Đêm tân hôn, tôi và chồng mỗi người quay một góc chỉ vì chồng gay, vợ les
Tôi lần đầu làm quen với anh chỉ sau một mẩu tin rao vặt trên trang web làm quen, thế rồi chúng tôi đi đến hôn nhân sau đó có hơn 1 tháng.
Ảnh minh họa
Tôi 29 t.uổi, xinh xắn, thành đạt, giỏi giang… cũng chính vì những nguyên nhân này mà hàng xóm bạn bè ai cũng bảo tôi kén quá, chẳng hẹn hò, yêu đương ai. Tôi chỉ cười, không phải tôi kén, mà là tôi les.
Bố mẹ tôi cũng dễ tính, trước đây cũng chẳng thúc giục gì đâu nhưng khoảng 2 năm trở lại đây bắt đầu sốt ruột, hay hỏi han chuyện cưới xin. Tôi lại là con một, tự mình biết là không thể trốn tránh chuyện chồng con được, dù thực lòng tôi không muốn thế chút nào.
Tôi làm quen với anh sau mẩu rao vặt, anh là gay, hơn tôi 2 t.uổi, cũng bị gia đình ép cưới xin. Chúng tôi gặp nhau, thấy anh phong độ, đẹp trai, có vẻ thành đạt, nói chuyện cũng tử tế, đâu ra đấy. Anh hỏi tôi có muốn kết hôn không, vẫn tôn trọng nhau, kể cả chuyện yêu đương của đối phương, nếu sau này muốn sinh con thì có thể bàn lại. Tôi thấy ổn ổn nên đồng ý.
Vậy là hai đứa dẫn nhau về ra mắt, khỏi phải nói bố mẹ hai bên mừng quýnh quáng đến mức nào. Nhà anh sang nhà tôi thưa chuyện người lớn, đám cưới diễn ra sau đó có hơn 1 tháng.
Video đang HOT
Ngày cưới cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy “bạn trai” của anh, thấy rõ sự ghen tuông của cậu ta nhìn tôi. Còn “bạn gái” tôi là phù dâu, tất nhiên cô ấy cũng rất buồn, nhưng tôi đã an ủi cô ấy rất nhiều, đám cưới này chỉ là che mắt thiên hạ mà thôi.
Đêm tân hôn, mỗi người nằm quay một góc. Tôi bỗng thấy khó xử vô cùng, hai người một căn phòng lạ hoắc, bỗng không biết phải nói gì với nhau. Tôi cứ tưởng rằng khi đáp ứng được tâm nguyện của bố mẹ, áp lực của họ hàng thì anh sẽ thoải mái hơn, nhưng những suy nghĩ về tương lai lại khiến tôi cảm thấy nặng nề, bức bối.
Sống với nhau 1 nhà, ngoài mặt luôn tỏ ra mặn nồng nhưng thực tế tôi và anh mỗi người một phách, tôi vẫn hẹn hò với bạn gái của mình, anh vẫn qua lại với bạn trai của anh, và hai đứa hoàn toàn không động chạm gì tới nhau, cưới nhau nửa năm, cả hai bên gia đinh sốt sình sịch chuyện con cái thì tôi và anh vẫn chưa sẵn sàng.
Một ngày bố mẹ đi vắng, tình cờ tôi và anh cùng đưa bạn của mình về phòng, chúng tôi nhìn nhau, ngượng ngùng, khó xử. Ngay đêm hôm đấy ngồi lại với nhau, anh bảo “hay là ly hôn”. Tôi thật sự không biết nên làm sao bây giờ nữa, ly hôn rồi sống thật với chính mình hay cứ tiếp tục “đồng sàng dị mộng” thế này, tôi chỉ sợ gia đình hai bên biết tình trạng thật sự của hai đứa sẽ không chịu nổi, xin hãy cho tôi lời khuyên với?
Theo Phunutoday
2 tiếng mặn nồng với tình nhân trong nhà nghỉ, vừa bước ra tôi c.hết điếng khi thấy chồng..
Tôi biết là tôi có lỗi, là tôi sai, nhưng cách anh trừng phạt tôi thật sự cay nghiệt quá... tôi không biết phải sống như nào bây giờ nữa...
Ảnh minh họa
Tôi kết hôn cách đây 5 năm, có một con trai hơn 3 t.uổi. Cuộc hôn nhân của tôi không hạnh phúc bởi chồng tôi là người gia trưởng, vô tâm. Thật sự mà nói, trong nhà nhiều lúc tôi cảm thấy mình chỉ như ô sin, như giúp việc nhiều hơn là người vợ, người mẹ.
Anh đi suốt ngày, chẳng bao giờ quan tâm tôi làm gì, cảm thấy thế nào, mấy năm trời làm vợ anh, tôi chán nản, tôi mỏi mệt đến vô cùng. Tôi biết chồng không ngoại tình, không lăng nhăng, nhưng anh cầu tiến quá, anh cứ nghĩ đi kiếm thật nhiều t.iền về là quá đủ đối với tôi...
Trong công ty tôi làm việc, có anh đồng nghiệp ngồi kế bên, anh có tình cảm với tôi từ lâu rồi, tôi biết rõ điều đó, nhưng vì đã có ràng buộc nên tôi luôn giữ mình, không bao giờ để quá giới hạn. Thế nhưng, những ân cần quan tâm, dịu dàng của anh với tôi khiến tôi không khỏi suy nghĩ. Đàn bà có mấy ai không muốn được yêu thương, cưng nựng... Hơn nữa, sống với một người chồng chỉ biết có t.iền, tôi đã rung động trước anh.
Chúng tôi vụng trộm, lén lút, thật sự mà nói, tôi dù không nghĩ tới chuyện ly hôn, nhưng tôi yêu anh là thật. Còn với chồng, cũng chỉ là nghĩa vụ, trách nhiệm mà thôi... Hơn nữa nhà tôi cơ bản, bố mẹ tôi lại rất nể nang con rể vì cho rằng anh tài giỏi nên thường bênh chồng hơn cả tôi.
Tôi không biết chồng phát hiện, nghi ngờ tôi ngoại tình từ khi nào. Nhưng cái ngày định mệnh đó, khi tôi vào nhà nghỉ với tính nhân, vừa bước ra thì c.hết đứng khi thấy anh và con đang chờ sẵn ngoài cửa. Thấy tôi tái mặt mày, anh cười khẩy rồi nói với con: "Mẹ đi làm k.iếm t.iền nuôi con đấy". Thằng bé khóc thét lên, tôi thấy anh bóp tay con rất chặt. Tôi thoảng thốt đến mức ngã quỵ.
Hôm ấy về, tôi quỳ xin anh tha thứ, thậm chí còn nói nếu không thể tha thứ thì ly hôn, tôi không dám nói một lời. Ai ngờ chồng bảo anh không ly hôn, cứ thế mà sống, việc gì phải ly hôn.
Thế nhưng, anh đối xử với tôi vô cùng cay nghiệt. Anh ép tôi nghỉ việc, điện thoại cũng không được dùng, chỉ ở nhà đi chợ nấu cơm, nội trợ... anh không cho tôi tiếp xúc với ai. Tệ hơn nữa, hàng ngày anh đều nói đi nói lại để miệt thị tôi.
Có lần hai vợ chồng gần gũi, xong việc anh mở ví, ném 200 nghìn xuống giường rồi nói: "Xong rồi, cầm lấy t.iền, thích mua gì thì mua, mà 200 có ít quá không nhỉ? Mà thôi, ngữ đàn bà như cô, thế là hậu hĩnh lắm rồi".Tôi c.hết lặng, nước mắt chảy đầm đìa mà không nói nổi câu nào.
Tôi chỉ được chăm con, nhưng tối đến anh cấm tôi không được ngủ cùng hay ôm ấp, anh bảo tôi "đừng vấy bẩn lên thằng bé". Ngày trước dù anh vô tâm, nhưng tôn trọng tôi, bây giờ, tôi cảm thưởng anh giữ tôi lại chỉ để trả thù...
Tôi muốn ly hôn nhưng anh không cho bỏ, anh bảo tôi cả đời này đừng hòng thoát khỏi anh, anh sẽ làm tôi sống trong ân hận, giày vò... Tôi phải làm sao đây?
Theo Phunutoday
Sau đêm ái ân mặn nồng, anh tuyên bố hủy hôn để rồi 5 năm sau tôi khiến anh ân hận, giày vò Thời điểm anh bỏ rơi tôi với cái bụng bầu, tôi gần như mất phương hướng, trong đầu chỉ nghĩ hay c.hết quách cho xong... Tôi và Vinh quen nhau qua mai mối của một vài người bạn. Tiếp xúc với anh một thời gian, tôi hiểu phần nào về con người Vinh. Anh là người gia trưởng, bảo thủ, và đặc biệt...