Đêm tân hôn với người tình!
Đêm hôm ấy, họ đã trút những giận hờn, những ghen tuông, những nhớ nhung xa cách bấy lâu nay bằng những ái ân, ân ái của xác thịt. Hạnh phúc vì được hòa tan vào nhau, được đốt cháy mình với những yêu thương, vuốt ve, mơn trớn…
Trong đám đông khách khứa và người thân đến dự đám cưới, Phong vẫn không quên để mắt tới Mai, cô bạn gái cũ từ ngày còn học Đại học.
Hai người họ đã trải qua những năm tháng ngọt ngào của tình yêu sinh viên. Bao nhiêu ước mơ và dự định cho một mái ấm gia đình cũng tan theo năm tháng… Khi Mai ra trường phải nghe theo lời ba mẹ về quê nối nghiệp gia đình. Dẫu biết rằng chia tay với người con trai mình yêu thương là sự đau khổ nhất… nhưng cô không thể làm khác được khi ba cô đã già yếu, mẹ cô không thể gánh vác hết việc làm ăn của gia đình, nhà chỉ có duy nhất mỗi đứa con gái… nếu cô không về thì ai sẽ giúp bố tiếp tục phát triển cái cơ ngơi này? Nghĩ đến đó… lòng cô thắt lại, đau đớn lắm!
Vậy là ngày tốt nghiệp ra trường, cũng đồng nghĩa với ngày chia tay mối tình đầu của mình. Cô đã khóc, khóc rất nhiều… Còn Phong, anh như lặng người đi khi thấy bóng người yêu khuất dần nơi cuối đường! Vậy là từ nay, anh sẽ không còn có Mai bên cạnh cuộc đời mình nữa… Anh tự hỏi mình: Liệu rồi khi không có Mai…. Cuộc sống của anh sẽ như thế nào?
Hai người họ đã trải qua những năm tháng ngọt ngào của tình yêu sinh viên.
Chia tay nhau chưa được hai tháng thì Phong nghe tin Mai có bạn trai, Anh chàng ấy chính là con trai trưởng của gia đình đối tác làm ăn lâu năm với bố mẹ Mai. Và càng đau khổ hơn nữa khi anh nghe tin bố Mai sắp mất nên Mai phải “cưới chạy” để lo hậu sự cho bố… Thế là cuộc đời nghiệt ngã đã chia cắt mối tình đầu của họ vĩnh viễn…
Cuộc sống của Mai cũng chẳng sung sướng gì kể từ ngày rời xa anh! Áp lực vì phải là người kế thừa và phát triển công ty xuất nhập khẩu của bố, và hơn nữa, cô phải đấu tranh để chống lại cuộc sắp đặt hôn nhân của hai gia đình từ trước… Và cuối cùng, cô cũng là người chiến thắng khi chính “chàng rể tương lai” đứng ra bảo vệ cô và xin lỗi hai gia đình vì “hai người không hợp nhau” mặc dù, anh đã dành tình cảm cho Mai từ ngày cô còn là nữ sinh học cấp ba cho tới giờ!
***
Đám cưới Phong và Vy diễn ra trong niềm hân hoan và chúc tụng của hai gia đình. Vy là con gái Hà Nội gốc, được ăn sung mặc sướng từ thưở nhỏ, lại nhác học, ham chơi nên mới học xong cấp ba, cô đã theo bạn bè vào vũ trường ăn chơi thác loạn. Và trong những ngày chán nản vì phải rời xa Mai, Phong đã gặp và yêu Vy.
Anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ lấy một người vợ ăn chơi và kém học thức như Vy, nhưng anh không thể phủ nhận trách nhiệm làm cha của bào thai đang lớn dần trong bụng cô… Vậy là cuối cùng, anh cũng phải “rước” cô vợ ham chơi ấy về nhà!
Có lẽ, không ai có thể hiểu được nỗi đau khổ, tuyệt vọng của Mai khi nhìn thấy Phong trao nhẫn cưới cho người con gái khác.
Ngày cưới anh, Mai đã đến như lời cô từng hứa với anh! Có lẽ, không ai có thể hiểu được nỗi đau khổ, tuyệt vọng của Mai khi nhìn thấy Phong trao nhẫn cưới cho người con gái khác. Vậy là từ nay, Phong đã không còn là của cô nữa… Nước mặt lăn dài trên gò má hao gầy của cô, cố gắng lắm, cô mới nuốt nước mắt vào trong để nhoẻn cười khi bắt gặp ánh nhìn trìu mến từ Phong… chỉ có ánh mắt ấy, nụ cười ấy và con người ấy mới cho cô có được những phút giây hạnh phúc, yên bình… nhưng giờ đây, khi đối diện với sự thật, cô không dám tin mình đã vĩnh viễn mất anh!
Video đang HOT
Đám cưới tan. Mọi người tiễn nhau ra về. Mai muốn gặp mặt Phong trước khi quay về Đà Nẵng tiếp tục với cuộc sống mới. Nhìn thấy cô, anh ân cần, nhẹ nhàng hỏi:
- Em ở lại đây một hôm! Ngày mai hẵng về em nhé!
- Thôi! Em về luôn anh à! Hôm nay là ngày vui của bọn anh, em ở lại… thì chẳng ra làm sao cả!
- Thôi! Ở lại đi mà! Tối nay anh mời mọi người bữa cơm thân mật!
- Không! Em về đây…
- … thế thì anh đưa em ra bến xe nhé!
- Vâng! Thế cũng được anh ạ!
Trời Hà Nội lạnh se sắt. Mai ngồi sau xe anh, rét run cầm cập! Những cơn gió lạnh lùa vào mặt, vào môi, vào mắt cô… khiến đôi môi trở nên thâm tím, nét mặt không còn hồng hào như lúc mới đến nữa… và dường như, đôi mắt cũng không kìm nổi những giọt nước mắt vì những cơn gió lạnh ập vào…
- Mai này! Chúng mình đi chơi nhé!
- Sao vậy? anh còn khách khứa, thông gia ở nhà nữa cơ mà!
- Chẳng mấy khi em ra đây chơi! Anh muốn được ở bên em một lúc… coi như lần cuối cùng, chúng ta đi chơi với nhau như những người bạn… vì anh sợ, không biết bao giờ mới gặp lại em nữa…
- Vâng…! Thế thì mai em sẽ về…
Nói xong, cô quàng tay ôm chặt người anh! Chưa bao giờ cô cảm nhận được niềm hạnh phúc của mình lại mỏng manh như thế! Có lẽ, chỉ còn đêm nay… duy nhất đêm nay nữa thôi… Mai sẽ mãi mãi không bao giờ gặp lại anh nữa…
Một buổi chiều lượn lờ phố xá… Họ dừng chân ở một nhà nghỉ phía ngoại thành. Đây là lần đầu tiên, Phong “liều lĩnh” xin phép Mai cho anh được ở bên cạnh cô một tối và cũng là lần đầu tiên, Mai bước chân vào nhà nghỉ với người đàn ông cô yêu thương nhất!
Nhưng đêm nay, anh sẽ không để cho Mai rời xa anh nửa bước, anh sẽ giữ Mai lại thật chặt…
Đêm hôm ấy, họ đã trút những giận hờn, những ghen tuông, những nhớ nhung xa cách bấy lâu nay bằng những ái ân, ân ái của xác thịt. Hạnh phúc vì được hòa tan vào nhau, được đốt cháy mình với những yêu thương, vuốt ve, mơn trớn… Họ yêu như chưa từng được yêu, sống như chưa từng được sống, một phút, một giây, một khoảnh khắc đêm hôm ấy thật đáng quý với họ… Mai đã khóc, khóc trong sự hạnh phúc, sung sướng… để rồi, cô chua chát nhận ra cuộc sống thật bất công với chính bản thân mình, với tình yêu đẹp đẽ của hai người!
Vậy là đêm tân hôn, Phong đã có những giây phút được tìm lại hạnh phúc bên người con gái anh yêu thương nhất! Dẫu biết rằng, ngày mai, khi trời sáng… Mai sẽ rời xa anh để tìm cho mình một hướng đi riêng, một cuộc sống mới với một niềm hạnh phúc khác… Nhưng đêm nay, anh sẽ không để cho Mai rời xa anh nửa bước, anh sẽ giữ Mai lại thật chặt… để được một lần sống và yêu Mai đến tận cùng…
Ngày mai… khi trời sáng… Họ sẽ phải rời xa nhau… mãi mãi!
Theo VNE
Tôi yêu cô ấy chỉ vì nhục dục
Tôi đã nói rất rõ ràng, vậy mà giờ cô ấy lại để có bầu và ép tôi phải cưới. Tôi không muốn!
Tôi chết đứng khi cô ấy đòi cưới. Từ trước đến nay, tôi và cả cô ấy đều xác định đây chỉ là mối quan hệ qua đường. Tôi nghĩ cô ấy đã xác định như vậy rồi vậy mà bỗng nhiên cô ấy lại đổi ý và đòi cưới sau 2 năm sống thử. Tôi không yêu cô ấy, làm sao có thể lấy một người vợ mà mình không yêu?
Tôi được cử vào Sài Gòn công tác 3 năm. Đó là nhiệm vụ bắt buộc phải đi dù tôi cũng không muốn phải xa gia đình. Vào tới mảnh đất sôi động đó, tôi gặp T. Cô ấy cũng không phải là người gốc Sài Gòn mà ở một tỉnh khác, rất xa. Cô ấy cũng chỉ làm ở đó mà thôi. Chúng tôi gặp nhau tình cờ ở một quán ăn khi tôi giúp cô ấy trả tiền vì cô ấy quên mang theo ví.
Quen nhau một thời gian, chúng tôi cũng chia sẻ với nhau chuyện tình cảm của mình. Cô ấy nói cô ấy từng bị chồng sắp cưới hủy hôn, chỉ vì chê hoàn cảnh hai bên không tương xứng. Khi đó, cô ấy đang mang bầu được 3 tháng rồi. Nhưng vì nhà trai phụ bạc, không chấp nhận nên cô đành phải đi phá bỏ cái thai. Cũng kể từ đó cô chuyển nơi làm việc.
Tôi cũng thật lòng thương cô ấy vì nghe hoàn cảnh của cô ấy quá tội nghiệp. Thế rồi, vì ở trong đó không có nhiều người thân, bạn bè nên tôi coi cô ấy như bạn tâm giao, tối ngày cùng nhau đi chơi, ăn uống. Cô ấy nảy sinh tình cảm với tôi. Chính cô ấy là người đề nghị chuyện chuyển đến sống cùng nhau vì cô ấy thích tôi. Tôi hơi bất ngờ và lưỡng lự. Nhưng chính cô ấy đã nói với tôi rằng: "Em đang cô đơn và em thấy thích anh. Em không biết ở ngoài bắc anh có vợ, có người yêu chưa nhưng em muốn bọn mình cùng chung sống. Anh đừng nặng nề quá làm gì. Coi như bèo nước gặp nhau. Bao giờ anh hết thời gian công tác trong này thì anh về, chuyện chúng mình cũng thôi, coi như không ai quen ai".
Nghe cô ấy nói vậy tôi cũng thấy thích thú. Thú thật, đàn ông nào mà chẳng thích phụ nữ đẹp, mà cô ấy lại là một người rất đẹp. Nói tôi không bị "mê mẩn" bởi vẻ đẹp của nàng thì chỉ là nói dối. Tôi thích cô ấy, chỉ trên một mối quan hệ hai bên khỏa lấp cho nhau những gì mà mình muốn chứ không phải làm cảm giác yêu thương của tình yêu.
Tôi sống với cô ấy chỉ vì ham mê thể xác chứ hoàn toàn không phải là tình yêu (Ảnh minh họa)
Phụ nữ chủ động, đàn ông họa có "vấn đề" mới không lấn tới. Tôi nghĩ bụng, mình không lợi dụng, đây là chuyện cả hai bên cùng "ngã ngũ" với nhau. Tôi cũng đã nói rất rõ ràng là tôi không thể yêu và cưới cô ấy được. Tình cảm là điều gượng ép, hơn nữa, quê quán chúng tôi quá xa nhau, tôi không thể cưới cô ấy được và cô ấy đồng ý. Thế thì có vấn đề gì để mà ngại ngần. Tôi và cô ấy sống cùng nhau.
Tiền nong hàng tháng, ngoại trừ việc gửi về cho gia đình, tôi cũng đưa cho cô ấy không hề ít. Tôi không tính toán chuyện đó vì nghĩ ở cùng tôi cô ấy chăm sóc cho tôi như một người vợ đối với chồng. Âu đó cũng là điều đáng làm. Đặc biệt, tôi thấy mình bị cuốn hút mạnh ở cô ấy chính là về vấn đề chăn gối. Quả thực, cô ấy là một người phụ nữ quá tuyệt vời trong "khoản ấy". Cô ấy làm tôi gần như không có gì để phàn nàn về chuyện chăn gối. Tôi thích thú thật sự.
Nói đúng ra thì ở nhà tôi cũng đã có ý chung nhân. Cô ấy ít hơn tôi 5 tuổi, đang đi học lên cao nên chúng tôi cũng chưa muốn cưới. Cũng là vì tôi còn đang đi công tác xa nhà. Nhưng hai bên gia đình đã ướm hỏi và đồng ý hết cả rồi. Chỉ đợi bao giờ tôi kết thúc chuyến công tác này, về quê, cô ấy lại ra trường rồi là chúng tôi sẽ cưới.
Người bạn gái cùng quê đó với tôi ngoan hiền, lại được bố mẹ tôi quý mến nên tôi cũng xác định sẽ cưới cô ấy. Đó là hợp lí với tôi. Chuyện tôi với T ở trong này chỉ là thú vui qua đường thôi. Không ai bắt buộc cũng không ai níu kéo, ràng buộc gì nhau cả. Khi nào tôi chuyển công tác thì sẽ đường ai nấy đi.
Vậy mà đùng một cái cô ấy bắt tôi phải cưới và nói là đã có thai. Trước đây, vì nghĩ rằng hai đứa sẽ không đến với nhau nên T đều uống thuốc tránh thai hàng ngày để phòng ngừa. Tôi cũng tin cô ấy vì toi nghĩ khi tôi đã nói rõ ràng là tôi không yêu T, không cưới T thì nếu để có thai, chính cô ấy mới là người khổ thôi. Nhưng tôi không ngờ cô ấy đột nhiên đổi ý. Mấy tháng nay cô ấy ngừng uống thuốc mà không hề cho tôi biết. Và hậu quả là giờ cô ấy đã có thai.
Tôi không thể lấy người mình không yêu (Ảnh minh họa)
Tôi gần như chết lặng khi nghe cô ấy yêu cầu như vậy. Tôi có thể không phải là một người chung thủy hoàn toàn trong tình yêu nhưng tôi cũng là người có lương tâm. Tôi nghĩ cô ấy tự nguyện đến với tôi thì tôi mới đồng ý sống như vậy chứ tôi vốn dĩ không hề yêu cô ấy. Nếu để bình thường, tôi sẽ không bao giờ làm thế dù cho cô ấy đến với tôi cũng không còn trong trắng hay nguyên vẹn gì. Nhiều người đàn ông họ "quất ngựa truy phong" cũng chẳng màng tới ngày sau nhưng tôi không muốn làm thế. Rõ ràng ban đầu cô ấy nói quan điểm là như vậy, tôi đâu có ngờ giờ cô ấy lại thay đổi và ép buộc tôi thế này...
Bây giờ tôi hoang mang lắm, tôi không biết phải làm sao. Tôi không muốn cô ấy phải khổ, càng không muốn con mình có mệnh hệ gì. Nhưng lấy cô ấy thì không được. Tôi không muốn lấy một người có quá khứ chẳng mấy tốt đẹp như thế. Hơn nữa, quê quán chúng tôi xa nhau quá, lấy nhau sẽ rất khổ. Tôi không hề yêu cô ấy, chỉ sống với nhau vì ham muốn thể xác mà thôi. Như thế lấy nhau làm sao được? Hôn nhân sẽ bất hạnh vô cùng. Tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Con chỉ theo Osin Mẹ phải làm thế nào để con hiểu mẹ yêu thương con vô bờ như con đã yêu thương người vú nuôi đó? Mẹ phải làm thế nào nữa để con nhận ra mẹ mới chính là mẹ của con? Từ ngày mang bầu, mẹ sợ sức khỏe của mình không tốt, không lo cho con được nên đã tìm sẵn một người...