Đêm tân hôn, tôi cứu chồng khỏi bàn tay của tử thần
Vì được mẹ dặn dò trước lúc lên xe hoa mà tôi đã giúp chồng thoát chết trong đêm tân hôn. Sau khi chồng ra viện, chúng tôi đã có lần gần gũi trọn vẹn.
Sau khi ra trường, tôi quen anh – người là chồng tôi bây giờ. Anh không điển trai nhưng được nhiều người quý mến bởi tính cách dễ gần và quan tâm đến người khác. Chính sự chân thật và trái tim ấm áp của anh đã khiến tôi rung động.
Khi yêu nhau được gần một năm, anh có gợi ý chuyện muốn vượt quá giới hạn. Nhưng khi đó, tôi kiên quyết từ chối. Về sau, tôi không thấy anh nhắc lại chuyện này một lần nào nữa. Tình yêu của chúng tôi dừng lại ở những cái ôm và nụ hôn ngọt ngào.
Để đến được với nhau, tôi và anh cũng gặp chút khó khăn từ phía gia đình. Bố mẹ không muốn tôi lấy anh vì khoảng cách địa lý. Hơn nữa, nhà tôi chỉ có hai chị em. Mẹ tôi sợ con gái lấy chồng xa sẽ khổ. Nhưng khi cố gắng thuyết phục, gia đình tôi cũng đồng ý.
Trước khi lên xe hoa, hai mẹ con tôi cũng nói chuyện với nhau rất nhiều. Mẹ tôi cũng dặn dò con gái về cách để đối mặt với những “sự cố không mong muốn” trong đêm tân hôn. Tôi cũng lên mạng tìm hiểu thêm để không mắc sai lầm trong đêm quan trọng này.
Ngày lên xe hoa, hai mẹ con tôi ôm nhau khóc hết nước mắt. Còn bố tôi quay mặt đi chỗ khác cố giấu sự xúc động. Lúc đó, tôi có cảm giác như mình sắp mất đi thứ gì quan trọng lắm. Giống như con chim đã trưởng thành có thể tự bay nhảy nhưng vẫn còn luyến tiếc chiếc tổ đã nuôi nó khôn lớn. Đối với tôi, khi đã có gia đình thì bố mẹ vẫn sẽ mãi là “chốn đi về” mỗi khi đau buồn hay bế tắc.
Video đang HOT
Khi về nhà chồng, vì say xe và chuẩn bị cho đám cưới mấy ngày nay nên tôi có hơi mệt. Bố mẹ chồng cũng rất tâm lý khi bảo tôi lên giường ngủ sớm. Lúc tắm xong, tôi chỉ muốn ngủ một giấc luôn đến sáng. Nhưng rồi giọng nói ngọt ngào của chồng bên tai khiến tôi tỉnh giấc: “Vợ ơi, dậy để tân hôn nào”. Dù rất mệt nhưng nhìn điệu bộ ngô ngố của chồng lúc ấy nên tôi đồng ý. Chúng tôi hòa vào nhau để tận hưởng những khoảnh khắc ngọt ngào trong đêm tâm hôn. Nhưng sau phút “cao trào”, chồng tôi có biểu hiện lạ. Người anh lạnh toát, co giật, vã mồ hôi như tắm.
Thấy chồng có biểu hiện của bệnh thượng mã phong, tôi đã vô cùng hoảng hốt. Nhưng tôi biết người duy nhất có thể cứu chồng trong lúc này là mình. Tôi để chồng nằm yên trên người mình. Tôi cố với tay đến ngăn kéo lấy chiếc trâm mẹ đã bỏ vào hành lý trước khi lên xe hoa để phòng tình huống xấu có thể xảy ra. Tôi dùng chiếc trâm đâm mạnh vào xương cụt của chồng.
Đồng thời, tôi dùng đầu ngón tay ấn mạnh vào huyệt nhân trung ở điểm giữa từ gốc mũi đến môi trên, để giúp tri giác của anh phục hồi, kết hợp làm hô hấp nhân tạo nhằm kích thích hô hấp. Sau đó, tôi mới gọi điện thoại để đưa chồng vào bệnh viện. Nhờ tỉnh táo sơ cứu mà tôi đã giúp chồng thoát khỏi bàn tay của tử thần. Sau khi chồng khỏe mạnh ra viện, chúng tôi đã có một đêm gần gũi trọn vẹn. Đến giờ, tôi đã có hai thiên thần nhỏ đáng yêu và một gia đình hạnh phúc.
Theo GĐVN
Con trai tôi khinh thường mẹ ra mặt sau khi được ông bà nội dạy dỗ
Tức giận, Hiên kéo nó lại gần, định tét vào mông nó vài cái vì tội nói hư thì nó giãy giụa, hét lên: "Con là trưởng tộc, mẹ không có quyền đánh con".
Trước khi quyết định kết hôn với Tú, Hiên đã biết gia đình Tú khá nề nếp, gia giáo, thậm chí suy nghĩ còn có đôi phần cổ hủ. Nhưng xét cho cùng thì cuộc sống cũng không thể đòi hỏi mọi thứ quá trọn vẹn, vậy là Hiên chấp nhận về chung sống một nhà cùng Tú.
Nhà chồng Hiên tuy khó tính nhưng mọi người rất quan tâm đến Hiên. Đặc biệt là mẹ chồng Hiên. Bà chỉ bảo cho Hiên rất nhiều điều và cũng rất nghiêm khắc. Bà nói sở dĩ bà khó tính và cầu toàn như vậy với Hiên cũng là để Hiên sau này thay bà gánh vác công việc gia đình vì Tú là trưởng tộc. Nhắc tới chữ trưởng tộc, trách nhiệm của Hiên lại càng lớn bội phần. Nhất là sau khi Hiên mang thai.
Cả nhà ai cũng háo hức mong chờ ngày đứa trẻ chào đời để xem nó là trai hay gái. Bản thân Hiên thì chỉ mong con khỏe mạnh chứ trai hay gái gì cũng được hết. Nhưng niềm hy vọng của cả nhà đều dồn hết vào cái bụng bầu của Hiên nên Hiên cảm thấy lo lắng và mệt mỏi vô cùng. Rồi ngày ấy cũng đến. Con trai Hiên cất tiếng khóc trào đời mà mẹ chồng cô mừng rớt nước mắt. Hiên thấy trong lòng nhẹ nhõm đến lạ, cứ như vừa trút bỏ được gánh nặng lớn.
Từ ngày con trai chào đời, ngoài những lúc bú mẹ ra thì gần như chẳng lúc nào Hiên được ẵm con trên tay bởi ông bà nội đều dành hết trách nhiệm đó. Bố mẹ chồng Hiên nói vợ chồng Hiên đi làm đã đủ vất vả, mệt mỏi rồi nên việc chăm sóc con nhỏ cứ để ông bà lo. Hơn nữa, thằng bé lại là trưởng tộc, phải để ông bà dạy dỗ thì mới yên tâm được. Tin tưởng bố mẹ chồng, Hiên đã nghe theo lời ông bà. Nhưng rồi càng ngày Hiên càng nhận ra, việc phó mặc hết chuyện con cái cho ông bà quả là sai lầm lớn của cuộc đời Hiên.
Không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi bố mẹ chồng Hiên lại cứ muốn dạy dỗ cháu nội của mình bằng tư tưởng cổ hủ ấy. (Ảnh minh họa)
Con trai Hiên đã 5 tuổi mà gần như chỉ biết đến những thứ trong nhà bởi ông bà nội không muốn cho cháu tra ngoài. Sợ không khí ô nhiễm sẽ làm ảnh hưởng đến sức khỏe của cháu. Không biết từ bao giờ, trong thằng bé đã hình thành tư tưởng "trọng nam khinh nữ". Chỉ đến khi chứng kiến cảnh con trai nói với bé gái hàng xóm câu nói ấy, Hiên mới sững sờ:
- Cậu là đàn bà, mà đàn bà thì không được phép chơi cùng tớ.
Hiên hốt hoảng lại gần hỏi con trai tại sao nó lại nói như vậy thì thằng bé hồn nhiên trả lời:
- Ông bà dạy con thế. Đàn bà chỉ được đứng sau đàn ông, nghe lời đàn ông.
Mặc dù Hiên đã khuyên giải hết lời cho con trai rằng xã hội bây giờ cần bình đẳng, con trai, con gái cần phải vui chơi hòa đồng với nhau nhưng thằng bé nhất quyết không nghe. Thậm chí nó lớn tiếng chỉ tay vào mặt Hiên mà nói:
- Mẹ cũng là đàn bà, mẹ cũng phải nghe lời con.
Tức giận, Hiên kéo nó lại gần, định tét vào mông nó vài cái vì tội nói hư thì nó giãy giụa, hét lên:
- Con là trưởng tộc, mẹ không có quyền đánh con.
Lại một lần nữa con trai khiến Hiên phải choáng váng. Mới chỉ có 5 tuổi mà trong đầu nó đã có những suy nghĩ coi thường mẹ.
Hiên lấy hết can đảm để nói với bố mẹ chồng rằng thời đại này không nên có tư tưởng trọng nam khinh nữ như thế nữa. Vì nhỡ sau này, vợ chồng Hiên có sinh con gái thì thằng bé sẽ lên mặt và khinh thường em gái nó. Vậy mà Hiên chưa kịp dứt lời thì bố chồng đã lớn tiếng mắng Hiên hỗn láo, không coi bố mẹ chồng ra gì. Tú vừa đi làm về đã vội vã lao vào giải quyết mớ hỗn độn ấy và khuyên Hiên bình tĩnh, chờ cơ hội thuyết phục bố mẹ sau. Nhưng Hiên phải chờ, chờ đến bao giờ đây. Không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi bố mẹ chồng Hiên lại cứ muốn dạy dỗ cháu nội của mình bằng tư tưởng cổ hủ ấy. Có cách nào để Hiên giải quyết khó khăn này hay không?
Theo Blogtamsu
Yêu một người, đôi khi là buông tay để cho người ấy nắm một bàn tay khác ấm áp hơn... Nắng vẫn còn nơi ta...chia tay nhau... Đôi khi, tình yêu không đồng nghĩa với sở hữu. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của đối phương thôi cũng đã tốt lắm rồi. Biết thế. Rõ là đau... Đã từng có những giây phút hơn hở, vui đến trào nước mắt vì nhận được sự đáp lại của ai kia. Dù biết rằng có...