Đêm tân hôn nghiệt ngã khi bí mật của nàng dâu trẻ bị phơi bày
Hoàng nóng lòng muốn có Nga nhưng lại luôn kiềm chế để dành cho đêm hai người chính thức nên vợ chồng. Chính điều này khiến nỗi sợ hãi trong Nga ngày càng lớn.
18 tuổi, ở cái độ tuổi đẹp nhất của người con gái, Nga đã gặp và yêu Nam. Cùng cảnh sinh viên tỉnh ngoài lên thành phố học, Nga và Nam quyết định dọn về sống cùng nhau sau một năm yêu đương.
Sống với nhau như vợ chồng, tình yêu 5 năm tưởng như có thể chết nếu thiếu nhau đó cuối cùng lại kết thúc một cách đau đớn. Khi ra trường đi làm, Nam đã không thoát nổi những cám dỗ của đồng tiền mà ruồng bỏ Nga để đến với con gái của vị sếp công ty anh.
Nga khóc lóc, thậm chí là quỳ xuống năn nỉ Nam hãy nghĩ lại và quay về bên mình. 5 năm bên nhau, 4 năm sống như vợ chồng, cô đã trao cho anh tất cả những gì cô có. Thế nhưng, giờ đây những kỷ niệm đó đã chẳng còn khiến Nam bận lòng. Anh lạnh lùng dọn đồ chuyển đi trong sự đau đớn của Nga.
Sau cú sốc quá lớn đó, Nga không còn cảm giác muốn yêu thương thêm bất cứ một người đàn ông nào. Cô tự thu mình vào trong vỏ ốc, xây nên bức tường vô hình với thế giới xung quanh.
Cô không còn tin vào tình yêu khi một người từng thề sống chết bên cô giờ lại có thể bỏ đi lạnh lùng như thế. Cô thấy mình thật ngu ngốc khi đã quỳ xuống cầu xin người không xứng đáng như anh.
Nga khóc lóc, thậm chí là quỳ xuống năn nỉ Nam hãy nghĩ lại và quay về bên mình. (Ảnh minh hoạ)
Cứ thế, Nga sống trong chiếc vỏ ốc của riêng mình tới khi 29 tuổi. Nhờ sự chăm chỉ không quản ngại khó khăn, cô đã có cho mình một vị trí trưởng phòng vốn là ao ước của nhiều người. Cô đã nghĩ, mình sẽ chẳng mở lòng với một ai nữa, cho đến khi cô gặp Hoàng.
Hoàng là người thành phố gốc, làm việc ở công ty đối tác của cô. Anh trạc tuổi cô nhưng đứng đắn và chững chạc hơn nhiều những cậu bạn cùng lứa. Cô cảm nhận được ở anh sự chân thành và ấm áp, điều tưởng chừng cô sẽ không bao giờ có được sau sự đổ vỡ lần đầu.
Nga quyết định mở lòng thêm một lần nữa. Cô cũng đã thấy mỏi mệt với cuộc sống một mình đương đầu với những khó khăn ngoài kia.
Mỗi buổi tối tăng ca đến muộn, cô lại chua xót nghĩ thầm, vì đâu những tháng ngày thanh xuân tươi đẹp của mình lại thành ra nông nỗi này. 29 tuổi, cô không còn trẻ trung gì nữa. Một lần nữa, cô muốn được hạnh phúc, muốn được một người đàn ông chở che.
Video đang HOT
Càng yêu Hoàng, cô càng cảm thấy quyết định của mình là đúng đắn. Anh là người đàn ông rất chân thành, luôn tôn trọng và quan tâm tới cô một cách chu đáo. Chưa khi nào anh khiến cô phải mảy may nghi ngờ về bất cứ chuyện gì. Anh nói anh muốn cô là người cả đời anh ở bên nên sẽ không có điều gì gọi là bí mật giữa anh và cô cả.
Tuy đã hẹn hò một thời gian, cô cũng là người khá chủ động trong chuyện ấy nhưng chưa khi nào Hoàng đi quá giới hạn. Những cử chỉ thân mật giữa anh và cô chưa bao giờ đi xa hơn những nụ hôn và những cái ôm âu yếm.
Hoàng nóng lòng muốn có Nga nhưng lại luôn kiềm chế để dành cho đêm hai người chính thức nên vợ chồng. Chính điều này khiến nỗi sợ hãi trong Nga ngày càng lớn.
Những cử chỉ thân mật giữa anh và cô chưa bao giờ đi xa hơn những nụ hôn và những cái ôm âu yếm. (Ảnh minh hoạ)
Cô mở lòng đón nhận tình yêu của Hoàng nhưng chưa một lần, cô dám nói với anh về quá khứ. Cô sợ một người đàn ông đứng đắn như anh có thể coi trọng trinh tiết và không chấp nhận người đàn bà như cô.
Nga đã từng muốn thú thật toàn bộ quá khứ, song cô không đủ dũng cảm để khơi lại nỗi đau quá lớn đó. Cô yêu anh, thật lòng muốn giữ người đàn ông này lại bên mình. Cô sợ sự thật kia sẽ khiến anh rời xa cô mãi mãi.
Ngày nhận được lời cầu hôn của Hoàng, Nga vừa sung sướng lại vừa lo lắng. Sau khi tự tìm hiểu thông tin trên mạng, cô quyết định sẽ đi tạo màng trinh giả để khép lại quá khứ đau buồn kia.
Đám cưới của Hoàng và Nga diễn ra hạnh phúc trong sự chúc tụng của mọi người. Bố mẹ chồng cô đều là những người rất chân chất. Ngay sau khi kết hôn, hai vợ chồng cô đã được bố mẹ tặng cho một căn chung cư để ở riêng. Mọi điều tưởng chừng như đã viên mãn cho tới đêm tân hôn định mệnh đó.
Do Hoàng còn bận chúc rượu với bạn bè nên sẽ lên nhà sau, Nga về trước định bụng sẽ chuẩn bị cho một đêm tân hôn thật đáng nhớ. Cô mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa màu đỏ vô cùng quyến rũ. Căn phòng được trang trí bằng hoa hồng thoáng chút nến thơm trở nên rất dễ chịu.
Chúng tôi quấn quýt bên nhau trong ánh nến lãng mạn của đêm tân hôn. Thế nhưng khi đang say đắm trong men tình, Hoàng bất chợt nhìn xuống vết máu trên ga giường rồi lẳng lặng ra ghế hút thuốc.
Mọi điều tưởng chừng như đã viên mãn cho tới đêm tân hôn định mệnh đó. (Ảnh minh hoạ)
Không khí trong căn phòng bỗng trở nên ngột ngạt một cách khó tả. Anh chỉ đứng đó hút thuốc mà không nói gì. Cô cũng chỉ biết co ro nơi góc giường lạnh lẽo.
“Em thực sự khiến anh rất thất vọng. Trước đám cưới 1 tuần, anh đã biết mọi chuyện về em trong quá khứ, cả mối tình sống chung như vợ chồng với người đàn ông kia. Anh đau khi em đã giấu anh mọi chuyện suốt thời gian qua, nhưng vì quá yêu em, anh đã quyết định cho qua mọi chuyện. Chỉ là, anh không ngờ em lại chọn cách này để lừa dối anh thêm một lần nữa”.
Nói xong Hoàng cầm quần áo rồi ra ngoài trong sự bẽ bàng của Nga. Vậy là anh đã biết mọi chuyện trong quá khứ của cô và chấp nhận sao. Giá như, giá như cô mạnh mẽ hơn để có thể đối mặt, giá như cô tin tưởng vào tình yêu anh dành cho cô hơn, có lẽ mọi chuyện đã không trở nên nghiệt ngã thế này.
Chẳng thà anh mắng chửi cô, có lẽ như vậy cô sẽ bớt đau hơn. Đằng này, từng lời anh nói như dao cứa vào tim cô. Cô phải làm gì để lấy cứu vãn cuộc hôn nhân này, để lấy lại lòng tin nơi anh đây. Liệu cô có thể khiến Hoàng tin vào cô một lần nữa?
Theo Eva
Đêm tân hôn tôi phải nhuốt nước mắt 'nhường chồng' cho em gái nuôi của anh
Đêm tân hôn tôi mong đợi bao lâu, nay phải cắn răng "nhường chồng" cho em gái nuôi của anh thế ư? Liệu tôi còn phải chứng kiến cảnh này đến bao giờ nữa?
ảnh minh họa
Tôi và anh yêu nhau được gần một năm thì cả hai quyết định tiến tới hôn nhân. Anh là một chàng trai ấm áp, trưởng thành và yêu thương tôi hết mực. Trao gửi hạnh phúc của mình cho anh tôi cảm thấy rất tin tưởng và an tâm, tôi tin mình cưới đúng người và sau này sẽ không bao giờ phải hối hận về quyết định này.
Người ta thường nói đời không như là mơ và điều đó đúng với tôi. Ngay đêm tân hôn thay vì được hưởng hạnh phúc ngập tràn với chồng thì tôi lại đau đớn, cắn răng chịu đựng khi chồng tôi ôm ấp Vân (em gái nuôi của anh) vào phòng cưới của chúng tôi mà tuyên bố:
- Đêm nay, Vân sẽ tân hôn thay em. Em xuống phòng khách ngủ đi.
- Anh, anh nói cái gì thế? Anh say rồi phải không? Vân à, em về nhà em đi, ở đây đã có chị lo cho anh Long (chồng tôi) rồi.
- Không, em đến đây để ngủ cùng anh Long mà. Người phải rời đi là chị đấy.
- Hai người nói gì tôi không hiểu? Đừng đùa nữa, hôm nay là ngày cưới của tôi đấy.
- Cô giả vờ ngu hay ngu thật đấy. Tiện đây tôi nói thẳng cho cô biết luôn nhé. Tôi yêu và lấy cô chỉ để vừa lòng bố mẹ tôi, để bố tôi trao lại công ty cho tôi mà thôi. Người tôi yêu là Vân chứ không phải cô, cô chỉ là vợ hờ của tôi thôi. Bao lâu nay tôi phải giấu diếm thân phận thật của Vân, nói dối cô ấy chỉ là "em gái nuôi" của tôi. Nhưng giờ kế hoạch đã thành công, đêm nay là đêm của tôi và Vân. Nếu cô không muốn bị chồng bỏ ngay đêm tân hôn thì cút khỏi tầm mắt tôi. Đừng để tôi điên lên.
- Em chỉ là trò chơi, là kẻ để anh lợi dụng để lấy lòng ba mẹ anh ư? Em gái nuôi lại hóa ra là nhân tình của anh. Tại sao không yêu em, anh không từ chối em kéo em vào cuộc hôn nhân đầy trái ngang này chứ?
- Tại vì lấy cô tôi mới có được gia tài kếch sù của bố tôi thay vì lọt vào tay anh trai tôi. Cút!
- Thôi anh Long giận rồi, chị xuống phòng khách nằm đi. Chị yên tâm, đêm nay em sẽ chăm sóc anh Long cẩn thận.
Cánh cửa phòng cưới đóng sầm lại, tiếng chồng và Vân cười nói âu yếm nhau trong đó khiến tôi đau đớn vô cùng. Gì thế này, tình yêu, thanh xuân, hạnh phúc của tôi chỉ là trò chơi, vở kịch của người khác ư? Tại sao họ lại đối xử với tôi vậy? Tại sao tôi không nhận ra sự mập mờ trong mối quan hệ của chồng và Vân từ trước chứ? Em gái nuôi ư? Đúng là trên đời này chẳng có mối quan hệ anh - em nuôi trong sáng nào cả. Một khi là anh - em thì đích thị họ đang ngoại tình với nhau. Và tôi đã để họ qua mặt bao lâu như vậy ư?
Đau đớn lê đôi chân nặng trĩu xuống phòng khách, tôi nằm ứa nước mắt khóc vì tủi thân, uất hận. Đêm tân hôn tôi mong đợi bao lâu để rồi nay phải cắn răng "nhường chồng" cho em gái nuôi của anh vào tân hôn như thế ư? Liệu tôi còn phải chứng kiến cảnh này đến bao giờ nữa? Theo các bạn tôi có nên phanh phui sự thật để trả thù chồng, ly hôn để chấm dứt những ngày tháng bất hạnh đau khổ này không?
Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên chân thành. Thực sự lúc này tôi rất rối, không biết làm thế nào cho đúng, để bản thân được an yên đây?
Theo Thegioitre
Sau tất cả mọi chuyện, chỉ cần một người ở bên mình bình yên là đủ Ai cũng có một góc riêng của mình mà người kia cần tôn trọng. Tình yêu lớn lên như thế, người ấy dạy ta như thế và cho ta một sự tin tưởng an lòng. Thời &'còn trẻ', chúng ta thường có suy nghĩ rằng, tình yêu đẹp này tình yêu ho cả thế giới biết được. Thế là chúng ta chạy theo...