Đêm tân hôn, tôi kiệt sức vì chồng dùng “50 sắc thái”
Sau đêm tân hôn bị chồng “hành”, cơ thể tôi rã rời. Đến mức sáng hôm sau tôi không tài nào nhấc người lên nổi.
ảnh minh họa
Lễ cưới vừa kết thúc, chồng tôi đã nháy vợ rút êm lên phòng. Tôi thấy lúc nãy, anh đã đi không vững, chắc lại say bí tỉ rồi. Nghĩ đến cảnh đêm tân hôn nằm cạnh ông chồng không biết trời đất, trăng sao gì mà chán.
Vừa lên đến phòng, chồng tôi đã thay đổi sắc mặt ngay lập tức. Anh bế bổng tôi lên giường, miệng cười sằng sặc.
- Hôm nay vợ là của anh rồi nhé. Đừng hòng mà chạy thoát.
- Khiếp! Lúc nãy em tưởng anh say quắc cần câu rồi chứ.
- Say sao được mà say. Anh giả vờ đấy. Nếu mà say thì hôm nay lại không “làm ăn” được gì à? Anh đâu có dại.
Nói rồi anh ghì chặt tôi xuống giường. Tôi đẩy anh ra, bắt phải vào nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ đã mới được “động thủ”.
Chúng tôi yêu nhau 2 năm mới quyết định kết hôn. Nhiều lần anh cũng gợi ý “ăn cơm trước kẻng”, nhưng tôi không đồng ý. Tôi nghe quá nhiều câu chuyện bi đát về chủ đề này rồi nên cảnh giác dữ lắm. Biết đâu một ngày nào đó anh chán rồi bỏ rơi tôi thì sao?
Thế nên là vợ chồng tôi đều chờ đợi giây phút này. Sau khi tắm xong, chồng tôi chẳng kịp đợi tôi bước lên giường, anh hôn tôi từ cửa nhà tắm, ngón tay anh vần vò khắp cơ thể tôi khiến tôi cũng háo hức không kém.
Sau nụ hôn đầy đam mê, chồng tôi chợt bảo:
- Em này, hay vợ chồng mình thử kiểu như trong phim “50 sắc thái” nhé.
- “50 sắc thái” là cái gì cơ? Em chưa xem phim này.
- Ôi thế à? Có đợt dân tình rầm rầm bàn tán đấy. Mà em chả cần xem cũng được, em chỉ cần làm theo hướng dẫn của anh là xong.
- Nó có lãng mạn không anh?
- Siêu lãng mạn luôn, lại kịch tích nữa chứ. Em mà xem xong không khéo lại nghiện ấy chứ. Nhé! Nhé!
Video đang HOT
Tôi không biết bộ phim này nhưng cũng gật đầu chiều chồng. Anh nhảy phóc xuống giường, lại tủ áo lôi ra mấy cái khăn quàng cổ mỏng.
- Giờ anh bịt mắt, trói tay em lại nhé. Không đau đâu, như thế này rồi anh sẽ cho em thấy “sức mạnh vô địch” của anh.
- Sao anh lại đối xử với em như thế chứ? Em không chịu đâu.
- Ngoan nào, như thế này mới tăng được cảm giác hưng phấn chứ vợ.
Tôi thấy kỳ kỳ. Nhưng mà thấy mặt chồng nghiêm túc lắm nên cũng chiều anh. Sau khi “trói” vợ, chồng tôi bắt đầu “khám phá” cơ thể của tôi. Đây là lần đầu nên tôi cảm thấy khá đau đớn. Bực một nỗi, tay tôi đã bị chồng trói chặt, chả cử động được, mắt thì bị bịt kín. Tôi chỉ còn biết la hét, chửi bới chồng.
Chồng tôi hăng lắm. Anh thử hết mọi tư thế. Cứ nghĩ là chồng đã bị mệt sau một ngày dài cưới xin, nào ngờ anh khỏe không tưởng.
Tôi vừa mệt vừa đau, bảo anh phải dừng ngay lập tức. Nào ngờ chồng tôi nhảy xuống giường, tìm cái cà vạt, quất vào người tôi rồi nài nỉ:
- Em nói em yêu anh đi nào
- Anh dừng lại ngay đi. Anh yêu em hay đang tra tấn em vậy hả. Em sắp chết rồi đây này.
Chỉ đến khi thấy lưng tôi đỏ ửng, chồng tôi mới chịu dừng lại “cởi trói” cho vợ. Anh ríu rít:
- Em không thấy thích à? Anh chỉ mới áp dụng một vài sắc thái thôi đấy.
- Thích cái gì mà thích – Tôi gắt lên, tiện thể giơ chân đạp cho chồng một cái.
Chồng tôi bị vợ phản ứng quá bất ngờ, không kịp đề phòng rơi ngay xuống sàn. Nhìn anh chồng trần truồng bò lổm ngổm dưới đất tôi vừa giận vừa buồn cười. Không ngờ đêm tân hôn mà cả hai vợ chồng cùng mong đợi lại diễn ra như thế này.
Chẳng cần phải nói, sáng hôm sau tôi rã rời chân tay, không thể nhấc người dậy nổi. Vừa mở mắt đã không thấy chồng đâu. Khi tôi đang định xỏ dép đi tìm thì chồng khệ nệ bưng một bát cháo bò nóng hổi đi vào, miệng cười xuề xòa:
- Vợ dậy ăn cháo này. Đêm qua chắc em mệt lắm nhỉ?
- Tại anh chứ tại ai? Từ giờ không có sắc thái nào hết nhé.
- Rồi, rồi! Anh sẽ chỉ yêu vợ theo cách của anh thôi, không bắt chước theo phim ảnh gì nữa sất.
Tôi nguýt chồng một cái rõ yêu rồi lao đến ôm cổ chồng. Nói thế thôi chứ tôi cũng sẽ tự điều chỉnh để cho đời sống tình dục của vợ chồng phong phú hơn, chỉ có điều, kiểu trói tay, trói chân kia thì tôi xin cạch.
Theo blogtamsu
"Anh biết anh sai rồi, suốt cuộc đời này anh mắc nợ em..."
Bất giác có tiếng của cặp đôi đứng gần đó nói chuyện vọng lại: "Anh ơi, em có tội với con rồi. Sao không để con chào đời hả anh?". Giọng cô gái nấc lên khiến Ly cũng đau nhói, nhìn xuống chiếc bụng của mình, rồi Ly vội vã chạy thật nhanh khỏi đó.
Trong ánh sáng vàng vọt của cây đèn đường, Ly và Huy ngồi lặng lẽ bên nhau dưới ghế đá trong công viên, Ly gục đầu vào vai người yêu, dáng điệu của cô có vẻ mệt mỏi. Một lúc cô cất lời, giọng yếu ớt.
- Mình cưới đi anh.
- Ừ... để anh tính.
- Nhưng... em có thai rồi.
Mình cưới đi anh. (Ảnh minh hoạ)
Ly đã tưởng khi đón nhận tin này, người yêu sẽ vui mừng lắm nhưng ngược lại Huy giãy nảy lên, rồi dựng cô ngồi thẳng dậy.
- Em nó cái gì? Có thai ư?
- Vâng.
- Sao em sơ xuất thế, anh đã bảo phải kế hoạch rồi mà.
- Kế hoạch gì, sao anh không làm đi, anh chỉ biết nghĩ cho anh thôi.
Thấy Ly lộ rõ vẻ tức giận, Huy dịu giọng hơn.
- Thôi được rồi, anh xin lỗi. Lỡ rồi thì chủ nhật này anh qua đón đưa em đi phá, thứ hai anh đi rồi.
- Thế thì có tội lắm anh biết không.
- Nhưng biết làm sao được, mình chưa thể cưới nhau.
11 giờ đêm hai người rời công viên. Cả đêm ấy Ly không chợp mắt, cô không ngờ sau khi đón nhận cái tin cô có thai Huy lại cho cô câu trả lời phũ phàng đến như vậy. Có lẽ nào, Huy chỉ coi tình yêu với cô là một trò chơi chứ không phải là một tình yêu nghiêm túc. Cô thương thân mình, thương cái sinh linh bé nhỏ đang trong bụng, đứa bé không có tội.
Y hẹn, chủ nhật Huy đến chở Ly đi phá thai. Hai người đến một phòng khám tư nhân, cũng giống như bao cặp tình nhân khác trót vụng dại bị "lỡ", họ lén lén lút lút chứ không dám công khai. Bước vào phòng khám, nhìn những khuôn mặt nhợt nhạt của các cô gái bước ra Ly thấy sợ và rùng mình. Bất giác có tiếng của cặp đôi đứng gần đó nói chuyện vọng lại: "Anh ơi, em có tội với con rồi. Sao không để con chào đời hả anh?". Giọng cô gái nấc lên khiến Ly cũng đau nhói, nhìn xuống chiếc bụng của mình, rồi Ly vội vã chạy trốn khỏi đó ngay lập tức.
Huy sau khi làm thủ tục quay ra thì đã chẳng thấy người yêu đâu nữa. Gọi điện cho cô cả chục cuộc nhưng cô không bắt máy. Huy quay về nhà nhà trọ của Ly tìm nhưng cũng chẳng thấy cô đâu. Bực bội, chán nản Huy bỏ ra về.
4 giờ sáng hôm sau Huy vào Nam cùng đám bạn. Khi đã ngồi trên xe đi được nửa chặng đường Huy nhận được tin nhắn của Ly: "Em sẽ sinh con, dù anh có nhận nó hay không", "Tuỳ em, sau này đừng trách anh ác".
Suốt thời gian Huy đi Ly không hề liên lạc với anh bởi cô biết, khi Huy đã chọn sự ra đi này có nghĩa là Huy đã chọn một cuộc sống khác, cuộc sống chẳng bao giờ có cô bên cạnh nữa. Anh bảo đợi anh 1 năm nhưng đó chỉ là câu nói trót lưỡi đầu môi thôi, chắc chắn người mới sẽ thay thế cô ngay lập tức, cô chỉ mãi là ký ức mà thôi.
Nhưng dẫu biết vậy Ly vẫn cố gắng để giữ lại giọt máu của Huy, bởi đó là kết quả của mối tình đẹp, của một tình yêu mà cô tôn thờ. Vất vả cực nhọc bao nhiêu cô cũng chịu được, vì con cô sẽ không bao giờ buông tay. Và thực lòng trong thâm tâm, cô vẫn mong một ngày anh... quay về.
Nhưng dẫu biết vậy Ly vẫn cố gắng để giữ lại giọt máu của Huy, bởi đó là kết quả của mối tình đẹp, của một tình yêu mà cô tôn thờ. (Ảnh minh hoạ)
Thời gian đầu công việc của Huy khá thuận lợi. Một năm làm ăn, trong tay Huy đã có tất cả, vậy nhưng anh cũng chẳng quay về với Ly như lời đã hứa. Và cũng chính từ lúc này anh rơi vào cuộc ăn chơi không biết đến ngày mai. Anh chẳng còn thời gian mà nhớ tới cô gái có mái tóc dài, thân hình mỏng manh yếu ớt nhưng đôi mắt lúc nào cũng sáng ngời ấy nữa. Bên anh bây giờ đã có một cô thân hình nóng bỏng, lúc nào cũng má ấp môi kề. Cuộc sống của Huy là những tiếng nhạc chát chúa ở vũ trường với những ly rượu tây đắt đỏ đổ xuống.
Rồi một ngày sau lần cá cược đỏ đen, Huy trắng tay...
Một đêm đang trằn trọc trong căn phòng trọ tuềnh toàng, bất chợt Huy nhận được cuộc điện thoại của Ly.
- Anh,... em mệt quá rồi... em không thể... ở bên con được nữa... Anh về với... con đi... đừng để nó... bơ vơ... tội nghiệp... Em...
- Ly, Ly ơi... đợi anh...
Huy vội gom những đồng tiền cuối cùng bắt chuyến xa ra Bắc, nhưng tất cả đã quá muộn... Ly đã được gia đình đưa về quê lo hậu sự.
Đón đứa con nhỏ từ tay người bạn của Ly, nước mắt Huy tuôn rơi: "Anh cố nuôi thằng bé nên người, đấy là mong ước cuối cùng của Ly. Nó ra đi cũng là vì đã kiệt sức, từ khi nó mang thai đến tận lúc từ bỏ cõi đời này, nó đã lao động cật lực để kiếm tiền nuôi con... và chờ đợi anh quay về. Tiếc là.. nó không thể sống được đến ngày nhìn con khôn lớn...".
Huy đau đớn ôm đứa con bé nhỏ vào lòng rồi khóc nấc lên: "Anh biết anh sai rồi, suốt cuộc đời này anh mắc nợ em... Anh sẽ làm tất cả để nuôi con khôn lớn... Để nơi xa ấy em mãi được mỉm cười".
Theo Một Thế Giới
Màn trả thù tàn độc của người vợ đẹp ngoan hiền Vợ Thành đã ra tay trả thù chồng quá tàn độc. Cuộc sống ngày nào cũng căng như dây đàn. Có với nhau 2 mặt con nhưng chưa bao giờ Thành, 34 tuổi lại nghĩ có ngày người vợ hiền lành chịu thương chịu khó của anh lại biến thành sư tử cái ghê gớm và tàn ác như thế với phút lầm...