Đêm tân hôn, vợ tôi hiện nguyên hình…
Đêm đó, đêm tân hôn nhưng chúng tôi ngủ riêng. Vợ tôi nằm trên giường vẫn lải nhải, khóc lóc…
Chẳng ai muốn kể ra chuyện không hay của gia đình. Nhưng tôi thật sự mệt mỏi và muốn nhận được những lời khuyên thiết thực từ mọi người để có quyết định đúng đắn cho cuộc hôn nhân mới 3 tháng của mình.
Cưới nhau 3 tháng, vẫn còn trong thời gian trăng mật, nhưng tôi đã quá chán ngán và chẳng tha thiết gì với cuộc hôn nhân vội vàng này nữa. Nói là vội vàng vì tôi và vợ mình yêu gấp, cưới vội chỉ trong 6 tháng. Cũng chẳng hiểu sao, một anh chàng từng trải như tôi lại ngã đứ đừ bởi vẻ hiền dịu của một cô giáo mầm non như em. Tôi tấn công dồn dập và nhanh chóng nhận được lời gật đầu làm vợ của em.
Biết tôi lấy vợ khi mới yêu nhau chưa lâu, bạn bè và gia đình ra sức phản đối. Họ muốn tôi tìm hiểu thêm một thời gian nữa, xem em là người như thế nào? Nhưng tôi không nghe theo. Lúc đó, tôi chỉ muốn nhanh cưới em về. Ngăn cản không được, bố mẹ tôi đành tổ chức hôn lễ cho chúng tôi.
Vậy mà cô giáo dịu hiền trong mắt tôi ngay đêm tân hôn đã biến mất. Thay vào đó là một “con sư tử” chính gốc. Khi đếm tiền mừng cưới trong phòng, em nhìn thấy một phong bì đỏ, nổi bật hẳn trong những cái còn lại. Mở ra mới thấy, ngoài tiền còn có một lá thư ngắn của người yêu cũ tôi gởi. Cô ấy chỉ nói những lời chúc mừng tôi, và mong tôi sống hạnh phúc cả đời. Chỉ có thế mà vợ tôi đùng đùng nổi cơn ghen.
Sau khi cưới, vợ tôi thay đổi đến chóng mặt, khiến tôi chẳng nhận ra con người của em nữa. (Ảnh minh họa)
Vợ chì chiết tôi vẫn còn nhớ nhung người cũ nên mới mời cô ấy đến ăn cưới. Rồi bạn gái cũ của tôi thì vẫn còn tơ tưởng nên mới nói những câu đầy ý nghĩa sâu xa như vậy (dù đó chỉ là những câu chúc mừng bình thường). Thấy vợ ghen, tôi vội giải thích và nói cả đời này chỉ có mỗi mình em. Không ngờ, em đẩy tôi ra và định tát tôi vì cái tội dám qua mặt em mời người cũ dự đám cưới. Tôi chụp được tay em và rất tức giận.
Video đang HOT
Đêm đó, đêm tân hôn nhưng chúng tôi ngủ riêng. Vợ tôi nằm trên giường vẫn lải nhải, khóc lóc nói tôi vẫn yêu người cũ, tôi lấy em chỉ vì trách nhiệm (dù tôi chẳng biết tôi cần có trách nhiệm gì với em).
Vì chuyện đó mà chúng tôi giận nhau cả tuần. Kì nghỉ trăng mật cũng chẳng diễn ra theo đúng dự kiến, đêm động phòng bị dời lại mấy ngày.
Sau khi cưới, vợ tôi thay đổi đến chóng mặt, khiến tôi chẳng nhận ra con người của em nữa. Thậm chí, tôi còn nghĩ đến việc mình bị em lừa. Em chẳng còn nhẹ nhàng nữa mà đụng chuyện gì không vừa ý, em lại quậy tung lên. Cũng may chúng tôi có nhà riêng (nhà của tôi xây trước khi cưới em), chứ nếu ở chung với bố mẹ, e là chẳng ai chấp nhận nổi một cô con dâu như em.
Em đi làm, tôi cũng đi làm. Công việc của tôi còn nặng nề, áp lực hơn em rất nhiều. Nhưng lúc nào em cũng làm ra vẻ mệt mỏi, rồi lười biếng, không chịu làm việc nhà. Tôi đi làm về hơn 6 giờ, lúc nào cũng thấy em nằm trên giường. Nhà cửa không quét, cơm nước chẳng có. Hỏi thì em bảo em mệt. Ban đầu, tôi còn quan tâm hỏi han, rồi đưa đi khám. Nhưng chẳng tìm ra bệnh gì.
Dần dần, tôi mệt mỏi với cái kiểu sống tiểu thư như em. Tôi bắt em dọn dẹp, nấu ăn. Em cũng làm nhưng với thái độ khó chịu, nhăn nhó và miệng thì không ngớt càm ràm. Em nói tôi vô tâm, vợ bệnh mà không lo lắng còn bắt vợ phục vụ. Dù khi này tôi cũng đang làm cùng em. Em còn thề sẽ không sinh con cho tôi vì tôi không xứng đáng.
Bực bội, tôi mắng lại thì em khóc lóc và bỏ lên phòng nằm. Mới cưới mà tôi chẳng biết hạnh phúc là gì, chỉ thấy mệt mỏi, chán chường thêm vì 2 đứa cứ liên tục cãi nhau.
Mới cưới mà tôi chẳng biết hạnh phúc là gì, chỉ thấy mệt mỏi, chán chường… (Ảnh minh họa)
Hôm qua, tôi phải đi gặp khách hàng để bàn bạc về phần mềm máy tính. 5 giờ chiều, tôi cũng gọi điện báo em rồi, nhưng khi làm việc, em vẫn gọi tôi liên tục chỉ với 1 câu hỏi “Anh về chưa? Em mệt quá!”. Chán nản bực bội, tôi tắt luôn điện thoại để khỏi bận tâm.
Tới 9 giờ, tôi về nhà. Vừa mở cửa thì cô vợ tôi đã lao thẳng ra đánh túi bụi vào người tôi. Vừa đánh vừa khóc vừa trách tôi bạc tình bạc nghĩa. Em nói em đang mệt, sao gọi tôi, tôi không về còn tắt máy, tôi khinh thường em quá mức. Mệt mỏi, căng thẳng, và bực bội, không kiềm chế được, tôi tát em một cái.
Em sững lại một chút rồi như hóa điên. Em chạy uống nhà bếp, vơ hết chén bát xuống nền, rồi đập luôn cái nồi cơm điện. Chưa hả giận, em lấy cái chày đá để giã hành tỏi, đập lia lịa vào cái máy giặt, vào bếp ga. Nhìn em chẳng khác nào người điên.
Chán nản, tôi bỏ lên phòng, kệ em, muốn ra sao thì ra. Một lúc sau, đập đồ đã tay rồi, em xách xe bỏ về ngoại, không quên hét lên “Ly dị đi, tôi chịu hết nổi anh rồi”.
Từ hôm đó đến nay, tôi cũng chẳng dọn dẹp, cứ để yên đó. Nếu bố mẹ vợ qua, tôi dẫn xuống cho mà coi. Tôi cũng chẳng thiết tha gì với người vợ như vậy nữa. Nhưng mới cưới đã ly hôn, tôi sợ người đời bàn tán, rồi bố mẹ tôi lại buồn. Tôi nên làm thế nào bây giờ? Đón em về hay bỏ mặc em đi rồi tự về đây?
Theo Tapchiphunu
"Xấu như Thị Nở nhưng giỏi sex, đàn ông vẫn mê!"
Chưa khi nào trong đầu chị nghĩ rằng đây lại là lí do anh ngoại tình. Hóa ra chị thua cô ta trong khoản sex!
Cái ngày phát hiện ra chồng có bồ, chị chết lặng cả tâm can. Nỗi đau bị phản bội đã đành một nhẽ. Đằng này, nếu bồ của anh là một người hơn chị thì chị còn đỡ cảm thấy tức tưởi như thế này. Ai đời, anh lại cặp bồ với một cô nàng làm công nhân ở khu công nghiệp, học hành kém, chẳng có tài cán gì không nói, nhan sắc còn thua xa chị là đằng khác!
Ảnh minh họa
Mấy đêm liền chị thức trắng, trong đầu chỉ là một câu hỏi "Vì sao" không có lời đáp. Hỏi anh thì anh im lặng không trả lời, chỉ xin lỗi chị, mong chị tha thứ cho lỗi lầm lần này của anh. Chị gần như muốn phát điên lên. Nỗi đau bị chồng phụ tình ngày đêm nhức nhối. Cảm giác thất bại ê chề trước một người phụ nữ kém mình về mọi mặt luôn hành hạ chị. Thái độ của anh nữa, rõ ràng anh đang che giấu điều gì đó không muốn nói ra, chứ chuyện không đơn thuần là vì anh thương hại cô ta, như anh nói.
Cuộc sống gia đình chị căng thẳng, nặng nề từ khi anh "quay đầu là bờ". Chị nói tha thứ cho anh, nhưng chị lại không làm được một cách triệt để, chỉ là nói miệng thôi, chứ trong lòng chị thì vẫn còn nặng trĩu ưu tư. Chị không trút giận lên anh, người phụ nữ hiền lành, có học thức, biết chừng mực và sống có nguyên tắc như chị không thể làm được những chuyện như la hét, gào khóc, trì triết chồng. Chị vẫn làm việc nhà và cư xử bình thường với chồng con, nhưng nhìn chị như người bị rút hết sinh khí. Ánh mắt chị đờ đẫn, nụ cười vô hồn. Để rồi cuối cùng, khi không chịu nổi sự dày vò về tinh thần do chính mình tạo nên, chị đề nghị anh sống li thân một thời gian, chị muốn có thời gian để bình tâm lại.
"Rốt cuộc em muốn thế nào? Em đã nói sẽ tha thứ cho anh cơ mà, sao giờ lại đổi ý?" - anh chất vấn chị. "Em xin lỗi. Em đã nói thế, nhưng em thực sự chưa làm được. Có lẽ em vẫn mông lung không hiểu em thua gì ở người phụ nữ đó để khiến anh phải ngã vào vòng tay cô ta, vì thế em cứ mãi bị ám ảnh không thoát ra được để quên đi!" - chị nói thật lòng mình.
Nghe vợ trả lời, anh trầm mặc một lúc lâu mới lên tiếng: "Nếu em đã muốn biết, vậy anh sẽ nói em nghe. Vợ chồng mình thẳng thắn với nhau một lần" - anh dừng lại một lát, nhìn thẳng vào mắt vợ, rồi nói tiếp: "Cô ta dùng sex để dụ dỗ và níu chân anh! Em đang băn khoăn tự hỏi, cô ta chẳng xinh đẹp thì có gì mà hấp dẫn anh phải không? Đấy chính là quan niệm sai lầm của em. Xinh đẹp như hoa nhưng &'lên giường' mà cứng đơ như một con búp bê nhựa thì đàn ông bọn anh cũng chẳng ham hố gì đâu. Xấu như Thị Nở nhưng giỏi sex thì đàn ông sẽ vẫn mê!".
Chị sững sờ. Chưa khi nào trong đầu chị nghĩ rằng đây lại là lí do. Hóa ra chị thua cô ta trong khoản sex! Sao chị lại không nghĩ ra nhỉ? Ngoại tình nếu không phải vì tình yêu chỉ là vì tình dục chứ còn gì nữa. Anh không yêu cô ta, vậy thì rõ ràng cô ta khiến anh vui vẻ trong phương diện kia rồi. Chị nhớ lại cô ta, dù cô ta không xinh đẹp, nhưng ánh mắt thì ướt át như biết nói, dáng điệu đầy vẻ lả lơi phong tình, ắt hẳn khi lên giường cũng rất chủ động và nhiệt tình, biết chiều chuộng đàn ông.
Nhớ lại mình, bản thân chị từ bé đã được dạy dỗ để là một người con gái hiền dịu, ngoan ngoãn, có học thức, là mẹ hiền vợ đảm. Chưa ai dạy chị phải là một người tình tuyệt vời trên giường như thế nào cả. Anh là chồng và cũng là người đàn ông đầu tiên của chị. Thực ra cũng vài lần anh tế nhị góp ý về thái độ lạnh nhạt và bị động của chị mỗi lúc 2 vợ chồng gần gũi, nhưng chị đều chẳng để tâm. Một là, chị xinh đẹp, lại có điều kiện tốt, trước đây rất nhiều người muốn có được chị, vì thế chị chưa bao giờ nghĩ rằng mình chưa đủ tốt để dành cho anh, anh chỉ là lắm chuyện, hay đòi hỏi mà thôi. Hai là, nhiều khi chị thấy anh muốn chị thực hiện những điều quá đồi bại, chị không thể chấp nhận được. Những lúc ấy, 2 vợ chồng lại căng thẳng, hục hặc nhau.
Để rồi giờ đây, anh chán ngán chị và đã ngoại tình. Chị cười chua chát. Bây giờ thì chị đã tin, sex là một phần rất quan trọng của đời sống vợ chồng rồi. Chị đã coi nhẹ, để rồi giờ nhận lấy cái kết đắng chát này. Sự xinh đẹp, khéo léo, đảm đang, có học thức của chị cũng chẳng thể khiến anh không bị các cô nàng lẳng lơ, từng trải bên ngoài cuốn hút. Là vì chị thiếu sót, hay anh quá tham lam?
Theo Thainguyen/Afamily
Vì cứu mẹ, tôi phải làm chuyện động trời sau lưng người yêu Vì món nợ lớn vay của tình già mà tôi bị biến thành nô lệ tình dục để rồi đánh mất cô bạn gái xinh đẹp, nết na. Trong một lần uống quá chén, tôi và người đó đã đi quá giới hạn. Ảnh minh họa. Tôi sinh trưởng trong gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Cha mất sớm, hai mẹ con...