Đêm tân hôn, tôi òa khóc khi nhìn thấy dấu vết trên ngực “cậu bạn thân”
Đêm tân hôn, không khí vô cùng sượng sùng khi mới hôm nào hai đứa còn chí chóe cãi nhau, ông tôi rồi mày tao đủ cả. Chúng tôi đi tắm rồi nhìn nhau mà không biết nên nói chuyện gì.
Tôi và Quân đã gần 20 năm lớn lên bên nhau. Ngày chuẩn bị vào lớp 1, gia đình Quân chuyển đến khu nhà tôi sinh sống. Ngày đó còn nhỏ nhưng tôi nhớ rất rõ cậu bé có cái đầu hình cây nấm và đôi mắt tròn hết sức đáng yêu.
Hai đứa ở cùng khu lại học cùng lớp nên bố mẹ hai bên thay nhau đưa đón chúng tôi đi học. Sáng nào tôi và Quân cũng đi học cùng nhau, rồi chiều về hai đứa lại lên cùng một chiếc xe về nhà. Đến lớp 7 thì chúng tôi được tự đi xe đạp. Cứ thế, hai chiếc xe một xanh, một hồng ngày ngày vẫn í ới gọi nhau.
Thời gian cứ thế nhẹ nhàng trôi qua, thấm thoắt cũng đã gần 20 năm. Không chỉ tôi với Quân thân nhau mà cả bố mẹ hai bên cũng rất năng qua lại. Thậm chí nhiều lúc tôi còn trêu cậu ấy rằng ăn mòn hết cả bát đĩa nhà tôi rồi.
Ảnh minh họa.
Vào đại học, hai đứa cũng có những quãng thời gian ít chơi với nhau hơn, đó là khi tôi có bạn trai, Quân cũng có bạn gái. Ai trải qua tình yêu rồi sẽ hiểu, đi kèm với những nụ cười hạnh phúc là không ít giọt nước mắt. Tôi những tưởng đã có một cái kết viên mãn với mối tình thứ 2 khi 2 đứa rất hợp nhau thế nhưng rồi 3 năm cũng chóng vánh kết thúc khi anh làm cô gái khác có bầu.
Anh nói tất cả là do mẹ anh sắp đặt. Vì bố mẹ anh không thích tôi, muốn gán ghép anh với cô gái kia nên đã tạo cớ chuốc anh say rồi để hai người họ đến với nhau. Anh hoàn toàn không có ký ức gì và càng không ngờ được rằng cô gái đó lại có bầu.
Chúng tôi chia tay, anh về quê làm đám cưới rình rang cùng người con gái đó. Tôi đã nhốt mình trong phòng gần 1 tuần trời, không muốn đi đâu hay gặp bất cứ ai. Với tôi chẳng lời động viên nào có thể giúp tôi khá hơn, chỉ mong thời gian sẽ giúp vết thương không còn khiến tim đau nhói.
Biến cố ập đến khi bố tôi phát hiện bị ung thư phổi. Nỗi đau tiếp nối nỗi đau, tôi đã phải tự nhủ mình cần mạnh mẽ để có thể làm chỗ dựa cho mẹ. Ngày sinh nhật tuổi 25, mẹ đỏ hoe mắt nhìn tôi mà nói:
“Bố con không còn sống được bao lâu nữa. Ông ấy không cho mẹ nói điều này nhưng mẹ nghĩ con cần biết. Bố con vẫn luôn thấy không an tâm vì chưa được nhìn con lập gia đình. Chỉ có tình yêu thôi thì chưa đủ cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc, bền chặt. Mẹ không ép nhưng mong con có thể nghĩ đến việc giúp bố tròn ước nguyện. Quân là một thằng đàn ông tốt. Mẹ tin nó sẽ đem lại hạnh phúc cho con”.
Tôi và mẹ đã ôm nhau khóc sau những lời nói đó. Từ nhỏ bố là người rất yêu thương, chiều chuộng tôi. Bố cũng là người luôn đứng ra bênh vực tôi, bên cạnh tôi những khi tôi gục ngã. Tôi cũng không ngờ khi mình nói chuyện đó với Quân, cậu ấy lại đồng ý.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Thế là đám cưới diễn ra nhanh ngoài sức tưởng tượng của tôi. Nhà hai đứa ngay gần nhau, bố mẹ hai bên đều là chỗ đi lại thân thiết nên hàng xóm bạn bè ai nấy cũng mừng rỡ, chúc phúc cho tôi và Quân. Khoảnh khắc Quân đeo nhẫn vào tay mình, tôi vẫn không dám tin hai đứa sắp vợ chồng.
Đêm tân hôn, không khí vô cùng sượng sùng khi mới hôm nào hai đứa còn chí chóe cãi nhau, ông tôi rồi mày tao đủ cả. Chúng tôi đi tắm rồi nhìn nhau mà không biết nên nói chuyện gì.
“Đừng nói là em định đứng đấy cả buổi tối nhé. Lại đây!”, Quân phá tan bầu không khí khó hiểu đấy, vừa nói vừa lấy tay vỗ vỗ xuống giường, ra hiệu rủ tôi ra đấy ngồi. Tôi thầm nghĩ sợ gì mà không ra nhưng quả thật trong lòng thấy rất khó xử.
Quân chủ động một tay nắm tay tôi, tay còn lại tự cởi áo. Những chiếc cúc trên áo pijama dần dần bung ra, tôi không phải chưa từng thấy Quân cởi trần nhưng thật lòng cảm giác không hề giống lúc này một chút nào.
“Có lẽ em không nhận ra tình cảm của anh dành cho em đã từ rất lâu rồi. Đây là hình xăm anh đã làm vào ngày em bị người yêu phản bội. Giây phút đó, anh đã tự hứa với lòng mình nhất định sẽ bảo vệ em, không để người đàn ông khác làm em phải rơi nước mắt”.
Phía bên mạn sườn trái của anh là hình xăm tên tôi cùng hai ngôi sao băng rất đẹp. Tôi đã từng nói với Quân về việc sau này sẽ cùng chồng mình xăm hình sao băng. Tôi không nghĩ cậu ấy lại nhớ nó và còn xăm lên mình từ bao giờ.
Tôi bỗng khóc tu tu như một đứa trẻ. Tôi không nghĩ rằng vẫn có một người đàn ông luôn đứng từ xa dõi theo mình. Cuộc đời này, gặp được Quân xem như là may mắn nhất của tôi.
Theo Ái Thanh (Khám phá)
Kéo chồng khỏi tay nhân tình nhờ... 2 chiếc áo ngực vợ mua hàng đổ đống
Lâm quay sang nhìn vợ mà thấy lòng mình đau thắt bởi Hương đã vì anh hi sinh mọi thứ vậy mà anh lại chán ghét, chê vợ sau sinh xấu xí mà đang tâm ra ngoài ăn nằm với người đàn bà khác...
Giàu vì bạn, sang vì vợ, đã thế Lâm lại là người rất trọng hình thức nên từ khi Hương - vợ anh đẻ, anh chẳng dám đưa cô đi đâu. Vì anh sợ cô làm anh mất thể diện.
Cách đây 6 năm, Lâm phải vất vả lắm mới chinh phục được tình cảm của Hương. Ngày cùng cô làm đám cưới, nghe bạn bè xuýt xoa khen ngợi cô dâu xinh đẹp Lâm hãnh diện lắm. Những ngày sau, anh luôn coi cô như báu vật, đi đâu cũng dẫn vợ đi cùng. Vậy nhưng từ khi Hương sinh đứa con thứ 2 cho anh thì mọi thứ bắt đầu đảo lộn.
Sinh con lần 2 xong, thân hình Hương như bị biến dạng, sồ sề mất hết cả nét thanh mảnh ngày nào. Nhìn vợ 3 vòng như một, chỗ nào cũng ngấn mỡ, không ít lần Lâm ngao ngán quay đi, thậm chí anh còn không muốn gần gũi vợ mà ra ngoài tìm cho mình một cô bồ thân hình quyến rũ, nóng bỏng. Lâm nghĩ người kiếm ra được nhiều tiền như mình xứng đáng được hưởng thụ. Bên anh luôn phải là chân dài, còn với Hương, anh chỉ sống vì trách nhiệm. Vậy là Lâm cứ thế mải mê bên cô bồ mới, mặc kệ vợ vật lộn với 2 đứa con.
Ảnh minh họa
Đến cuối tuần đó, thấy Lâm được nghỉ Hương mới nhờ chồng: "Hôm nay anh được nghỉ thì giúp em trông con một lúc để em tranh thủ đi chợ mua đồ ăn với mấy thứ linh tinh nhé".
Vợ nhờ, Lâm uể oải đón đứa út về tay rồi bảo: "Uh, em đi đi, nhưng nhanh lên vì lúc nữa anh phải đi có việc".
Hương đi được một lát, Lâm đã xù hết cả đầu vì với 2 đứa con. Đứa lớn đòi chơi, đứa bé đái ướt khóc ầm đòi thay bỉm. Đã vậy tí tí cô bồ lại gọi điện nheo nhéo: "Anh ơi,... anh bắt đầu đi chưa?... Tí anh đi qua siêu thị nào đó mua cho em ít dưa chuột để tối ăm đắp mặt nhé".
Giọng nũng nịu của ả bồ nhí càng làm Lâm thêm cuống: "Rồi, anh biết rồi...".
Cúp điện thoại, Lâm vừa dỗ con vừa lẩm bẩm: "Không biết làm cái gì ngoài chợ mà lâu thế không biết. Đã dặn phải về sớm rồi là còn la cà".
Một tay bế đứa lớn, một tay ôm đứa nhỏ, Lâm nhăn nhó ra cổng ngóng vợ, tí tí lại ngước lên nhìn đồng hồ sợ trễ hẹn với cô bồ nhí. Lúc sau thì Hương về, Lâm cau mặt: "Sao em đi lâu thế, bọn trẻ con quấy kinh. Trả con lại cho em đó".
Hương đon đả đón lấy đứa út rồi đi vào bếp, vừa đi vừa nói vọng ra: "Gớm anh mới trông con được có lúc mà đã kêu như vạc trong khi ngày nào cũng một mình em vật lộn với tụi nó. Anh cứ sáng đóng thùng đi, đêm con ngủ mới mở cửa về có biết đó là đâu. Kể ra thì anh lại bảo em than vãn".
Nghe vợ nói, Lâm thấy trong lòng có chút áy náy nên im lặng không nói thêm câu gì. Anh đưa mắt nhìn sang túi ni lông đen của Hương vừa mang về. Tò mò, Lâm lại mở ra xem thì liền giật mình trợn mắt: "Hương... ơi, em mua áo lót cho mẹ hay sao mà nhìn to thế?".
Trong bếp Hương phì cười: "Hâm à, em mua của em đó. Hai đứa con rồi, mỗi một lần đẻ người lại xổ thêm một ít, đến đứa thứ 2 còn size đó mà mặc là may đấy anh ạ".
Lâm nghệt mặt nói vọng vào trong: "Thế mà còn cứ khăng khăng thích đẻ thật nhiều cơ".
Nghe chồng nói, Hương bế đứa nhỏ đi ra phòng khách nhìn chồng cười: "Thì tại anh bảo thích đông con nên em mới sinh nhiều. Em còn tính đợi thằng Bon lớn hơn chút nữa, sẽ sinh cho anh thêm đứa nữa đó, về già anh tha hồ đông cháu".
Lâm ngây người trước câu nói của vợ. Phải chính anh luôn thủ thỉ giục vợ đẻ thêm cho có con đàn cháu đống, sau này vui của vui nhà mà. Lâm hết nhìn vợ lại cúi xuống nhìn 2 cái áo ngực trên tay rồi chau mày hỏi Hương:
"Mà em mua áo kiểu gì cái thì mốc xanh, cái thì bong gọng. Liệu em có bị họ tráo hàng không đấy?".
Hương đỏ mặt cười gượng: "Không, là do em hàng giảm giá, đổ đống đó anh. Tại trong thời gian nuôi con nhỏ, hầu như không đi đâu nên mua tạm mấy cái đồ này cho rẻ. Để dành tiền lo việc khác anh ạ".
Lâm quay sang nhìn vợ mà thấy lòng mình đau thắt bởi Hương đã vì anh hi sinh mọi thứ vậy mà anh lại chán ghét, chê vợ sau sinh xấu xí mà đang tâm ra ngoài ăn nằm với người đàn bà khác. Nghĩ tới đây, Lâm thấy mình thật quá tệ. Chưa bao giờ Lâm thấy có lỗi với Hương như lúc này. Đặt đôi áo ngực của vợ xuống bàn, Lâm cầm tay Hương thủ thỉ:
"Thôi, em bỏ hai cái áo này đi, tí anh đưa 2 con sang gửi bố mẹ rồi dẫn em đi mua vài cái mới. Chồng em có nghèo tới mức không sắm được cho vợ cái áo ngực tể tế đâu".
Ảnh minh họa
Lâu lắm rồi Hương mới được nghe lại những lời ngọt ngào yêu thương này từ chồng, cảm xúc trong lòng thật khó diễn đạt thành lời, Hương lắc đầu bảo:
"Thôi, không cần phải thế đâu anh, em đang nuôi con nhỏ cần gì phải cầu kì. Tiền anh kiếm vất vả, không được tiêu vung phí".
Đúng lúc đó điện thoại của Lâm báo cuộc gọi đến, là cô bồ nhí đợi anh lâu nên sốt ruột gọi. Lâm nhấc máy gắt ầm: "Tôi còn phải đưa vợ đi mua áo ngực, bận lắm không có thời gian đến đó đâu. Mà từ nay đừng gọi cho tôi nữa".
Không biết chồng nói chuyện với ai mà cục cằn như vậy, nhưng Hương thấy trong lòng đang nhen nhóm niềm vui, niềm hạnh phúc đến lạ.
Theo Afamily
Người yêu có thai, tôi vui mừng đòi cưới thì nhận lại câu trả lời phũ phàng cùng thái độ khó hiểu của cô ấy Tôi không sao hiểu được suy nghĩ của người yêu khi mà cái thai đang lớn dần lên. Xin chào bạn Ngọc Ánh, tác giả bài viết "Tôi vừa nói xong dự định tương lai của mình, mẹ tôi đã ôm chặt ngực rồi lăn đùng xuống nền nhà trước sự sợ hãi tột độ của tôi và mọi người". Tôi là đàn...