Đêm tân hôn, tôi rơi từ thiên đường xuống địa ngục sau lời ‘nhận xét’ của chồng
Trước khi lấy chồng tôi đã từng yêu vài người nhưng không sâu đậm. Chồng tôi là “ người đàn ông đầu tiên” của tôi. Tôi đã rất hạnh phúc vì có thể giữ sự trong trắng cho người đàn ông của đời mình. Vậy mà chỉ một câu nói của chồng khiến tim tôi như vỡ vụn.
Ngay sau đó chỉ còn lại sự ê chề
Như tôi đã nói, trước khi cưới tôi chưa từng vượt quá giới hạn với ai. Tôi từ nhỏ đến lớn chỉ là “con mọt sách”, ít va vấp yêu đương, vì vậy về chuyện chăn gối phòng the tôi không có một chút kinh nghiệm nào cả. Tôi nghĩ đó cũng chẳng phải là vấn đề gì đáng lo ngại, bởi “cá thả xuống nước thì cá biết bơi”, ai chẳng có lần đầu tiên như thế.
Vậy nhưng bạn bè tôi, đa số họ đều đã có chồng, và họ nói rằng vấn đề chăn gối là vấn đề quan trọng nhất trong hôn nhân. Và người đàn bà khôn ngoan là người khiến cho chồng mình đi đâu cũng muốn về nhà chứ không bao giờ mơ tưởng đến chiếc giường nào khác.
Tôi rạng ngời trong hạnh phúc. (Ảnh minh họa IT)
Họ nói tại sao đàn ông có vợ lại hay tìm đến gái làm tiền, là vì họ điêu luyện, sành sỏi trong nghệ thuật chăn gối. Phụ nữ muốn giữ chồng thì ở trên giường cũng phải giống như ca-ve, còn nhạt nhẽo hững hờ chẳng chóng thì chầy chồng cũng chán.
Nghe bạn bè nói vậy tôi thực sự bối rối. Tôi đã nghe lời họ tìm hiểu về nghệ thuật chiều chồng, thậm chí tôi còn lần mò vào các trang web đen để xem và học hỏi.
Video đang HOT
Ngày cưới, tôi rạng ngờ trong chiếc váy xinh tươi lên xe hoa về nhà chồng. Chồng tôi là dân kinh doanh, rất đào hoa và lịch lãm. Trước khi cưới, đôi lần anh muốn “vượt rào” nhưng tôi nói tôi chưa từng làm chuyện đó chỉ vì muốn nó là sự kiện quan trọng trong đêm tân hôn. Anh nhìn tôi cười, nói rằng anh thực sự không nặng nề chuyện trinh tiết nhưng sẽ tôn trọng mong muốn của tôi.
Đêm tân hôn, sau vài phút ngượng ngùng đầu tiên, tôi đã cố gắng trở nên bạo dạn. Tôi tự nhủ “đây là chồng mình, không có gì phải ngại ngùng hay xấu hổ cả”. Chồng tôi có vẻ khá ngạc nhiên vì sự bạo dạn của tôi. Sau phút cuồng nhiệt hân hoan, anh nhìn tôi và nói: “Anh không tin đây là lần đầu tiên của em. Trong suy nghĩ của anh, đêm tân hôn của chúng ta không phải như thế này. Nghệ thuật “yêu” của em cũng không thua kém gái làng chơi là mấy”.
Chỉ một câu nói thôi mà như đẩy tôi xuống hố sâu địa ngục.Tôi không thể ngờ vì cố chiều chồng mà khiến anh hiểu nhầm như vậy, càng không thể nghĩ anh có thể so sánh vợ mình với gái làng chơi. Và có một sự thật cay đắng nữa, chắc chắn anh đã qua lại nhiều lần với những cô gái bán hoa nên mới có sự so sánh như vậy.
Sau khi nói câu nói đó anh lăn ra ngủ, không cần biết mình đã xúc phạm vợ, không cần biết tôi đã ngồi khóc suốt đêm. Đêm tân hôn trở thành đêm của ngập tràn nước mắt.
Nhưng chính tôi cũng không biết nên giận anh hay giận tôi. Có phải tôi đã quá ngu ngốc khi nghe lời khuyên từ bạn bè. Trong mắt chồng tôi, có lẽ tôi là một người dối trá và sành sỏi chuyện gối chăn. Vậy nên dù không tỏ thái độ rõ ràng nhưng tôi thấy chồng đối với mình đã không còn dịu dàng và âu yếm như ngày chưa cưới. Thậm chí đôi lần ngồi cà phê cùng bạn bè anh còn bóng gió “thời đại giờ chẳng còn con nai nào nữa đâu, phụ nữ thành cáo hết rồi”.
Tôi thật sự cảm thấy vừa tức giận, lại vừa nhục nhã, nhưng cũng không biết làm sao để giải thích cho chồng hiểu. Mà có giải thích chưa chắc chồng tôi đã tin. Nhưng cứ như thế này thì chính tôi cũng không còn cảm thấy tự nhiên hay vui vẻ nổi khi cảm giác chồng có vẻ coi thường mình.
Theo Dân Việt
Vợ tôi gần như không biết khóc: Từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục
Có lần, tôi cau có hỏi: "Hiền lắm thế, không sợ chồng ngoại tình, nuôi bồ hay có con riêng bên ngoài à?". Em đáp lại: "Em sống hết lòng với gia đình và anh. Nhưng nếu điều đó xảy ra, em chấp nhận nhường anh cho người phụ nữ đó để ra đi".
Trước đây, vợ tôi làm nhân viên thu ngân cho siêu thị với mức lương rất thấp. Còn tôi đã là kế toán chính của công ty nước ngoài, lương cao ngất ngưởng. Cưới em về, tôi bảo em nghỉ việc ở nhà chăm lo gia đình. Em đồng ý mà không một lời phản đối lại.
Tuy nhiên, thái độ cam chịu của vợ lại khiến tôi chán. Khi yêu, tôi thích sự dịu dàng, nhẫn nhịn của em bao nhiêu, nay cưới về, tôi càng ngán bấy nhiêu. Tôi muốn vợ phải có sự kiên quyết, có chính kiến chứ không phải chồng bảo gì cũng dạ, sai gì cũng nghe.
Suốt ngày, em chỉ ở nhà dọn dẹp, nấu nướng rồi đợi tôi về. Dù tôi có về lúc nửa đêm, vẫn thấy em bên mâm cơm nguội lạnh.
Không biết mọi người thế nào, nhưng tôi lại không thích điều đó. Có lần tôi còn cố tình nổi nóng, hất mâm cơm xuống đất không lý do. Tưởng vợ sẽ nhăn mặt, sẽ khóc, nào ngờ, em cứ bình lặng dọn dẹp rồi vào phòng. Giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Tôi chưa một lần được nghe vợ to tiếng, càu nhàu vì mình bỏ bê gia đình. Tôi cũng chưa từng thấy vợ khóc, dù có bị tôi mắng thế nào đi nữa. Lắm lúc, thấy bạn bè kể chuyện vợ kiểm soát, tra điện thoại hay lục ví kiểm lương, tôi lại thèm. Vợ tôi thì hiền quá, tốt quá, cái gì cũng chịu đựng được thành ra hóa nhạt nhẽo, nhạt còn hơn nước lã. Nên tôi chán.
Vợ tôi thì hiền quá, tốt quá, cái gì cũng chịu đựng được thành ra hóa nhạt nhẽo, nhạt còn hơn nước lã. (Ảnh minh họa)
Có lần, tôi cau có hỏi: "Hiền lắm thế, không sợ chồng ngoại tình, nuôi bồ hay có con riêng bên ngoài à?". Em đáp lại: "Em sống hết lòng với gia đình và anh. Nhưng nếu điều đó xảy ra, em chấp nhận nhường anh cho người phụ nữ đó để ra đi". Tôi cứng họng. Đôi khi còn không biết vợ có yêu mình không?
Có con, tôi vẫn ít khi về nhà sớm. Tôi thương con, nhưng nhìn vợ bù xù, hôi hám lại không muốn về. Tôi cũng không gái gú bên ngoài, tôi sợ mang tiếng đời. Cái tôi ham là tiền. Con bệnh, nằm viện, tôi cũng vào thăm rồi đi làm. Tôi nghĩ, đàn bà chỉ mỗi việc chăm con thì không khổ sở gì. Tôi phải lo việc lớn để dành dụm cho con cái sau này.
Lúc con được 3 tuổi, tôi bắt đầu chơi cổ phiếu theo lời khuyên của vài người bạn. Đây là cách nhanh nhất có tiền. Tôi cũng không nói với vợ, chỉ tự làm theo rồi âm thầm xem giá cổ phiếu từng ngày.
Mấy lần đầu, tôi thắng đậm. Tiền tôi lên tới mấy trăm triệu trong tài khoản. Tôi mê điên loạn. Giấu vợ, tôi đem sổ đỏ nhà đất cầm ngân hàng, rồi lấy hết tiền chơi một vố đậm. Nếu trúng, tôi sẽ thành tỷ phú.
Em dọn đi hôm đó, tôi thì nằm vật vạ trên giường. Mọi thứ đều đen tối. (Ảnh minh họa)
Đúng là người tính không bằng trời tính.
Tôi thua trắng tay. Tôi điên cuồng mượn tiền công ty gỡ gạc. Những ngày đó, tôi lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tiền. Nhưng lần nào gỡ, tôi thua luôn lần đó, cuối cùng trở thành kẻ chẳng còn xu nào dính túi.
Chán nản, bất cần, tôi đâm ra cau có, mắng chửi vợ để giải tỏa tâm lý. Không khí trong nhà lúc nào cũng nặng nề, im lặng đến đáng sợ. Mỗi khi về nhà, tôi ở lỳ trong phòng làm việc, kệ hai mẹ con muốn làm gì thì làm. Hình như em cũng sợ tôi nên đi đứng, nói năng rất kẽ khàng. Em còn dặn con không được quấy rầy bố làm việc.
Một lần, khi đang nghĩ cách kiếm tiền trả nợ ngân hàng thì con khóc. Bực vợ, bực con, bực tiền, tôi tát vợ hai cái: "Giữ con cũng không nên thân. Hai mẹ con biến khỏi nhà tao đi". Em và con trai sững sờ. Mắt em đỏ lên, nhưng vẫn không khóc.
Em chỉ lặng lẽ thu dọn quần áo vào vali. Em dọn đi hôm đó, tôi thì nằm vật vạ trên giường. Mọi thứ đều đen tối...
(Còn tiếp)
Theo Trí thức trẻ
Lý do vẫn lẻ bóng của "gái ế" tuổi 35 dù thanh xuân từng được nhiều chàng trai theo đuổi Hầu hết mọi người đều ngạc nhiên khi biết cô vẫn còn trong trắng. Dù là "gái ế" nhưng cô không hề tự ti hay buồn phiền mà vẫn vui vẻ với cuộc sống hiện tại... Tôi muốn giữ sự trong trắng cho tới đêm tân hôn Thuở thơ ấu của tôi gắn liền với trường nữ sinh cho tới khi lên đại...