Đêm tân hôn và chuyện cái tát trời giáng của chồng mới
Trong lúc xếp bàn tiệc, mẹ chồng tôi chỉ: “Xếp bàn cho mấy người nhà quê kia vào mâm đi cho gọn mà giải tán!
Tôi năm nay 25 tuổi, là con gái Yên Bái còn anh là con trai duy nhất trong một gia đình khá giả ở Hà Nội. Nói chung xét về góc độ gia đình thì gia đình tôi bị lép vế so với n hà anh rất nhiều về kinh tế.
Tôi và anh làm cùng công ty với nhau. Tôi làm nhân viên lễ tân còn anh làm ở phòng kỹ thuật. Chỉ sau vài lần anh ra phòng lễ tân hỏi bưu phẩm và tán chuyện sơ sơ là tôi đã thấy mến anh rồi và anh cũng vậy. Chúng tôi đến với nhau rất tự nhiên, cả 2 đều cảm mến nhau nên tình yêu của chúng tôi cũng chẳng mất nhiều thời gian để bắt đầu.
Chỉ sau 3 tháng hẹn hò, tán tỉnh là tôi đã nhận lời làm bạn gái của anh rồi. Nhiều người nghĩ, tình yêu vội vã như vậy thì sẽ khó bền. Nhưng tôi đang đắm chìm trong tình yêu của anh nên tôi chẳng hề để ý tới những lời đó. Đến khi chính thức làm cô dâu tôi mới nhận ra mọi chuyện.
Một ngày, anh nói: “Mẹ anh đã có tuổi, lúc nào cũng mong anh ổn định nên thôi mình cưới nhau sớm cho mẹ yên lòng”. Nghe mủi lòng, hơn nữa tôi cũng không muốn sau này con tôi phải chịu cảnh cha già con cọc nên sẵn lòng đồng ý làm vợ anh.
Ngày cưới đã định, theo lẽ thường thì nhà trai phải lên thăm nhà tôi ở Yên Bái rồi nói chuyện người lớn. Nhưng đằng này, với lý do xa xôi nên nhà anh không đề đạt lấy 1 lần thăm hỏi nhà tôi. Tất cả mọi chuyện đều trao đổi qua điện thoại.
Đến ngày ăn hỏi, nhà trai mới chính thức đến nhà tôi lần đầu tiên. Mọi sự đều được gia đình tôi chuẩn bị chu đáo, đón tiếp họ lịch sự nhất có thể. Ấy vậy mà đáp lại sự nhiệt tình của nhà tôi là sự khinh khỉnh đến đáng sợ của họ nhà trai. Họ ngồi đâu cũng phải miết tay kiểm tra xem có bụi không? Đi đến chỗ nào họ cũng nhăn nhăn cái mũi ra cái điều bốc mùi, bẩn thỉu. Tôi thấy cảnh đó còn không chịu được nữa là người nhà tôi.
Rồi ngày ăn hỏi cũng được xong xuôi. 1 tuần sau, đám cưới của tôi được diễn ra. Để đón dâu được đúng giờ đẹp, họ nhà trai phải lục đục đi từ đêm hôm trước. Đến nơi, ai nấy đều bơ phờ mệt mỏi kể cả chú rể. Anh chẳng cần đợi đến giờ đẹp để đón dâu mà xồng xộc vào quát tôi: “Thấy nhà trai đến thì phải ra mà tiếp chứ?” Tôi có giải thích là phong tục ở quê tôi là không được ra ngoài đến khi chú rể đón. Anh thở dài tỏ vẻ khó chịu rồi ra ngoài theo lời 1 bác bên nhà tôi góp ý.
Video đang HOT
Từ lúc đó tôi đã thấy tủi thân lắm rồi nhưng cố nín nhịn mọi chuyện. Rồi giờ đẹp đã đến, tôi được rước ra khỏi phòng và theo chàng về dinh. Suốt chặng đường dài, tôi chẳng thấy hạnh phúc, chẳng thấy bồi hồi như các cô dâu khác. Lúc đó, trong tôi chỉ là một khoảng không trống rỗng. Bởi chồng tôi cũng chỉ lạnh như tờ…
Hôm đó, theo xe đưa dâu, họ nhà tôi cũng cử đại diện đưa tôi về nhà chồng. Với tôi đó là những người thân thiết. Nhưng với người nhà chồng thì họ chỉ là “mấy người nhà quê” không hơn không kém. Trong lúc xếp bàn tiệc, mẹ chồng tôi chỉ: “Xếp bàn cho mấy người nhà quê kia vào mâm đi cho gọn mà giải tán!”. Tôi vô tình nghe được mà chột dạ với lời của mẹ chồng. Nhưng tôi vẫn cứ phải lờ đi mà cười vui, tiếp khách nhà chồng.
Trong suốt bữa tiệc mà tôi không khỏi chua xót cảnh người nhà mình bị ngồi dưới góc cuối cùng của phòng, bị tách biệt như thể những người ngoài hành tinh. Có lẽ là do họ không váy áo, không phấn son sành điệu như khách nhà chồng nên bị phân biệt như thế. Tôi chợt nghĩ, nếu không vì tôi thì chắc họ cũng ra về ngay rồi chứ không cố ngồi lại như thế.
Tan tiệc, tôi cùng chồng trở về nhà. Dâu mới mẹ chẳng hỏi han, động viên thì thôi lại còn lạnh lùng và buông lời khó nghe: “Bảo lấy vợ mãi không lấy, để tới tận giờ, vơ vội vơ vàng ngay con miền núi, cưới với treo đến mệt cả người!”. Sức chịu đựng của tôi đã hết, tôi đành đáp lại lời mẹ chồng ngay ngày đầu tiên ấy: “Nhà quê hay trên núi đều là người mẹ ạ!”. Vừa nói xong, quay lại tôi đã thấy chồng đứng ở phía sau và sẵn sàng thẳng tay tát tôi 1 cái như trời giáng vì tội dám cãi mẹ chồng.
Ngày đầu tiên ấy, đêm tân hôn ấy với tôi chẳng có gì đặc biệt không muốn nói là quá kinh khủng. Tâm trạng tôi giờ đang rối bời, tủi phận và hoang mang vì lấy nhầm chồng. Vừa về mà đã ngột ngạt thế này thì sau này tôi biết sống làm sao với một người mẹ chồng như thế và 1 người chồng không tâm lý như chồng tôi đây?
Theo Phunuonline
Cánh cửa phòng vừa mở ra, tôi đã ngã dúi dụi trên sàn nhà vì cái tát trời giáng của chị chồng
Lan đã cố nhịn cho qua chuyện rồi. Nhưng suốt bữa cơm, chị chồng Lan liên tiếp mỉa mai Lan là gái quê, là chuột sa chĩnh gạo, là không biết bày ra âm mưu gì để lấy được Minh. Lan nghe mà cổ họng tức nghẹn, cơm nuốt cũng không trôi.
Lấy được Minh, Lan khá yên tâm. Minh là chàng trai chăm chỉ, hiền lành. Bố mẹ chồng của Lan cũng khá dễ tính, không bao giờ hạch sách hay hoạnh họe con dâu. Nhưng Lan đâu có ngờ, Lan lại gặp rắc rối với chính người chị chồng không ở chung nhà với mình.
Mới về làm dâu được hai tháng mà Lan đã không thể nào chịu nổi tính tình của người chị chồng mình. Lan nhớ những ngày Lan về ra mắt, chị chồng Lan cũng có mặt ở đấy nhưng rất vui vẻ, hòa nhã chứ không như bây giờ. Động ra, hở ra một tý là Lan bị chị chồng sang chơi soi mói, vặn vẹo. Lan nhớ, bữa cơm đầu tiên Lan nấu cho cả nhà chồng, hôm ấy, chị chồng Lan cũng được mời về nên đưa cả nhà về theo. Để mặc mình Lan trong bếp, chị chồng Lan chỉ ngồi vắt chân trên ghế, thậm chí còn sai vặt Lan lấy hết thứ này đến thứ kia cho vợ chồng chị. Mẹ chồng Lan biết ý, nhắc chị vào giúp Lan thì chị gắt lên:
- Có mỗi bữa cơm cũng nấu không được thì hóa kẻ ăn hại à mẹ!
Rồi quay ra nhìn Lan, chị chồng sẵng giọng:
- Làm được hết, cô Lan nhỉ. Cô giỏi giang, đảm đang thế cơ mà.
Mới về làm dâu được hai tháng mà Lan đã không thể nào chịu nổi tính tình của người chị chồng mình. (Ảnh minh họa)
Lan mỉm cười mà trong lòng ấm ức không ngừng. Không nấu nhưng trong bữa cơm, chị chồng Lan chê bai đủ thứ trong khi cả nhà thì khen nức nở. Đến khó tính trong ăn uống như bố chồng Lan còn không lên tiếng mà chị chồng Lan:
- Cô nấu nướng thế này thì chết, làm ăn qua quýt, cẩu thả, vụng về. May mà có em tôi rước không thì có mà ế mốc.
Bữa cơm đầu tiên không lẽ lại gây sự. Lan nín nhịn tất cả để không phá vỡ không khí vui vẻ của cả gia đình. Tối đó, Lan đã nói chuyện với Minh. Minh chỉ an ủi Lan:
- Thi thoảng chị ấy mới về nên em cố gắng chút ít nhé! Đừng để bố mẹ buồn.
Thôi thì vì Minh, vì bố mẹ chồng, có chút ấm ức cũng không sao ? Nhưng tiếc rằng, sức chịu đựng của con người cũng chỉ có giới hạn mà thôi. Hôm đó tan làm, vừa về tới nhà Lan đã thấy xe chị chồng mình dựng ngoài cửa. Bầu trời trong xanh trong tâm trí Lan bỗng trở nên u ám. Cố gắng vác bộ mặt vui vẻ vào nhà, Lan hớn hở chào mọi người. Bố mẹ chồng thì ân cần hỏi han còn chị chồng Lan thì chỉ ném cho Lan những cái lườm nguýt. Thay vội bộ quần áo ở nhà, Lan bước xuống cầu thang nấu cơm thì không may bị vấp ngã. Cầu thang sao lại có đầy nước thế này. Đứng dậy trong đau điếng, Lan nhanh chóng nhận ra thủ phạm. Thì ra là hai đứa con "quỷ sứ nhà giời" của chị chồng, chúng cố tình bày trò chọc phá Lan. Lan chưa kịp lên tiếng thì chị chồng Lan không những không dạy con mà con bênh vực chúng:
- Cô đi mắt mũi để đâu thế hả? Không nhìn trước ngó sau gì hết. Hậu đà hậu đậu, nhỡ ngã vào con tôi thì làm sao?
Cánh cửa vừa mở ra, Lan đã ngã dúi dụi trên sàn nhà vì cái tát trời giáng của chị chồng. (Ảnh minh họa)
Lan đã cố nhịn cho qua chuyện rồi. Nhưng suốt bữa cơm, chị chồng Lan liên tiếp mỉa mai Lan là gái quê, là chuột sa chĩnh gạo, là không biết bày ra âm mưu gì để lấy được Minh. Lan nghe mà cổ họng tức nghẹn, cơm nuốt cũng không trôi. Tối đó Lan, quyết định nói chuyện với Minh:
- Anh xem thế nào chứ chị chồng thế này, em chịu không nổi. Nhà của bố mẹ mà chị ấy làm như nhà chị ấy. Còn ra sức sai bảo em như ô sin, mỉa mai em.
Có tiếng gõ cửa làm cuộc nói chuyện gián đoạn. Lan ngừng chuyện, đi ra mở cửa. Cánh cửa vừa mở ra, Lan đã ngã dúi dụi trên sàn nhà vì cái tát trời giáng của chị chồng. Lan còn chưa kịp đứng dậy để hiểu chuyện gì đang sảy ra thì:
- Mày là cái thá gì mà đòi hỏi. Trong cái nhà này, mày không có quyền được lên tiếng. Biết thân biết phận thì im miệng đi, tao còn cho mày được sống yên.
Minh chạy vội ra đỡ Lan dậy, nói vài câu bênh vực Lan thì bị chị gái mắng cho té tát vì tội có tình phụ nghĩa. Bố mẹ chồng Lan vốn là người hiền lành, ít nói nên chuyện của con cái, ông bà cũng ít can thiệp, để chị em tự giải quyết với nhau. Chị chồng Lan bỏ về ngay sau đó. Còn Lan, vì ấm ức, ôm gối khóc nức nở. Lan không biết phải làm thế nào với người chị chồng "yêu tinh yêu quái" này nữa đây?
Theo Một thế giới
Nhận cái tát trời giáng từ anh, tôi mới biết mình đã phạm phải sai lầm tày trời "Thân gì mà thân. Tôi chẳng biết thừa đàn ông các anh. Ôm ấp rồi tiến lên giường chứ gì". Bốp... Chi thấy choáng váng khi bất ngờ lĩnh trọn cái tát trời của Vinh. Là một cô gái có ngoại hình nổi bật, Chi có khá nhiều chàng trai theo đuổi từ khi còn đi học. Ý thức được những gì tạo...