Đêm tân hôn, tôi phát hiện ra bí mật động trời của vợ
Tôi không thể ngờ được cuối cùng nàng lại thú nhận với tôi toàn bộ trong đêm tân hôn chỉ vì vô tình tìm ra bí mật động trời ấy.
Nàng và tôi cưới nhau mới chỉ vẻn vẹn được 1 tuần. Với nhiều người thì đây đang là thời kỳ thăng hoa và hạnh phúc nhất, hay còn gọi là “tuần trăng mật”, còn với tôi thì coi như đó là một tuần “vỡ mật”, thật là nực cười nhưng đúng là vậy, bởi bây giờ cuộc hôn nhân của tôi đã trải qua được 7 ngày toàn vị đắng.
Nàng và tôi yêu nhau được 2 năm, thời gian đã đủ dài cho một mối quan hệ, tình yêu của chúng tôi cũng trải qua sóng gió rồi lại bình thường như bao cặp đôi khác. Nàng là cô gái khá xinh xắn và dễ thương, trước khi đến với tôi, nàng đã từng yêu tha thiết mối tình đầu của nàng rồi sau đó đã tan vỡ. Tôi yêu nàng nên rất chăm sóc nàng, dù tôi không có quá nhiều tiền nhưng mỗi dịp sinh nhật hay kỷ niệm gì đó, bao giờ tôi cũng dành một số tiền để tặng cho nàng một món quà tương xứng, khi thì điện thoại, lúc là lọ nước hoa hay bộ mĩ phẩm đắt tiền. Tôi quan niệm, đã yêu thì không bao giờ tiếc bạn gái mình bất cứ thứ gì, nếu nàng là vợ tôi, tôi còn dành cho nàng nhiều hơn như thế.
Đêm tân hôn, tôi phát hiện ra bí mật động trời của vợ (ảnh minh họa)
Đưa nàng về ra mắt gia đình tôi, bố mẹ tôi không thích nàng, bố tôi bảo nhìn nàng không có tướng của người chung thủy, nàng dễ phản bội tôi. Tôi chỉ cười và cho qua bởi hai năm yêu nhau tôi chưa bao giờ thiếu tin tưởng nàng, hơn nữa, bố mẹ tôi chẳng phải là thầy bói, mọi thứ đều là do cảm tính của họ. Mà phần lớn vì bố mẹ tôi thích tôi cưới một cô gái con của người bạn thân mẹ tôi nên họ chê bạn gái tôi là điều dễ hiểu. Tôi vẫn quyết tâm cưới, rồi bố mẹ tôi cuối cùng cũng đồng ý.
Đám cưới của tôi được tổ chức khá linh đình vì tôi là con cả, bố mẹ lại đều đang làm trong cơ quan lớn của nhà nước. Tôi đã đặt trước cho hai đứa chuyến du lịch 4 ngày ở Nha Trang để nghỉ ngơi sau những ngày cưới mệt mỏi, chúng tôi dự định sau khi cưới 2 hôm thì sẽ đi. Vé đã mua, khách sạn đã đặt qua điện thoại, tôi thực sự háo hức và mong chờ đến ngày cưới để hai vợ chồng còn tung tăng đi biển nghỉ ngơi hưởng tuần trăng mật. Vậy mà không ngờ…
Video đang HOT
Đám cưới được tổ chức xong, hai vợ chồng mệt mỏi rã rời, nàng bảo tôi vào phòng tắm trước còn cô ấy ngồi gỡ nốt mấy chiếc hoa ở trên tóc và tháo lông mi giả ra rồi tắm sau. Tôi tắm khá nhanh rồi bước ra ngoài, vào phòng không thấy vợ đâu, tôi tưởng cô ấy xuống nhà nấu ăn với mẹ, nhưng vừa bước ra chỗ ban công để định lau tóc thì tôi nghe thấy tiếng nàng thì thầm với ai đó trong điện thoại. Tôi lắng tai nghe thì thấy cô ấy trả lời lõm bõm rằng bây giờ không phải lúc và sẽ hẹn khi khác, giọng có vẻ gay gắt. Nàng cắt điện thoại và nhìn thấy tôi vẻ lúng túng, nhưng tôi giả vờ không nghe thấy gì và giục nàng đi tắm và bảo đưa điện thoại cho tôi cầm hộ.
Nàng có vẻ sợ hãi nhưng cũng miễn cưỡng đưa điện thoại cho tôi và đi vào nhà tắm. Cầm điện thoại lên, tôi mở ra thấy có số máy lạ mà nàng vừa gọi. Tôi ấn luôn nút gọi đi và im lặng lắng nghe, vừa mở máy ra đã thấy giọng một người con trai nói: “Không sợ chồng hay sao mà gọi cho anh, anh muốn gặp em ở khách sạn cũ vào ngày mai trước khi em đi trăng mật, nhớ đấy, anh cho em bên chồng đêm tân hôn này là nhân nhượng lắm rồi nha cưng”. Tôi điếng người nghe cuộc điện thoại đó, nhưng tôi giả vờ coi như không biết gì vẫn ăn uống cùng cô ấy với bố mẹ như bình thường mặc dù lòng tôi như lửa đốt.
Buổi tối về phòng, tôi đã gọi cô ấy để nói chuyện và hỏi về nội dung cuộc điện thoại kia. Vợ tôi sau một hồi im lặng đã sụp xuống chân tôi khóc lóc và kể lại toàn bộ bí mật động trời mà nàng giấu bấy lây, hóa ra nàng vẫn giấu diếm tôi đi lại với gã người tình cũ, hai người vẫn lén lút gặp nhau tại khách sạn để quan hệ với nhau. Giờ nàng muốn chấm dứt nhưng gã kia không chấp nhận, hắn muốn ngày mai nàng phải qua khách sạn với gã. Nàng khóc, nước mắt như mưa cầu xin tôi tha thứ và nói sẽ chấm dứt toàn bộ mối quan hệ này.
Tôi đã không có đêm tân hôn và đã hủy luôn cả tuần trăng mật ở Nha Trang, bố mẹ tôi thắc mắc nhưng tôi im lặng không trả lời. Từ hôm cưới đến nay, trừ lúc có mặt bố mẹ, còn lại về phòng riêng tôi không nói chuyện với vợ tôi câu nào, tôi ôm ghế xuống đất ngủ bỏ mặc vợ nằm trên giường. Thực sự tôi không biết phải giải quyết chuyện này ra sao, chẳng lẽ mới cưới được một tuần đã vội ly dị? Tôi phải làm thế nào đây?
Theo Blogtamsu
Sợ nhất gái vẫn còn... trinh
Nếu được chọn, tôi sẽ chọn cô gái "mất zin" vì tôi sợ trách nhiệm tày trời khi yêu một cô gái còn trinh.
Chắc mới chỉ nghe điều này nhiều người nghĩ tôi bị... hâm. Ở đời, làm gì có người đàn ông nào lại "chê" những cô trinh nữ. Ấy vậy mà tôi lại sợ. Bây giờ, nếu cho tôi lựa chọn yêu một trong hai người, cả hai đều tốt, đều tử tế nhưng cô "còn", cô "mất", có lẽ tôi sẽ lui về chọn cô đã là "đàn bà". Tôi sợ cái trách nhiệm tày trời khi yêu một cô gái còn trinh nguyên.
Hiện tại, tôi đang tìm hiểu và yêu một cô gái. Cô ấy đã từng yêu và đánh mất cái ngàn vàng với người tình cũ. Có thể với nhiều người khi biết điều đó họ sẽ cảm thấy sốc, cảm thấy không chấp nhận được vì bạn gái không còn trong trắng khi đến với mình. Nhưng với tôi, tôi đã thở phào nhẹ nhõm khi biết điều đó. Vì tôi hiểu rằng, quan trọng là con người của cô ấy hiện tại, còn quá khứ đã qua rồi. Và tôi cũng không còn phải trăn trở về những áp lực, về cái trách nhiệm của một người đàn ông tử tế khi yêu một cô gái... còn trinh.
Tôi trân trọng bạn gái mình, tôi thấy cô ấy tốt và tôi hài lòng về mọi điều. Mấy người bạn của tôi thường nói tôi ngốc khi từ chối những cô gái mới lớn, chưa mảnh tình vắt vai để gắn bó với một cô đã từng "yêu sâu đậm". Nhưng chỉ có tôi mới hiểu vì sao tôi làm thế. Tôi thực sự cảm thấy sợ và mệt mỏi nếu như tôi yêu một người con gái còn trinh. Vì nếu cuộc tình đó không thành, tôi sẽ bị ám ảnh cả đời về việc đã "cướp đi cái ngàn vàng" của cô ấy.
Bây giờ, nếu cho tôi lựa chọn yêu một trong hai người, cả hai đều tốt, đều tử tế nhưng cô "còn", cô "mất", có lẽ tôi sẽ lui về chọn cô đã là "đàn bà". Tôi sợ cái trách nhiệm tày trời khi yêu một cô gái còn trinh nguyên. (Ảnh minh họa)
Cách đây 7 năm, tôi đã từng yêu một cô gái. Đó là mối tình đầu của cả hai chúng tôi. Hai đứa lớn lên cùng nhau, học cùng lớp. Có thể nói đó là một tình yêu đẹp, đầy đam mê và rực lửa. Tất nhiên, cũng giống như nhiều đôi trai gái khác, khi cảm xúc dâng trào, chúng tôi đã không kiềm chế được bản thân mình. Hai đứa đã đi quá giới hạn. Lúc đó, tôi cũng xác định sẽ cưới cô ấy vì tôi hiểu hành động của mình có nghĩa là như thế nào.
Nhưng rồi chúng tôi bắt đầu cãi nhau, giận dỗi và mâu thuẫn. Những trận cãi vã nhiều tới mức chúng tôi sợ phải gặp nhau. Mỗi lần cãi nhau, cô ấy đều trách cứ tôi nếu tôi không chịu làm lành. Cô ấy gọi tôi là gã Sở Khanh chỉ vì tôi đã cướp mất đời con gái của cô ấy để rồi bây giờ không coi cô ấy ra gì. Thực sự trong lòng tôi hoàn toàn không nghĩ vậy. Chính sự khác biệt trong tính cách làm chúng tôi bất đồng chứ không chuyện giờ cô ấy đã không còn gì.
Tôi đã bị khủng hoảng vì cô ấy luôn đặt lên tôi những áp lực mà tôi không dám thoát ra. Tôi biết chúng tôi không hợp nhau trong tính cách và khó lòng mà hạnh phúc nếu cưới nhau. Nhưng tôi không dám chia tay vì tôi sợ cô ấy sẽ đau khổ, tôi sợ cái từ khắc nghiệt mà người ta sẽ gán cho tôi: "Thằng Sở Khanh" khi tôi đã là người hưởng cái quý giá nhất của cô ấy mà không biến cô ấy thành cô dâu của cuộc đời tôi.
Chưa bao giờ tôi hối hận vì mình đã cướp đi đời con gái của cô ấy như vậy. Tôi chỉ ước giá chúng tôi yêu nhau bình thường thì giờ đây trước những điểm không hợp này, chúng tôi có thể thoái mái đường ai nấy đi. Nhưng vì tôi đã lấy đi tất cả nên giờ tôi phải có trách nhiệm với việc đó. Cô ấy sẽ ra sao khi lấy chồng mà không còn trong trắng? Tôi không còn yêu nhưng tôi cần phải có trách nhiệm... Những thứ trách nhiệm đó kinh khủng vô cùng.
Quả thực, sau một lần yêu cô gái còn trong trắng, lấy đi của cô ấy cái "ngàn vàng", giờ đây, tôi hạnh phúc khi yêu một cô gái đã "mất zin". (Ảnh minh họa)
Thế rồi cuối cùng chính cô ấy là người quyết định chia tay. Tôi đã cho cô ấy quyền tự quyết và cô ấy vẫn lựa chọn như thế. Chia tay cô ấy rồi, được giải thoát khỏi những áp lực và trách nhiệm nhưng tôi vẫn thấy rất khổ tâm, cảm thấy mình có lỗi. Đặc biệt khi cô ấy lấy chồng, cô ấy bị chồng đánh đập chỉ vì không còn trong trắng là lúc tôi bị khủng hoảng cực độ. Tôi có cảm giác mình như một gã tội đồ, một kẻ gây ra tội với đời một cô gái.
Phải rất lâu sau, khi cô ấy Ly hôn chồng và tái hôn với một người đàn ông chết vợ khác, gia đình được coi là tạm ổn tôi mới có thể bình tâm lại. Nhưng suốt những năm tháng qua, cuộc tình đó chưa lúc nào thôi nhắc nhở tôi về cái trách nhiệm yêu một cô gái còn trinh. Vì thế mà tôi sợ.
Yêu nhau, khó mà tránh được cảm xúc thăng hoa, không kiểm soát được mình. Khi ấy, hai người hòa vào làm một. Nhưng chẳng có gì chắc chắn là sự gắn bó đó sẽ đi tới cùng. Cuộc sống với nhiều biến động và nếu như có gì bất trắc xảy ra, hoặc hai người không hợp nhau thì việc chia tay một cô gái mà mình từng lấy đi thứ quý giá nhất của cô ấy khó khăn hơn rất nhiều. Tôi sợ phải đối diện với điều đó. Vì vậy mà ngày hôm nay, tôi lựa chọn cho mình một người đã là đàn bà. Có thể với nhiều người đó là ngu ngốc nhưng tôi cảm thấy thanh thản và nhẹ lòng khi yêu.
Nếu một ngày nào đó vì lí do nào đó chúng tôi không hợp mà chia tay, tôi cũng không bị dằn vặt khi đã có những phút giây "thân mật" với cô ấy. Nói như vậy không có nghĩa là tôi chỉ cần yêu cô gái đã "mất" vì không xác định cưới họ. Đó là tôi chỉ dự phòng khi có tình huống xấu xảy ra mà thôi.
Quả thực, sau một lần yêu cô gái còn trong trắng, lấy đi của cô ấy cái "ngàn vàng", giờ đây, tôi hạnh phúc khi yêu một cô gái đã "mất zin".
Theo Khampha
Cứ gặp người cũ, cô ấy lại lên giường Gặp người tình cũ là cô ấy lại lên giường với anh ta, đó là sai lầm hay bản chất? Tính tới nay tôi và cô ấy đã yêu nhau được gần 1 năm. Tuổi đời của chúng tôi không còn trẻ nên khi yêu tôi cũng xác định chuyện trăm năm. Nhưng giờ đây tôi đang rất hoang mang về bạn gái...