Đêm tân hôn, tôi đã khóc đi ra khỏi nhà chồng
Trong ngày cưới, người yêu cũ đến dự đám cưới và tặng tôi quyển nhật ký cua hai chúng tôi viết cho nhau những nỗi vui buồn, tâm sự thầm kín, chồng to
Tôi có thói quen viết nhật ký hàng ngày, mọi thứ liên quan đến bản thân, những cảm xúc bộc phát đều được tôi ghi lại rất tỉ mỉ và chân thật. Nhật ký như người bạn tri kỷ, giúp tôi lưu giữ những bí mật không thể hé lộ, chứa đựng những tâm sự thầm kín nhất.
Tôi lựa chọn nhật ký hơn là gửi niềm tin cho một con người thật. Bởi lẽ, giấy viết chẳng bao giờ phản mình, còn con người đã thay đổi thì họ dễ dàng phản bội dù chỉ trong tích tắc.
Năm thứ nhất đại học, tôi từng yêu một cậu bạn cùng trường. Đủ các cung bậc của tình yêu, những giận hờn, buồn tủi hay yêu thương mặn nồng giữa hai người đều được tôi viết lại trong từng trang nhật ký của mình. Hồi đó, tôi nghĩ đơn giản lắm. Tôi cho rằng, khi hai đứa đến với nhau, những gì tôi viết về mối tình đầu sau này sẽ trở thành minh chứng của một tình yêu vĩnh cửu.
Điều đó đã không diễn ra như mong đợi, nó là mơ mộng huyễn hoặc của một đứa “say yêu” như tôi. Sau ba năm yêu nhau, chúng tôi phải chia tay vì cậu ấy có người yêu mới. Uất hận vì bị phản bội, tôi gom nhặt tất cả những món quà được tặng cùng những cuốn nhật ký có tên cậu ấy mang trả lại cho chủ nhân của nó.
Thời gian trôi đi, tôi dần nguôi quên mối tình đầu và tôi từ bỏ hẳn thói quen viết nhật ký thường nhật. Ra trường, tôi quen người mới, anh hơn tôi 2 tuổi và làm cùng cơ quan. Sau khi anh thổ lộ tình cảm, tôi đã đồng ý nhận lời yêu anh và hứa hẹn tình yêu này sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách để đi đến hôn nhân.
Thế nhưng, vết thương của mối tình đầu khứa sâu khiến tôi mất lòng tin vào đàn ông, tôi luôn hoài nghi tình cảm của anh và chỉ chân thật một nửa với người yêu mình. Vì thế, những chuyện của quá khứ tôi không dám bộc bạch với anh. Tôi sợ anh không đủ yêu thương để bỏ qua cho những sai lầm của tôi và anh sẽ rời bỏ tôi như mối tình đầu.
Video đang HOT
Hơn một năm tìm hiểu, cuối cùng, chúng tôi cũng tổ chức đám cưới tại Hà Nội – nơi cả hai cùng làm việc. Chúng tôi gửi lời mời tới tất cả bạn bè và người thân. Tôi phân vân có nên mời người yêu cũ không, bởi lẽ tôi rất ngại chạm mặt anh khi tôi đang khoác trên mình bộ váy cưới lộng lẫy.
Nhưng rồi, nghĩ rằng tôi và anh từng là người yêu và giờ là quan hệ bạn bè, tôi vẫn gửi thiệp mời. Ngày cưới của tôi diễn ra trong tiết trời đầu thu mát mẻ, bạn bè đến dự đông đủ, mọi người dành cho vợ chồng tôi những lời chúc tụng, khen ngợi. Trong suốt buổi tiệc cưới, ngó nghiêng trong đám khách mời, tôi mừng thầm vì anh đã không đến.
Cuốn nhật ký đã ghi lại những nỗi đau tôi phải chịu đựng vì mối tình đầu (Ảnh minh họa)
Đêm tân hôn, mọi chuyện tưởng chừng diễn ra êm đẹp, hai vợ chồng son được hưởng trọn đêm tân hôn sau một tuần dài lo lắng cho đám cưới. Bất ngờ chồng ném về phía trước bàn trang điểm của tôi một bọc quà, rơi ra ngoài là bìa hồng của cuốn nhật ký.
Chưa kịp thắc mắc sao chúng lại nằm trong tay anh, chồng tôi đã lên giọng giận dữ: “bí mật của em ở hết trong đó, em đã không thành thật với tôi”. Nhìn trân trân vào món quà bất ngờ, chưa kịp thốt lên lời giải thích, chồng tôi tuôn xối xả một tràng tức tối: “Nhờ món quà của người yêu cũ của em, tôi mới hiểu vì sao em không dám lên giường với tôi, em sợ tôi sẽ khinh bỉ em”.
Quá khứ ngày nào như sống dậy trong từng câu nói của chồng, tôi xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu. Bản lĩnh kiên cường của tôi giờ đã biến mất hoàn toàn. Tôi dường như mất sức đề kháng với những lời chỉ trích gay gắt của anh.
Mỗi lúc, những lời nói cay nghiệt của anh càng khiến đầu óc tôi rối bời. Tôi không biết anh đã đọc đến dòng nào, chữ nào mà anh lại nổi giận như vậy. Nhưng tôi biết chắc rằng, anh đã rõ chuyện tôi hiến dâng trinh tiết cho người yêu đầu.
Có lẽ, anh không đọc hết những trang nhật ký để cảm nhận hết nỗi đau khổ của tôi khi mất đi đời con gái một cách dại dột. Tệ hại hơn, chính anh lại nghĩ trước đây tôi không dám “vượt rào” với anh để được làm đám cưới, để “dụ” anh vào bẫy.
Những gì đang diễn ra quá kịch tính và chính tôi cũng không dám tin, người yêu cũ của mình lại có thể hành động hèn hạ như vậy. Anh ta đã phản bội tình yêu của tôi, giờ lại đạp đổ lên hạnh phúc của tôi với người mới.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi của đêm tân hôn, tôi hoang mang như người sa vào lưới tình không lối thoát. Tôi chỉ biết khóc và oán hận người yêu cũ, rồi tự trách bản thân mình quá ngu ngốc vì đã không thành thật với chồng mình. Chính tôi đã đẩy mọi chuyện đi quá xa…
Và rồi, ngày cưới cũng chính là ngày chúng tôi phải chia tay. Tôi ôm cuốn nhật ký ra khỏi nhà. Cánh cửa đóng lại, anh không đuổi theo hay níu kéo tôi lại. Đêm đó đúng nghĩa là đêm tân hôn của một kẻ cô đơn giữa những cuộc tình
Theo VNE
Chồng "yếu", vợ bị hàng xóm đề nghị: "Để anh giúp cho"
Người hàng xóm đối diện rất hay viện cớ để sang nhà những lúc chồng cô vắng nhà. Mỗi lần nhắc khéo chồng về thái độ của ông hàng xóm thì lại bị chồng gạt đi: "Anh Khánh chứ ai mà em phải ngại."
Từ ngày về làm vợ Tuấn, Mai biết Tuấn chơi khá thân với người hàng xóm tên Khang. Thi thoảng anh này vẫn qua ngồi nhậu với chồng cô, hoặc thi thoảng mấy ông gần nhà lại rủ nhau lập hội nước chè tán phét. Vì là hàng xóm ngày nào cũng đập mặt nhau nên Mai vẫn chào hỏi thưa gửi theo lệ thường. Nhưng gần đây cô thấy cách cư xử của anh hàng xóm bỗng nhiên thay đổi. Cô phát hiện Khang rất hay để ý mình, cứ thấy cô là anh ta kiếm cớ lại gần nói chuyện rồi tiện thể động tay động chân khiến cô không khỏi chột dạ. Sau đó, để tránh mặt Khang, mỗi khi ra ngoài Mai lại ngó trước ngó sau để khỏi phải đụng mặt ông hàng xóm có máu &'35'. Không hiểu có phải việc Mai hay nhớn nhác ngó xung quanh mỗi khi gặp Khang làm Khang tưởng bở cô có ý gì với anh ta hay không, nhưng với sự nhạy cảm của người phụ nữ cô biết anh ta nghĩ gì, cô thấy sợ những lúc tối muộn khi chồng đi vắng.
Có lần cô thấy Khang còn đang ngồi với chồng mình mà lát sau lúc đang lúi húi trong bếp Mai giật thót người khi anh ta lù lù đứng sau lưng cô, cười nham nhở, còn anh chồng quý hóa thì không biết biến đi đâu. Cô nhướn mày lên định hỏi thì anh ta đã mau miệng: "bác Chương gọi chồng em sang nhờ gì ấy. Mà Mai này, anh thấy Tuấn kêu là hơi bị "yếu khoản kia" nhờ anh tìm giúp mấy phương thuốc "tráng dương".
"Anh nói thật, uống mấy thứ đó thì cũng có tác dụng, nhưng phải chờ đợi lâu lắm. Mà anh biết phụ nữ mà thiếu khoản đó là trong người bứt rứt, mặt mày không tươi tỉnh... Em thấy cần thì anh giúp cho. Em đừng ngại, mình đi nhà nghỉ, em bịt mặt kín vào là không ai nhận ra đâu...". Nghe xong Mai trợn mắt, há miệng, may lúc đó đầu óc cô còn linh hoạt, vội lùi xa rồi nói: "Anh có cần em gọi chị nhà anh sang để chị ấy nghe những lời anh vừa nói với em không?", nghe cô dọa, Khang ngay lập tức thu nụ cười lại liếc cô một cái rồi nhanh chóng cất bước về nhà.
Từ hôm đó Mai luôn tránh ngồi nói chuyện với chồng chị hàng xóm khi chỉ có một mình. Thế nhưng lâu lâu anh ta lại viện cớ vợ đi vắng, sang xin bữa cơm. Ngồi với Tuấn mà ánh mắt lại cứ liếc sang Mai. Tuấn chồng Mai thì có thói quen ăn cơm rất nhanh, ăn xong ra ngay sân ngồi hóng mát để vợ ngồi với ông hàng xóm mà không biết vợ mình ngồi ăn mà nuốt không trôi nổi. Cô đứng dậy ra sân trách khéo chồng thì anh lại bảo: "Anh Khánh chứ ai đâu mà em ngại, anh ăn nhanh quen rồi, ăn xong chả ra đây ngồi cho mát thì ở trong đó làm gì cho nóng." Mai tức lắm những đành chịu, vì cô cũng không biết mở lời với Tuấn như thế nào để chồng hiểu. Không lẽ nói: "Anh không thấy hàng xóm nhà mình đang có ý đồ xấu với vợ anh hay sao mà còn tạo điều kiện cho họ lấn tới"!
Đã mấy lần cô định sang gặp vợ Khang để nói chuyện nhưng cô sợ, không biết chị ấy có hiểu cho mình không hay lại quắc mắt lên: "không có lửa sao có khói", chồng tôi như vậy biết đâu lại chả vì cô đong đưa...
Cứ cái tình hình này, cô đến stress mất thôi. Có lẽ phải chơi bài liều, đã mấy lần Mai định quăng vào mặt anh ta câu: "Anh nói năng cho đàng hoàng, muốn gặp chồng em thì phiền anh điện thoại trước, chồng em có nhà thì hãy qua, còn không anh có thể mời chồng em ra ngoài giao lưu bia bọt gì đó em không cấm. Mong anh tự trọng với lời nói và hành động của mình, đừng để em phải nói chuyện này đến tai vợ anh, ầm ĩ lên mất tình hàng xóm." Cũng chả thấy ai ngố như chồng cô, không đâu lại đem chuyện trong phòng ngủ đi kể với ông hàng xóm để giờ đây cô phải khổ sở đối phó như thế này!
Theo VNE
Đêm tân hôn, chồng vừa động vào là vợ cười rũ rượi Khi chị H.T cố gắng nhịn cười, xua chồng ra thì anh lại ngỡ rằng vợ đùa với mình để cả hai có màn "dạo đầu" cuồng nhiệt. Đêm tân hôn thường là đêm thiêng liêng nhất với rất nhiều cặp vợ chồng. Nhưng cũng có nhiều cặp đôi khi nhớ về đêm tân hôn lại cười đến sái cả quai hàm. Chồng...