Đêm tân hôn không như mong đợi khiến cô dâu sợ hãi và cái kết ngọt
Đêm tân hôn là đêm chúng tôi mong đợi nhất, vợ tôi luôn tin rằng sẽ là đêm đáng nhớ cho cả hai. Do vợ tôi hơi nhút nhát, lại cũng có cách nghĩ truyền thống nên từ lúc yêu cô ấy cũng đã xác định, chỉ để dành cho chồng mình trong đêm tân hôn…
Chúng tôi yêu nhau được 5 tháng là tổ chức đám cưới. Hằng – vợ tôi nói rằng, tôi là người đầu tiên của cô ấy. Nhưng khi chúng tôi chờ đợi điều thiêng liêng thì lại không thấy gì, nửa giọt chứng minh cũng không? Một “bi kịch” mà cả 2 sau này đều thấy mình… sai trái.
Câu chuyện xảy ra cách đây 10 năm trước, lúc đó tôi cũng được xem là người có suy nghĩ lạc hậu. Tôi nghĩ vợ mình cưới về phải thắp hương trước tổ tiên và dĩ nhiên điều tôi đặt ra là mọi thứ phải… trinh nguyên.
Do chúng tôi quen nhau qua mai mối. Khi đó tôi 23 tuổ.i, vợ tôi 21 tuổ.i. Cái tuổ.i mà bạn bè chúng tôi còn đắm đuối yêu đương thì chúng tôi quyết định làm đám cưới ngay. Dù lúc ấy, vợ tôi còn nửa năm nữa mới tốt nghiệp cao đẳng. Cưới sớm khiến sau này tôi biết mình mất đi nhiều điều.
Đêm tân hôn là đêm chúng tôi mong đợi nhất, vợ tôi luôn tin rằng sẽ là đêm đáng nhớ cho cả hai. Do vợ tôi hơi nhút nhát, lại cũng có cách nghĩ truyền thống nên từ lúc yêu cô ấy cũng đã xác định, chỉ để dành cho chồng mình trong đêm tân hôn chứ không quan hệ trước hôn nhân. Có lẽ vì thế, yêu được 3, 4 tháng tôi đã đòi cưới ngay.
Tôi luôn hân hoan chờ đợi sự kỳ diệu và điều bất ngờ của người con gái lần đầu tiên quan hệ, cái mà người ta thường gọi “màu đỏ trên ga giường”. Ngày ấy cũng đến, đêm ấy vợ tôi còn bảo tôi lấy khăn trải ra giường không bẩn. Tôi cũng lấy cái khăn bông trắng mà lúc chiều người trang trí phòng cưới vừa xếp hình con thiên nga ra để trải lên giường.
Video đang HOT
Trái với khoảnh khắc mong đợi của cả hai, chúng tôi không thấy gì. Một giọt cũng không, tôi muốn hỏi vợ nhưng thấy cô ấy buồn nên tôi cũng im lặng. Cô ấy cũng hỏi tôi, vì sao lại như vậy và chúng tôi đều im lặng đi tìm câu trả lời cho chính mình với những suy nghĩ rất khác nhau khiến không ai ngủ được.
Tôi hụt hẫng và cảm giác thật khó chịu, chỉ muốn hỏi em vì sao lại như thế. Còn vợ tôi thì bối rối, cảm thấy sợ hãi khi tôi vẫn cố kìm nén và trấn an. Có lẽ đó là đêm tân hôn đáng nhớ theo nhiều nghĩa của chúng tôi. Sau đêm đó, vợ tôi lúc nào cũng buồn và cô ấy luôn sợ hãi điều gì đó. Tôi cố giải thích với cô ấy rằng, chuyện đó không quan trọng nhưng có vẻ vợ tôi vẫn chưa yên tâm.
Đến khi cô ấy mang thai, cô ấy cũng luôn hỏi tôi: “anh có tin em không”. Tôi cười nói: tôi tin! Tuy nhiên, cô ấy vẫn chưa an tâm. Lúc ấy thông tin trên mạng hiếm. Nếu băn khoăn chỉ cần lên mạng tìm hiểu có lẽ đã không khiến vợ tôi như thế. Cô ấy luôn cảm thấy ấm ức vì mình không được như phụ nữ khác.
Cụ thể, ám ảnh chuyện cũ nên dù tôi yêu chiều nhưng nếu xem phim hay đọc câu chuyện gì về trinh tiết, cô ấy lại quay sang hỏi tôi đang nghĩ gì. Tôi chỉ cười, bảo vợ đừng suy diễn. Nhiều lần vợ tôi liên tục nhắc lại chuyện đêm tân hôn và hỏi tôi “có thực sự tin cô ấy không”. Thậm chí, có khi vợ chồng đang âu yếm cô ấy cũng hỏi câu đó khiến tôi khó hiểu.
Tôi là đàn ông và đối với tôi, cái màng trinh nó giờ đây chẳng có ý nghĩa gì cả. Dù đã qua 10 năm, dù tôi thích một cô gái trinh theo quan niệm khi cưới lúc đó nhưng giờ khi đã hiểu đời thì tôi lại thích một cô gái còn “nguyên vẹn” nhưng từng trải, từng vấp váp theo nghĩa khác chứ không phải vì cái màng mỏng manh hay giọt má.u tưởng tượng nào đó.
Thực tế, tôi cũng là loại đàn ông gia trưởng và phong kiến, nhưng tôi không quá hủ tục và ngu muội tới mức không biết mình cần gì ở vợ. Nhưng vợ tôi thì lại không xua được cái ý nghĩ không còn “nguyên vẹn” đến tận bây giờ trong đầu. Còn với tôi, tôi đã chẳng còn quan tâm mình có là người đầu tiên hay không, chỉ cần là người cuối cùng của cô ấy. Thế là đủ!
Theo Bùi Ngọc Đặng (Phú Thọ) (InforneI)
Khổ sở vì muốn chuyện ấy nhưng phải "xin" thì chồng mới cho, động chạm là bị mắng như tát nước
Chồng tôi là con trưởng, trưởng họ, anh có suy nghĩ đứng đắn, cách cư xử trưởng thành, nghiêm túc nhưng đôi khi anh lại khô khan và cứng nhắc thái quá.
Tôi lấy chồng năm 30 tuổ.i, cái tuổ.i đã quá già để lập gia đình trong mắt của nhiều cô dì, chú, bác trong nhà. Tôi từng có chuyện tình cảm với nhiều người đàn ông, có người chỉ thoáng qua, có người thì sâu đậm. Vậy mà mọi thứ chẳng đi đến đâu.
Tôi quen Hoàng- chồng tôi bây giờ qua lời giới thiệu của một người họ hàng. Anh hơn tôi 4 tuổ.i, công việc khá ổn định và là người khá nghiêm túc, đứng đắn trong suy nghĩ. Hoàng cũng được mọi người khen là "ngoan", không cờ bạc, rượu chè. Vì cả hai đều đã "quá tuổ.i" nên chúng tôi quen biết, yêu đương đến khi cưới chỉ diễn ra trong vỏn vẹn 3 tháng! Lúc đó, chúng tôi cũng chỉ mới ôm hôn chứ chưa từng vượt rào.
Hình minh họa
Đêm tân hôn, khi thấy tôi không còn trinh bạch, anh chỉ thốt lên: "Cô!" rồi cũng mau chóng cho qua. Có lẽ anh cũng hiểu, tôi đã 30 tuổ.i, chẳng lẽ chưa từng yêu ai, chẳng lẽ vẫn phải cố chờ đến đêm tân hôn.
Sau khi cưới, tôi cũng như hai bên gia đình, đều mong mỏi sẽ sớm có bầu, sinh con nhưng chồng tôi cứ bình chân như vại. Anh có quy định rõ ràng với tôi trước khi là.m chuyệ.n ấ.y. Anh nói với tôi rằng nếu tôi muốn gần gũi với anh thì phải đặt lịch trước. "Anh đi làm rất bận rộn, áp lực, mệt mỏi, không thể phục vụ em được. Thôi thì thống nhất thế này, chúng ta sẽ chỉ quan hệ vào ngày nghỉ, còn ngày bình thường thì không. Em đừng có kiểu chèo kéo anh vào giữa trưa hay nửa đêm, anh rất khó chịu. Hơn nữa, trong những ngày nghỉ, em cũng phải nhắn trước từ sáng để anh chuẩn bị vì có khi anh bận đi uống nước với bạn bè, đối tác", chồng tôi nói.
Vậy là từ đó, chuyện ấy của chúng tôi diễn ra theo cơ chế "xin-cho". Nếu tôi muốn gần gũi, tôi phải nhắn tin "xin" anh từ sáng hôm trước. Nếu anh đồng ý thì đến tối, tôi mới được gần gũi chồng. Thời gian quan hệ anh cũng quy định là không kéo dài quá 30 phút. Tôi yêu chồng nên khi có hai vợ chồng, tôi cũng muốn gần gũi, động chạm, âu yếm chồng. Nhưng anh ấy đều gạt đi và nói tôi làm như thế là không nghiêm túc, đứng đắn. Anh nói do chúng tôi sống chung trong một gia đình 4 thế hệ nên 2 vợ chồng cần hạn chế ôm ấp, gần gũi nhau kẻo lỡ người nhà nhìn thấy sẽ không hay.
"Nhà mình có bao nhiêu người, em làm như thế mà không biết xấu hổ hay sao? Muốn để cụ nội, ông bà nhìn thấy rồi đán.h giá hay sao? Hay trước kia em yêu đương, ôm ấp, động chạm đàn ông quen rồi nên giờ lại áp dụng sang với anh?", câu nói của chồng làm tôi suýt khóc.
Sống chung trong gia đình 4 thế hệ, mỗi người một ý, mâu thuẫn xảy ra từ những nếp sinh hoạt rất nhỏ trong nhà. Mỗi lần thấy mẹ chồng phàn nàn, chồng tôi chưa cần suy xét gì đã bênh mẹ chồng tôi chằm chặp. Anh giận dỗi, cấm vận luôn chuyện ấy để ép tôi vâng lời bà và mẹ của mình. Có lần anh cấm vận tôi, không cho tôi chạm vào người khiến tôi phải "vạ vật" suốt gần 1 tháng trời.
Tôi phải ngọt nhạt, nịnh nọt, lấy lòng cả nhà chồng suốt cả tuần thì mới được chồng "xóa lệnh cấm vận". Mà mỗi lúc ân ái, anh cũng chỉ "thả" cho tôi được vài phút làm tôi nhớ đến những tháng ngày cuồng say bên những người yêu cũ đến cháy lòng.
Tôi lấy chồng đến nay đã được nửa năm mà giờ vẫn chưa có bầu. Họ hàng, người quen đều hỏi thăm nhưng chồng tôi như vậy, bảo để bầu bí cũng khó. Tôi thật hối hận vì trước khi cưới chẳng "thử" trước để biết được "lòng" chàng. Nếu biết chồng tôi nhạt nhẽo, khô cứng chuyện ái ân đến vậy, chắc có "các vàng" tôi cũng chẳng dám bước chân lên xe hoa. Giờ tôi chán nản và hụt hẫng quá. Làm sao để thay đổi người chồng nhạt nhẽo, cứng nhắc của tôi đây?
Theo danviet.vn
Đêm tân hôn, chồng tôi hét lên một tiếng rồi bỏ ra ngoài khi chiếc váy ngủ của tôi vừa rơi xuống Anh hét lên: "Cô lừa tôi à?"... Kết hôn chưa được mấy ngày, vậy mà vợ chồng tôi đang có nguy cơ l.y hô.n vì chuyện không đáng. Tất cả cũng bởi chồng tôi là một người lạc hậu, lại vô cùng gia trưởng. Khi yêu nhau, tôi cũng biết anh khó tính, đa nghi. Nhưng không ngờ anh lại đa nghi đến...