Đêm tân hôn ngàn năm có một
Tôi quyết định mặc chiếc váy ngủ mỏng tang màu hồng viền ren, quà cưới của mấy đứa bạn thân đại học bắt tôi hứa đi hứa lại là phải mặc trong đêm động phòng. Chiếc váy thực ra khá đẹp ngoại trừ khi mặc lên nhìn chẳng khác nào… không mặc.
Không biết trên đời còn ai có đêm tân hôn không thể nào quên giống tôi không?…
Tôi năm nay 22 tuổi, vừa kết hôn cách đây 3 tháng. Sở dĩ lấy chồng sớm vậy là do bố mẹ hai nhà chơi với nhau từ lâu, khi sinh con ra đã nhắm sẵn, tôi và anh thì hợp tính hợp nết, thương nhau từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Bố mẹ tôi bảo, có ổn định gia đình sớm thì càng tốt để chồng tôi tu chí lập nghiệp làm ăn còn tôi thì ở nhà phụ hàng may mặc với mẹ được rồi. Nghe thế nên vừa học xong đại học, tôi quyết định cưới luôn.
Dù quen biết và yêu thương nhau lâu năm, tôi và chồng vẫn chưa một lần đi quá giới hạn. Một phần vì biết đằng nào cũng lấy nhau nên muốn để dành tới đêm tân hôn cho trọn vẹn, phần vì tôi chưa sẵn sàng nên anh cũng không ép. Tôi luôn thấy mình may mắn vì lấy được người tử tế và tâm lý như vậy.
Rồi ngày vui cũng tới, tôi khoác trên mình chiếc váy cô dâu, nắm tay anh bước lên xe hoa về nhà chồng. Thật khó để miêu tả cảm giác hạnh phúc dâng trào khi đó, chúng tôi cứ ngồi trên xe nắm tay nhau, nhìn nhau cười, tôi biết anh cũng chung suy nghĩ với tôi.
Tối đến, anh vẫn ngồi dưới hát karaoke cùng bạn bè, tôi ở trên phòng, đắn đo suy nghĩ mãi không biết nên mặc đồ ngủ gì, có nên táo bạo một chút không hay mặc đồ hàng ngày thôi? Kim đồng hồ càng nhích dần về khuya, sự hồi hộp trong tôi càng lớn. Sau cùng, tôi quyết định mặc chiếc váy ngủ mỏng tang màu hồng viền ren, quà cưới của mấy đứa bạn thân đại học bắt tôi hứa đi hứa lại là phải mặc trong đêm động phòng. Chiếc váy thực ra khá đẹp ngoại trừ khi mặc lên nhìn chẳng khác nào… không mặc.
Đêm tân hôn hôn, tôi hồi hộp ở trong phòng chờ chồng.
Nghe thấy tiếng chào nhau dưới sân, tim đập thình thịch, tôi vội lao lên giường, trùm kín chăn đến nửa mặt, giảm ánh sáng đèn phòng xuống mức thấp nhất. Cứ chờ như thế một lúc, dù phòng điều hòa, tôi vẫn toát mồ hôi vì lo lắng. Đến khi nghe tiếng bước chân tiến về phòng mình, tôi chui tọt vào trong chăn, nín thở. Cửa mở, anh bước vào phòng, vẫn đang ậm ừ một bài hát nào đó. Tôi muốn lên tiếng mà ngại quá, tự thấy mình dở hơi kinh khủng khi mặc cái váy này, làm sao dám thò mặt ra đây? Anh rửa mặt mũi chân tay trong phòng tắm một lúc rồi bước ra, tiến thẳng đến giường, tôi khẽ khàng xích ra cho anh nằm lên, lại nín thở chờ đợi.
Thế rồi anh ngủ! Tôi lật chăn lên thấy anh nằm quay lưng về phía tôi, phát ra tiếng ngáy nhè nhẹ. Tôi bực quá, đã bảo đừng uống nhiều rượu để còn… mà giờ chưa gì đã lăn ra ngủ thế này. Đêm tân hôn quan trọng như thế chả nhẽ lại “bỏ không”. Tôi lấy chân đá đá vào chân anh, anh ậm ừ gạt gạt tay vẻ bực dọc. Tôi càng tức tối, đạp mạnh hơn nữa, anh vẫn kiên quyết bất động không phản ứng. Cực chẳng đã, tôi giơ chân đạp mạnh vào mông anh một cái, anh bay luôn xuống giường.
- Đêm tân hôn mà anh lăn ra ngủ như chết thế mà được à? – Tôi quát ầm lên.
Video đang HOT
Anh lồm cồm bò dậy, tay ôm lấy trán xuýt xoa rồi ngẩng lên nhìn tôi.
Ôi thần linh ơi!!! Đây là anh chồng tôi mà! Trời ơi!! Còn cái váy!!!!!
Tôi cuống cuồng vơ lấy chăn khoác lên người, anh chồng cũng hoảng hốt không kém vội vã vùng dậy chạy nhưng rồi lại vấp chân ngã dúi dụi. Chúng tôi cứ vừa hoảng loạn vừa hét ầm nhà như thế cho đến khi mẹ chồng, chị dâu và chồng tôi xông vào. 10 mắt nhìn nhau, không khí đóng băng, tôi gần như phát khóc đến nơi. Thế rồi chồng tôi phá lên cười, anh ôm bụng cười sặc sụa, cười như chưa bao giờ được cười. Chị dâu nhìn tôi ái ngại rồi vào xách tai ông chồng say xỉn vẫn chưa hiểu mô tê ất giáp gì ra ngoài còn mẹ chồng chỉ tủm tỉm rồi cũng đi ra. Tôi ngượng đỏ chín mặt chín tai, trần đời chưa bao giờ tôi nghĩ mình có thể lâm vào hoàn cảnh dở khóc dở cười như thế.
Chồng thì cứ ngồi 1 chỗ cười mãi đến khi tôi ném cả cái gối vào mặt thì mới thôi.
Rút cục đêm đó chúng tôi chẳng “làm ăn” được gì cả, tôi nằm trằn trọc, khóc không khóc được, cười không cười được, chỉ muốn đào ngay một cái lỗ rồi chui xuống. Sáng sớm hôm sau chạm mặt anh chồng trong bếp, tôi chỉ muốn bốc hơi ngay lập tức. Chị dâu thì tỏ thái độ không thoải mái ra mặt làm tôi khó xử hơn.
Cứ thế đến nay 3 tháng rồi không khí giữa tôi và chị dâu vẫn như luôn có bức tường ngăn cách. Hôm qua tôi còn nghe phong phanh chị đòi chồng dọn ra ở riêng. Cũng may mẹ chồng tôi chỉ coi đó là chuyện cười ngàn năm có một chứ không chắc tôi chết chìm trong cảm giác xấu hổ này mất. Giờ tôi phải làm sao để giảng hòa với chị dâu đây? Trước đêm tân hôn ấy, chúng tôi rất thân thiết, còn coi nhau như chị em gái giờ chị cứ nhìn tôi là lộ ra vẻ mặt đề phòng làm tôi vô cùng áy náy…
Theo Phunutoday
Khi tôi còn đang lâng lâng, chồng đã rút ngay tờ 500 ngàn ra nhét vào ngực
Chồng ôm choàng lấy tôi, trong phút chốc chiếc váy ngủ đã được kéo xuống. Anh thành thạo trong khi tôi lại chẳng biết phải làm như thế nào. Cú "lệch pha" khiến tôi đau và nhăn nhó muốn đẩy chồng ra.
Chưa, anh chưa say mà. Anh đợi đêm nay 3 năm rồi, anh không thể nào để lỡ nó được. (Ảnh minh họa)
Tôi vừa mới trải qua một đêm tân hôn đầy nước mắt. Thực sự tôi đã sốc, chính tôi cũng không ngờ người đàn ông mình tin tưởng đặt cược cả cuộc đời trong tay anh lại là con người như thế. 3 năm yêu nhau, tôi cứ nghĩ mình đã hiểu tường tận về anh, thế nhưng thật không ngờ...
Khi nhìn người bạn cùng lớp mới năm thứ 2 đã phải vác bụng bầu lên giảng đường, tối thì lọ mọ trong phòng trọ một mình, tôi đã tự hứa với lòng sẽ không yêu đương gì suốt 4 năm đại học. Tình yêu sinh viên chỉ là nhất thời, không thể có cái kết tốt đẹp được. Ra trường, công ăn việc làm tử tế, người ta mới xác định rõ ràng và chín chắn hơn.
Và tôi đã làm tốt lời hứa đó. Ra trường với tấm bằng loại ưu, tôi nhanh chóng tìm được một công việc có thu nhập tốt ở thành phố. Chính công việc ấy đã cho tạo cơ hội cho tôi và anh gặp nhau. Anh hơn tôi gần chục tuổi, và là sếp của tôi.
Anh hơn tôi gần chục tuổi, và là sếp của tôi. (Ảnh minh họa)
Lúc đầu tôi không nghĩ anh sẽ để ý tới một con bé chẳng có gì đặc biệt như tôi, nhưng sau này khi đã yêu nhau rồi anh mới nói:
"Anh từng này tuổi rồi, gặp nhiều loại người và cũng tiếp xúc với không ít các cô gái. Chính sự ngây ngô, có chút vụng về của em trong cuộc sống đã cuốn hút anh. Chứ mấy cô kia, nhìn thế thôi chứ thực ra là từng trải lắm rồi".
Tôi đã nghĩ, đó là những lời lẽ chân thành của anh. Một người đàn ông chín chắn, hiểu đời, hiểu người chắc chắn sẽ làm bến đỗ bình yêu cho mình.
Dù đã rất quý mến anh, song tôi cũng luôn thận trọng. Yêu nhau 2 năm, anh ngỏ lời nhưng tôi chưa nhận ngay mà thử thách thêm 1 năm nữa. Vì tôi lo sợ việc anh hơn tuổi, anh đã có khá nhiều mối quan hệ khác giới ở bên ngoài, điều đó sẽ ảnh hưởng tới hôn nhân sau này. Nhưng một năm qua tôi chỉ thấy anh quanh quẩn ở bên mình, không hề tới bar hay vũ trường như trước đây nữa. Biết anh đã toàn tâm toàn ý với mình nên tôi mới gật đầu.
Phải nói thêm rằng, suốt thời gian yêu anh, tôi luôn giữ mình, kiên quyết không đi quá giới hạn trước hôn nhân. Ban đầu anh có đòi hỏi nhưng, thấy tôi cương quyết thì anh cũng thôi. Anh hứa sẽ giữ gìn cho tôi.
Ngay lúc gần cưới, anh cũng vẫn không đòi hỏi. Có lần tôi trêu anh: "Hay là ra ngoài với các em đủ rồi nên không cần khám phá vợ sắp cưới nữa". Anh ôm tôi vào lòng rồi bảo: "Thôi để dành được đến bây giờ rồi thì cố gắng đến đêm tân hôn, chắc chắn đó sẽ là một đêm đáng nhớ của chúng mình". Tôi thấy mình thật may mắn khi có anh.
Rồi đám cưới diễn ra. Bạn bè ai cũng chúc mừng hạnh phúc của tôi. Nhiều người đã xem tôi như là tấm gương để học tập. Tôi cũng hạnh phúc vô cùng khi sánh bước bên chồng trong chiếc váy cưới tinh khôi.
Tiệc đãi khách diễn ra suốt từ trưa cho tới tận tối muộn. Vì bạn bè đã nhiệt tình đến chúc mừng nên chồng tôi cũng không thể từ chối uống rượu mừng. 11 giờ đêm anh mới lên phòng, chân đã bước lảo đảo.
Tôi dìu chồng xuống giường, thay quần áo định kéo chăm đắp cho anh ngủ nhưng chồng níu tôi xuống bên anh:
- Mình chưa tân hôn mà em.
- Anh say thế này, tân hôn sao nổi nữa.
- Chưa, anh chưa say mà. Anh đợi đêm nay 3 năm rồi, anh không thể nào để lỡ nó được.
Nói rồi chồng ôm choàng lấy tôi, trong phút chốc chiếc váy ngủ đã được kéo xuống. Chồng tôi thành thạo trong khi tôi lại chẳng biết phải làm như thế nào. Cú "lệch pha" khiến tôi đau và nhăn nhó muốn đẩy chồng ra. "Lần đầu tiên, em chịu đau chút đi, rồi sẽ quen ngay thôi mà", anh thì thầm vào tai tôi.
Những phút giây sau đó, tôi đã dần quen hơn và cũng đã có thể hòa hợp được với chồng. Đây có lẽ đã là một đêm đáng nhớ nhất trong suốt cuộc đời tôi nếu như không xảy ra chuyện ấy.
Khi tôi còn đang lâng lâng, chồng đã rút ngay tờ 500 ngàn ra nhét vào ngực tôi và nói: "Giá đêm nay của em đấy". Rồi anh vật ra giường ngủ một mạch đến sáng như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cầm tờ 500 ngàn trên tay, tôi khóc như mưa. Đây là tiền công cho đêm tân hôn của tôi sao? Tại sao anh lại lỡ đối xử với tôi như vậy, anh đi ra ngoài nhiều rồi nên giờ ngủ với vợ mình mà vẫn cứ tưởng là đi gái. Tôi cứ ngỡ anh giữ gìn cho tôi và chung thủy với mình tôi, ai ngờ...
Tôi ra khỏi nhà khi trời chưa sáng tỏ, tôi để lại tờ 500 ngàn và nhắn cho chồng một dòng tin nhắn vào điện thoại: "Em là vợ chứ không phải gái đâu anh, cái giá của em rẻ vậy thôi sao?".
Theo blogtamsu
Món quà cưới 'khủng khiếp' chị họ tặng tôi trước lúc đi xa Trước khi đi xa, chị họ đã gửi tặng tôi một hộp quà cưới rất đẹp. Nhưng bên trong hộp quà cưới đó là một bí mật kinh hoàng khiến tôi chết lặng. Tôi và chị họ rất thân thiết với nhau. Khác với tính cách bốc đồng và có phần nổi loạn của tôi thì chị lại là người trầm tính, ngại...