Đêm tân hôn, vợ vừa quỳ, vừa khóc viết đơn ly hôn
Ngày cưới, ngày hạnh phúc của tôi chỉ có toàn nước mắt khi em đã xóa sạch những hình ảnh tuyệt vời về em trong mắt tôi. Lúc ấy, dù em có quyến rũ thế nào thì tôi cũng không còn cảm xúc để hưởng trọn vẹn điều ấy.
Cả đêm tôi và em ngồi quay lưng dựa vào nhau để cố quên đi những gì đang diễn ra
Tôi và Hằng quen nhau được 4 tháng qua bạn bè mai mối. Cả hai chúng tôi đều đến tuổi lập gia đình nên khi gặp nhau nhìn thấy ưng ưng là gật đầu chấp nhận đi đến hôn nhân. Ngày cưới của chúng tôi diễn ra êm đẹp. Khi khách khứa, bạn bè về hết, tôi và em trở về căn hộ chung cư ở ven đô bố mẹ tôi mua trước đó.
Bao hạnh phúc, mong mỏi cho chiếc xe lăn bánh về nhà thật nhanh để chúng tôi được ôm nhau nhiều hơn nữa. Căn hộ của chúng tôi được trang trí rất nhiều nến và hoa hồng.
Tôi nhanh nhảu vào tắm trước cho tỉnh vì cả ngày tiếp khách mệt vô cùng. Còn em chuẩn bị ít đồ ngủ lãng mạn cho chúng tôi. Vừa bước từ căn phòng tắm ra, tôi thấy điện thoại rung lên liên tục. Hằng khá kín kẽ, cô ấy chỉ bảo tôi nghe điện thoại đi.
Tôi nằm thượt ra chiếc sô pha, còn vợ tôi thì vào nhà tắm. Tôi đang chờ vợ và ngồi ngắm nhìn chai rượu vang bên cạnh chiếc giá để nến. Bỗng điện thoại của tôi lại rung lên. Tôi thấy có số lạ. Định bụng không nghe vì đã khuya và tôi rất ít khi nghe số điện thoại là. Nhưng thấy họ gọi nhiều quá. Tôi lo bạn bè đi đám cưới về xảy ra chuyện gì hoặc bị ai trêu mà không nghe cũng kỳ quá.
Video đang HOT
Vừa bấm trả lời, đầu dây bên kia là giọng một người đàn ông, anh ta bảo “tôi có thông tin rất quan trọng về vợ anh. Anh có muốn biết không, bí mất này anh không được biết thì thật phí”. Tôi bực mình mắng anh ta là kẻ vô duyên rồi tắt điện thoại. Chiếc điện thoại cứ gửi tin nhắn đến cho tôi. Tôi tắt nó đi nhưng rồi lại tò mò sao người đó biết số máy của tôi.
Trong giây phút hạnh phúc nhất thì những hình ảnh quá khứ của em lại gửi đến cho tôi
Tôi lại mở điện thoại lên. Những tin nhắn trên line cho biết tôi nhận được 17 bức hình. Tôi không biết hình của ai nhưng từ số điện thoại vừa rồi gửi.
Tôi ấn save, những chiếc ảnh dần được lưu và hiện ra mồn một trên màn hình điện thoại của tôi. Người phụ nữ trong ảnh là vợ tôi. Cô ấy không mảnh vải che thân đang ôm ấp người đàn ông khác. Tay tôi rung lên, tôi mím môi thật chặt mà không biết đau. 17 chiếc ảnh trượt dần trên màn hình điện thoại. Vợ tôi đang từ nhà tắm bước ra với chiếc váy ngủ màu hồng quyến rũ. Cô ấy thấy mặt tôi lạnh ngắt nên chạy lại hỏi han. Tôi cầm điện thoại đưa cho vợ tôi xem. Cô ấy giật mình đánh rơi nó xuống đất.
Tôi không nói gì, bỏ xuống tầng trệt ngồi uống cà phê một mình. Tôi nghĩ liên miên. Lại người đàn ông đó gọi điện. Anh ta hỏi tôi thấy vợ tôi thế nào. Tôi tức giận nhưng cũng đủ bình tĩnh nói “rất quyến rũ”. Rồi tôi dập máy, anh ta nhắn tin nói xấu Hằng không thương tiếc kèm theo các lời bình mỗi bức ảnh anh ta gửi. Tôi điên quá, tôi bảo anh “thằng đàn ông như anh, cô ấy bỏ là đúng. Anh không xứng đáng để cô ấy yêu. Dù với anh, cô ấy có là đồ bỏ đi thì với tôi cô ấy vẫn đẹp và quyến rũ”. Tôi gọi một chai rượu ra uống cạn. Chưa khi nào tôi muốn say như thế.
Gần 1 giờ đêm tôi bước lên phòng. Hằng đang khóc và quỳ gối dưới chiếc bàn trang điểm. Cô ấy quỳ xuống viết đơn ly hôn. Thấy tôi, Hằng lau nước mắt, cô ấy vẫn không dám đứng lên mà quỳ dưới đất. Hằng đã viết xong lá đơn lúc tôi đi uống rượu. Nhìn Hằng, tôi thực sự thương em nhiều hơn là giận em. Tôi ôm em thật chặt như muốn che chở cho em khỏi sự đe dọa của gã đốn mạt ấy. Em không nói được mà chỉ nấc lên từng tiếng, tôi biết Hằng cũng đau khổ chẳng kém gì tôi lúc này. Cả đêm hôm ấy, chúng tôi ngồi tựa lưng vào nhau cố kể những câu chuyện cười để những giọt nước mắt lặn vào bên trong.
Chuyện yêu nhau rồi sống thử đâu có phải hiếm, chỉ có điều khốn nạn nhất là gã kia chụp ảnh em lại rồi gửi nó cho tôi. Tôi không dễ gì quên được quá khứ của em nhưng rời bỏ em bây giờ, tôi cũng không nỡ. Tôi nên làm thế nào đây?
Theo PNT
Lấy chồng giàu, tôi mang tiếng dùng bùa ngải mê hoặc anh
Tôi về làm dâu nhà anh với nỗi khổ tâm. Gia đình anh không chấp nhận tôi. Ngày chúng tôi còn yêu nhau, mẹ anh đã tìm gặp tôi để cầu xin tôi đừng yêu con trai bà. Nếu chúng tôi có yêu nhau, bà cũng không đồng ý cho chúng tôi cưới nhau.
Vì vậy, tốt nhất là chúng tôi chia tay nhau sớm lúc nào tốt lúc ấy. Lý do duy nhất mẹ anh đưa ra là chúng tôi không hợp nhau. Nếu có lấy nhau cũng tan đàn xẻ nghé. Bà chắc chắn như vậy.
Mẹ anh không hề đay nghiến, dằn hắt tôi. Bà nói chuyện với tôi bằng vẻ lạnh lùng, lịch sự của một "phu nhân" cao sang, quyền quý. Thái độ của bà khiến tôi co rúm lại vì mặc cảm và sợ hãi. Tôi chỉ là con bé tỉnh lẻ nhà nghèo, hình thức có chút ưa nhìn nhưng không thuộc dạng sắc nước hương trời. Trong khi công tử đẹp trai con nhà giàu như anh chỉ cần ngỏ ý là có cả tá chân dài chạy theo. Vậy mà sao anh lại phải lòng tôi? Từng có người hỏi tôi nửa thật nửa đùa, rằng: Hay là vùng quê Yên Bái nhà tôi có bùa ngải gì để đàn ông muốn dứt cũng không được?
Sau cuộc nói chuyện ấy, tôi đã muốn từ bỏ nhưng anh không chấp nhập chia tay. Anh nói chúng tôi sẽ tự đám cưới và sống hạnh phúc để chứng minh cho mẹ anh thấy rằng bà đã lầm.
Đám cưới của chúng tôi rồi cũng diễn ra trong nước mắt. Nhà trai vắng mặt mẹ chú rể. Họ hàng đến cũng thưa thớt. Bố mẹ đẻ thương tôi mà không biết phải làm sao. Những ngày đầu làm dâu tâm trạng tôi luôn bất ổn. Chúng tôi định thuê nhà ở riêng nhưng bố chồng không đồng ý vì như vậy là làm "mất mặt bố mẹ chồng".
Mọi việc trong nhà đã có giúp việc nên tôi chẳng phải động tay chân gì. Ban ngày hai vợ chồng đi làm, tối về ăn cơm cả nhà. Nhưng cứ bưng bát cơm lên, nhìn ánh mắt sắc lẹm của mẹ chồng là toàn thân tôi ớn lạnh. Người tôi gầy rộc đi, tâm trạng luôn âu sầu, buồn bã. Ngay cả khi hai vợ chồng gần gũi nhau tôi cũng không còn hào hứng. May mắn là anh lúc nào cũng dịu dàng động viên tôi.
Công việc của anh đi liên miên, không thể lúc nào cũng gần tôi mãi được. Tự tôi sẽ phải tìm cách chiếm được cảm tình của cha mẹ anh. Tôi quyết định nhập cuộc thay vi thái độ né tránh. Buổi sáng, thay vì để giúp việc chuẩn bị đồ ăn sáng, tôi dậy sớm, đi chợ, mua thực phẩm ngon. Cũng may tôi thích nấu ăn và nấu khá ngon. Gần 3 tháng làm dâu tôi đã quan sát thói quen ăn uống và khẩu vị của bố mẹ chồng. Bữa đầu tiên tôi nấu, ông bà không biết đó là tác phẩm của tôi. Ông bà vừa ăn vừa khen bác giúp việc "lên tay". Đợi xong bữa, bác giúp việc mới tiết lộ đầu bếp là tôi. Bố mẹ chồng quay về nhìn tôi với thái độ dò xét nhưng không nói gì. Những bữa sau ông bà không khen như buổi đầu nhưng bát ăn sạch trơn.
Ngày chủ nhật cuối tháng, tôi xung phong chở bác giúp việc ra chợ, chủ động lên thực đơn chuẩn bị bữa ăn gia đình. Theo lệ những ngày này vợ chồng hai cô em gái của anh thường đưa con về thăm ông bà. Bữa cuối tuần đó diễn ra hào hứng, rôm rả. Tôi còn trổ tài món đặc sản quê mình: món thịt nước kiểu người Thái. Mẹ chồng tôi tuy không khen nhưng ánh mắt bà nhìn tôi có vẻ dịu dàng hơn. Chồng tôi bảo, tôi đang chọn cách thông minh nhất "con đường đến với trái tim phải qua dạ dày".
Những tiến triển mới khiến tôi vững bước hơn. Tôi bắt đầu tham gia các công việc khác trong nhà như đưa mẹ chồng đi khám, thăm bạn bè, đặt mua báo cho mẹ chồng... Mẹ chồng bắt đầu hỏi han tôi dù chỉ dăm câu bà điều...
Quay đi quay lại, tôi đã vượt qua thử thách 1 năm làm dâu đầu tiên. Kỷ niệm 1 năm ngày cưới của chúng tôi, mẹ chồng nhìn tôi trìu mến. Bà nói: "Một năm qua, nhìn các con ăn ở với nhau mẹ đã hiểu vì sao thẳng Tú chọn con. Trước đây vì quá đa nghi, nghe nhiều lời khích bác, mẹ đã nghĩ nhiều điều không phải. Mong các con bỏ qua cho mẹ". Nói rồi bà lấy đôi nhẫn cưới, lồng vào tay hai vợ chồng tôi...
Theo VNE
Gái ế trót dại có thai với anh rể Ôm bụng chửa hai tháng, Mai phát hiện ra anh rể đã pha thêm rượu trắng vào cốc bia của cô đêm hôm ấy và đưa cô lên giường. Mai năm nay 29 tuổi, cô đang ở vào độ tuổi "báo động" hay nói đúng hơn cô đang là một gái ế nhiều tuổi, cơ hội của cô hiện giờ rất ít. Độc...