Đêm tân hôn, vợ tôi hiện nguyên hình…
Đêm đó, đêm tân hôn nhưng chúng tôi ngủ riêng. Vợ tôi nằm trên giường vẫn lải nhải, khóc lóc…
Chẳng ai muốn kể ra chuyện không hay của gia đình. Nhưng tôi thật sự mệt mỏi và muốn nhận được những lời khuyên thiết thực từ mọi người để có quyết định đúng đắn cho cuộc hôn nhân mới 3 tháng của mình.
Cưới nhau 3 tháng, vẫn còn trong thời gian trăng mật, nhưng tôi đã quá chán ngán và chẳng tha thiết gì với cuộc hôn nhân vội vàng này nữa. Nói là vội vàng vì tôi và vợ mình yêu gấp, cưới vội chỉ trong 6 tháng. Cũng chẳng hiểu sao, một anh chàng từng trải như tôi lại ngã đứ đừ bởi vẻ hiền dịu của một cô giáo mầm non như em. Tôi tấ.n côn.g dồn dập và nhanh chóng nhận được lời gật đầu làm vợ của em.
Biết tôi lấy vợ khi mới yêu nhau chưa lâu, bạn bè và gia đình ra sức phản đối. Họ muốn tôi tìm hiểu thêm một thời gian nữa, xem em là người như thế nào? Nhưng tôi không nghe theo. Lúc đó, tôi chỉ muốn nhanh cưới em về. Ngăn cản không được, bố mẹ tôi đành tổ chức hôn lễ cho chúng tôi.
Vậy mà cô giáo dịu hiền trong mắt tôi ngay đêm tân hôn đã biến mất. Thay vào đó là một “con sư tử” chính gốc. Khi đếm tiề.n mừng cưới trong phòng, em nhìn thấy một phong bì đỏ, nổi bật hẳn trong những cái còn lại. Mở ra mới thấy, ngoài tiề.n còn có một lá thư ngắn của người yêu cũ tôi gởi. Cô ấy chỉ nói những lời chúc mừng tôi, và mong tôi sống hạnh phúc cả đời. Chỉ có thế mà vợ tôi đùng đùng nổi cơn ghen.
Sau khi cưới, vợ tôi thay đổi đến chóng mặt, khiến tôi chẳng nhận ra con người của em nữa. (Ảnh minh họa)
Vợ chì chiết tôi vẫn còn nhớ nhung người cũ nên mới mời cô ấy đến ăn cưới. Rồi bạn gái cũ của tôi thì vẫn còn tơ tưởng nên mới nói những câu đầy ý nghĩa sâu xa như vậy (dù đó chỉ là những câu chúc mừng bình thường). Thấy vợ ghen, tôi vội giải thích và nói cả đời này chỉ có mỗi mình em. Không ngờ, em đẩy tôi ra và định tát tôi vì cái tội dám qua mặt em mời người cũ dự đám cưới. Tôi chụp được tay em và rất tức giận.
Đêm đó, đêm tân hôn nhưng chúng tôi ngủ riêng. Vợ tôi nằm trên giường vẫn lải nhải, khóc lóc nói tôi vẫn yêu người cũ, tôi lấy em chỉ vì trách nhiệm (dù tôi chẳng biết tôi cần có trách nhiệm gì với em).
Video đang HOT
Vì chuyện đó mà chúng tôi giận nhau cả tuần. Kì nghỉ trăng mật cũng chẳng diễn ra theo đúng dự kiến, đêm động phòng bị dời lại mấy ngày.
Sau khi cưới, vợ tôi thay đổi đến chóng mặt, khiến tôi chẳng nhận ra con người của em nữa. Thậm chí, tôi còn nghĩ đến việc mình bị em lừa. Em chẳng còn nhẹ nhàng nữa mà đụng chuyện gì không vừa ý, em lại quậy tung lên. Cũng may chúng tôi có nhà riêng (nhà của tôi xây trước khi cưới em), chứ nếu ở chung với bố mẹ, e là chẳng ai chấp nhận nổi một cô con dâu như em.
Em đi làm, tôi cũng đi làm. Công việc của tôi còn nặng nề, áp lực hơn em rất nhiều. Nhưng lúc nào em cũng làm ra vẻ mệt mỏi, rồi lười biếng, không chịu làm việc nhà. Tôi đi làm về hơn 6 giờ, lúc nào cũng thấy em nằm trên giường. Nhà cửa không quét, cơm nước chẳng có. Hỏi thì em bảo em mệt. Ban đầu, tôi còn quan tâm hỏi han, rồi đưa đi khám. Nhưng chẳng tìm ra bệnh gì.
Dần dần, tôi mệt mỏi với cái kiểu sống tiểu thư như em. Tôi bắt em dọn dẹp, nấu ăn. Em cũng làm nhưng với thái độ khó chịu, nhăn nhó và miệng thì không ngớt càm ràm. Em nói tôi vô tâm, vợ bệnh mà không lo lắng còn bắt vợ phục vụ. Dù khi này tôi cũng đang làm cùng em. Em còn thề sẽ không sinh con cho tôi vì tôi không xứng đáng.
Bực bội, tôi mắng lại thì em khóc lóc và bỏ lên phòng nằm. Mới cưới mà tôi chẳng biết hạnh phúc là gì, chỉ thấy mệt mỏi, chán chường thêm vì 2 đứa cứ liên tục cãi nhau.
Mới cưới mà tôi chẳng biết hạnh phúc là gì, chỉ thấy mệt mỏi, chán chường… (Ảnh minh họa)
Hôm qua, tôi phải đi gặp khách hàng để bàn bạc về phần mềm máy tính. 5 giờ chiều, tôi cũng gọi điện báo em rồi, nhưng khi làm việc, em vẫn gọi tôi liên tục chỉ với 1 câu hỏi “Anh về chưa? Em mệt quá!”. Chán nản bực bội, tôi tắt luôn điện thoại để khỏi bận tâm.
Tới 9 giờ, tôi về nhà. Vừa mở cửa thì cô vợ tôi đã lao thẳng ra đán.h túi bụi vào người tôi. Vừa đán.h vừa khóc vừa trách tôi bạc tình bạc nghĩa. Em nói em đang mệt, sao gọi tôi, tôi không về còn tắt máy, tôi khin.h thườn.g em quá mức. Mệt mỏi, căng thẳng, và bực bội, không kiềm chế được, tôi tát em một cái.
Em sững lại một chút rồi như hóa điên. Em chạy uống nhà bếp, vơ hết chén bát xuống nền, rồi đậ.p luôn cái nồi cơm điện. Chưa hả giận, em lấy cái chày đá để giã hành tỏi, đậ.p lia lịa vào cái máy giặt, vào bếp ga. Nhìn em chẳng khác nào người điên.
Chán nản, tôi bỏ lên phòng, kệ em, muốn ra sao thì ra. Một lúc sau, đậ.p đồ đã tay rồi, em xách xe bỏ về ngoại, không quên hét lên “Ly dị đi, tôi chịu hết nổi anh rồi”.
Từ hôm đó đến nay, tôi cũng chẳng dọn dẹp, cứ để yên đó. Nếu bố mẹ vợ qua, tôi dẫn xuống cho mà coi. Tôi cũng chẳng thiết tha gì với người vợ như vậy nữa. Nhưng mới cưới đã l.y hô.n, tôi sợ người đời bàn tán, rồi bố mẹ tôi lại buồn. Tôi nên làm thế nào bây giờ? Đón em về hay bỏ mặc em đi rồi tự về đây?
Theo Tapchiphunu
Vì cứu mẹ, tôi phải làm chuyện động trời sau lưng người yêu
Vì món nợ lớn vay của tình già mà tôi bị biến thành nô lệ tìn.h dụ.c để rồi đán.h mất cô bạn gái xinh đẹp, nết na.
Trong một lần uống quá chén, tôi và người đó đã đi quá giới hạn. Ảnh minh họa.
Tôi sinh trưởng trong gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Cha mất sớm, hai mẹ con đùm bọc lẫn nhau. Mẹ đã phải rất khó nhọc nuôi tôi khôn lớn. Tôi là niềm vui, nguồn sống, niềm tự hào lớn nhất của mẹ.
Dù sức khỏe yếu lại chỉ trông vào vài xào ruộng nhưng mẹ vẫn quyết cho tôi ăn học đến nơi đến chốn. Thương mẹ và cũng để thoát nghèo tôi nỗ lực học tập. Tôi trở thành sinh viên đại học với điểm số cao.
Những năm tháng giảng đường rồi cũng qua, tôi ra trường với tấm bằng loại giỏi. Thế nhưng suốt nhiều tháng liền vẫn chẳng thể xin được một công việc khả dĩ, trong khi số nợ vay cho tôi ăn học ngày một lớn lên.
Và rồi số phận cũng mỉm cười với tôi. Tôi được nhận vào làm ở công ty đúng ngành mình học với mức lương khá cao. Khỏi phải nói mẹ tôi hạnh phúc ra sao khi con trai có việc làm. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng làm việc và đón mẹ lên sống cùng mình để phụng dưỡng. Nghĩ đến cảnh đoàn tụ với mẹ, tôi càng quyết tâm làm việc. Trong thời gian này tôi quen và yêu Loan, cô gái kém tôi hai tuổ.i. Hai đứa cùng quê và có sự đồng cảm lớn và dành cho nhau tình cảm chân thành.
Thế nhưng số phận thật khéo đùa giỡn tôi và mẹ. Đang trong chuyến công tác dài ngày ở miền nam, tôi bất ngờ nhận được điện báo mẹ tôi đổ bệnh phải cấp cứu. Mẹ được chẩn đoán bị tai biến mạch má.u não do làm việc quá sức.
Vậy là tôi phải bỏ dở công việc để chuyển mẹ lên Hà Nội và chăm sóc. Tình hình hết sức nguy cấp, bác sĩ nói mẹ tôi phải phẫu thuật và số tiề.n cần chi lên tới 300 triệu đồng. Đó là số tiề.n quá lớn với một đứa mới đi làm được vài tháng như tôi.
Trong thời gian này tôi nhận được lời đề nghị giúp đỡ từ một chị là bạn của giám đốc công ty cũ nơi tôi làm việc. Chị nói sẵn sàng giúp đỡ tôi số tiề.n phẫu thuật rồi nhận tôi về làm việc.
Như vớ được cọc trong hoàn cảnh ngặt nghèo, tôi tất nhiên chẳng thể chối từ. Tôi nghĩ hai mẹ con ở hiền lành nên gặp được người tốt.
Mẹ tôi được cứu sống nhờ sự giúp đỡ của ân nhân. Đi làm ở công ty của người phụ nữ tốt bụng, tôi phát hiện ra chị có tình cảm đặc biệt với mình. Chị đã l.y hô.n chồng nên chẳng ngại thể hiện sự quan tâm đến tôi.
Vì món nợ và cả sự giúp đỡ của người phụ nữ đó mà tôi không thể cự tuyệt những bữa tiệc chị mời mọc. Trong một lần uống quá chén, tôi và người đó đã đi quá giới hạn. Từ đó tôi trở thành người tình bí mật của chị.
Tôi cũng muốn thoát ra khỏi tình cảnh này vì đã có bạn gái. Hai đứa yêu nhau thật lòng và xác định quan hệ lâu dài. Thế nhưng vì không thể trả số tiề.n quá lớn kia, tôi ngày càng lún sâu vào mối quan hệ vụn.g trộ.m, bất chính với người phụ nữ hơn tuổ.i suốt thời gian dài mà chẳng thể thoát ra. Tôi trở thành công cụ tìn.h dụ.c của chị ta, không hơn. Chị ta hóa ra chỉ đam mê những cuộc yêu chứ chẳng yêu thương hay muốn gắn bó với kẻ nghèo.
Mối quan hệ bí mật của tôi và người phụ nữ đó cuối cùng cũng bại lộ. Cái giá mà tôi phải trả là sự tan vỡ của cuộc tình với cô bạn gái xinh xắn, hiền dịu. Tôi tự trách móc bản thân không đủ bản lĩnh để vùng vẫy khỏi cuộc tình với người đàn bà kia nhưng đã quá muộn.
Theo blogtamsu
Mẹ chồng tha thiết khuyên con dâu ly dị Trong một lần nhậu say, chồng xúc phạm nặng nề cô, hắn nói thứ người như cô có ra đường làm gái cũng không được, cũng chẳng ai thèm... ảnh minh họa Lấy chồng gần 10 năm, sinh hai đứa con, một trai một gái nhưng chưa lúc nào cô cảm thấy hạnh phúc. Thứ hạnh phúc mà cô đang có chẳng qua...