Đêm tân hôn, vợ không cho tôi chạm vào người nếu không đáp ứng 2 điều kiện này
Sau khi nghe vợ nói các điều kiện, tôi mặc quần áo rồi bước ra ngoài.
Tôi năm nay 28 tuổi, tôi mới cưới vợ được vài hôm. Vợ tôi kém tôi 6 tuổi, hiện đang làm nhân viên hành chính. Trước đó, tôi và Phương ở cùng một xóm trọ nên thỉnh thoảng có trò chuyện qua lại. Từ đó, chúng tôi dần nảy sinh tình cảm. Qua tìm hiểu, tôi thấy Phương là người khá dễ gần, chu đáo, có lối suy nghĩ khá mới mẻ, hiện đại. Chúng tôi quyết định đám cưới chỉ sau 6 tháng hẹn hò.
Trước khi đưa Phương về ra mắt, tôi cũng nói rõ hoàn cảnh nhà mình với em. Bố tôi mất sớm vì bệnh hiểm nghèo, mẹ tôi không đi bước nữa mà một mình nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành. Mẹ tôi là người phụ nữ tảo tần, nhân hậu, suốt đời hy sinh cho tôi, chỉ mong những điều tốt nhất đến với tôi. Tôi rất thương và biết ơn mẹ. Tôi dự định làm thêm vài năm ở thành phố, sau khi tích cóp đủ tiền sẽ đón mẹ ra ngoài này sống chung với vợ chồng tôi.
Hình minh họa
Khi về ra mắt, mặc dù mẹ tôi rất niềm nở trò chuyện, hỏi han Phương nhưng Phương tỏ ý chê mẹ tôi ở nhà quê, tính tình sẽ nghiêm khắc, khó tính. “Em thuộc tuýp phụ nữ hiện đại, em nghĩ em không hợp với mẹ anh”, Phương nói.
Tôi nghĩ chắc do cô ấy còn trẻ người non dạ, suy nghĩ chưa trưởng thành nên mới nói như vậy. Tôi đã dỗ dành, giảng giải rất nhiều để cô ấy hiểu. Sau khi nghe tôi nói chuyện nhiều hơn về mẹ, cùng nhiều lần tiếp xúc với mẹ, cuối cùng cô ấy cũng đồng ý theo tôi về làm vợ. Đám cưới của tôi được tổ chức đơn giản với khoảng 60 mâm cỗ.
Video đang HOT
Trong ngày cưới, cô ấy uống khá nhiều rượu nên say khướt, tôi phải giục mãi cô ấy mới chịu tiễn đám bạn về để nghỉ ngơi. Cuối cùng, đêm tân hôn mà tôi mong đợi cũng đã đến. Màn dạo đầu diễn ra khá suôn sẻ, chúng tôi đắm mình trong những nụ hôn nồng nàn. Khi tôi vừa kéo chiếc áo ngoài của cô ấy xuống thì Phương bỗng ngăn tay tôi lại. “Nếu anh muốn có được em, anh phải hứa với em 2 điều”, vợ tôi nói.
“Điều gì nào? Em muốn điều gì anh cũng sẽ hứa với em cả”, tôi cao hứng.
“Thứ nhất, anh và em sẽ chưa đăng ký kết hôn vội, đợi sống với nhau 1-2 năm mới đăng ký kết hôn là vừa. Hiện giờ rất nhiều cặp đăng ký kết hôn rồi, về sống không hợp nhau lại ly hôn, em thấy thủ tục ly hôn rất phức tạp, mất thời gian. “Thứ hai, chúng ta sẽ đi làm ở thành phố, đi làm ở thành phố rồi mỗi tháng gửi về cho mẹ anh 1-2 triệu tiền chi tiêu, sinh hoạt chứ em không muốn sống chung với mẹ anh. Mẹ anh tuổi đã cao, lại ở quê nhiều năm nên tính tình rất cổ hủ, bảo thủ. Em nghĩ rằng em sẽ không thể sống chung với mẹ anh được.”
Nghe 2 điều kiện của vợ, tôi đang hừng hực khí thế bỗng cụt hết cả hứng. Không hiểu sao cô ấy có thể lấy chuyện gần gũi trong đêm tân hôn để làm phần thưởng cho những yêu cầu vô lý đùng đùng của mình như vậy.
“Em hơi quá đáng rồi đấy, anh lấy em được cũng bỏ em được”, tôi tức giận. Nói rồi tôi đứng dậy mặc áo vào rồi ra ngoài phòng khách ngủ.
Mấy hôm nay, tôi với vợ không nói chuyện với nhau câu nào mà chỉ cố gắng cười nói khi ăn cơm cùng mẹ. Tôi đang rất giận vợ. Tôi có cảm giác như cô ấy sống quá thoáng, quá hiện đại và đang coi chuyện hôn nhân như một trò đùa vậy. Không hiểu, tôi phải làm sao với cô vợ đỏng đảnh này.
Theo Báo Xã Hội
Hết 20/10 rồi, anh còn thương em không?
Hẳn sẽ nhiều người hả hê lắm nếu câu trả lời là: "Không". Bởi nói gì thì nói, hôm qua, nhìn chị em háo hức bởi ngày 20/10, đã chẳng ối người bĩu môi: Thử xem hết 20/10 có còn tử tế không?
Tôi thấy kỳ lạ làm sao khi nhiều người luôn nhìn hạnh phúc của người khác bằng đôi mắt đầy hăm doạ: Cứ hạnh phúc đi, rồi sẽ trắng mắt ra!
Tôi càng thấy kỳ lạ hơn khi rất nhiều người thích đọc các câu chuyện mô típ người vợ tảo tần, hết lòng lo cho chồng con rồi chồng cặp bồ, đánh đập hoặc lừa dối. Rất nhiều like và share cho những bài dạng đó.
Và bạn có thấy kỳ lạ không khi mà người ta hay khuyên nhau đừng nên khoe hạnh phúc trên mạng xã hội bởi sẽ dễ mất chồng?
Hôm nay, hoa hồng hẳn sẽ rớt giá nghiêm trọng. Những nhà hàng cũng sẽ không còn phải từ chối khéo khách nữa. Các chị em sẽ chỉ còn lác đác vài người khoe quà muộn 20/10. Facebook thôi những bức ảnh xúng xính váy áo, lấp lánh quà, rạng rỡ hoa. Sẽ lại có ai đó lên Facebook than thở về sự vô tâm của chồng. Hỏi: Có thấy buồn không?
Hôm nay, hoa hồng hẳn sẽ rớt giá nghiêm trọng. (Ảnh minh họa).
Không! Hôm nay mọi thứ có thể đã trở về quỹ đạo của chúng. Ai thương vợ sẽ tiếp tục thương vợ. Ai không thương thì vẫn vô tâm. Nhưng tôi biết một điều chắc chắn rằng hôm qua, hẳn đã có rất nhiều người vui. Tôi tin rằng đó là những khoảnh khắc thật đẹp của những người phụ nữ. Để họ bao dung hơn, tha thứ nhiều hơn, bỏ qua nhiều hơn những sự vô tâm cố hữu của chồng mình. Bởi chí ít ra, 20/10 chồng họ vẫn nhớ, vẫn làm (dù thích hay không) những điều nhỏ bé cho vợ. Chứ không phải nằm ôm gối khóc, lên Facebook thấy thiên hạ tưng bừng mà tủi thân.
Tôi không cần biết hôm qua là ngày gì. Tôi không cần biết những rao giảng về bình đẳng giới hay sự tiến bộ. Không! Tôi chỉ biết rằng hôm qua là một ngày vui. Vậy thôi! Sao hà tiện niềm vui đến thế? Sao phải ném đá hồ nghi vào những hạnh phúc nhỏ bé? Sao phải muốn người khác đừng tin vào hạnh phúc???
Hôm qua là một ngày vui! Tôi thấy cô bạn vừa ly dị chồng post ảnh khoe bông hồng "phát chẩn" từ cơ quan. Cô ấy vẫn rạng ngời hạnh phúc. Tôi thấy ông hàng nước say khướt về nằng nặc bảo vợ: "Bà về nghỉ đi. Hôm nay 20/10 để tôi bán hàng cho". Tôi thấy những bông hoa dù mua vội vỉa hè, đã nhăn nhúm, ủ rũ thì vẫn thơm tay người tặng. Sao cứ nghĩ rằng đó chỉ là hình thức???
Hay tôi là kẻ dễ dãi trong việc quan niệm về hạnh phúc? Bởi với tôi nhắc nhau cái gạt chân chống xe cũng đủ gọi là sự tử tế. Những bông hoa phát chẩn ở cơ quan cũng đã là niềm vui. Hay một ngày nắng đẹp. Hoặc một tách cà phê yên bình quán nhỏ. Tôi là người dễ hạnh phúc!
Hôm nay, hết 20/10 rồi, dù điều gì tồi tệ xảy ra thì hãy nhớ cho rằng chúng ta đã từng có ngày 20/10 tuyệt vời như thế! Bằng nếu hôm qua, bạn cũng chả nhận được gì thì hãy vì thế mà buông tay! Thêm một cái cớ để quyết định tìm một hạnh phúc mới cho mình.
Theo Hoàng Anh Tú/Người Đưa Tin
Kết cục của người chồng bỏ vợ hiền, tảo tần đến với vợ của người bạn thân Giữa lúc tôi luôn tin tưởng vào cuộc hôn nhân của mình thì tôi điếng người bởi lời tố cáo của em gái. -Chị đã làm gì? Chồng chị đi đâu, làm gì, với ai chị có biết hay không? Tôi thường nghe những câu chuyện phức tạp bi đát trong một gia đình, nhưng có lẽ chưa bao giờ tôi có thể...