Đêm tân hôn mẹ chồng đứng chờ ngoài cửa, tôi hãi hùng biết mục đích của bà
Nghĩ đến khả năng có thể mẹ chồng đã chờ ở ngoài cửa từ bao giờ, tôi không khỏi thấy ớn lạnh cả người.
Chào mọi người!
Đêm qua là đêm tân hôn của tôi. Sẽ rất vui vẻ và thuận lợi nếu như không có 1 chuyện xảy ra, mà cho tới giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy hãi hùng không thôi.
Tôi và chồng yêu nhau gần 1 năm thì quyết định đi đến hôn nhân. Từ bé tôi đã được mẹ dặn dò phải để dành thứ quý giá của người con gái cho chồng mình. Vì thế trước khi kết hôn tôi đã từng yêu đương nhưng đến với anh tôi vẫn còn trong trắng.
Từ bé tôi đã được mẹ dặn dò phải để dành thứ quý giá của người con gái cho chồng mình. (Ảnh minh họa)
Thú thực chuyện tôi tự nguyện “giữ” cho chồng và việc anh quá quan trọng vấn đề trinh tiết lại là 2 phạm trù hoàn toàn khác nhau. Ban đầu tôi hơi phản cảm khi anh cứ cố ý tìm hiểu xem trước đây tôi đã từng đi quá giới hạn với bạn trai cũ hay chưa. rằng chỉ muốn biết chuyện quá khứ của tôi mà thôi chứ chẳng có ý gì khác.
Video đang HOT
Tôi thấy bản thân anh cũng chưa từng đòi hỏi tôi chuyện ấy nên cho rằng anh “giữ” cho tôi thì cũng có quyền hỏi thăm chuyện trước kia. Vì vậy tôi thú nhận với anh sự thật. Anh nghe xong thì mừng lắm, càng yêu và trân trọng tôi hơn. Ngoài chuyện đó ra, tôi thấy anh không phải người gia trưởng hay cổ hủ, lại thương yêu và chiều chuộng mình nên tôi mới quyết định cùng anh về chung 1 nhà.
Đêm tân hôn, sau khi xong việc anh hạnh phúc ôm tôi vào lòng. Cứ nghĩ chúng tôi sẽ nằm tâm sự với nhau thật lâu rồi thiếp đi với niềm hạnh phúc. Nhưng bỗng dưng tôi nghe tiếng gõ cửa khe khẽ. Giật mình hỏi anh hình như có ai gõ cửa, anh lại gạt đi nói tôi nghe nhầm. Anh dỗ tôi ngủ mà tôi để ý anh cứ nhấp nhổm không yên.
Giả vờ nhắm mắt, tôi thấy anh nhẹ nhàng ngồi dậy. Anh khẽ khàng rút dưới người tôi ra một tấm khăn mỏng, sau đó cầm ra ngoài cửa. Mở mắt nhìn, tôi thấy rõ mẹ chồng đang đứng phía ngoài nhận chiếc khăn anh đưa. Bà hài lòng giục anh vào ngủ tiếp còn bà quay người đi xuống nhà.
Tôi kinh hãi tột độ. Nghĩ đến khả năng có thể mẹ chồng đã chờ ở ngoài cửa từ bao giờ, tôi không khỏi thấy ớn lạnh cả người. Còn tấm khăn kia nữa! Trong đầu chợt lướt qua hình ảnh mình từng xem trong một vài bộ phim mà tôi toát cả mồ hôi hột. Lẽ nào đó là khăn kiểm tra trinh tiết cô dâu?
Chồng trở lại giường thấy tôi nhìn anh thì giật mình hoảng hốt như vừa bị bắt gặp làm chuyện xấu. Tôi bắt anh phải giải thích. Anh không chối được nữa đành nói thật. Đúng như tôi nghĩ, mẹ chồng thực sự chờ ở ngoài cửa phòng tân hôn của chúng tôi để lấy tấm khăn kiểm tra trinh tiết con dâu! Tôi càng không hề để ý chồng mình đặt tấm khăn đó xuống giường từ lúc nào.
Chồng tôi bảo, bản thân anh không quan trọng chuyện đó nhưng vì mẹ cứ để ý nên anh buộc phải nghe theo. Anh không muốn tôi biết, sợ tôi nghĩ ngợi nọ kia nên mới giấu giếm vợ. Anh vui mừng khuyên tôi đừng lo, tôi còn trinh là sự thật nên dễ dàng qua cửa kiểm tra của bà rồi.
Nghĩ đến khả năng có thể mẹ chồng đã chờ ở ngoài cửa từ bao giờ, tôi không khỏi thấy ớn lạnh cả người. (Ảnh minh họa)
Nghe anh nói nhưng tôi không hề thấy vui. Cả đêm ấy tôi trằn trọc không ngủ được. Năm 2020 rồi vẫn có chuyện như vậy, vẫn có người mẹ chồng khắt khe, cổ hủ tới mức kinh khủng như thế! Hồi yêu nhau tôi có về nhà chồng chơi vài lần, thấy mẹ chồng ít nói tôi còn nghĩ bà là người hiền lành nên đã mừng thầm. Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong được!
Mẹ chồng chỉ có mình chồng tôi thôi, bố chồng đã mất sớm. Chúng tôi sẽ phải ở chung để chăm sóc bà, không có khả năng ở riêng. Phải là người thế nào mới có thể làm ra hành động kiểm tra sự trong trắng của con dâu kiểu ấy? Sống chung với mẹ chồng như thế, đón chờ tôi sẽ là những điều kinh khủng nào?
Chồng có thể đứng về phía tôi mà cãi mẹ anh ư? Dường như câu trả lời là không thể. Rồi cuộc hôn nhân này sẽ đi về đâu. Chưa gì tôi đã thấy vô cùng bế tắc rồi!
Theo Gia đình & Xã hội
Con dâu 'chết khiếp' vì mẹ chồng tai ngược 'oanh tạc' mỗi lần đến chơi nhà
Nhưng mẹ chồng tôi thì coi chuyện tôi phải đối xử tốt với bà là nghĩa vụ, và ngày càng thể hiện quyền lực trong nhà của tôi.
Bà phán chỗ này chỗ kia cần sửa, và chẳng cần hỏi ý kiến các con, gọi thợ đến chỉ đạo làm, bảo chúng tôi trả tiền.
Ngôi nhà này là tài sản chung của hai vợ chồng, nhưng sự thực 90% là tiền của gia đình tôi. Vậy mà mẹ chồng tự cho mình có toàn quyền, thậm chí còn tự ý mời khách đến ở.
Vợ chồng tôi đều là người tỉnh lẻ đến Hà Nội lập nghiệp, sau khi cưới xong thì mua một căn hộ chung cư rộng 80m2, 2 phòng ngủ. Mẹ chồng rất hay lên chơi, vì bà có một số bạn bè ở Hà Nội. Mỗi lần lên, bà ở khá lâu, đi thăm bạn bè, đi dã ngoại, hoặc mời bạn đến nhà ăn uống, điều đó không nói. Tôi cũng cố gắng phục vụ tận tình, vui vẻ để tăng cường tình cảm mẹ chồng nàng dâu.
Nhưng mẹ chồng tôi thì coi chuyện tôi phải đối xử tốt với bà là nghĩa vụ, và ngày càng thể hiện quyền lực trong nhà của tôi. Bà phán chỗ này chỗ kia cần sửa, và chẳng cần hỏi ý kiến các con, gọi thợ đến chỉ đạo làm, bảo chúng tôi trả tiền. Bực vì nhà của mình mà người khác đem ra sửa, vì bỗng nhiên phải xoay tiền điên đảo, tôi góp ý với chồng để anh nói mẹ, thì anh bảo thôi mẹ cũng vì mình, đừng để mẹ buồn. Được thể, bà càng tác oai tác quái, vứt cái này, đổi chỗ cái kia... Nhiều vật dụng tôi rất thích thì bà bảo không hợp, xấu, và đem cho cháu bà mất. Tôi không nhịn được, nói với bà thì bà nổi giận, bảo tôi ki bo và láo xược, rằng đây là nhà của con trai bà, bà có quyền...
Tôi rất muốn nói luôn vào mặt mẹ chồng rằng đây là nhà của cả tôi nữa, thậm chí 90% tiền mua nhà là của gia đình tôi, tôi mới có quyền, rằng bà chỉ là khách thôi... nhưng vẫn cố kiếm chế. Tôi tự nhủ chuyến thăm của bà dài mấy rồi cũng kết thúc để về quê, thôi cố chịu đựng, mong chờ cái ngày ấy. Và thế là tôi đã trải qua rất nhiều chuyến thăm của bà với vô vàn ức chế, nhưng vẫn kiểm soát được bản thân.
Nhưng lần này thì sức chịu đựng của tôi đã lên đến đỉnh điểm. Tôi cảm giác mình sắp để cho nó vỡ tung, đến đâu thì đến. Chả là lần này bà mang theo cùng 3 bà bạn, lên để họp khóa đại học nhân mấy chục năm ra trường gì đó. Họ có mặt trước ngày hội ấy gần một tuần, để tranh thủ vui chơi, gặp gỡ. Bà mang khách đến mà không hề báo trước với vợ chồng tôi một câu, và ngày nào cũng bắt tôi phải phục vụ các bà ấy, phải thể hiện hết cỡ lòng hiếu khách cho bà mở mày mở mặt.
Căn hộ nhỏ của tôi như nở ra vì quá đông người, toàn những người cười nói ồn ào, đêm khuya cũng không cho ai ngủ. Vợ chồng tôi phải trải chiếu nằm ở phòng khách, nhiều khi muốn tắm hay đi toilet thì phải đợi hết hơi. Mà các bà ấy bẩn kinh khủng, họ biến 2 cái phòng tắm của tôi thành một chốn bẩn thỉu hôi thối, mà mẹ chồng tôi cứ mặc kệ.
Tôi đi làm đã mệt lử, còn phải cơm nước hầu hạ bữa tối, dọn dẹp cho các bà, lại còn bị mẹ chồng chỉ trỏ góp ý cái nọ cái kia để ra oai, thực sự uất đến nghẹt thở. Các bà kia thì khen mẹ chồng tôi giỏi, cưới vợ cho con xong còn mua nhà được cho nó ở thành phố. Thế mà mẹ chồng tôi cũng vênh mặt lên nhận lời khen được, tôi chỉ muốn nói toạc ra với mấy bà kia rằng đây là nhà tôi.
Giá như tôi có cách nào để "trục xuất" mẹ chồng quái ác này một cách êm thấm thì hay biết mấy.
Ngọc Hà
Theo Tiền phong
Thấy tôi bị đuổi đi, ô sin chạy theo dúi cho một thứ rồi nói: "Chờ em liên lạc chị hãy trở về" Trời mưa tầm tã, tôi tay xách nách mang xách túi đồ khỏi ngôi nhà 3 năm nay tôi từng ở. Tôi lấy chồng năm 25 tuổi qua mai mối của họ hàng, nhà chồng tôi giàu có, bố mẹ chồng có một mình chồng tôi là con trai, nhà buôn bán to nhất phố, nhà 3 tầng, ô tô, xe máy... nói...