Đêm tân hôn vợ mới cứ ú ớ như có người bóp cổ
Nhưng rồi nửa đêm anh ta giật mình tỉnh giấc vì tiếng ú ớ của vợ khá to như bị ai đó bóp cổ. Thắng mở mắt ngồi bật dậy thì thấy một cái bóng vụt ra ngoài cửa nhanh như chớp.
Nhưng rồi nửa đêm anh ta giật mình tỉnh giấc vì tiếng ú ớ của vợ khá to như bị ai đó bóp cổ. Thắng mở mắt ngồi bật dậy thì thấy một cái bóng vụt ra ngoài cửa nhanh như chớp. (Ảnh minh họa)
Thắng cưới Loan thực ra là vì của hồi môn của nhà gái chứ chẳng phải vì anh yêu thương gì cô cả. Thắng đẹp trai, lẻo mép nhưng nhà nghèo, trái lại với gia cảnh nhà anh thì nhà Loan lại khá giàu, có mỗi cô con gái duy nhất và cũng không lấy gì làm xinh đẹp.
Ai cũng nói Thắng yêu và cưới Loan là vì tiền nhưng Loan thì lại vẫn nghĩ anh yêu cô thật. Dù chính Loan đã nghe được việc người yêu ngủ với cô gái khác nhưng vì Thắng lúc nào cũng dùng lời đường mật khiến lý trí cô mất tỉnh táo cô lại không tin. Người ta nói người trong cuộc thì bao giờ cũng mụ mị quả không sai.
Ngày cưới bố mẹ Loan cho 2 vợ chồng rất nhiều vàng và tiền. Ban đầu Loan dự định sẽ gửi ngân hàng tiết kiệm nhưng Thắng lại bàn với vợ lấy tiền xây nhà.
- Ơ bố mẹ em bảo cho vợ chồng mình cái nhà bố mẹ không dùng rồi mà, bố mẹ có ở đâu bỏ không nó phí.
- Anh cưới em đã bị người ta bêu riếu là lấy vợ vì tiền rồi, giờ mà ở nhà vợ nữa thì cả đời anh mang tiếng chó chui gầm chạn không dám ra đường nữa. Em không hiểu cảm giác ấy nó thế nào đâu.
Video đang HOT
Anh cưới em đã bị người ta bêu riếu là lấy vợ vì tiền rồi, giờ mà ở nhà vợ nữa thì cả đời anh mang tiếng chó chui gầm chạn không dám ra đường nữa. (Ảnh minh họa)
Chồng cứ thế ỉ ôi năn nỉ nên cuối cùng Loan cũng quyết định dồn tiền xây nhà trên đất nhà chồng. Còn nhà bố mẹ cô cho sau bán cũng được. Nhưng chẳng ai có thể ngờ nhà vừa xây xong thì tai họa ập ngay xuống với Loan. Hôm ấy cô cùng chồng đi lễ chùa và định mời thầy về cúng nhà mới thì bất ngờ bị một chiếc taxi đâm phải.
Đường vắng người, thấy vợ chỉ bị chảy ít máu không làm sao nên Thắng không bắt taxi bồi thường mà cho xe đi luôn. Nhưng rồi ngay khi Loan vừa lên xe chồng định chở đi tiếp thì cô lại ngã vật từ trên xe xuống đường. Lúc này thì Thắng mới rối rít gọi xe đưa vợ vào viện cấp cứu.
Kết quả là Loan bị tụ máu não, dù người không trầy xước nhưng tính mạng của cô không giữ lại được. Cái chết của Loan khiến bố mẹ cô đau đớn vô hạn, đưa tang vợ Thắng xót xa vô cùng nước mắt ngắn dài ai cũng nghĩ anh ta đau khổ lắm mà không hề biết rằng trong thâm tâm anh ta đang ủ một mưu mô vô cùng thâm độc.
Chỉ 1 tuần sau ngày Loan chết, nhà Thắng lại làm tiệc linh đình, lúc này người ta mới vỡ lẽ khi Thắng cưới vợ mới. Bố mẹ Loan biết chuyện nhưng làm gì được bây giờ, con mình chết nhà mình thiệt. Bao nhiêu vốn liếng cho con xây nhà cả, giờ đòi làm sao. Ông bà ân hận vì đã không nhìn rõ bộ mặt thật của con rể từ sớm để bây giờ…
Dân làng ai cũng oán hận nhưng Thắng mặc kệ. Anh ta nhà to nhất làng cưới vợ trẻ linh đình, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Căn nhà mới mà tiền là của mình nhưng Loan lại không được ở ngày nào, giờ thì chồng đón vợ mới về căn phòng vốn dành cho cô để tân hôn.
Đêm ấy, sau cuộc ân ái mặn nồng với vợ mới Thắng lăn ra ngủ. Nhưng rồi nửa đêm anh ta giật mình tỉnh giấc vì tiếng ú ớ của vợ khá to như bị ai đó bóp cổ. Thắng mở mắt ngồi bật dậy thì thấy một cái bóng vụt ra ngoài cửa nhanh như chớp.
Theo phản xạ thắng lao ra vì nghĩ trộm nhưng rồi chết đứng khi thấy cái bóng ấy đang đứng ngay cạnh bàn thờ của vợ cũ. Là Loan, đúng là Loan rồi:
- Đồ khốn nạn, đừng tưởng tôi chết rồi là mọi chuyện kết thúc. Anh đã ngủ với cô ta trước khi cưới tôi và trước sau gì thì anh cũng tính bỏ tôi để đón cô ta về. Chẳng may tôi yểu mệnh nên kế hoạch của anh được diễn ra sớm hơn dự định. Nhưng anh và cô ta sẽ không bao giờ sống yên ổn trong cái nhà này được đâu. Đêm nào tôi cũng sẽ về đây bóp cổ cô ta để cô ta không còn dám ở cái nhà này nữa…
- Cô…
Thắng chưa kịp nói thêm gì thì cái bóng biến mất. Thắng vào trong giường thì thấy vợ đã lịm đi, mặt tím tái sợ quá anh phải gọi xe đưa vợ đi cấp cứu ngay. Tỉnh dậy cô vợ nức nở: “Có người mặc áo trắng toát bóp cổ em rồi bảo: “Mày còn ở đây thì mày phải chết”. Em sợ lắm em không ở căn nhà đó nữa đâu”.
Vậy là vợ mới không dám ở đó nữa mà bỏ về nhà mình, Thắng cũng không dám ở một mình nên căn nhà đành bỏ hoang. Dân làng ai cũng bảo chắc chắn hồn Loan sẽ giữ căn nhà này đến cùng, cả đời Thắng sẽ chẳng rước nổi một cô gái nào vào đây.
Theo blogtamsu
Chồng bóp cổ tôi gần chết khi dù sắp đến ngày sinh
Cãi tới cãi lui làm gián đoạn việc anh đang làm trên điện thoại, anh ức chế tát tôi 2 phát vào mặt, ném lên giường rồi bóp cổ tôi gần chết, sau đó túm tóc tôi đập vào tường.
Ảnh minh họa
Tôi lập gia đình được 7 năm, ngày cưới tôi chỉ là cô gái trẻ học xong lớp 12, anh hơn tôi 8 tuổi và có công việc ổn định. Hai năm đầu tình cảm gia đình tôi khỏi phải nói, hạnh phúc hơn bao giờ hết và tôi đã hài lòng, không ân hận về quyết định lấy chồng khi còn quá trẻ nữa, trong khi mọi người ai cũng khuyên ngăn tôi nên đi học tiếp. Tôi quyết định lấy chồng sớm một phần vì yêu anh và cũng vì sức ép của xã hội bấy giờ bởi tôi đã không còn trong trắng, không lấy là sau này khó lấy chồng, để lại tiếng đời không tốt đẹp. Tôi tin anh nên giao phó cả cuộc đời mình cho anh.
Sau 2 năm tôi cũng có em bé, anh cũng luôn chăm sóc tôi và con ân cần, chỉ có điều không phụ tôi việc nhà trong lúc bụng mang dạ chửa. Trước ngày đẻ tầm nửa tháng, tối hôm đó tôi thực sự rất muốn ăn chè, món mà thời đi học tôi yêu thích. Tuy nhiên lấy chồng sớm nên tôi phải bỏ mọi sở thích cá nhân để tập trung cho trách nhiệm làm vợ, làm dâu, thiết nghĩ sắp sinh rồi nên muốn đi ăn để sau này sinh xong kiêng không ăn được. Tôi ngồi hóng mát ngoài sân chợt nghĩ vậy liền vào nhà nói chồng chở tôi đi ăn. Thấy anh đang đọc gì trên điện thoại thật chăm chú và thi thoảng cười mỉm, tôi nghĩ anh đang chơi game, anh bảo: "Trời tối rồi em bụng bầu đi ra đường nguy hiểm lắm". Tôi nói: "Nhưng em thèm chè, có lẽ con cũng vậy, anh chở em đi đi, cách nhà có 7 km đường nhựa thôi, đẻ xong không ăn được luôn". Chồng không để ý lời tôi nói, mắt vẫn dán vào điện thoại.
Tôi ra ngoài sân ngồi nghĩ tủi thân, đúng từ ngày mang bầu anh không một lần ghé đầu hay sờ bụng tôi xem con ngày một lớn lên như thế nào. Tủi thân quá, tôi lại vào cằn nhằn với anh về việc đi ăn chè, anh vẫn bình thản, mắt vẫn dán vào điện thoại và nói: "Hay em lấy xe đi một mình đi, anh mệt lắm". Nghe được câu đó tôi không thể tưởng tượng nổi, chúng tôi lại cãi vã. Cãi tới cãi lui làm gián đoạn việc anh đang làm trên điện thoại, anh ức chế đứng dậy tát tôi 2 phát vào mặt, ném tôi lên giường rồi bóp cổ tôi gần chết, sau đó túm tóc tôi đập vào tường. Tôi bảo anh giết tôi và giết luôn con đi. Anh vẫn không mảy may quan tâm, tiếp tục đánh và bóp cổ tôi đến khi tôi tái mặt mới dừng lại.
Đên đó chúng tôi vẫn ngủ cùng giường, tôi co ro nằm một góc, bỗng dưng nước gỉ ra ướt hết quần, tôi nghỉ mình tè dầm. Sáng ra tôi vẫn thấy có nước mà không đau bụng gì cả. Linh tính có điều chẳng lành mà nhà chỉ có một xe, ở trọ không anh em bên cạnh, tôi nhờ bạn thân cách nhà 6km đưa đi viện. Bác sĩ nói chỉ cần tôi chậm 15 phút nữa thì con có khả năng sẽ bị chết ngạt.
Cứ thế tôi cũng chẳng nghi ngờ gì anh cho đến khi con được một tháng và sự thật phơi bày trong điện thoại anh. Những dòng chat chít yêu thương với cô bạn thân, cũng là đồng nghiệp cũ của tôi hiện ra, họ đã đối xử với tôi như vậy sao? Họ lén lút khi tôi mang bầu từ tháng thứ 6, chân tay tôi rụng rời. Bước về phòng của mình nhìn đứa con thơ vô tư mà lòng đau như cắt, chân không thể lê lên cái giường ấy nữa.
Anh xin tôi tha thứ, nói cũng có tình cảm với người đó nhưng để chọn vợ con và người đó anh sẽ chọn tôi với con. Đàn bà yếu lòng nên tôi tha thứ và không muốn làm ảnh hưởng đến ai. Cô ta vẫn như không có chuyện gì xảy ra, còn kêu do chồng tôi tán tỉnh nọ kia. Từ đó dẫu đã tha thứ cho chồng nhưng niềm tin tôi dành cho anh không còn trọn vẹn, hạnh phúc chẳng thể đong đầy. Anh phụ tôi công việc hàng ngày vì cả hai cùng bận đi làm, thi thoảng vợ chồng cãi nhau anh có đánh tôi nhưng cũng do tôi không còn tôn trọng anh như trước, không còn giao phó bản thân mình cho anh nữa.
Thú thật tôi đã không còn cảm giác yêu thương đối với anh, những gì anh giúp đỡ tôi chẳng thể cảm nhận. Chúng tôi cãi nhau tôi lại nói móc chuyện anh từng bồ bịch khiến anh buồn và nỗi đau trong tôi trỗi dậy, nhiều lúc đau đớn tôi rất muốn ly dị. Mong độc giả hãy cho tôi một lời khuyên, làm sao tôi quên tất cả để cảm nhận lại niềm hạnh phúc của chồng dành cho mình? Tôi muốn cả nhà vui vẻ nhưng lòng bao dung không có, 4 năm nay tôi chẳng thể có được nụ cười hạnh phúc.
Theo VnExPress
Tôi bị chồng bóp cổ gần chết khi gần đến ngày sinh Cãi tới cãi lui làm gián đoạn việc anh đang làm trên điện thoại, anh ức chế tát tôi 2 phát vào mặt, ném lên giường rồi bóp cổ tôi gần chết, sau đó túm tóc tôi đập vào tường. ảnh minh họa Tôi lập gia đình được 7 năm, ngày cưới tôi chỉ là cô gái trẻ học xong lớp 12, anh...