Đêm tân hôn, tôi phải cầu cứu mẹ chồng đưa vào bệnh viện
Tôi giật mình tỉnh giấc vì dưới quần của mình có má.u. Quá choáng váng và lo lắng, tôi cố gắng lay chồng tỉnh nhưng anh quá mê man nên không dậy nổi…
Tôi kết hôn với chồng đến nay mới được hơn một tuần. Đó là kết quả của tình yêu trong sáng trong suốt 5 năm. Tôi còn nhớ trong khoảng thời gian yêu nhau, tôi đã nhiều lần đến nhà anh để chơi.
Qua những cuộc nói chuyện cùng bố mẹ anh, tôi nhận thấy ông bà thuộc tuýp người khó gần và cầu toàn. Những điều ấy khiến tôi vô cùng lo lắng, nhất là mẹ chồng tương lai luôn dùng cặp mắt theo sát mọi cử chỉ hành động khiến tôi không khỏi giật mình.
Tuy vậy anh đã luôn động viên tôi nên cố gắng vượt qua bởi vẻ ngoài của bố mẹ anh tuy khó gần nhưng họ thực sự là những người rất tốt. Nghe lời anh, tôi cũng tự nhủ bản thân mình nên bình tâm để vượt qua sóng gió có thể xảy ra khi về làm dâu.
Tuy nhiên trước đám cưới hai tháng, tôi phát hiện mình rất hay mệt mỏi và nôn mửa. Tôi cùng anh đi mua que thử thai thì biết mình đã mang bầu được một thời gian. Lúc ấy, bản thân tôi rất lo sợ nhưng điều làm tôi hoang mang hơn nữa là liệu bố mẹ chồng tương lai sẽ phản ứng thế nào? Tôi đã khuyên anh nên giấu việc bầu bí này đi vì lúc này bụng vẫn chưa lộ rõ.
Tuy vậy trong một lần đến nhà anh ăn tối, trong lúc tôi đang bê mâm bát chén ra rửa ở bể nước thì đã thấy mẹ chồng chờ sẵn ở đó. Bà dành lấy mâm chén bát rồi nói bằng giọng nhẹ nhàng: ‘Cháu vào nhà ngồi nghỉ đi, thời gian đầu mang thai không nên vận động nhiều kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe’.
Ảnh minh họa
Nghe bác gái nói là tôi run bắ.n cả người vì không ngờ bác đã biết mọi việc. Tôi vội vàng cúi đầu xin lỗi thì bác lại bảo tôi ngốc nghếch vì tưởng giấu được chuyện này hay sao. Với lại bác là người từng mang thai nên chỉ cần sắc mặt của tôi là biết rồi. Chính sự quan tâm của bác ấy khiến tôi đã bớt chút lo lắng hơn rất nhiều.
Điều làm tôi bất ngờ nhất là mấy ngày hôm sau, đi đâu tôi cũng bị mọi người kéo lại hỏi han chuyện cái bụng bầu. Tôi vô cùng bất ngờ vì không biết ai đã kể ra chuyện ấy. Rồi tôi cũng biết chính mẹ chồng tương lai của tôi đã kể và còn kèm theo thái độ phấn khởi vui mừng nữa.
Lúc đầu, tôi cũng không tin vì mẹ anh vốn khó tính như thế thì đáng nhẽ bà phải giấu chuyện xấu hổ này mới đúng.
Video đang HOT
Ai dè, đến khi tôi đến nhà anh thẽ thọt ý tứ nhắc tới chuyện đó thì bà hồ hởi bảo: ‘Con đừng trách bác nghe, tại bác vui vì sắp có cháu nội nên mới thế. Với lại ngày xưa chuyện bầu bí trước mới đáng trách chứ bữa nay, người ta mong có con sớm còn không được kia kìa. Vì thế con cũng phải mừng vì điều đó chứ đừng lo lắng gì cả’. Nghe bà nói mà tôi thấy xúc động vô cùng vì không ngờ mẹ chồng tương lai lại có thái độ phóng khoáng như vậy.
Ngày thành hôn, trong lúc bố chồng tôi vừa phát biểu xong thì mẹ chồng đã vội vàng giành lấy micro và nói lớn: ‘Thông báo với toàn thể hôn trường khoảng cuối năm nay, gia đình chúng tôi sẽ có thêm cháu nội. Đề nghị mọi người hãy nâng ly chúc mừng!’.
Khi câu nói của mẹ chồng vừa dứt thì đám cưới của tôi như vỡ chợ vì những tiếng reo hò chúc phúc còn tôi thì nhìn anh mà mỉm cười hạnh phúc. Lúc đám cưới đã kết thúc, có bao nhiêu thứ phải dọn dẹp nhưng mẹ chồng nhất định bắt tôi phải ngồi một chỗ không được làm gì kẻo ảnh hưởng đến thai nhi. Ngồi trên ghế thấy mẹ chồng mồ hôi nhễ nhại thu dọn bãi chiến trường mà tôi thương lắm.
Đêm tân hôn, vì đám cưới kéo dài hai ngày liên tục nên tôi cũng mệt nên đi ngủ sớm. Chồng tôi cũng say xỉn do tiếp bạn bè nên cũng đã ngủ từ trước đó. Đến khoảng hơn 12h đêm, tôi giật mình tỉnh giấc vì không hiểu sao phía dưới quần của mình có gì đó ươn ướt, sờ thì thấy là má.u.
Quá choáng váng và lo lắng vì dấu hiệu đó cho thấy đứ.a b.é trong bụng tôi không an toàn. Tôi cố gắng lay chồng tỉnh nhưng anh quá mê man nên không dậy nổi. Tôi đành phải mò mẫm khóc nức nở cầu cứu mẹ chồng. Thấy tôi như vậy, bà đoán ngay tôi đang bị động thai liền vội vàng gọi taxi đến và yêu cầu tôi đứng yên không được cử động.
Trong lúc đợi xe đến chở đi bệnh viện, mẹ chồng luôn trấn an tôi và lục tìm quần sạch cho tôi thay. Thấy tôi khóc, mắt bà cũng thấm nước nhưng vẫn khuyên tôi phải bình tĩnh.
Khoảng 2h sáng, sau khi được bác sĩ khám chữa và thông báo không nghiêm trọng thì tôi mới thực sự nhẹ nhõm. Sau đó, bác sĩ còn dặn tôi không được cử động, thậm chí việc tiểu tiện hay đại tiện phải một nằm một chỗ. Vì muốn tôi được an toàn, mẹ chồng đã vội vàng chạy xuống căng-tin mua bỉm lên mặc cho tôi giữa đêm. Giữa bao nhiêu bệnh nhân và người nhà trong phòng, bà liền quấn mềm rồi tự tay mặc bỉm cho con dâu mà không chút nề hà.
Ảnh minh họa
Hơn ba ngày nằm viện điều trị, tôi không khỏi cảm phục và xúc động trước những việc mà mẹ chồng đã làm. Bà chăm sóc tôi từng li từng tí mà không một lời than vãn. Khi biết tôi và đứa con đã qua cơn nguy hiểm, bà vui mừng và dặn dò tôi nên cẩn thận hơn nữa về sau.
Sáng sớm hôm sau, chồng tôi tức tốc vào thăm vợ. Giữa bao nhiêu người bệnh, mẹ chồng đã không ngần ngại mắng anh thậm tệ: ‘May mà con dâu và cháu nội không làm sao chứ không là anh biết tay tôi nghe chưa?’. Thấy chồng tỏ vẻ ăn năn và cúi đầu xin lỗi vợ mà tôi trào nước mắt cảm kích mẹ chồng.
Đến hôm nay, tôi đã ra viện cũng đồng nghĩa với việc tôi đã làm dâu được hơn 1 tuần lễ. Vậy mà tôi chưa nấu được bữa cơm nào cho bố mẹ chồng ăn, ngược lại còn làm phiền họ thêm. Nhất là mẹ chồng, tôi thấy mình mang nợ bà quá nhiều.
Khoảng thời gian này, tôi vẫn phải hạn chế đi lại và không được hoạt động mạnh. Mọi công việc trong nhà, mẹ chồng tôi đều một mình cáng đáng. Nhìn bà vất vả và lo lắng cho tôi mà tôi tự trách bản thân mình hơn.
Tôi chỉ mong mau chóng hồi phục sức khỏe để lo để báo đáp công lao của mẹ chồng. Tôi biết ơn bà nhiều lắm!
Theo T.Y/Netnews
Nghe tiếng rên rỉ phát ra từ phòng khám của chồng, tôi chạy vào và điếng người với...
Nhưng khoảng 1 tháng nay, ngày nào đi làm về trên người chồng tôi cũng có mùi nước hoa thoang thoảng. Tôi nhạy cảm với mấy vấn đề này lắm, để ý mấy hôm sau thì trên áo chồng còn xuất hiện cả vết son..
Nhưng khoảng 1 tháng nay, ngày nào đi làm về trên người chồng tôi cũng có mùi nước hoa thoang thoảng. Tôi nhạy cảm với mấy vấn đề này lắm, để ý mấy hôm sau thì trên áo chồng còn xuất hiện cả vết son môi. Lúc này, nước mắt tôi trào ra, tôi không ngờ chồng mình lại đổ đốn đến vậy.
Chồng tôi là bác sỹ phụ khoa. Trước khi tôi lấy anh, đã có rất nhiều lời can ngăn vì bố mẹ tôi bảo rằng: "Mày yêu nó, lấy nó rồi mày có chịu nổi không? Tao biết cái tính mày, ghen còn hơn cả Hoạn Thư ấy". Đúng là tôi ghen ghê lắm, cứ nghĩ đến việc ngày nào chồng mình cũng khám khám xét xét chỗ đó của hàng tá chị em là tôi đã muốn nổi điên rồi. Nhưng rồi cũng vì yêu quá nên tôi gạt qua tất cả. Tôi tự nhủ rằng mình sẽ kiềm chế cơn ghen vì dù sao , đó cũng là nghề nghiệp của chồng tôi.
Nhưng đúng là rất khó, vì tôi đã có lần chứng kiến cảnh chồng mình khám cho một bệnh nhân nữ. Thực ra hôm đó tôi đến phòng khám của chồng một cách bất ngờ, núp phía trong và nhìn qua tấm rèm, tôi thấy hết cảnh chồng tôi khám cho chị kia. Trời ơi, tôi chỉ muốn nhảy bổ ra mà vặn cổ cái ông chồng tôi cho hả giận. Tối đó về, tôi không nấu cơm, vào phòng ngủ khóa chặt cửa, không cho chồng tôi vào.
Vợ chồng tôi giận nhau như cơm bữa, mà đa số nguyên nhân là từ tôi. Có đợt chồng tôi làm thêm nhiều, người cứ bã ra, mệt lử, tôi lại nghĩ chắc do anh "ăn vụng" ở phòng khám no rồi nên mới chá.n v.ợ. Thế là tôi lại khóc lóc, giận dỗi.
Chồng tôi vốn tính hiền lành, ngoài công việc ở bệnh viện, anh còn phải đầu tắt mặt tối ở phòng khám nên thời gian dành cho vợ con không có nhiều. Tôi biết chồng vất vả nên cũng biết điều, thường xuyên nấu ăn ngon cho chồng, chăm sóc anh ấy hết mực.
Nhưng khoảng 1 tháng nay, ngày nào đi làm về trên người chồng tôi cũng có mùi nước hoa thoang thoảng. Tôi nhạy cảm với mấy vấn đề này lắm, để ý mấy hôm sau thì trên áo chồng còn xuất hiện cả vết son môi. Lúc này, nước mắt tôi trào ra, tôi không ngờ chồng mình lại đổ đốn đến vậy. Thế là cuối cùng bố mẹ tôi nói cũng không sai, lấy chồng bác sỹ phụ khoa kiểu gì có ngày cũng phụ thêm mấy bà vợ trong nhà nữa.
Tôi im lặng, không nói gì với chồng. Tôi tự nhủ mình sẽ bắt tận tay, day tận trán cho chồng tôi hết đường chối cãi. Mồm thì nói yêu vợ thương con mà cứ đi lăng nhăng với người khác. Tôi tìm hiểu rồi thấy rằng, ngày nào cũng có một người phụ nữ đến phòng khám của chồng tôi vào một giờ nhất định. Tôi bèn lên kế hoạch bắt quả tang chồng.
Buổi tối hôm đó, tôi gửi con sang cho bố mẹ rồi lặng lẽ đi đến phòng khám của chồng. Tôi ra hiệu cho cô y tá đừng để ý đến sự hiện diện của tôi, lúc đó chồng tôi đang ở phía trong. Đúng lúc đó, người phụ nữ kia lại đến, cô ta mặc một chiếc váy siêu ngắn,trang điểm đậm. Cô y tá nhìn người phụ nữ đó rồi lại nhìn tôi ra chiều ái ngại. Tôi mới bảo: "Thôi em về đi, hôm nay chị trông cho, có việc gì mai chị chịu trách nhiệm với anh Cường". Cô y tá nghe tôi nói như đinh đóng cột thì xin phép ra về.
Chồng tôi không biết, cứ nghĩ còn cô y tá ở ngoài. Anh mải mê khám, 15 phút sau, tôi bắt đầu nghe tiếng rên rỉ phát ra từ phòng khám của chồng. Lúc này, tôi đã ra khóa hết cửa, treo biển nghỉ khám. Tôi nghe tiếng rên thì ba chân bốn cẳng chạy vào. Như dự đoán của tôi, chồng tôi và người phụ nữ kia đang nằm dưới sàn, chồng tôi nằm dưới, cô ta nằm trên, tôi thấy cô ta đang ôm chặt chồng tôi.
Thấy vợ, chồng tôi thẳng tay đá cô ta ra rồi thanh minh: "Không phải như em nghĩ đâu". Trời ơi, đến nước này rồi mà chồng tôi còn thanh minh như thế được ư? Tôi đã nhìn thấy rõ mồn một cảnh chồng tôi và cô ta làm gì rồi mà anh vẫn còn già mồm thế thì tôi cũng đến chịu.
Tôi lấy ngay cái khay đựng dụng cụ khám vứt xuống sàn. Người phụ nữ kia tháy vậy hoảng quá, khóc lóc thảm thiết rồi bảo: "Tôi là nạ.n nhâ.n, anh ta ngày nào cũng quyến rũ tôi nên bảo tôi đến đây khám".
Lúc đó, má.u của tôi dồn hết lên não, tôi chỉ muốn lao tới tẩn cho chồng và cô ta một trận. Lúc này, chồng tôi đã ngồi dậy được rồi chỉ tay lên cái camera phía góc phòng rồi nói: "Anh có bằng chứng đây, em xem đi, lần nào cô ta đến anh cũng chuyển qua phòng này khám cả, cô ta thích anh, tìm mọi cách dụ dỗ anh không được lại bày trò".
Tôi hộc tốc chạy đến máy tính, xem lại mấy cảnh đã được quay rồi lao tới tát cho cô ta mấy cái như trời giáng rồi đuổi cô ta ra khỏi phòng khám của chồng mình. Ơn trời, cuối cùng chồng tôi cũng chứng minh được mình trong sạch và khiến tôi tin tưởng tuyệt đối.
Theo Phununews
Chồng ơi, em mong anh lấy vợ mới Anh à, em và anh đã làm vợ chồng suốt mấy năm nay rồi. Em biết, suốt thời gian qua, anh đã khổ sở vì em nhiều lắm. Em lấy anh chưa được bao lâu thì đổ bệnh. Suốt thời gian đó, em đau khổ, em mệt mỏi, em yếu người, chẳng làm được việc gì ra trò. Em biết, em đã là...