Đêm tân hôn, mẹ chồng nước mắt lưng tròng gọi con dâu: ‘Trốn đi con ơi!’ và những gì tiếp theo khiến cô gái phải bịt mồm ngăn tiếng thét kinh hoàng
“Chuột sa chĩnh gạo”, “mèo mù vớ cá rán”… – Tất tật những gì mà người ngoài đán.h giá về cuộc hôn nhân sắp diễn ra giữa tôi và Nam.
Tôi năm nay mới 22 tuổ.i, vừa tốt nghiệp đại học và chưa có việc làm. Còn Nam đã 31, anh ta thành đạt và hiện là phó giám đốc công ty riêng của gia đình. Người ngoài nhìn vào ai cũng bảo sao mà tôi may thế, sướng thế nhưng mấy ai biết được rằng tôi không hề yêu anh.
Bố tôi trước đây từng kinh doanh, bị thua lỗ và mắc nợ gia đình Nam khoản tiề.n khá lớn. Khoản tiề.n đó không rõ bao nhiêu đủ để bố bắt tôi gả cho Nam, coi như gán nợ. Mặc tôi và mẹ có quỳ sụp va.n xi.n thế nào thì ông vẫn kiên quyết ép uổng tôi.
- Bố nuôi con khôn lớn bao nhiêu năm, giờ là lúc con phải trả ơn. Con ơi, con mà không lấy nó thì cả nhà nó siết nợ nhà mình. Bố mẹ già rồi, con muốn bố mẹ phải ra đường ngủ hả con…
Ảnh minh họa
22 tuổ.i, tôi nuốt nước mắt lấy một người xa lạ! Ngày cưới, Nam vui lắm, tay bắt mặt mừng tiếp đón quan khách, họ hàng 2 bên. Mọi người không ngừng khen anh ta may mắn lấy được cô dâu diễm lệ. Còn tôi ủ rũ như đưa đám, cố cắn chặt môi để không bật khóc.
Đời tôi còn gì là hạnh phúc khi phải chung chăn chung gối với người mình không yêu chứ?
Tuy nhiên, có một điều lạ là mẹ chồng tôi cũng mang khuôn mặt đưa đám y như tôi vậy. Bà không cười, không nói, chỉ đưa tay ra bắt tay khách khứa như một con rô bốt. Chưa bao giờ tôi thấy ai vô hồn như thế! Không biết có phải tôi hoa mắt hay không, nhưng đến 2,3 lần bà quay sang nhìn tôi buồn bã rồi khẽ lắc đầu…
Kết thúc đám cưới, tôi và mẹ chồng trở về nhà còn chồng và bố chồng thì tiếp tục đãi tiệc linh đình quan khách mà chủ yếu là các đối tác làm ăn của công ty.
Phải đến 3h sáng, Nam mới về nhà, người nồng nặc mùi rượu. Anh ta xông vào phòng, không nói không rằng, lật tung chăn và dựng tôi dậy. Mặc tôi khóc lóc thế nào, anh ta vẫn đè ngửa tôi, xé rách váy và ra sức chiếm đoạt thô bạo. Chưa bao giờ tôi thấy nhụ.c nh.ã đến thế, tuy là vợ nhưng có cảm giác anh ta đối xử với tôi chẳng khác gì những ả điếm rẻ tiề.n.
Thỏa mãn xong thì Nam nằm vật ra ngủ say như chế.t, để mặc “vợ” ngồi run như cầy sấy vì uất hận và sợ hãi. Thuở đại học, tôi và những người bạn gái thân thiết từng tưởng tượng với nhau đêm tân hôn sẽ như thế nào. Hầu hết đều mơ mộng một đêm lãng mạn với ánh nến và tiếng nhạc du dương. Thế nhưng, có nằm mơ tôi cũng dám nghĩ tân hôn của mình lại ê chề, đầy má.u và nước mắt như vậy!
Kiệt sức vì đau và mệt, tôi nằm ngủ thiếp lúc nào không hay. Trong cơn mê man, tôi nhớ những ngày hạnh phúc bên bạn bè khi xưa, vô lo vui đùa biết mấy… Thế rồi tôi mơ thấy một bóng trắng. Cái bóng ấy khẽ mở cửa phòng ngủ của tôi, lách vào trong rồi tiến gần lại giường. Ai vậy? Là ma ư?
“Cái bóng” tát nhẹ vào mặt tôi 1 cái. Giật mình mở mắt, đang định hét toáng lên thì “cái bóng” đã nhanh tay bịt mồm tôi lại:
Video đang HOT
- Mẹ đây, mẹ là mẹ chồng của con.
Lúc này tôi mới hoàn hồn lại, dụi dụi mắt nhìn kỹ thì đúng là mẹ chồng “vô cảm” của tôi. Nhưng có chuyện gì mà đêm hôm khuya khoắt rồi bà còn vào đây?
- Dạ mẹ, có chuyện gì vậy ạ?
- Con hãy hết sức bình tĩnh nghe mẹ nói. Trốn đi, con phải trốn ngay trong đêm nay, cái nhà này toàn lũ lòng lang dạ sói, người tử tế không ở được đâu.
Tôi lắp bắp định hỏi lại cho rõ thì đã thấy mẹ chồng cởi áo ra. Những gì diễn ra sau đó khiến tôi trợn mắt, bịt mồm để ngăn tiếng hét kinh hãi. Trên người của mẹ chồng tôi, từ lưng cho đến bụng đều chằng chịt các vết thâm và sẹo, một vết thâm ở vùng mạn sườn còn rất mới, ước chừng chỉ mới bị vài ngày.
- Con có tin là những vết này đều do bố chồng đáng kính và chồng con gây ra không?
Thế rồi, mẹ chồng kể cho tôi hết những bí mật kinh hoàng về gia đình giàu có nhưng lòng lang dạ sói này. Hóa ra bấy lâu nay việc kinh doanh của gia đình họ thuận lợi, tiề.n và.o như nước chẳng phải vì họ tài giỏi hay may mắn gì. Tất cả đều được đán.h đổi bằng việc chà đạp lên thân xác một người phụ nữ – mà ở đây chính là mẹ chồng tôi!
Mẹ chồng tôi đã trở thành món hàng hóa trao đổi cho các ông giám đốc hám tình để lấy về những hợp đồng béo bở cho 2 bố con họ.
Và hóa ra Nam cũng chẳng phải con đẻ của bà, anh ta là con riêng của bố chồng với người vợ trước.
- Đi đi con, nếu con mà ở lại thì chỉ nay mai thôi đời con cũng sẽ giống như mẹ. 2 tên khốn đó sẽ biến con thành công cụ tìn.h dụ.c để làm ăn…
Bất giác tôi nhớ lại. Sáng nay trong đám cưới, bố chồng có giới thiệu tôi với các đối tác làm ăn của ông. Mấy người họ đều nhìn tôi, gật gù ra chiều ưng ý lắm…
- Mẹ, nếu vậy thì mẹ hãy trốn đi cùng con.
- Đi đi con, đời mẹ giờ chẳng còn gì nữa nhưng vẫn còn một số điều mẹ cần làm. Đi đi con, nhân lúc thằng Nam còn ngủ say, đi đi.
Run rẩy cúi lạy mẹ chồng, tôi lao chạy khỏi căn biệt thự ngay trong đêm ấy. Tôi không dám về nhà, vì tôi biết thể nào bố tôi cũng sẽ bắt trói tôi quay lại nhà chồng. Liên hệ với một người bạn thân thiết, tôi được cô ấy đưa vào Sài Gòn để trốn.
Thấm thoắt đã 3 năm, giờ, tôi đang sống hạnh phúc, có một công việc ổn định, tìm được tình yêu đích thực của mình. Tôi cũng hoàn toàn cắt đứt liên lạc với gia đình nhưng tôi chưa từng dừng việc nghe ngóng những tin tức về mẹ chồng.
Một ngày mùa đông se lạnh, tôi đọc báo mà tay chân rụng rời. “Vợ giám đốc công ty X tre.o c.ổ tự tử, để lại bức thư và các bằng chứng bóc trần sự thật kinh hoàng về việc làm ăn của gia đình…”. Mẹ chồng của tôi, bà đã tre.o c.ổ tự tử! Sau ngần ấy năm đa.u đớ.n, bà đã chọn cho mình cách giải thoát tiêu cực nhất nhưng trước khi chế.t, bà đã kịp thu thập bằng chứng và phanh phui 2 kẻ ma.n r.ợ kia.
Đọc xuống cuối bài báo: “Hiện cơ quan điều tra đã bắt giữ ông T- chức danh giám đốc công ty và ông N – chức danh phó giám đốc” mà tôi không khỏi ngậm ngùi. Cuối cùng quả báo đã đến nhưng liệu nó có đến muộn quá không…!
Theo WTT
Đám cưới quái gở đón dâu lúc 5h sáng và bi kịch đêm tân hôn ác mộng
Mặc mọi người can ngăn, bố vẫn lôi em xềnh xệch vào nhà. Mẹ chồng thì bực bội nên vội vàng lên xe và nói anh lái xe đi nhanh khỏi nơi hỗn độn này. Chồng em chạy vào nhà quỳ xin bố mẹ em đừng làm to chuyện
Hôm nay là ngày cưới của em. Đáng lẽ giờ này em đang được cùng chồng hưởng những phút giây hạnh phúc của đêm tân hôn. Đáng lẽ bây giờ em đang được ở nhà chồng. Nhưng thay vào đó em lại ngồi một mình trong phòng, chẳng biết đã làm nên tội tình gì mà cuộc đời em lại bi kịch đến thế.
Chúng em yêu nhau được 2 năm thì em lỡ có thai. Anh về xin bố mẹ anh được kết hôn. Nhưng lúc ấy mẹ anh đã thẳng thừng đuổi em đi và tuyên bố không bao giờ chấp nhận một đứa con dâu như em. Bởi vì em không học đại học, lại mang bầu trước cưới. Còn nhà anh là gia đình gia giáo nên không có chuyện à uôm. Mẹ anh còn nói em ngu dại thì tự giải quyết hậu quả.
Lúc ấy em cũng nản chí lắm, nhưng chính bạn trai em nói rằng anh sẽ đứng ra để bảo vệ em vì thế em không được nghĩ quẩn hay làm gì ảnh hưởng đến con. Ròng rã mấy tháng trời, anh năn nỉ không được nên bèn bỏ nhà đi theo em. Gọi mãi mà con trai không về, lúc này mẹ anh mới đồng ý cho chúng em được kết hôn với nhau.
Anh nói thì mẹ bảo: "Cho nó quyết rồi về nhà này nó đè đầu cưỡi cổ mẹ mày à?". Ảnh minh họa
Khổ lắm, vì mẹ chồng đã có ác cảm với em nên đám cưới của chúng em mà hai đứa không có quyền quyết định gì hết. Ngay cả việc đi thử váy cưới cũng vậy. Chiếc váy mà em mặc ngày cưới cũng không phải là chiếc váy em ưng ý mà việc này mẹ chồng cũng giành lấy quyết định.
Chồng em nói thì mẹ bảo: "Cho nó quyết rồi về nhà này nó đè đầu cưỡi cổ mẹ mày à?". Em nghe thế nên chỉ biết im lặng chứ chẳng dám nói gì, vì dù sao được cưới cũng là may rồi.
Ngày nhà trai sang nhà em nói chuyện, em thương bố mẹ em lắm. Mẹ chồng em thì ỷ lại em là con gái mà có thai trước hôn nhân, đã vậy còn không học hành đến nơi đến chốn nên nói hồi môn sẽ không có, nhẫn cưới cũng không luôn.
Em thấy bố tức lắm, nhưng mẹ em ngồi bên cứ bấm áo bố. Có lẽ mẹ cũng muốn nhường nhịn để mai kia em về sống với mẹ chồng đỡ khổ.
Nhưng ở đời thường vậy, người được đà sẽ càng lấn tới. Nhà chồng và nhà em không ở xa nhau, nhưng mẹ chồng em nhất nhất bắt rước dâu vào 5h sáng. Em thắc mắc thì bà nói lệ là phải như thế, cô dâu về nhà chồng mà vác cái bụng chửa thì không thể đi vào lúc trời sáng hẳn được. Em ấm ức, cả nhà em ấm ức nhưng thôi cũng vẫn cố nhịn. Vì dù sao cũng chỉ là lễ rước dâu mà thôi.
Hôm nay là ngày lễ cưới của em được tổ chức. Sáng sớm tinh mơ em đã phải dậy chuẩn bị tươm tất rồi ngồi để người ta trang điểm, làm tóc,... đợi đón nhà trai.
Đúng 5h sáng, chiếc xe rước dâu cũng đến. Em gái em chạy vào nói em chuẩn bị để làm lễ và đưa dâu. Lúc họ hàng nhà em ra chào đón thì chiếc xe rước dâu chỉ có mẹ chồng, chồng và anh lái xe ngồi trên chiếc xe ấy.
Nghe xong những lời nói đó thử hỏi ai mà chịu nổi, tôi thì ngồi trong xe đưa dâu khóc nức nở, còn bố tôi chạy đến mở cửa xe.
Ảnh minh họa
Đợi mãi cũng không thấy cái xe nào khác, bố em mới hỏi thì mẹ chồng em tỉnh bơ: "Có một xe thôi, cô dâu chửa trước nên chỉ một xe đi đón dâu là được rồi".
Có lẽ bố em đã nhịn quá nhiều và vì thương em nên ông cũng nổi cáu lại: "Bà nói thế là sao? Con tôi nó làm gì nên tội mà đám cưới của nó qua loa thế này?".
Thấy thông gia nói vậy, mẹ chồng em nói lớn: "Tôi nói cho ông biết, tí nó về nhà tôi cũng không thể đi cửa trước mà phải đi cửa sau. Đã chửa trước, nhà tôi đồng ý cưới rồi và gia đình còn không biết điều".
Nghe những lời nói đó, ruột gan em đau như cắt. Em từ trong phòng chạy, trên người vẫn khoác áo cô dâu chạy ra ngõ. Nhưng ra đến đầu ngõ, bố em đã chạy lại quát tháo: "Vào nhà, không có cưới xin gì nữa. Đẻ con ra bố mẹ nuôi cháu, không cần loại chồng và mẹ chồng cổ hủ, ghê gớm đó"
Mặc mọi người can ngăn, bố vẫn lôi em xềnh xệch vào nhà. Mẹ chồng em thì bực bội nên vội vàng lên xe và nói anh lái xe đi nhanh khỏi nơi hỗn độn này. Chồng em chạy vào nhà quỳ xin bố mẹ em đừng làm to chuyện mà tác thành cho chúng em. Nhưng bố em vẫn nhất định không chuyển ý và một mực xua đuổi anh về nhà. Bố còn cấm anh từ giờ đừng vác mặt sang nhà em.
Hôm nay là ngày trọng đại nhất đời em. Vậy mà những gì đang diễn ra giống như một cơn ác mộng. Chúng em yêu thương nhau vậy mà mọi chuyện lại xảy ra thế này. Đáng ra bây giờ là đêm tân hôn của chúng em, nhưng em vẫn ngồi trong phòng và khóc.
Còn chồng em, anh nói ngày mai anh sẽ soạn hành lý và đến nhà em ở chứ không ở cùng bố mẹ anh nữa. Em cũng muốn ở gần chồng và không muốn sống với mẹ chồng chút nào. Nhưng em sợ làm thế thì anh sẽ là người bất hiếu vì bỏ nhà theo em. Em có nên ngăn cản anh lại không và nói sao để bố mẹ em vẫn coi anh là rể của nhà này?
Theo Emdep
Các nàng dâu chỉ cần dùng những chiêu này, mẹ chồng ghê gớm đến đâu cũng phải giơ tay khuất phục Có những bà mẹ chồng khó tính tới mức đẩy con dâu phải ly dị với chồng, bỏ nhà đi...Sẽ thật khó khăn và đau khổ cho cô gái nào không may mắn gặp phải một bà mẹ chồng như vậy. Hãy thử hiểu quan điểm của mẹ chồng Đây có thể là điều đầu tiên bạn muốn làm khi về nhà chồng...