Đêm tân hôn không như mong đợi khiến cô dâu sợ hãi và cái kết ngọt
Đêm tân hôn là đêm chúng tôi mong đợi nhất, vợ tôi luôn tin rằng sẽ là đêm đáng nhớ cho cả hai. Do vợ tôi hơi nhút nhát, lại cũng có cách nghĩ truyền thống nên từ lúc yêu cô ấy cũng đã xác định, chỉ để dành cho chồng mình trong đêm tân hôn…
Chúng tôi yêu nhau được 5 tháng là tổ chức đám cưới. Hằng – vợ tôi nói rằng, tôi là người đầu tiên của cô ấy. Nhưng khi chúng tôi chờ đợi điều thiêng liêng thì lại không thấy gì, nửa giọt chứng minh cũng không? Một “bi kịch” mà cả 2 sau này đều thấy mình… sai trái.
Câu chuyện xảy ra cách đây 10 năm trước, lúc đó tôi cũng được xem là người có suy nghĩ lạc hậu. Tôi nghĩ vợ mình cưới về phải thắp hương trước tổ tiên và dĩ nhiên điều tôi đặt ra là mọi thứ phải… trinh nguyên.
Do chúng tôi quen nhau qua mai mối. Khi đó tôi 23 tuổi, vợ tôi 21 tuổi. Cái tuổi mà bạn bè chúng tôi còn đắm đuối yêu đương thì chúng tôi quyết định làm đám cưới ngay. Dù lúc ấy, vợ tôi còn nửa năm nữa mới tốt nghiệp cao đẳng. Cưới sớm khiến sau này tôi biết mình mất đi nhiều điều.
Đêm tân hôn là đêm chúng tôi mong đợi nhất, vợ tôi luôn tin rằng sẽ là đêm đáng nhớ cho cả hai. Do vợ tôi hơi nhút nhát, lại cũng có cách nghĩ truyền thống nên từ lúc yêu cô ấy cũng đã xác định, chỉ để dành cho chồng mình trong đêm tân hôn chứ không quan hệ trước hôn nhân. Có lẽ vì thế, yêu được 3, 4 tháng tôi đã đòi cưới ngay.
Tôi luôn hân hoan chờ đợi sự kỳ diệu và điều bất ngờ của người con gái lần đầu tiên quan hệ, cái mà người ta thường gọi “màu đỏ trên ga giường”. Ngày ấy cũng đến, đêm ấy vợ tôi còn bảo tôi lấy khăn trải ra giường không bẩn. Tôi cũng lấy cái khăn bông trắng mà lúc chiều người trang trí phòng cưới vừa xếp hình con thiên nga ra để trải lên giường.
Trái với khoảnh khắc mong đợi của cả hai, chúng tôi không thấy gì. Một giọt cũng không, tôi muốn hỏi vợ nhưng thấy cô ấy buồn nên tôi cũng im lặng. Cô ấy cũng hỏi tôi, vì sao lại như vậy và chúng tôi đều im lặng đi tìm câu trả lời cho chính mình với những suy nghĩ rất khác nhau khiến không ai ngủ được.
Tôi hụt hẫng và cảm giác thật khó chịu, chỉ muốn hỏi em vì sao lại như thế. Còn vợ tôi thì bối rối, cảm thấy sợ hãi khi tôi vẫn cố kìm nén và trấn an. Có lẽ đó là đêm tân hôn đáng nhớ theo nhiều nghĩa của chúng tôi. Sau đêm đó, vợ tôi lúc nào cũng buồn và cô ấy luôn sợ hãi điều gì đó. Tôi cố giải thích với cô ấy rằng, chuyện đó không quan trọng nhưng có vẻ vợ tôi vẫn chưa yên tâm.
Video đang HOT
Đến khi cô ấy mang thai, cô ấy cũng luôn hỏi tôi: “anh có tin em không”. Tôi cười nói: tôi tin! Tuy nhiên, cô ấy vẫn chưa an tâm. Lúc ấy thông tin trên mạng hiếm. Nếu băn khoăn chỉ cần lên mạng tìm hiểu có lẽ đã không khiến vợ tôi như thế. Cô ấy luôn cảm thấy ấm ức vì mình không được như phụ nữ khác.
Cụ thể, ám ảnh chuyện cũ nên dù tôi yêu chiều nhưng nếu xem phim hay đọc câu chuyện gì về trinh tiết, cô ấy lại quay sang hỏi tôi đang nghĩ gì. Tôi chỉ cười, bảo vợ đừng suy diễn. Nhiều lần vợ tôi liên tục nhắc lại chuyện đêm tân hôn và hỏi tôi “có thực sự tin cô ấy không”. Thậm chí, có khi vợ chồng đang âu yếm cô ấy cũng hỏi câu đó khiến tôi khó hiểu.
Tôi là đàn ông và đối với tôi, cái màng trinh nó giờ đây chẳng có ý nghĩa gì cả. Dù đã qua 10 năm, dù tôi thích một cô gái trinh theo quan niệm khi cưới lúc đó nhưng giờ khi đã hiểu đời thì tôi lại thích một cô gái còn “nguyên vẹn” nhưng từng trải, từng vấp váp theo nghĩa khác chứ không phải vì cái màng mỏng manh hay giọt máu tưởng tượng nào đó.
Thực tế, tôi cũng là loại đàn ông gia trưởng và phong kiến, nhưng tôi không quá hủ tục và ngu muội tới mức không biết mình cần gì ở vợ. Nhưng vợ tôi thì lại không xua được cái ý nghĩ không còn “nguyên vẹn” đến tận bây giờ trong đầu. Còn với tôi, tôi đã chẳng còn quan tâm mình có là người đầu tiên hay không, chỉ cần là người cuối cùng của cô ấy. Thế là đủ!
Theo Bùi Ngọc Đặng (Phú Thọ) (InforneI)
Đêm tân hôn say mèm, chồng nhét cả xấp tiền bo vào ngực vợ rồi đòi "tới bến"
Vừa nhìn thấy tôi mặc váy ngủ đi ra, anh đánh cái nhìn đầy ham muốn rồi tiến đến nhét tiền vào ngực tôi thủ thỉ: "Đây, anh bo cho, nhiều hơn mọi lần nên nhớ phải chiều anh tới bến đấy".
Cuối cùng thì cái đêm đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi cũng đã trôi qua theo một cái cách đầy đau đớn và tủi nhục. Tôi khóc suốt đêm, bên cạnh là tiếng ngáy đều đều của chồng. Tôi thực sự thấy hối hận vì đã cưới anh ta. Tại sao cuộc sống lại nghiệt ngã tới độ đợi tới đúng ngày cưới mới cho tôi thấy cái bộ mặt đồi bại của anh ta như thế.
25 tuổi tôi chính thức lên xe hoa về nhà chồng sau gần một năm yêu anh. Chuyện tình của chúng tôi là do bố mẹ hai bên gia đình mai mối. Thú thật trước đó tôi cũng chúa ghét cái kiểu gán ghép này. Tôi còn trẻ, tôi cũng muốn tự do yêu đương, tìm hiểu chứ không phải là do sức ép từ người lớn. Thế rồi sau vài lần hẹn hò, chính anh lại cuốn hút tôi. Tôi bị anh chinh phục bởi chính con người anh chứ không phải vì một sức ép nào.
Chỉ hơn 2 tháng sau tôi nhận lời là người yêu anh. Cặp đôi của bọn tôi nhận được sự ủng hộ rất lớn từ hai bên gia đình. Thậm chí vừa nghe tin chúng tôi yêu nhau, bố mẹ anh ấy đã giục cưới. Tất nhiên là tôi từ chối vì lúc đó tôi còn quá trẻ, mới ra trường đi làm đc hơn nửa năm. Tôi muốn anh cho tôi chút thời gian, đợi tôi ổn định công việc, sang tuổi 25 thì cưới. Và rồi anh đồng ý.
Thế rồi sau vài lần hẹn hò, chính anh lại cuốn hút tôi. Tôi bị anh chinh phục bởi chính con người anh chứ không phải vì một sức ép nào. (Ảnh minh họa)
Khi hai đứa còn yêu nhau chúng tôi đã rất thẳng thắn trong mọi việc. Tôi hỏi anh đã từng "qua lại" với ai chưa? Anh cười lớn:
-"Trời đất, anh là đàn ông gần 30 tuổi rồi đó, chưa yêu ai thì có mà... có vấn đề. Anh cũng có 2 mối tình rồi, tất nhiên, cũng có chuyện đi quá giới hạn. Giờ chuyện đó là bình thường ấy mà. Nhưng anh là người đàn ông tử tế, chỉ yêu thì anh mới nghĩ đến việc đó chứ không phải loại lăng nhăng cô này, cô khác".
Nghe anh nói thế tôi buồn lắm, bởi vì tôi vẫn là cô gái trinh nguyên khi yêu anh. Trước đó tôi cũng từng có một cuộc tình, ngắn ngủi thôi bởi lẽ hai đứa yêu nhau được khoảng 6 tháng thì cậu ấy ra nước ngoài du học. Ở xa, hai đứa chẳng giữ được sự mặn nồng nên đã chia tay. Sau lần đó, tôi chưa yêu ai cho tới ngày gặp anh.
Trước câu chuyện của tôi, anh nói sẽ giữ gìn cho tôi tới ngày cưới để mọi thứ thật trọn vẹn. Với tôi, thái độ đó cũng an ủi phần nào. Vậy mà không ngờ, trong ngày cưới của tôi, sự thật về con người anh ta mới được bộ lộ ra.
Trong đêm đầu tiên bên nhau, anh say rượu và lộ ra sự thật tày trời (Ảnh minh họa)
Hôm đó rất vui, mọi người chúc tụng nhiều và chồng tôi uống không ít. Khi về phòng, đã hơn 10h đêm, anh nằm vật ra giường còn tôi tranh thủ đi tắm một chút. Khi tôi vừa bước ra thì chồng lao tới vồ lấy tôi. Anh cười khà khà, nhét vào ngực tôi một xấp tiền rồi tuyên bố:
- "Tiền bo của em đêm nay đấy, nhớ phục vụ anh tới bến đó, ngoan thì mai anh thưởng thêm. Lần này nhiều hơn những lần trước đấy, nhớ biết điều"...
Tôi không dám chắc chồng tôi có còn đủ tỉnh táo để hiểu mình vừa nói gì không nhưng tôi biết chắc câu chuyện mà anh ta che giấu tôi. Thì ra trong những ngày tháng yêu tôi, tuần nào anh ta cũng đi tìm gái làng chơi để thỏa mãn nhu cầu cá nhân. Thậm chí ngay cả cái đêm tân hôn với tôi, khi tôi bị chồng ghì chặt đòi hỏi "chuyện ấy", anh ta còn ném vào người tôi hộp bao cao su nữ và bắt tôi phải đeo vào. Rõ ràng, anh ta đã say nên nhầm tưởng đang gần gũi một cô gái làm cái nghề bán thân nuôi miệng - những người mà anh ta vẫn hay thường tìm đến.
Đêm hôm đó với tôi trôi qua như một cơn ác mộng. Tôi mặc kệ mọi thứ ngổn ngang trong căn phòng cưới ấy.
Đêm tân hôn với tôi thật ê chề, nhục nhã (Ảnh minh họa)
Sáng ngày hôm sau, anh ta dậy, nhìn cảnh tượng đó, anh ta chột dạ nhưng vẫn tỉnh bơ vờ như không có gì xảy ra. Còn tôi, cả đêm nằm khóc và nghĩ về những ngày sau này, tôi sẽ mất bao lâu để nguôi ngoai chuyện chồng mình là một gã đàn ông tối ngày đi tìm gái để "giải khuây". Với tôi anh ta là một hình mẫu người đàn ông tử tế và lý tưởng, vậy mà trong đêm tân hôn tôi chẳng khác nào những ả gái điếm khác mà anh ta từng qua đêm.
Tôi phải làm gì đây? Hỏi anh ta về những gì đã xảy ra để rồi ly hôn hay là gắng quên đi mọi thứ mà sống tiếp khi cuộc hôn nhân chỉ vừa mới bắt đầu? Tôi rối trí quá rồi.
Ngọc Huyền
Theo eva.vn
Khổ sở vì muốn chuyện ấy nhưng phải "xin" thì chồng mới cho, động chạm là bị mắng như tát nước Chồng tôi là con trưởng, trưởng họ, anh có suy nghĩ đứng đắn, cách cư xử trưởng thành, nghiêm túc nhưng đôi khi anh lại khô khan và cứng nhắc thái quá. Tôi lấy chồng năm 30 tuổi, cái tuổi đã quá già để lập gia đình trong mắt của nhiều cô dì, chú, bác trong nhà. Tôi từng có chuyện tình cảm...