Đêm tân hôn, tôi “nằm nghiêng ráo nước” đợi chồng thì anh bất ngờ nổi điên
Chưa chờ anh lên phòng thì tôi đã c.ởi q.uần á.o, nằm sẵn sàng trên giường. Tôi nghĩ mình chủ động một chút sẽ càng khiến anh có hứng khởi hơn.
Tôi năm nay 25 t.uổi, là người ưa thích phiêu lưu, du lịch. Từ thuở còn sinh viên, tôi đã rất thích những chuyến đi chơi xa, đi phượt đến những miền đất mới. Nói chung, cuộc sống của tôi đầy màu sắc, và rất thú vị. Tôi quen nhiều bạn, chơi cũng nhiều, luôn hết mình trong mỗi lần tụ tập với bạn bè. Tôi sống nhiệt huyết, hết mình với những đam mê. Tôi có 4 hình xăm trên người, đều để đ.ánh dấu những mốc quan trọng. Nhưng không có nghĩa tôi là cô gái dễ dãi. Tôi tuy hướng ngoại, nhưng lại rất thận trọng trong việc yêu đương và giữ gìn.
Tôi mới chỉ yêu duy nhất 1 người hồi học lớp 12, tình yêu học trò rất trong sáng nên chúng tôi chỉ dừng lại ở những nụ hôn chứ chưa từng đi quá giới hạn. Cô gái nhìn có vẻ hư, ngông và bất cần đời như tôi còn trinh nói ra chắc không ai tin nhưng tôi thích cách người ta nghĩ về mình như thế bởi tôi hiểu chỉ có người thật lòng với mình thì mới dành thời gian tìm hiểu chứ không chỉ đ.ánh giá qua vẻ ngoài.
Tôi quen anh trong một lần đi công tác ở Nha Trang. Chính nghề nghiệp, sở thích đã kéo chúng tôi lại gần nhau. Những câu chuyện của chúng tôi vượt ra ngoài những câu chuyện chuyên môn, công việc mà gần gũi hơn bởi những chuyện về cuộc sống, về suy nghĩ. Không lâu sau đó, tôi và anh yêu nhau. Anh là người đàn ông rất được, chưa tròn 30 đã có trong tay công ty riêng, ngoài việc nóng tính và hơi gia trưởng ra thì chẳng có gì chê trách được cả.
Chúng tôi đều nhận thấy mình không còn trẻ nên cũng nhanh chóng bàn tới chuyện cưới xin. Bố mẹ 2 bên cũng tán thành và vun vào, bởi các cụ ai cũng đều mong con mình nhanh chóng yên ổn và sinh con cái.
Anh là người đàn ông rất được, chưa tròn 30 đã có trong tay công ty riêng, ngoài việc nóng tính và hơi gia trưởng ra thì chẳng có gì chê trách được cả. (ảnh minh họa)
Đêm tân hôn, khi quan khách về hết, tôi lên phòng ngủ. Thú thực, tôi cảm thấy rất căng thẳng, bởi đây là lần đầu tiên tôi gần gũi với một người đàn ông. Thế nhưng tính tôi lại lì, tức là thích che giấu sự bối rối, lúng túng của mình, không để ai biết. Vậy nên chưa chờ anh lên phòng thì tôi đã c.ởi q.uần á.o, nằm sẵn sàng trên giường. Tôi nghĩ mình chủ động một chút sẽ càng khiến anh có hứng khởi hơn.
Nào ngờ anh vừa mở cửa thấy tôi nằm trên giường thế thì nổi điên, quát tôi:
- Cô không xuống giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa đi mà đã lên đây nằm khoèo à?
Video đang HOT
Tôi sốc quá, chỉ biết lắp bắp:
- Ơ.. là.. là mẹ bảo em lên mà. Phòng mẹ bảo mẹ quét còn cốc chén thì em đã rửa sạch sẽ và úp vào chạn rồi.
- Mẹ nói thế nào cô biết thế à? Mẹ thương cô thì cô phải biết điều mà đỡ mẹ chứ. Nhìn mẹ lụi cụi quét cả cái phòng to thế, cô là con dâu mà mất dạy thế à?
Tôi ngại quá, cúi mặt không dám ngẩng lên nhìn chồng, tụt xuống giường mặc lại quần áo vào thì điếng người nghe chồng lẩm bẩm: “Hay ho gì tân hôn với cái thứ mất trinh.” Tôi hít một hơi sâu, quay lại hỏi chồng:
- Anh vừa nói cái gì?
- Cô tưởng tôi không biết gì về cô sao ? Cô thích chơi bời thế nào, hay tụ tập ra sao, tất cả những thông tin về cô tôi đều biết rõ, làm gì có chuyện cô còn trinh đến t.uổi này.
Tôi đau đớn và sốc nặng trước những gì chồng nói. Thật không ngờ, chồng có thể đ.ánh giá về tôi như vậy. Tôi có chơi bời bè bạn nhưng không có nghĩa tôi là người hư hỏng, buông thả gì. Thời gian yêu nhau không thấy anh đả động chuyện đó, tôi cứ nghĩ anh không phải người coi trọng trinh tiết. Nào ngờ, anh vốn dĩ coi khinh tôi.
Thời gian yêu nhau không thấy anh đả động chuyện đó, tôi cứ nghĩ anh không phải người coi trọng trinh tiết. Nào ngờ, anh vốn dĩ coi khinh tôi. (ảnh minh họa)
- Vậy anh còn lấy tôi làm gì? Tìm lấy người theo anh là xứng đáng để tân hôn đi!
Tôi nói vậy rồi bỏ ra ngoài.
- Cô đi đâu đấy?
- Quét nốt cho mẹ anh cái nhà rồi rời khỏi đây!
- Cô dám à? Cô là gái có chồng rồi đấy!
- Cái giấy đăng ký kết hôn không đủ ràng buộc cuộc đời tôi với loại người như anh đâu. Anh đừng tưởng tôi sợ cái danh một đời chồng mà muốn khinh tôi thế nào cũng được. Nói cho anh biết, tôi còn trinh 100% nhưng anh không xứng đáng có được nó đâu!
Mẹ chồng hết lời can ngăn nhưng tôi vẫn kiên quyết ra khỏi căn nhà đó, về nhà mình. Những ngày sau tôi ở lì trong nhà, không chịu ra gặp chồng dù anh ta ngày nào cũng đến ngồi ở nhà tôi. Bố mẹ tôi dù giận anh ta lắm nhưng vẫn khuyên tôi nên tha thứ cho chồng. Thực ra, tình cảm trong tôi vẫn còn nhưng anh làm tôi thất vọng quá, trở về làm vợ anh ta đối với tôi mà nói lúc này hoàn toàn không cam tâm.
Theo Một thế giới
Giá như ông chồng nào cũng nghĩ thế này thì phụ nữ chúng tôi “mát lòng mát dạ” biết mấy
Phải công nhận sự hi sinh của phụ nữ và tầm quan trọng của họ trong gia đình. Không có vợ, chúng ta thật khó sống một mình, thật khó làm bố đơn thân, thật khó tự lo cho bản thân mình nếu không dựa vào cha, vào mẹ.
Đàn ông đúng là hầu hết đều có tính ham chơi, đôi khi cũng có hơi vô tư đến vô tâm. Nhưng mà quan trọng là tình yêu, trách nhiệm và sự tôn trọng vợ các anh vẫn không quên là được. Đọc được bài viết của một ông chồng thương vợ thế này, đúng là cũng thấy "mát hết ruột gan" các chị em ơi.
"Thay mặt các đấng mày râu, tôi tỏ sự thương cảm và lòng kính trọng với chị em phụ nữ . Phải nói, đàn bà thật quá là cao thượng, chịu thương chịu khó, thật là những người đảm đang, chung hậu. Tạo hóa ban cho các bà những thiên chức và hình hài khác hẳn chúng tôi, và tôi tin, chị em sẽ tận dụng thiên chức ấy, làm một người vợ hiền, dâu thảo, mẹ tốt.
Ông trời ban cho tôi được làm đàn ông, tạo hóa nặn cho tôi nhiều thứ khác đàn bà, tôi thích thế. Tôi hài lòng với thân thể này, hài lòng với thiên chức làm chồng, làm cha, làm đàn ông của xã hội, không có gì phải phàn nàn cả. Nếu hỏi tôi, kiếp sau thích làm đàn ông hay đàn bà, tôi đương nhiên vẫn kiên quyết giữ quan điểm, tôi chỉ thích làm đàn ông.
Đàn ông như chúng tôi, lợi nhiều hơn hại. Chúng tôi là trụ cột gia đình, là người gánh trách nhiệm k.iếm t.iền nuôi vợ con. Tuy vậy, nếu chúng tôi thất nghiệp, đàn bà vẫn chấp nhận và không một lời than vãn. Họ vẫn đi k.iếm t.iền, cũng làm việc nhà, cũng lo mọi thứ cho chúng tôi và khiến các đức ông chồng của mình được vui.
Tôi luôn nghĩ, đời chúng tôi nhất định phải có chị em bên cạnh, không thể vì lý do nào đó mà không lấy vợ. Tạo hóa sinh ra đàn ông, đàn bà để chúng ta thành đôi thành cặp, thành người một nhà. Một người vợ hiền, chu đáo, chăm lo cho chồng con, ngày ngày bên nhau thủ thỉ câu chuyện, cùng nhau vun đắp gia đình, làm đàn ông, chẳng tội gì tôi không lấy vợ.
Có nhiều anh phán &'xanh rờn' rằng &'vợ con là cái nợ nần, lấy về mấy bả quản suốt ngày, không được nhậu, không được tự do, không được chơi bời, đàn đúm'. Trong quán nhậu, các anh thường nói xấu vợ mình, kể tội mấy bà. Nhưng thử hỏi, các ông lấy vợ về, đã bao giờ mất tự do? Nói là các bà quản nhưng các anh có chịu ở nhà nếu các bà bảo không được đi? Các ông có chịu uống ít rượu khi vợ dặn &'đừng uống nhiều nhé'. Có ai cấm được các ông. Chỉ khổ các bà, ở nhà lại đợi chồng, phục vụ chồng, chăm sóc chồng.
Thân làm đàn ông, dù cũng phóng khoáng như ai, chơi bời như ai nhưng tôi xin khẳng định, những bà vợ thật đáng tôn kính. Không có vợ, đàn ông chúng tôi chẳng thể nào tự xoay sở được việc gì. Chỉ biết k.iếm t.iền thôi, chưa đủ. Đàn bà cũng có thể k.iếm t.iền, cũng có thể làm tất tần tật các việc khác. Nhưng đàn ông, họ có làm được mấy việc như phụ nữ? Nấu nướng, giặt giũ, cho con ăn, chăm con... liệu các anh có làm được không?
Phải công nhận sự hi sinh của phụ nữ và tầm quan trọng của họ trong gia đình. Không có vợ, chúng ta thật khó sống một mình, thật khó làm bố đơn thân, thật khó tự lo cho bản thân mình nếu không dựa vào cha, vào mẹ. Xin chị em, hãy cho đàn ông chúng tôi được tự do một chút, được thảnh thơi một chút, được sĩ diện một chút. Chúng tôi xin hứa, vợ là số một, yêu vợ, thương vợ hết lòng. Có lúc chúng tôi nói này, nói nọ khó nghe, nhưng thật tâm, chúng tôi yêu quý và nể phục các bà vợ lắm lắm.
Đàn bà có thể ế chồng, có thể không lấy chồng, làm mẹ đơn thân. Nhưng chúng tôi, nếu không vì quá bất đắc dĩ, không còn sự lựa chọn nào khác, nhất định chúng tôi không bao giờ từ bỏ ý định lấy vợ. Dù là đã 40-50, chúng tôi cũng sẽ kiên quyết tìm cho ra người bạn đời của mình. Vì chúng tôi biết, vai trò quan trọng của mấy bà vợ là thế nào. Đàn ông không thể thiếu đàn bà, vắng vợ. Nên các bà vợ cứ yên tâm nhé, có đi có lại. Chúng tôi sẽ làm những đức ông chồng tốt, ít nhất là sống với các bà đến già, hứa đấy!"
Hi vọng đã cất công đọc tới đây rồi, các anh chồng cũng sẽ cảm thấy thêm thương yêu, tôn trọng vợ mình hơn, các chị vợ thì hãy thấu hiểu, cảm thông cho mấy anh nhiều hơn nữa nhé. Có như thế cuộc sống gia đình mới êm ấm, thuận hòa, hạnh phúc bền lâu.
Theo Khám Phá
Đợi chồng mòn mỏi, 30 năm sau thành “người thứ ba” Một nách hai con, hi sinh t.uổi thanh xuân của mình cho gia đình chồng đợi ngày chồng ở trời Tây về đoàn tụ nhưng cuối cùng sau những ... Sinh ra ở miền quê nghèo khó với đủ những thứ quy tắc chuẩn mực danh cho người phụ nữ, bà Thương luôn làm trọn vẹn chức trách của mình. Từ một cô...