Đêm tủ.i nhụ.c của dâu mới phải qu.ỳ lạ.y xin mẹ chồng đừng bắt phá thai
Tôi cứ nghĩ mình báo tin vui mẹ chồng sẽ mừng lắm. Ai ngờ, vừa mang cái tờ khám thai ra, bà trố mắt rồi chử.i tôi té tát, bắt phải đi phá thai ngay. Tôi đa.u đớ.n qu.ỳ lạ.y va.n xi.n mẹ tha thứ cho tôi.
Chào độc giả mục tâm sự ,
Đây là lần đầu tiên tôi mạnh dạn chia sẻ những nỗi niềm của mình. Tôi thường xuyên vào mục đọc tâm sự của mọi người, thấy nhiều anh chị có hoàn cảnh éo le mà thương quá. Thế nhưng, đến hôm nay, chính tôi lại mắc phải và tôi không biết mình nên phải làm sao để có thể xử lý mọi chuyện êm xuôi.
Tôi quê ở Tuyên Quang, năm nay 26 tuổ.i. Lấy chồng vào cuối năm ngoái, quê chồng tôi ở Nghệ An. Lúc mới yêu và chuẩn bị cưới, bố mẹ anh ấy phản đối dữ lắm vì ông bà không thích cho con trai lấy vợ Bắc.
Cũng thật lạ vì bố mẹ chồng tôi cứ có định kiến với người Bắc, cho rằng lấy người Bắc sẽ khổ vì phụ nữ miền Bắc nói dẻo ngọt như mía nhưng lòng dạ khó lường. Tôi về làm dâu rồi mà lúc nào bố mẹ chồng cũng so sánh đàn bà miền Bắc với miền Trung, nào là con gái miền Trung chịu khó, chăm chỉ, thật thà… Nhiều lúc khó chịu lắm nhưng vì chồng nên tôi nín nhịn hết.
Nhưng may mắn là chồng tôi lại rất thương yêu tôi. Thấy vợ bị đối xử như thế nên anh lại càng thương hơn. Tối nào anh cũng động viên rồi an ủi vợ. Hôm Tết, tôi vội tắm nhanh để vào nấu nướng nên bị ngã trong nhà vệ sinh, anh vội vàng chạy vào ôm em rồi tự tay cột tóc nói “Em phải cẩn thận chứ. Đưa dây đây anh cột tóc cho” rồi anh cõng lên phòng. Hôm đó, anh bắt em nằm nghỉ để anh xuống bếp nấu thay luôn.
Vợ chồng mới lấy nhau lúc nào cũng dính chặt như hình với bóng. Tết về, đến đi chợ hay đi mua vài thứ lặt vặt ở bên n hà anh cũng đòi đi cùng khiến bố mẹ chồng tôi tỏ vẻ khó chịu. Bố chồng gia trưởng quan niệm rằng, việc chợ búa bếp núc phải do đàn bà làm, còn mẹ chồng thì chẳng hiểu vì sao lại khó chịu khi thấy chúng tôi lúc nào cũng đi cùng nhau. Có lẽ bà sợ con trai yêu vợ quá lại mất con chăng.
Video đang HOT
Thế nhưng, chồng tôi vẫn vô tư trêu chọc, phụ tôi mỗi khi nấu nướng, rửa bát. Nhiều lúc nhắc chồng ý tứ trước mặt bố mẹ mà anh cũng kệ cứ chọc tiếp. Có lẽ vì vậy mà bố mẹ chồng tôi càng tỏ thái độ ra mặt với tôi hơn.
Hôm thứ 7 tuần trước, khi thấy người có dấu hiệu là lạ mà chậm kinh gần tuần lễ, tôi mua que thử thai thấy lên hai vạch nên tức tốc đi khám ngay. Đúng như tôi mong đợi, tôi đã có bầu gần 5 tuần nhưng thai chưa vào tử cung.
Mừng lắm, vui lắm nên tôi báo cho chồng luôn. Anh nhảy cẫng lên vui sướng ôm lấy tôi rồi lại vạch áo lên hôn, nói chuyện với con như con đã ra đời.
Hai vợ chồng bàn bạc với nhau đến tối rằm tháng Giêng, báo với mẹ luôn cho vui. Tôi cũng háo hức mong đợi rằng, biết con có bầu rồi, mẹ chồng tôi sẽ bớt khó chịu với con dâu hơn. Thế nhưng tôi đã lầm.
Khi tôi vừa vừa mang cái tờ khám thai ra, bà trố mắt thần người một lúc rồi chử.i tôi té tát, bắt phải đi bỏ thai ngay. “Mi (mày) có bị răng (làm sao) trong đầu không mà để có thai lúc ni (này). Mi không biết năm ni (nay) mi mấy tuổ.i à? Mai mốt xin nghỉ làm đi bỏ luôn đi!”
Tôi choáng váng không hiểu vì sao mẹ chồng lại phản ứng như thế nên bất ngờ rồi òa khóc, qu.ỳ lạ.y van xin mẹ. Mới đây thôi tôi còn vui mừng vì sau mấy tháng cuối cùng đã có tin vui, vậy mà trong phút chốc đã biến thành nỗi sợ hãi, ám ảnh.
Chồng tôi nghe thấy tiếng tôi khóc lóc chạy vào hỏi mẹ, bà đưa ra một loạt lời giải thích khiến tôi không tin nổi.
“Mi (mày) không biết à? Đàn bà 26 tuổ.i mà sinh con là con tiên đế giáng sinh . Con mi (mày) có tài giỏi, thông minh, khỏe mạnh đến mô (đâu) thì cũng chỉ sống được đến 20 tuổ.i là trời đưa về. Mi (mày) không nhớ thằng Anh bạn cấp 3 của mi à? Hấn ta.i nạ.n chế.t vì mẹ hấn sinh khi 26 tuổ.i đó. Còn thằng Bình con nhà dì Đoan nữa, mẹ hấn lo quá cũng mang lên chùa gửi rồi mà mới đi tắm sông chế.t đuố.i đó. Hai đứa bây liệu mà tính!”
Hóa ra, mẹ chồng tôi bắt tôi bỏ thai vì cái quan niệm mê tín, vô căn cứ đó. Bà còn chắc như đinh đóng cột dù chẳng có một cái bằng chứng nào hợp lý chứng minh điều đó cả. Tôi không muốn bỏ đi giọt má.u của mình một chút nào vì cái cớ vô lý như thế cả. Chồng tôi thì vẫn chưa đưa ra ý kiến gì vì có vẻ như anh cũng suy nghĩ và tin vào lời mẹ chồng tôi.
Tôi phải làm sao đây mọi người ơi? Xin hãy tư vấn giúp tôi để có thể giữ được đứa con trong bụng mình và mẹ chồng vẫn vui lòng. Tôi xin cảm ơn.
Theo Người đưa tin
Người yêu cũ khiến cả nhà tôi thất kinh khi đường đột đến xin cưới
Trong khi Linh đau khổ, tủ.i nhụ.c vì mang tiếng chửa hoang thì Tùng lại hạnh phúc, vui vẻ lên xe hoa cô nàng nhà giàu đó. Linh cười vào nhân cách của hắn ta, một kẻ vì tiề.n phụ tình như hắn thì có gì đáng để nhung nhớ, yêu thương.
Linh và Tùng yêu nhau, hai bên gia đình đều biết rõ. Chỉ còn đợi ngày Linh tốt nghiệp, Tùng và Linh sẽ chính thức nên nghĩa vợ chồng. Nhưng sự đời luôn xảy đến những điều bất ngờ chẳng ai lường trước được.
Trong một lần đi chơi xa cùng Tùng, dưới không gian lãng mạn, cùng những lời nói ngọt ngào của người yêu, Linh đã trao tất cả những gì mình có cho Tùng. Dù sao thì chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra và Linh chỉ thuộc về một mình Tùng mà thôi nên sau khi sự việc xảy ra, Linh không hề cảm thấy hối tiếc.
Sau chuyến đi chơi xa được hơn một tháng, Tùng đột ngột nói lời chia tay với Linh. Ban đầu còn nghĩ Tùng đang đùa, nhưng khi Tùng nói Tùng nói Tùng sẽ kết hôn với con gái giám đốc công ty Tùng đang làm việc thì trái tim Linh như ngàn vạn nhát dao đâ.m xuống. Đa.u đớ.n, Linh va.n xi.n Tùng hãy nghĩ lại, hãy thương xót Linh. Nhưng Tùng đã xô Linh ngã rồi lạnh lùng bỏ đi ngay cả khi Linh nói Linh đã mang thai con của Tùng.
Nghĩ tới đứa con trong bụng, Linh đành phải nói với bố mẹ. Bố mẹ Linh chỉ có mình Linh, thương con, xót cháu, ông bà lại muối mặt tới nhà Tùng xin cưới. Nào ngờ mẹ Tùng trước kia từng là chỗ quen thân với gia đình Linh nay cũng trở mặt như trở bàn tay:
- Con gái ông bà chửa hoang, sao lại đến đây bắt vạ nhà tôi. Mang con về mà dạy dỗ cho cẩn thận đi.
Uất ức không nói lên lời, trước sự bạc tình, phụ nghĩa của gia đình Tùng, bố mẹ Linh đưa Linh về chăm sóc, và tuyên bố từ mặt những người trong nhà Tùng. Trong khi Linh đau khổ, tủ.i nhụ.c vì mang tiếng chửa hoang thì Tùng lại hạnh phúc, vui vẻ lên xe hoa cô nàng nhà giàu đó. Linh cười vào nhân cách của hắn ta, một kẻ vì tiề.n phụ tình như hắn thì có gì đáng để nhung nhớ, yêu thương.
Trong khi Linh đau khổ, tủ.i nhụ.c vì mang tiếng chửa hoang thì Tùng lại hạnh phúc, vui vẻ lên xe hoa cô nàng nhà giàu đó. (Ảnh minh họa)
Linh vượt cạn thành công trong sự yêu thương, bao bọc của gia đình, sinh ra một b.é tra.i kháu khỉnh. Đứ.a tr.ẻ giống Tùng như đúc từ một khuôn. Nhìn con, Linh tự nhủ mình phải quên đi buồn đau, cố gắng nhiều hơn vì tương lai, hạnh phúc của cả hai mẹ con. Con người tê bạc của Tùng, Linh chẳng còn gì lưu luyến nữa.
Cuộc đời đúng là chẳng ai học hết được chữ ngờ. Khi con trai Linh được hơn 3 tháng tuổ.i thì Tùng và mẹ Tùng tìm đến nhà Linh. Tùng quỳ trước mặt Linh và bố mẹ Linh nói lời xin lỗi, muốn hỏi cưới Linh và kể lể sự hối hận vì không tin rằng đứ.a tr.ẻ là con mình. Còn mẹ Tùng, thái độ huênh hoang, hống hách ngày trước đã bay biến đâu mất, giờ bà khép nép, cúi đầu, lí nhí nói lời xin lỗi với bố mẹ Linh. Cả Tùng và mẹ Tùng đều tha thiết cầu mong gia đình Linh cho họ nhận lại cháu nội. Tùng và mẹ Tùng đã khiến cả nhà Linh thực sự kinh ngạc.
Linh không hiểu vì lý do gì mà Tùng và mẹ Tùng lại thay đổi thái độ đường đột như vậy. Linh nói Linh muốn có thời gian suy nghĩ thì Tùng và mẹ Tùng mới chịu ra về chứ nếu không họ sẽ còn ngồi mãi ở nhà Linh mà kể lể, khóc lóc. Thực lòng Linh vẫn chưa thể quên được mối hận năm xưa nhưng mẹ Linh nói Linh nên nghĩ cho đứ.a tr.ẻ, nó cũng cần có bố. Biết đâu, Tùng quay lại là thật lòng với Linh. Linh còn chưa kịp nghĩ kĩ hơn thì cô bạn thân của Linh đã hớt hải tới nhà nhắc Linh cái tin động trời ấy.
Thì ra sau khi kết hôn với cô nàng nhà giàu kia, cuộc sống hôn nhân của Tùng không hề hạnh phúc. Cô ta tối ngày bồ bịch, ăn chơi, bị mắc bệnh rồi về lây cả cho Tùng mà Tùng không biết. Đến khi Tùng phát hiện ra thì đã quá muộn, Tùng không còn khả năng sinh con nữa và phải sống chung với căn bệnh ấy suốt đời.
Cuối cùng thì Linh cũng đã thấu rõ sự "chân thành" của Tùng. Linh tiếp tục chỉ là công cụ để Tùng hoàn thành trách nhiệm với tổ tiên mà thôi. Tha thứ và bao dung không bao giờ dành cho những kẻ cơ hội. Linh thà là mẹ đơn thân còn hơn sống cùng một kẻ giả nhân giả nghĩa như Tùng.
Theo Một Thế Giới
Tủ.i nhụ.c những ngày sau sinh ở nhà chồng dịp tết Mai mồng 1 tết rồi, cô đừng có chường cái mặt mốc u ám này ở phòng khách nhà tôi, giông cả năm. Thời gian gần đến ngày sinh tôi vừa hồi hộp vừa lo lắng. Tôi cũng như bao bà mẹ khác mong móng ngày được bế con, ôm con vào lòng. Thế nhưng tôi lo sợ bởi sinh xong cũng gần...