Đêm tân hôn, phát hiện chồng đang ôm ấp … cô em gái
Nói rồi họ lao vào nhau như hai con hổ khát mồi, qua khe cửa và ánh đèn ngủ mập mờ. Tôi nhìn thấy chồng mình không mảnh vải che thân với cô em gái. Đầu tôi như muốn nổ tung vì choáng váng, gục ngã, tất cả vỡ tan tành tình yêu 2 năm ư?…
Có lẽ yêu nhau 2 năm thậm chí cả đến lúc cưới thì anh chỉ dùng tôi làm bình phong cho mình mà thôi. Nhưng tôi nào hay biết, tôi vẫn vui vẻ và yêu anh bằng cả trái tim mình. Tôi luôn tự hào về anh chàng người yêu đẹp trai lại tâm lý ấy.
Ngày anh cầu hôn, tôi vẫn nhớ như in cảm giác lâng lâng hạnh phúc ấy. Tôi vui mừng đến rơi nước mắt. Tôi là kẻ hay mơ mộng, tôi vẽ lên trong đầu nhiều ý tưởng hay ho cho cuộc sống tương lai của hai vợ chồng.
Ngày tôi khoác lên mình chiếc áo cô dâu trắng muốt tôi cảm tưởng mình là người phụ nữ đẹp nhất. Chúng tôi vẫn được khen là trai tài gái sắc, ngày vu quy có ai mà không hạnh phúc cơ chứ. Sau 1 ngày cười cười nói nói đến mệt lả, tôi lột bỏ lớp trang điểm mặc chiếc váy ngủ bằng lụa lên giường đi nằm.
Tôi nằm hồi hộp chờ chồng, đêm nay là đêm tân hôn như người ta vẫn hay nói. Giống như nhiều cô dâu khác trong lòng tôi cũng chất chứa nhiều cảm xúc khó diễn tả, buồn vì nhớ nhà xa bố mẹ có, hạnh phúc có, háo hức có, hồi hộp có. Chồng tôi đến bên tôi ôm nhẹ tôi rồi lăn ra ngủ. Anh bảo: “Để mai em nhé, hôm nay anh uống nhiều quá sợ không tốt cho em và cho sức khỏe”. Tôi mỉm cười hiền: “Anh ngủ đi, em cũng mệt rồi”. Đêm tân hôn nhạt nhẽo hơn nghĩ, nhưng rồi tôi chậc lưỡi: “Thôi không sao dù gì mình cũng đang mệt”.
Tôi như 1 đứa trẻ thiếu ngủ sau bao ngày vất vả chuẩn bị cho đám cưới. Tôi lăn ra ngủ 1 cách say sưa ngon lành, tôi mà đã ngủ thì có ai khiêng đi cũng không hề hay biết.
Video đang HOT
Nhưng lạ thay đêm đó tôi lại khát nước nên tỉnh dậy giữa đêm. Chồng cũng bốc hơi không dấu vết, tôi loạng choạng ra nhà vệ sinh tìm nhưng chẳng thấy đâu. Các phòng đêm im ắng, lúc tôi đi xuống phòng khách uống nước và nghĩ chồng cũng ở dưới đó thì nghe… Tiếng cười the thé phát ra từ phòng cô em gái nuôi nhà chồng:
- Đừng buồn anh nha em, chúng ta không thể lấy nhau nhưng anh hứa sẽ bù đắp cho em.
- Đêm nay tân hôn anh không ở với vợ sao còn mò xuống đây với em làm gì?
- Anh còn chưa động vào cô vợ mình, anh muốn giữ sức để xuống đây trả bài cho em đấy.
- Đừng nói dối em nữa.
- Thật mà, anh yêu em. Thôi ngoan nào, anh thương.
Nói rồi họ lao vào nhau như hai con hổ khát mồi, qua khe cửa và ánh đèn ngủ mập mờ. Tôi nhìn thấy chồng mình không mảnh vải che thân với cô em gái. Đầu tôi như muốn nổ tung vì choáng váng, gục ngã, tất cả vỡ tan tành tình yêu 2 năm ư? Hạnh phúc ư tương lai ư? tất cả đã bị gã chồng khốn nạn vứt vào sọt rác rồi còn đâu. Giá như tôi có thể biến được khỏi hành tinh lúc đó thì tốt. Vì như vậy tôi sẽ không đau đớn như đang bị ai rút ruột rút gan như lúc đó.
Tôi cũng chẳng đủ sức đẩy cửa xông vào nữa, lết thân xác lên phòng nằm như 1 cái xác không hồn nước mắt đầm đìa như sắp chết đến nơi. Cũng may tôi là người có tinh thần thép, chắc là vậy vì nếu không thì đã làm loạn lên hoặc là ngất xỉu đi cấp cứu rồi. Đêm tân hôn gì mà tủi hổ bẽ bàng quá. Anh trai thì đi phục vụ em gái, vợ thì nằm cô đơn, nghe thật điên rồ bệnh hoạn quá. Nghĩ lại mình chẳng khác gì mấy cô gái làm bình phong cho mấy anh chàng đồng tính yêu nhau, nhưng thà như vậy có khi còn đỡ đau khổ hơn là làm bình phong cho chồng và em gái anh ta.
Một lúc sau lão chồng khốn nạn – người đàn ông mà tôi yêu 1 cách si mê điên cuồng đó quay lại giường. Nghe tiếng thở của anh ta có vẻ vừa được thỏa mãn xong nên sung sướng lắm. Nằm chờ trời sáng, tôi dậy rửa mặt, nhìn đôi mắt sưng húp mà thương cho phận mình. Cầm điện thoại lên gọi cho bố, bố tôi như có thần giao cách cảm với con gái, ông nhẹ nhàng nói: “Nếu con thấy không ổn thì về đây với bố”. Tôi òa khóc: “Vậy có được không hả bố?”. Đầu dây bên kia bình thản, ôn tồn: “Không có gì là không được cả, về đây con”.
Tôi xách vali bỏ về, bỏ lại sau lưng tất cả, về với bố mẹ thôi. Bố mẹ chồng trố mắt không hiểu lý do, nhìn đôi mắt sung húp của tôi cả gia đình chồng tá hỏa. Tôi chỉ nói vẻn vẹn mấy lời: “Con không có phúc phận làm dâu của bố mẹ, nhưng dù sao con cũng cảm ơn vì bố mẹ từ trước đến giờ luôn quan tâm và đối xử tốt với con. Con nghĩ con dâu thực sự của bố mẹ đã sống chung với bố mẹ 25 năm nay rồi. Con xin phép”.
Cả nhà chồng đổ dồn ánh mắt vào cô em gái và gã chồng khốn nạn của tôi. Cô ta đỏ mặt cúi xuống còn chồng ra sức níu kéo tôi. Nhưng tất cả với tôi lúc đó đều vô nghĩa, đau khổ thật đấy nhưng tôi cũng không muốn giữ bên mình 1 thứ không ra gì như vậy.
Giờ đây tôi thấy thoải mái hơn bao giờ hết, cũng đã nửa năm trôi qua rồi. Bão táp qua đi, vết thương vẫn còn đó nhưng tôi nghĩ mình đã quyết định đúng khi bỏ về ngày hôm đó. Mặc kệ gia đình chồng đến xin lỗi níu kéo nhưng tôi không về, về làm gì khi người đàn ông đó giờ với tôi là vô nghĩa. Tôi làm vậy là đúng phải không mọi người? Rồi mọi thứ sẽ ổn thôi… phải không?
Theo Một Thế Giới
1 giây trước còn ôm ấp, 1 giây sau anh cắp quần chạy mất
Cứ tưởng mối tình đơn phương của tôi cuối cùng cũng có ngày được đáp trả, ai ngờ vừa 1 giây trước còn ôm ấp, 1 giây sau anh đã...
Tôi là một cô gái bình thường, không có gì nổi trội nhưng lại đem lòng đơn phương anh chàng hotboy của trường. Tôi đã thích anh từ cái nhìn đầu tiên khi bước vào năm thứ 3. Khi ấy tôi gặp anh trong một buổi đi ăn sinh nhật của đứa bạn, anh đẹp trai, phong độ, tôi tin chắc rằng xung quanh anh không thiếu gì các cô gái đang bu lấy. Nhưng có sao đâu, tình đơn phương cũng có cái đẹp và quyến rũ của nó. Nghĩ vậy, tôi cứ thầm thương anh hết ngày này sang ngày khác, tận dụng mọi cơ hội để có thể gặp gỡ và nói chuyện với anh. Dần dà, chúng tôi cũng có số điện thoại của nhau. Và thỉnh thoảng tôi chủ động nhắn tin hỏi thăm anh, anh cũng đáp lại rất nhiệt tình.
Thời gian trôi đi, chúng tôi trở thành bạn bè thân thiết. Nhiều khi tôi cũng không ngờ mình lại có thể giữ mối quan hệ này với anh lâu đến nhua vậy. Có điều, trong khi anh chỉ coi tôi là bạn, là em gái thì tình cảm tôi dành cho anh vẫn nhiều và sâu đậm không đổi.
Tôi cũng nghĩ mối tình đơn phương ấy nên khép lại để tôi có thể tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình và tôi cũng đã cố gắng làm thế. Tôi tích cực ra ngoài, làm quen nhiều người, có nhiều mối quan hệ mới nhưng hình bóng anh vẫn quá lớn trong lòng tôi. Tôi từ chối một vài người, trở lại làm cô gái khép kín, nội tâm trước kia, an phận ở bên anh như một người bạn. Cho đến một ngày khi chúng tôi rủ nhau đi uống rượu hàn huyên, khi đã ngà ngà say tôi đã thổ lộ với anh rằng đã yêu anh nhiều năm trời nhưng không nói. Anh cười phá lên và trách móc rằng sao không nói ra để anh đáp lại. Sau đó chúng tôi uống thêm cho đến khi say hẳn không kiềm chế được cảm xúc, chúng tôi dẫn nhau ra nhà nghỉ và...
Sau một đêm mặn nồng, tỉnh dậy tôi vẫn bình tĩnh trong khi anh có vẻ hốt hoảng vội vã quần áo xộc xệch ra về và luôn miệng nói rằng "Một lần là đủ rồi em nhé". Tôi cảm thấy như bị xúc phạm kinh khủng, anh coi tôi như một thứ đồ chơi không hơn, dù tôi chẳng có gì trách anh cả. Nhìn thái độ khi ấy của anh, tôi bỗng tỉnh ngộ và thầm tiếc cho bao công sức, tình cảm ở bên anh những ngày qua.
Theo Khỏe & Đẹp
"...Ngực thì nhão chảy xệ như bà già. Người cô thế sao tôi ôm ấp hàng đêm cho được" Chị đã từng nghĩ đến chuyện ly hôn và chấp nhận làm mẹ đơn thân nhưng xét bản thân mình không công ăn việc làm nuôi sao nổi con, như thế con chị rồi sẽ khổ. Chị kết hôn đã 10 năm có lẻ. Ngày còn trẻ chị từng là hoa khôi của trường, có rất nhiều chàng trai theo đuổi. Dạo ấy...