Đêm tân hôn nhớ đời ở trong … bụi tre
Nhà vệ sinh của nhà Vinh vẫn còn mang đậm phong vị hương đồng gió nội. Tức là nó được đặt ở nơi thiên nhiên hữu tình: Bụi tre…
Linh được lũ bạn mệnh danh là người phụ nữ dũng cảm nhất Vịnh bắc bộ khi quyết tâm yêu và lấy Vinh – chàng trai quê chính hiệu, trong khi Linh là tiểu thư thành phố.
Tình yêu của Linh và Vinh bị gia đình Linh phản đồi kịch liệt, họ không muốn con gái họ phải chịu khổ. Nhưng Linh cá tính mạnh mẽ, một khi đã quyết làm chuyện gì thì không ai có thể ngăn cản. Bố mẹ Linh cũng đành ngậm ngùi chấp nhận. Hơn nữa, sau khi kết hôn, vợ chồng Linh sẽ vẫn sống trên thành phố vì công việc của cả hai đều ở trên này nên bố mẹ Linh cũng yên tâm phần nào.
Linh là cô gái ưa khám phá, thích những thứ mới lạ nên lần đầu về quê Vinh, thứ gì với Linh cũng lạ lẫm. Linh hào hứng lắm, không như mấy cô gái khác không thích về quê, Linh luôn chân luôn tay với mọi thứ. Người nhà Vinh ai cũng quý mến tính cách hồn hậu của Linh. Mọi thứ ở nhà Vinh, cái gì cũng tốt, trừ cái nhà vệ sinh. Nhà vệ sinh có vẻ đã trở thành câu chuyện, đề tài muôn thuở của những vùng quê. Nhà vệ sinh của nhà Vinh vẫn còn mang đậm phong vị hương đồng gió nội. Tức là nó được đặt ở nơi thiên nhiên hữu tình: Bụi tre.
Linh đã ngỏ ý với Vinh, nhắc bố mẹ xây lại nhà vệ sinh trong nhà hoặc ít ra cũng phải có một cái nhà vệ sinh cho đàng hoàng, tử tế. Vì ít ra cũng đã xây được cái nhà to đẹp gần như nhất làng thế kia rồi cơ mà. Vinh gật gù, ra ý tâm đắc lắm với lời Linh nói. Linh cứ chắc mẩm điều mình mong muốn sẽ trơ thành sự thật. Cho tới tận hôm kết hôn.
Video đang HOT
Mải làm cô dâu xinh đẹp, rạng rỡ nên hôm đó Linh đã gần như nhịn đi vệ sinh để hoàn tất mọi thủ tục. Mà nhịn một chút cũng có sao , cả ngày Linh có được gì bỏ bụng đâu cơ chứ. Ai cũng muốn chụp ảnh cùng, rồi thủ tục, nghi lễ. Ở quê mọi người tổ chức hôn lễ rườm rà hơn trên thành phố rất nhiều. Mãi tới chập choạng tối, Linh mới cởi được chiếc váy cô dâu ra khỏi người mình. Khắp người ê ẩm. Bố mẹ chồng Linh cũng biết ý nên sau khi khách khứa, họ hàng ra về hết, ông bà đã giục Linh đi nghỉ sớm vì vất vả cả ngày rồi. Nhưng Linh vào được phòng cũng gần 10 giờ tối rồi. Đúng lúc này thì cái bụng bắt đầu biểu tình. Linh luống cuống chạy quanh nhà tìm cái nhà vệ sinh. Vinh thì hồn nhiên trả lời:
- Bụi tre ấy! Bố mẹ bận rộn với việc cưới xin nên kế hoạch xây nhà vệ sinh bị hoãn lại. Em chịu khó ra ngoài ấy đi.
Lại là bụi tre – cái thiên đường thần thánh ấy sao cứ đeo bám Linh mãi không buông vậy. Nhưng bây giờ có không muốn, Linh cũng không có quyền được lựa chọn. Nhìn Vinh với ánh mắt đầy oán hận, Linh hậm hực lao nhanh ra ngoài. Trời tối đen như mực, mọi nhà xung quanh đều đã tắt đèn say giấc từ lâu. Cầm đèn pin, Linh rón rén từng bước đến “thiên đường”. Tiếng muỗi vo ve, tiếng côn trùng kêu rả rích tạo nên một giàn nhạc giao hưởng đồng quê kì diệu. Linh nghe mà bao nhiêu da gà, da vịt cứ đua nhau nổi hết cả lên. Cuối cùng thì Linh cũng giải quyết xong nhu cầu cấp bách. Lúc đi ra thì không gặp họa nhưng lúc đi vào thì…Rầm…
Linh vấp phải cục đá, ngã lăn ra đất. Đau điếng, Linh kêu không nổi. Mà bây giờ có kêu thì xấu hổ lắm. Linh không nhấc nổi người dậy. Đen đủi cho Linh quá, điện thoại không mang theo chứ nếu không Linh đã gọi điện cho Vinh ra chịu khổ cùng Linh rồi.
Lại nói về Vinh, đợi mãi không thấy Linh vào, Vinh lo lắng nên cầm đèn đi tìm. Dưới ánh trăng mờ ảo, Vinh thấy có cái bóng cứ nhấp nha nhấp nhổm dưới nền đất. Hốt hoảng, Vinh chạy nhanh đến.
Vinh đỡ Linh dậy mà Linh đấm Vinh thùm thụp vì ấm ức. Sau một ngày khá mệt mỏi, Vinh cũng gần như đuối sức nên phải loay hoay mãi, Vinh mới đỡ được Linh vào nhà. Lúc này thì cũng quá nửa đêm rồi. Cả hai mệt rã rời nên mạnh ai người ấy ngủ, chẳng còn thiết tha gì hơn nữa. Vinh và Linh đã có một đêm tân hôn nhớ đời tại bụi tre như thế đấy. Tuy có chút nuối tiếc nhưng đó cũng là một kỉ niệm đẹp đáng được trân trọng, giữ gìn phải không?
Theo Một thế giới
Đêm động phòng nhớ đời của vợ chồng tôi
Đang hăng hái, chúng tôi hoảng hốt khi nghe tiếng rắc rắc phát ra ngay dưới người mình. Chưa kịp định hình chuyện gì, chúng tôi đã rơi tự do trong trạng thái...
Vợ chồng tôi xuất thân từ hai gia đình nghèo ở quê. Học đại học xong, chúng tôi ở lại thành phố luôn để làm việc. Khi có được một số vốn kha khá trong tay, chúng tôi mới dám nghĩ đến chuyện kết hôn.
Vì hai bên gia đình đều nghèo nên mọi chi phí cho đám cưới, chúng tôi đều phải tự lo hết. Sau khi mua sắm một số vật dụng, rồi thuê phòng trọ theo kiểu gia đình ở thành phố, chúng tôi chỉ còn dư một ít để tổ chức bữa tiệc nhỏ ở quê.
Ban đầu, hai vợ chồng cũng định mua một chiếc giường mới ở nhà chồng. Nhưng mẹ chồng tôi bảo tốn kém, bà cho vợ chồng tôi chiếc giường cưới cũ của ông bà. Chiếc giường này gắn bó với bố mẹ chồng tôi gần 40 năm. Mẹ chồng tôi vẫn luôn tự hào nó là sự gắn kết của ông bà dù nghèo vẫn hạnh phúc tới già. Thế là chúng tôi quyết định mua chăn, ga, gối mới để trang trí chứ không mua giường mới nữa.
Vì kiên quyết giữ đến đêm tân hôn nên đêm đến chúng tôi rất hồi hộp. Vừa đi tắm vào, chồng tôi đã bế thốc tôi lên giường. Chúng tôi lao vào nhau mà quên mất chiếc giường đã cũ, chân cũng lung lay.
Đang hăng hái, chúng tôi hoảng hốt khi nghe tiếng rắc rắc phát ra ngay dưới người mình. Chưa kịp định hình chuyện gì, chúng tôi đã rơi tự do trong trạng thái không mảnh vải che thân. Chiếc giường gãy sập, phát ra tiếng "rầm" kinh hoàng. Vì nằm dưới nên toàn thân tôi đau ê ẩm. Chưa kịp đứng lên, tôi đã thấy bố mẹ chồng và anh chị em chạy hồng hộc vào.
Vì nhà ở quê nên phòng không có khóa, chỉ được che lại bởi một tấm ván gỗ mỏng. Nghĩ mọi người hiểu đêm nay là đêm tân hôn nên chúng tôi cũng không ngại ngùng. Chẳng ngờ... bố mẹ chồng mắt nhắm mắt mở hớt hơ hớt hải hỏi chuyện gì? Còn chúng tôi đỏ mặt như ớt chín vì sự cố trên trời rơi xuống này. Tôi chỉ biết vơ vội cái chăn để che người. Còn chồng tôi thì la toáng lên, kêu mọi người vô duyên.
Khi thấy tôi và chồng trên giường, mọi người đều hiểu và chưng hửng vội vàng đi ra. Trước khi về phòng, mẹ chồng tôi còn nhắc chúng tôi nên cẩn thận, nhẹ nhàng. Kết quả, đêm tân hôn, tôi ngượng chín mặt, xấu hổ đến mức muốn tìm cái lỗi nào chui xuống. Bố mẹ chồng đi rồi, tôi đấm thùm thụp vào lưng chồng vẫn chưa hết đỏ mặt tía tai.
Sáng hôm sau, mọi người trong nhà cứ nhìn hai vợ chồng cười tủm tỉm. Không ai nói gì nhưng cũng đủ để vợ chồng tôi không dám nhìn mặt ai vì xấu hổ. Biết trước vậy, tôi đã mua ngay chiếc giường mới cho an toàn.
Bây giờ, dù đã làm dâu được 1 năm, nhưng mỗi lần về quê, chúng tôi vẫn bị chọc chuyện cũ. Còn vợ chồng tôi khi giận nhau, chỉ cần nhớ lại chuyện đêm tân hôn cũng phì cười, và lại làm lành với nhau. Có lẽ, đó là kỉ niệm đáng nhớ, đáng trân trọng nhất trong cuộc sống hôn nhân của chúng tôi.
Theo tri thuc tre
Lần chia tay nhớ đời cùng cô bạn gái cũ ngoài bờ ruộng khiến chàng trai suýt nữa phải đi "triệt sản" Hùng vừa nói vừa nhanh tay kéo cái khóa quần của mình và người yêu xuống. Trong phút chốc mọi thứ đã lộ thiên. Thủy là mối tình thứ hai của Hùng. Đó là một cô gái thông minh hóm hỉnh và có phần bạo dạn. Mối tình tưởng đơm hoa kết trái thì ai ngờ tới lúc định tính chuyện cưới xin...