Đêm tân hôn mẹ chồng nói câu làm tôi bàng hoàng
Những tưởng sau này vợ chồng tôi sẽ dọn về ở cùng để tiện chăm sóc nhưng sự việc xảy ra đêm tân hôn và ánh mắt của mẹ chồng khiến tôi đến giờ vẫn còn bàng hoàng và ám ảnh.
Tình yêu và nhiều sự quan tâm chăm lo trong đời sống thường nhật mà mẹ chồng tôi dành cho con trai, chắc phải dùng đến cụm từ “đội con lên đầu” mới hoàn toàn chính xác. Thực ra trước lúc kết hôn, tôi đã cảm thấy bà hơi làm quá.
Chúng tôi vốn định làm lễ cưới xong sẽ về ngủ ở căn nhà mới đã mua trước khi cưới, song mẹ chồng nhất định không cho, bà nói rằng đêm đầu tiên phải ở cùng nhà với bà. Cả hai chúng tôi đều muốn được tự do trong đêm tân hôn, song lại nghĩ mẹ chắc chắn sẽ cô đơn khi con trai lấy vợ, nên đồng ý ở lại. Ăn xong cơm tối, chuyện phiếm mấy câu, chồng nháy mắt ra hiệu cho tôi. Rồi vợ chồng xin phép vào phòng ngủ. Chúng tôi nghĩ bụng, đóng kín cửa, khẽ khàng một chút chắc không sao.
Ánh mắt của mẹ chồng làm tôi bị ám ảnh (Ảnh minh họa)
Vừa vào đến nơi, chồng tôi đã hăng hái, phấn khích bế tôi lên giường. Tôi sợ nhà anh là căn hộ chung cư kiểu cũ, cách âm không tốt nên bảo anh ra khóa cửa. Ai ngờ khóa phòng đã hỏng, chồng tôi lại sốt ruột nên khép cửa xong vội vã quay lại giường ngay.
Dù cảm xúc vô cùng mãnh liệt, song tôi vẫn chú ý không để phát ra âm thanh gì quá đáng. Chồng tôi muốn đổi tư thế, tôi nằm trên. Chúng tôi, vừa vui vẻ vừa trêu đùa, cười khúc khích. Đúng lúc ấy chuyện không tưởng tượng nổi đã xảy ra
Video đang HOT
Một tiếng “cạch” gọn ghẽ vang lên, nghe như tiếng cánh cửa mở. Vì tôi đang chui trong chăn, đèn phòng lại tắt, nên còn tưởng mình nhầm. Nhưng ngay sau đó, tấm chăn trên người tôi bị kéo tuột ra. Tôi cứng đờ người, khi đó cả hai vợ chồng đều không mảnh vải che thân. Đúng là tình huống đến chết tôi cũng không quên nổi. Tôi gần như mất hết tri giác, không dám động đậy gì. Chồng tôi cũng sợ hết hồn. Chúng tôi mở to mắt hết cỡ nhìn mẹ chồng sát khí đằng đằng đứng ở cạnh giường.
Nhưng chuyện hãi hùng nhất vẫn còn ở “hồi” sau.
Tôi chưa biết làm gì, đã bị mẹ chồng lấy tay đẩy cho một cái ngã vật ra. Bà không nói một lời, quay người đi, tiện tay kéo cánh cửa sập lại cái “rầm”. Chồng tôi hoảng hồn đỡ lấy vợ, vội vàng kéo chăn quấn tôi lại.
Lúc ấy dường như nhận thức mới trở lại, tôi ôm mặt khóc như mưa. Ai ngờ mẹ chồng đứng bên ngoài nói vọng vào: “Ngày đại hỷ cô khóc gì mà khóc!”.
Tôi nhất quyết vùng dậy khỏi tay chồng, nói muốn về nhà mẹ đẻ. Chồng tôi vội ôm chặt lấy tôi và ra sức xin lỗi, rồi hứa sẽ không để chuyện tương tự xảy ra. Tôi nhìn chồng chua xót, sao mình lại rơi vào một gia đình như thế này kia chứ!
Sáng hôm sau, tôi đã bình tĩnh hơn khi nghĩ chúng tôi đã có nhà riêng, không phải sống cùng mẹ chồng. Chỉ có điều tôi không hiểu nổi vì sao mẹ chồng lại làm như thế, chẳng phải bà ấy mong có cháu sớm hay sao? Hay vì ghen tị tôi đã cướp mất người con trai bà vô cùng yêu quý?
Ăn xong bữa sáng, chồng tôi cúi mặt nói: “Mẹ, ăn xong chúng con về nhà”. Không ngờ mẹ chồng nói một câu mà tôi bị ám ảnh: “Mẹ nói cho con biết, các con yêu nhau thế nào mẹ không quan tâm, nhưng con phải nhớ lấy cho mẹ, nhất định không được để bọn đàn bà con gái cưỡi lên trên. Đã nhớ chưa?”. Tôi biết câu ấy nói cho tôi nghe. Nhìn sang mẹ chồng, mặt bà nặng như đeo đá. Thấy chồng tôi để dằn đũa xuống bàn, sợ mẹ con cãi nhau, tôi vội nói: “Mẹ, chúng con biết rồi”. Suốt đường đi, đôi mắt đằng đằng sát khí của mẹ chồng khi nhìn thẳng vào hai đứa trần như nhộng cứ dai dẳng bám theo tôi. Sau lần đó, chỉ cuối tuần chúng tôi mới về ăn cơm với mẹ chồng và dù bà có giữ thế nào cũng nhất quyết không ngủ lại.
Tôi cứ nghĩ đến lúc bà già hơn, sẽ dọn về sống cùng với vợ chồng tôi, không biết rồi sẽ thế nào…
Dạy vợ
Sau khi vừa nghe vợ nói xấu mẹ chồng xong, chồng thở dài: 'Không phải vì anh sợ em mà anh thương em, thương mẹ, thương phụ nữ.
Cả đời mẹ anh chịu nhiều tổn thương, bởi vậy anh muốn bù đắp bằng cách nâng niu và yêu thương em'.
Có đôi vợ chồng mới cưới. Đêm tân hôn, vợ giấu đôi giày của mình đi, đợi chồng bỏ giày trèo lên giường liền giẫm vào giày chồng. Chồng nhìn thấy cười "xùy, xùy" đuổi vợ. Vợ thủ thỉ: "Mẹ em dặn, đêm tân hôn giẫm vào giày chồng thì cả đời không bao giờ giận chồng và không bị chồng đánh".
Thấy vợ nói dứt khoát, mau gọn, chồng gõ đầu vợ nói: "Còn mẹ anh nói, nếu vợ giẫm vào giày chồng thì cả đời sẽ đồng cam cộng khổ, yêu thương nhau hết mực. Bởi vậy, mình phải thương nhau". Vợ nghe xong cười "khì khì" ôm chồng.
Thấy vợ "ngoan" hẳn, nhiều người hỏi chồng, dạy vợ cách gì thế?- Ảnh minh họa.
Từ ngày đó, vợ bắt đầu quản chồng từ cái nhỏ nhất. Vợ bảo chồng vào bếp chồng hăng hái làm. Vườn rau của nhà, vợ bảo trồng gì chồng trồng nấy. Các cô hàng xóm vợ bảo tránh xa cô nào, đi gần cô nào chồng cũng làm theo...
Ngày ngày, chồng đang "chém gió" với mọi người, chỉ cần vợ gọi một tiếng là cum cúp như trâu bị dắt mũi về nhà ngay. Chồng uống rượu với bạn, vợ kéo tai là theo vợ về nhà, không nói không rằng, mặc cho anh em gọi lại. Có người kích: "Đàn bà 3 ngày không đánh là vênh như miếng ngói lợp nhà. Anh cũng là đàn ông, sao lại để vợ quản không còn ra dáng thằng đàn ông thế. Nó mà là vợ tôi, tôi chẳng cho vài cái đế giày ấy chứ."
Chồng cười bảo: "Đưa vợ anh lại đây, tôi cũng quạt nó vài cái đế giày, nếu anh động đến vợ tôi". Người bạn nọ cáu: "Không ai giống anh, đồ sợ vợ. Thôi, mau về đi tôi nhờ".
Ngay cả việc trong thôn cần mọi người bàn bạc, chỉ có đàn ông tham dự, anh cũng dẫn vợ theo. Tới nơi, mọi người mắt tròn xoe ngạc nhiên. Có người nói: "Anh đúng là, việc này cũng dẫn vợ đi là thế nào? Hay anh không tự quyết được?"....
Quản được chồng, vợ đắc ý lắm. Đến một ngày, giận mẹ chồng, vợ đưa đủ "điều xấu" của bà "tố" với anh với mong muốn tìm được "đồng minh". Nhưng khi nghe xong, chồng thở dài bảo vợ: "Sở dĩ, anh không bao giờ to tiếng, đánh em là vì "Anh thương mẹ đấy".
Vợ nghe thế tròn mắt vì ngạc nhiên. Chồng kể tiếp: "Cả đời mẹ khổ sở vì tính thô bạo của bố. Chỉ cần không hài lòng, ông sẵn sàng đánh mẹ. Có lần, mẹ bị ông đánh đến nỗi mặt mày sưng tím, gãy cả ghế... Mẹ anh vì các con mà chịu nhịn cả đời. Mỗi lần nhìn mẹ bị bố đánh, anh tự thề với lòng mình, lấy vợ sẽ không bao giờ làm cô ấy tổn thương. Với anh, mẹ là người tốt nhất, anh không bao giờ chấp nhặt mẹ, dù là điều nhỏ nhất. Trở lại chuyện của em, không phải anh sợ em, mà vì anh không quên được lời mẹ, là đàn bà sinh ra là để đàn ông yêu thương chứ không phải sinh ra để đàn ông đánh. Em có hiểu chưa?".
Từ hôm đó, vợ thấm thía mình sai, hiểu được thêm tâm tư của chồng. Vợ cũng bớt quản chồng và yêu thương mẹ chồng hơn. Chồng có uống rượu, cà kê với bạn bè, vợ không nắm tay, kéo tai mà nhẹ nhàng thủ thỉ gọi chồng về. Vợ chăm sóc chồng từ món ăn, tới giấc ngủ,... Đôi lần, vợ thủ thỉ xin lỗi vì đã "vô tâm". Đáp lại, chồng mỉm cười: "Chuyện gì qua, cứ để nó qua, quan trọng chúng ta sống vì tương lai".
Thấy vợ "ngoan" hẳn, nhiều người hỏi chồng, dạy vợ cách gì thế? Chồng nghiêm túc trả lời: "Đánh đàn bà sẽ dạy đàn bà khẩu phục, yêu thương đàn bà sẽ dạy đàn bà tâm phục, khẩu phục".
Nàng dâu bàng hoàng phát hiện bí mật mẹ chồng giấu kín suốt 8 năm Tôi và mẹ chồng không hợp nhau, lại từng mâu thuẫn khi bà đến chăm cháu lúc mới sinh nên tôi ít trò chuyện. Năm ngoái, bà ốm nặng, không đi lại được. Anh trai và chị dâu - vốn là những người bà rất quý nói với vợ chồng tôi rằng, chúng tôi phải đón bà về chăm nuôi cho anh chị...