiểm nghèo mẹ con tôi luôn thay nhau chăm sóc chồng chu đáo. Trong suốt thời gian chồng nhập viện nửa năm trời cũng không có ai ngoài gia đình, người thân, bạn bè đến thăm nom, chăm sóc chồng tôi. Vậy mà khi bác sĩ nói anh khó qua khỏi thì có một người phụ nữ tầm 40 tuổi dắt theo 2 đứa con trai đến khóc lóc, van xin tôi cho vào thăm nom, chăm sóc chồng tôi và nhận anh là chồng, là cha của của họ. Tôi không tin vào tai và mắt mình, nhưng nhìn ánh mắt chồng tôi và những người này nhìn nhau, nhìn cách họ nói chuyện với nhau, tôi hiểu rằng những điều họ nói là sự thật. Hai đứa con trai trông cũng rất giống chồng tôi và có nét giống hai đứa con của tôi.
Hóa ra chồng đã phản bội mẹ con tôi hơn 10 năm nay, vậy mà chúng tôi không hề biết. Trước mặt mẹ con tôi, trước mặt mọi người anh vẫn diễn kịch là một người đàn ông thành đạt, sống có trách nhiệm với gia đình và hết mực yêu thương vợ con. Giá như anh không mắc bệnh thì có lẽ cả đời này anh sẽ diễn tròn vai diễn đó, và tôi vẫn hết lòng tin, yêu anh. Sẽ chẳng bao giờ biết được anh phản bội tôi, có vợ con riêng, mua cả nhà cho họ ở và chu cấp tiền nuôi vợ con hàng tháng.
Lúc này tôi đang cảm thấy vô cùng đau khổ và chỉ muốn lao vào chửi bới, nhiếc móc chồng, người đàn bà và các con riêng của anh. Nhưng thời gian của chồng tôi không còn nhiều, sức khỏe cũng đã yếu, nên tôi đành bất lực. Bây giờ tôi cũng chẳng biết mình nên làm gì, đồng ý để họ nhận và chăm sóc nhau hay không cho họ đến đây, không liên quan gì đến họ. Tôi rất muốn độc giả tư vấn cho tôi.
Theo Đất Việt
Tình cũ của vợ yêu cầu tôi ly hôn Hắn nói, em không yêu tôi, những năm qua em sống như người mất hồn, sống cho tròn đạo làm vợ, làm mẹ. Hắn nói em còn rất yêu hắn và hắn cũng vậy. Tôi và vợ không phải tình yêu sâu đậm, sống chết có nhau như nhiều cặp vợ chồng khác. Chúng tôi đến với nhau như duyên phận đã định...