Đêm trước ngày đăng kí kết hôn thì phát hiện chồng ngoại tình, tôi vẫn giả đò rồi vạch trần tại đám cưới khiến anh bẽ bàng
Bị chồng phản bội thì đau đớn chứ, nhưng tôi muốn anh phải trả giá cho những gì mình đã gây ra.
Chuyện đã qua một thời gian, nhưng thời gian này tôi mới bình tâm và kể lại. Đám cưới vốn là ngày tôi mong chờ cuối cùng lại là ngày khiến tôi cả đời này không quên. Nhưng tôi không hối hận vì điều đó, bị một người mình yêu thương, tin tưởng sẽ vô cùng đau đớn. Và chính vì thế, tôi quyết định khiến kẻ phản bội cũng phải trả giá cho những gì anh gây ra…
Tôi với Hưng yêu nhau 4 năm, bố mẹ 2 bên đều ủng hộ hết mình. Thậm chí, mẹ Hưng còn bảo nếu không phải tôi thì không còn cô con dâu nào khác.
Điều duy nhất trì hoãn chúng tôi tổ chức đám cưới linh đình, dọn về chung sống chỉ là cả 2 chưa sẵn sàng. Hưng muốn tập trung thêm cho sự nghiệp, khi được lên 1 bậc nữa anh mới muốn kết hôn. Còn tôi cũng ham chơi, cảm thấy còn cuộc đời độc thân còn quá nhiều điều vui.
Tuy nhiên, thời gian trôi qua, chúng tôi cũng chững chạc hơn và cảm thấy đã sẵn sàng cho một trang mới.
Tôi và Hưng cũng không cần phải lo gì nhiều ngoại trừ chụp ảnh cưới, lên danh sách khách mời, mua nhẫn, mua váy, lựa chọn nội thất phòng ngủ… Mọi thứ đều rất thuận lợi, bộ ảnh cưới xinh hết nấc được like, share rần rần trên mạng xã hội. Phòng ốc, đồ đạc đều rất hợp ý tôi, giá thành lại ổn.
Tuy nhiên, khi sắp tới ngày cưới thì tôi phát hiện Hưng có quan hệ với cô gái khác. Thậm chí, có vẻ hai người họ lén lút qua lại từ lâu chứ không phải kiểu tình 1 đêm hay sự cố bất ngờ…
Đêm trước hôm đăng kí kết hôn, tôi có hẹn với hội bạn thân đi làm bữa liên hoan chia tay đời độc thân. Vừa thấy bóng dáng tôi bước vào quán, chúng đã giật điện thoại tôi, mạo danh tôi nhắn cho chồng sắp cưới báo tối nay không về. Đã vậy, mấy đứa bạn quỷ còn bảo tôi: “Tối nay mày phải xõa đi, không say không về!”.
Tôi cười, bảo chúng nó: “Có ở chung một nhà đâu mà chúng mày nhắn thế. Mang tiếng là bạn thân. Còn chuyện xõa á, đơn giản. Phải làm một bữa nhớ đời trước khi đi lấy chồng chứ!”
Và tối đó tôi không từ chối chén rượu nào mà chúng bạn mời. Sau đó, tôi bị chuốc say bí tỉ, mấy đứa bạn cho tôi uống ly nước chanh, rồi ném tôi lên taxi cho tới thẳng chung cư của Hưng.
Sau một hồi, tôi cũng nhận ra. Nhưng chỉ cười lũ bạn lắm trò chứ không yêu cầu tài xế quay xe. “Thử một lần mượn hơi men mà “tấn công” chồng sắp cưới xem sao” - tôi bật cười vì ý nghĩ táo bạo hiện lên trong đầu.
Video đang HOT
Tới nơi, tôi loạng choạng bước lên phòng. Tuy nhiên, tôi vừa cạch cửa bước vào thì đã nhận thấy cả căn nhà có nhiều điều lạ. Đôi dép cao gót ở giá giày, mùi nước hoa lạ, sofa ngổn ngang khăn áo, bàn bếp vẫn còn đầy chén đĩa, ly rượu vang, hoa hồng và nến cho 2 người?
Tôi tỉnh hẳn, tháo giày và bước vào bên trong phòng ngủ thì quả nhiên… Hưng và người con gái kia đang ôm nhau ngủ trong bộ dạng không mảnh vải che thân. Lúc ấy, tôi có thể lao vào cào cấu, mắng chửi 2 con người vô liêm sỉ ấy. Nhưng chân tôi mềm nhũn, tôi đứng mãi như thế. Mãi 1 lúc sau tôi mới dám run run giơ điện thoại lên chụp vài kiểu, lặng lẽ quay bước đi về.
Cả đêm ấy tôi mất ngủ, tôi đang xâu chuỗi mọi chuyện. Rõ ràng Hưng cắm sừng tôi từ lâu chứ đâu phải mới. Anh ta còn biết tôi không ghé tối nay nên đón ả kia về, chuẩn bị bàn tiệc như vậy cơ mà? Chưa từng chuẩn bị một bữa ăn cầu kì như vậy cho tôi mà làm vậy với tiểu tam, tôi giận sôi máu…
Và tôi đã tìm mọi lý do trì hoãn đăng kí kết hôn như dự kiến, sau đó một mặt thì vẫn tỏ ra như bình thường, một mặt âm thầm tìm bằng chứng ngoại tình của Hưng. Hóa ra anh đã cắm sừng tôi được hơn 1 năm nay. Tôi thật sự căm hận và tự nhủ sẽ không tha thứ.
3 tuần sau, đám cưới diễn ra. Tới khi chuẩn bị thực hiện các nghi lễ thì tôi đưa tất cả bằng chứng ấy chiếu lên… Họ hàng 2 bên, bạn bè, người quen nhác nhác. Hưng thì sửng sốt nhìn tôi, nhìn màn hình rồi vội vàng chạy đi tìm cách tắt. Tôi thì chỉ cười nhạt, sau đó bỏ đi.
Cuối cùng đám cưới mong chờ lại thành ngày kỉ niệm đau buồn, nhưng tôi không hối hận vì đã làm. Tôi đã đau khổ thì kẻ phản bội cũng phải trả giá cho hành động của mình chứ!
Trước đêm tân hôn người yêu cũ đòi "thuộc về em một đêm"
Tôi là Đỗ Duy Hải, quê Hải Phòng, nhưng lại đang làm việc ở Bình Dương. Hà - bạn gái tôi sắp cưới làm vợ thì quê ở Bình Long, Bình Phước.
Tuy nhiên, tôi từng có mối tình 4 năm với Mai - người yêu cũ - một mối tình sâu đậm.
Trước đêm tân hôn người yêu cũ đòi "thuộc về em một đêm". Ảnh minh họa.
Tốt nghiệp Đại học công nghiệp Hà Nội, tôi khăn gói vào Sài Gòn xin việc rồi sau đó xuống Bình Dương làm việc. Bố mẹ tôi cũng cố gắng mua cho tôi một căn nhà ở đây để ổn định lâu dài.
Tôi được bạn bè đánh giá là sướng và đúng thật, tôi vốn sướng từ nhỏ. Khi còn là sinh viên tôi cũng đã có nhiều em theo đuổi, đi học xa nhà khi ấy nhưng tôi chẳng bao giờ phải nhịn ăn tiêu, nợ tiền nhà hay nợ tiền học như chúng bạn, bởi vì bố mẹ tôi cũng có điều kiện.
Khi quyết định vào miền trong lập nghiệp, Hà bạn gái của tôi 4 năm thời sinh viên không đồng ý và chúng tôi đường ai nấy đi.
Vào tới Sài Gòn, tôi quen với Mai. Quê Mai ở Quỳ Hợp, Nghệ An và cô ấy cũng vào đây lập nghiệp. Mai cũng từng học Cao đẳng kế toán ở Hà Nội, nhưng không xin được việc nên vào làm kế toán kho cho công ty của cậu ruột cô ấy.
Cùng cảnh tha hương, chúng tôi yêu nhau từ năm 2015 - khi cả 2 cùng chân ướt chân ráo vào đây và xác định sẽ đi đến kết hôn. Tuy nhiên, Mai lại có tính hay ghen. Cô ấy đòi quản lý tôi mọi nơi, mọi lúc. Bạn bè nào của tôi Mai cũng phải phúc khảo xem người đó là ai, quen từ bao giờ. Cô ấy cũng luôn tò mò quá khứ của tôi ở ngoài Hà Nội và như muốn sở hữu tôi tuyệt đối vậy.
Vì yêu Mai nên tôi dẹp qua cách ghen của cô ấy. Nhưng lâu dần, tôi thấy mối tình của mình thật tẻ nhạt và mệt mỏi. Vốn là người đa tình và cũng không quen với sự quản thúc, tôi nói chia tay Mai sau nhiều năm yêu nhau. Khi chia tay, cô ấy khóc và muốn níu giữ tôi, nhưng tất cả đã quá muộn bởi tôi đã quyết ra đi. Tôi nói với cô ấy, "tôi không thể kết hôn với người đàn bà hay ghen, đa nghi và luôn muốn quản lý mình".
Sau khi chia tay, Mai cố tình tìm cách quay lại. Tôi cảm nhận cô ấy đã "bi lụy" hơn, nhưng vì muốn chấm dứt hẳn nên tôi cố gắng không lung lay. Nhiều lần, đi làm về Mai đứng trước cửa nhà tôi mong hai đứa hàn gắn. Vào được nhà với lí do uống hớp nước, Mai kiên quyết không chịu về và nằng nặc đòi ngủ lại ở nhà tôi.
Thế rồi, tôi và Mai chẳng nói lời yêu tiếp hay chia tay hẳn mà cứ dùng dằng với mối quan hệ không rõ ràng, cứ một tuần cô ấy lại qua nhà tôi 2 - 3 lần, cơm nước và nói chuyện. Mỗi lần như thế, tôi và cô ấy vẫn ngủ cùng nhau, nhưng thực lòng tôi đã không còn mình tới việc sẽ cưới cô ấy nữa.
Nhiều lần, Mai từng bảo "khi nào anh cưới vợ, trước ngày cưới anh nhớ dành cho e một đêm nhé. Nếu em lấy chồng trước thì đêm trước ngày vu quy của mình, em cũng sẽ tìm tới anh". Tôi cũng chỉ biết "ậm ừ" với Mai cho qua chuyện và không để ý làm gì.
Thế rồi, tôi đưa Hà về giới thiệu với Mai là bạn gái mới. Mai đã khóc rất nhiều, nhưng vì gần 1 năm lằng nhằng đi lại mà không có tương lai, Mai hiểu tôi đã cương quyết không chọn cô ấy làm vợ và dường như co ấy có chủ tính của riêng mình.
Về phần Hà, cô ấy cũng là người Bắc khi theo gia đình vào làm ăn. Hà sinh ra ở Bắc Ninh, đến hết cấp 2 thì vào Bình Long, Bình Phước cùng gia đình. Hà là cô gái khá hiện đại và đặc biệt là hiểu chuyện. Cô ấy không có tính cách ghen tuông hay quản lý tôi như những cô gái trước đó tôi từng yêu.
Chính vì thấy Hà chính là mối trung nhân, tôi đã thẳng thừng nói với Mai rằng đừng qua nhà tìm tôi nữa, vì tôi đã có Hà và muốn chung thủy với vợ sắp cưới của minh. Mai vẫn tìm đủ mọi cách để níu kéo tôi dù biết sẽ khôn đi tới đâu.
Có lần, cô ấy ra nhà nghỉ thuê phòng rồi nhắn địa chỉ cho tôi, dọa tôi không ra cô ấy sẽ uống thuốc ngủ tự tử. Một lần Mai đã làm chuyện đó đúng như lời dọa nên tôi rất sợ và tôi đành tặc lưỡi bằng cách ra ngủ một đêm với cô ấy cho xong. Nhưng càng ngày tôi càng muốn chấm dứt hẳn mối tình chẳng đi tới đâu với Mai.
Tôi nghĩ, chỉ còn cách cưới Hà sẽ khiến Mai từ bỏ tôi hoàn toàn. Tôi và Hà nhanh chóng về ra mắt bố mẹ hai bên, rồi tính chuyện đám cưới. Bố mẹ tôi ở Bắc cũng vào đây để chuẩn bị và lo toan cho 2 đứa.
Gần 6 năm sống ở trong này, tôi cũng có nhiều bạn bè, bằng hữu. Tôi không có ý mời Mai và cố giấu cô ấy ngày tổ chức. Nhưng qua người khác, Mai vẫn biết ngày cưới của tôi. Và cũng chỉ ngày mai là đám cưới của tôi thì tối hôm ấy Mai gọi điện. Tôi không nghe máy, thì cô ấy lại nhắn tin.
Tôi sợ Mai lại lôi bài cũ ra dọa mình nên đã trả lời lại luôn: "Cuộc sống của em do em định đoạt". Thế rồi, Mai nói muốn tôi giữ lời hứa của mình đó là, "ai kết hôn trước thì trước ngày cưới sẽ dành cho người yêu cũ một đêm". Mai muốn tôi dành cho cô ấy đêm cuối như... lời cô ấy từng nói.
Tôi nghĩ lời hứa vu vơ đó chẳng cần thiết, trong khi nhà đang nhiều việc đám cưới. Tuy nhiên, Mai lại nói vì đã hi sinh cả tuổi thanh xuân cho tình yêu của chúng tôi nên cô ấy muốn tôi đáp lại. Chỉ một đêm thôi rồi cô ấy sẽ ra Vinh (Nghệ An) xin việc và làm lại từ đầu. Không còn vướng víu gì đến tôi nữa.
Tôi đồng ý với đề nghị của Mai. Chúng tôi hẹn nhau ở một khách sạn gần nhà. Tôi đến với tâm thế của kẻ phản bội vợ mình. Nhưng tôi cũng cần làm điều gì đó cho Mai, để cô ấy thoải mái có thể quên tôi đi.
Sau những hoan lạc thân xác, tôi ôm Mai ngủ tới 5h sáng và nói Mai hãy quên tôi đi và tìm hạnh phúc mới. Cô ấy chỉ khóc, còn tôi nhanh chóng trở về nhà chuẩn bị cho lễ cưới diễn ra chỉ vài tiếng sau đó.
Và đúng lời hứa, 1 tháng sau tôi thấy Mai thay số điện thoại, khóa Facebook và chuyển ra Vinh. Mai đã không liên lạc lại với tôi hay có bất cứ một tin nhắn nào đó đúng như lời hứa.
Có điều tôi chắc chắn, Mai đã dành tình yêu và cả thanh xuân cho tôi, cô ấy vẫn luôn yêu tôi như ngày đầu và chấp nhận hi sinh, gạt hết mọi thể diện, liêm sỉ cá nhân. Chính điều đó càng khiến tôi có lỗi. Hiện chồng tôi rất hòa hợp, nhưng đã 8 tháng sau ngày cưới có những lúc tôi lại nghĩ về Mai với suy nghĩ rằng, "tôi nợ cô ấy một tình yêu".
Phạm Duy H. (Bình Dương)
Theo infonet.vn
Năm nào vợ chồng cũng cãi nhau chuyện ăn Tết ở đâu Năm nào cũng vậy, cứ gần Tết là vợ chồng tôi lại cãi nhau chuyện ăn Tết ở đâu, chồng thì muốn về quê chồng, vợ thì lại muốn về quê vợ... Ảnh minh họa Cưới nhau gần 10 năm, nhưng năm nào đến Tết vợ chồng tôi cũng cãi nhau chuyện ăn Tết ở đâu, quê chồng hay quê vợ. Vợ tôi...