Đêm tân hôn thấy giọt máu ấy không rơi ra chồng tủm tỉm cười
Tôi nhắm mắt cho chồng mình làm chuyện đó, nước mắt cứ ứa ra hai bên. Trong ánh đèn mờ ảo, chồng làm chuyện ấy rất nhẹ nhàng vì sợ tôi đau. Khi mọi chuyện xong xuôi, không thấy giọt máu nào rơi ra. Tôi khóc nấc lên còn anh…
Sau khi chia tay mối tình đầu tôi đã tổn thương rất nhiều, giai đoạn đó tôi bị khủng hoảng tinh thần khi mình đã đánh mất tình yêu và quan trọng hơn mình không còn là con gái nữa. Nỗi mặc cảm bao trùm khiến tôi không dám mở lòng với ai, cho dù bên cạnh tôi có rất nhiều người tán tỉnh. Nhưng rồi có lẽ định mệnh cuộc đời tôi đã đến, hôm đó tôi bị 1 người đàn ông tông vào xe mình phải nằm viện mấy hôm. Nhưng vì sợ bố mẹ lo nên tôi chẳng dám gọi điện, thời gian đó bạn bè thay nhau chăm sóc tôi và cả người đó nữa. Sự ân cần chu đáo của anh khiến tôi thấy rất cảm động. Sau lần đó anh có tình cảm và tán tỉnh tôi, phải mất thời gian rất lâu tôi mới dám nhận lời. Dù yêu anh và là bạn gái của anh rồi nhưng tôi vẫn nơm nớp lo sợ. Tôi sợ anh biết quá khứ của tôi, sợ anh sẽ khinh thường nếu phát hiện ra tôi đã đánh mất cái ngàn vàng. Nhiều lúc đi chơi vui vẻ nhưng cứ về nhà tôi lại buồn tủi suy nghĩ. Yêu nhau gần 1 năm nhưng tôi chưa cho người yêu đi quá giới hạn lần nào. Anh yêu nên cũng tôn trọng tôi, anh bảo bao giờ tôi tự nguyện thì anh sẽ làm còn tôi không thích thì anh không ép buộc. Khi tình yêu kéo dài được 1 năm rưỡi, anh đã cầu hôn tôi. Khi đó tôi hạnh phúc lắm, nhưng cũng lo sợ, người cứ run lên vì bối rối. Nhìn ánh mắt chân thành của anh tôi không nỡ từ chối, thế rồi chúng tôi làm đám cưới với nhau. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi không đi vá trinh vì tôi sợ anh biết thì mọi chuyện càng tồi tệ hơn. Nếu yêu tôi anh sẽ chấp nhận sự thật thôi, khi đó tôi có nghĩ cho lạc quan như vậy. Đêm tân hôn nhìn vào chiếc gương trong nhà tắm tôi thở mạnh: “Đã đến lúc mình phải đối mặt với sự thật và sự sợ hãi rồi, mạnh mẽ lên”. Tôi bước ra khỏi nhà tắm, anh chờ đón tôi trong vòng tay ấm và 1 nụ hôn say đắm. Anh thì thầm: “Anh yêu em bà xã à”. Nói rồi anh bế phốc tôi lên giường, nếu như cô gái khác chắc mong chờ và hào hứng trong đêm tân hôn lắm. Còn tôi, bao nhiêu suy nghĩ đang đấu tranh tùm lum trong đầu.Tôi nhắm mắt cho chồng mình làm chuyện đó, nước mắt cứ ứa ra hai bên. Trong ánh đèn mờ ảo, chồng hôn tôi nhẹ nhàng anh làm chuyện ấy cũng nhẹ nhàng. Khi mọi chuyện xong xuôi, không thấy giọt máu nào rơi ra. Tôi khóc nấc lên: – Anh không khinh em chứ, em xin lỗi. Chồng ôm chặt lấy tôi tủm tỉm cười: – Khinh gì chứ, không còn sao em không bảo sớm với anh. – Nói để anh bỏ em sớm để khỏi hối hận như bây giờ đúng không? – Em chỉ được cái giỏi suy diễn, nếu biết em mất rồi thì anh sẽ không giữ ý nữa. Em có biết hơn 1 năm qua anh đã luyện công phu chịu đựng thế nào không hả? Vợ anh quyến rũ thế này cơ mà.
- Anh thật không khinh em hả? – Ngốc, cái ấy có gì quan trong đâu, thứ anh yêu là con người em chứ cái màng đó có nói lên được gì đâu. Đừng có nghĩ lung tung nữa ngốc nhé, lớn rồi mà cứ khóc nhè hoài à. – Cảm ơn anh. Đã mấy năm rồi đây là lần đầu tiên tôi có thể thở phào nhẹ nhõm như vậy. Cảm giác hạnh phúc lâng lâng khó diễn tả. Thật may mắn khi tôi gặp được người đàn ông như vậy. Anh nói với tôi rằng: “Con người ai cũng có quá khứ, em có anh cũng có. Vậy nên anh tôn trọng quá khứ của em, anh cũng từng ngủ với bạn gái cũ vậy nên không có lý gì anh lại có quyền chê bai khinh miệt em cả. Chỉ cần em sống tốt biết đối nhân xử thế là anh vui rồi, mình cùng cố gắng em nha”. Tôi nghe xong mắt rớm nước. Nhân đây tôi cũng mong các bạn gái đã đánh mất cái ngàn vàng trong tình yêu như tôi đừng mặc cảm nữa. Thay vào đó hãy sống thật tốt, thật vui vẻ miễn là đừng trở nên dễ dãi, tặc lưỡi mặc kệ sự đời sau 1 lần vấp ngã là được. Cuộc sống này vẫn còn nhiều người tốt, vậy nên hãy dang tay đón nhận hạnh phúc khi cơ hội đến với mình.
Theo Tinvn
Tôi đã mất chồng chỉ vì câu dọa
Mình chỉ định dọa cho chồng sợ vỡ mật, nào ngờ mất chồng thật...
Video đang HOT
Hễ có chuyện gì bực bội phiền lòng, mình đều trút hết lên chồng. (Ảnh minh họa)
Mình cưới chồng đến nay là 5 năm lẻ 6 tháng và hiện tại bọn mình có một cháu 3 tuổi, đã đi nhà trẻ. Chồng mình là người trầm tính, hiền lành, nhưng cũng biết sống đúng mực. Tuy lương tháng của anh dưới 10 triệu, nhưng bù lại, anh nấu ăn rất ngon và thích nấu nướng. Vì thế trong gia đình, bữa cơm tối bao giờ cũng là chồng thể hiện, còn mình rửa bát, quét nhà. Khi nào lười làm thì đùn đẩy cho chồng.
Trước kia, giận chồng là mình sẵng giọng mắng anh, thời gian đầu mới cưới thì anh dỗ dành để mình hết giận, về sau anh im lặng mặc kệ mình. Thế là mình ra bài "dọa", mình dọa ly hônrồi giả vờ gập quần áo để về nhà mẹ đẻ, chồng mình cuống quít luôn. Anh xin xin xỏ xỏ mình, thề hứa sẽ không để mình bực bội nữa.
Hồi đó chưa có con nên cuộc sống của hai đứa rất đơn giản. Đến khi có con rồi, chồng càng không dám bật lại mình một câu. Hễ có chuyện gì bực bội phiền lòng, mình đều trút hết lên chồng. Đôi khi mình cũng nhận ra mình thật nông nổi, giận cá chém thớt, nhưng thấy thái độ của chồng bình thường, không cãi lại, mình lại chẳng hối hận nữa.
Cho đến cuối tuần vừa rồi, bọn mình cãi nhau vì chuyện chồng đi bia hơi, chém gió với bạn bè về muộn, khiến mẹ con mình chết đói. Lúc 4 giờ chiều mình đã nhắn tin bảo chồng về sớm, tạt qua chợ mua ít thịt rau về nấu cơm tối, nay mình qua lớp đón con, tiện thể nói chuyện với cô giáo chút về việc nghỉ hè của con. Chồng mình không nhắn tin lại, nhưng mình đinh ninh anh nhận được. Nào ngờ anh đi uống bia với bạn.
Khi 2 mẹ con mình về đến nhà là 6 giờ 30, nghĩ chồng tắc đường, chắc đang trên đường về nên cố gắng ngồi chờ. Trong thời gian đó, mình đã gọi cho chồng 2 cuộc nhưng không nhấc máy. Mình càng tin rằng anh đang đi đường. Nhưng chờ mãi, tới khi mình nổi cơn điên lên thì chồng về, lúc đó là 8 giờ tối.
Chồng vừa vào cổng, mình mỉa mai: "Anh về sớm quá nhỉ? Sao không ngủ luôn bên ngoài cho mát". Chồng biết mình nói đểu, nhưng vốn hiền lành nên anh chỉ hỏi: "Hai mẹ con ăn gì chưa? Nay bị mấy thằng bạn lôi kéo quá, cũng muốn về sớm mà không thoát được tụi nó".
Anh vừa hỏi câu đầu, mình đã tức điên lên. Mình oang oang miệng nói: "Anh còn biết hỏi mẹ con tôi ăn gì chưa à? Còn đang đợi thức ăn anh mua đây. Anh không đọc tin nhắn tôi gửi hả? Tai anh điếc hay sao mà không nghe thấy chuông điện thoại?".
Sau đó mình bắt đầu bài ca muôn thuở, nói cho anh không ngẩng được mặt lên. Mọi lần chồng mình sẽ vội vã xin lỗi rồi đi lục tủ lạnh, lấy vài quả trứng gà làm tạm món gì đó cho mẹ con mình lót dạ. Nhưng hôm nay anh không thèm nói gì, lầm lì bỏ vào trong phòng nằm, cũng chẳng tắm rửa.
Thấy chồng để cả tất bẩn với quần áo đi bụi bặm nằm thẳng lên giường, mình càng bực. Mình xông vào lôi kéo anh, nhưng anh chỉ nói đúng một câu: "Để anh nằm tí, đang hơi say". Câu này khác gì đổ dầu vào lửa. Mình tức ứa nước mắt, mặc kệ anh nằm, mình lấy va li du lịch ra, vứt hết quần áo vào đó, ôm lấy con rồi bỏ ra khỏi nhà. Trước khi đi mình bảo: "Tôi không thể chịu nổi anh nữa rồi, thôi ly hôn đi, lần này ly hôn thật".
Về đến nhà bố mẹ đẻ cũng gần 10 giờ tối. Mình với con ăn tạm cơm nguội nhà bà. Thực tế câu ly hôn kia mình chỉ định dọa chồng thôi. Song không nghe anh chạy ra kéo lại va li, vẫn nằm ườn trên giường nên mình dứt khoát bỏ đi vài ngày dọa cho anh sợ vỡ mật.
Mình chỉ định dọa ly hôn với anh thôi, không ngờ anh làm thật. (Ảnh minh họa)
Chiều hôm sau, mình đang nghêu ngao hát karaoke trong nhà với đứa em gái thì chồng đến. Tưởng chồng tới dỗ dành mình về, mình vội vã giả vờ buồn bã, nằm lỳ lên giường chờ đợi. Định bụng chỉ cần anh thành tâm mình sẽ về cùng. Nhưng không ngờ anh không lên phòng mình, chỉ ngồi dưới phòng khách nói chuyện với bố mẹ mình.
Mình mon men đứng đầu cầu thang nghe lén, thì thấy anh nói với bố mẹ mình rằng: "Bố mẹ rất tốt với tụi con, con cũng rất biết ơn bố mẹ đã gả em V cho con, nhưng bọn con chỉ có duyên phận vợ chồng đến đây thôi. Cô ấy muốn ly hôn từ lâu rồi, nhưng con vẫn thương, vẫn níu kéo nên sống thêm với nhau được vài năm. Giờ cô ấy nhất quyết như vậy, con thấy mình mà níu kéo nữa thì quá ích kỷ. Thôi thì con để cô ấy đi tìm hạnh phúc mới. Mong bố mẹ đừng tránh tụi con".
Nghe chồng nói như thế, mình chết đứng tại chỗ. Mình chỉ định dọa ly hôn với anh thôi, không ngờ anh làm thật, lại còn cho rằng mình muốn ly hôn lâu rồi. Chuyện đến tai người lớn như thế này thì quá gay go. Mình lủi thủi vào lại giường, lần này thì khóc thật chứ không đắc ý gì nữa.
Lúc sau mẹ mình vào, đưa cho mình tờ đơn ly hôn có chữ ký của chồng, hỏi mình làm sao đến nông nỗi này? Mình lại chỉ biết khóc và nói không đồng ý, rồi xé luôn tờ đơn. Giờ mình rối hoàn toàn, chẳng dám nói với bố mẹ chuyện mình dọa chồng, vì sợ bố mẹ đánh mắng mình mất. Làm thế nào bây giờ hả anh chị em?
Theo Xaluan.com
Chiêu hiểm biến mẹ chồng thành mẹ đẻ của cô con dâu "lùn một mẩu" Nhưng vừa mới cởi váy cô dâu xuống, Mai đã bắt đầu lo ngay ngáy. Nhìn sắc mặt của vợ Dũng động viên: "Vợ cứ bình tĩnh, có anh bên cạnh rồi mà. Khó khăn gì anh sẽ giúp". Mình dừng lại đi anh. (Ảnh minh họa) Ngày Dũng đưa Mai về ra mắt mẹ anh đã nguýt dài từ cửa còn chị...