Đêm tân hôn không bình yên
“Hôm nay đã là ngày 30 rồi mà bố chẳng gửi cho con đồng nào. Dạo này chắc bố bận yêu đương, hò hẹn với con mụ ấy quá. Yêu mụ ấy chắc phải tốn kém lắm nhỉ. Hay mụ ấy cấm bố gửi tiền cho con rồi”.
Ảnh minh hoạ: Internet
Đêm tân hôn, tôi như chết lặng khi mở hộp quà ra và thấy trong đó là toàn những bộ quần áo cũ, rách rưới và bẩn thỉu của con. Kèm đó là một cuốn sổ nhỏ với lời lẽ cay nghiệt.
Tôi năm nay 43 tuổi, là một kỹ sư xây dựng. 14 năm trước, tôi đã kết hôn với một cô thủ quỹ ở cùng cơ quan và sinh được hai cháu 1 trai, 1 gái, xinh xắn và học hành giỏi giang.
Cuộc sống sẽ chẳng có gì đáng nói nếu cách đây 3 năm cô ấy không phải lòng một người đồng nghiệp cũng là bạn cùng cơ quan với tôi. Chúng tôi chia tay nhau và vì muốn các con không phải xa nhau nên tôi đồng ý để cả hai con cùng ở với mẹ trong căn nhà mà mấy chục năm gom góp tôi mới mua được.
Đêm tân hôn, khi lớp vỏ hộp quà cuối cùng được bật ra, tôi như chết lặng khi thấy trong đó là toàn những bộ quần áo cũ của con rách rưới và bẩn thỉu. Ảnh minh họa.
Tôi ra đi với hai bàn tay trắng, phải bán xe ô tô để trả những món nợ chung mà cuộc hôn nhân này còn để lại. Vì quê ở xa Hà Nội nên tôi cũng phải đi thuê nhà để ở, phải tự trang trải cuộc sống một mình.
Có thể nói cuộc sống những ngày sau ly hôn của tôi vô cùng khổ cực vì thiếu thốn trăm bề, cả tình cảm lẫn tiền bạc. Ấy vậy nhưng tôi vẫn luôn giữ đúng mục tiêu dù không sống chung nhà nhưng tôi vẫn luôn chăm sóc các con để chúng tôi không cảm thấy thiếu hụt tình cảm của bố.
Cuối tuần nào tôi cũng về nhà đưa các con đi ăn và mỗi khi mẹ chúng bận tôi đều đón đưa các con đi học. Và mỗi đầu tháng, tôi đều không quên gửi khoản tiền 4 triệu đồng để nuôi con vào tài khoản của mẹ chúng.
Ba năm trôi qua, mọi việc cứ diễn ra trong bình lặng như vậy. Nhưng đến khoảng gần một năm trở lại đây, kể từ khi tôi mua được nhà mới, và đặc biệt tôi có hẹn hò với bạn gái thì cả vợ cũ và các con đều tìm cách gây sự với tôi.
Các con tôi từ ngày biết bố có bạn gái thì thường xuyên nhắn tin, gọi điện để xin tiền. Tôi lúc đầu cũng chỉ nghĩ vì các con cần nên thản nhiên gửi tiền cho con mà không hề nghĩ ngợi gì.
Tuy nhiên, tôi thấy tần suất các con xin tiền gần như liên tục, khác hẳn với ngày trước và đặc biệt, mỗi lần chúng xin rất nhiều tiền, không phải vài trăm hay một triệu nữa mà có khi tới cả chục triệu. Và khi tôi cảm thấy nghi ngờ, có hỏi lại thì các con lại quanh co và đưa ra những lý do ngô nghê.
Vì thế mà tôi quyết định không cho con tiền nữa. Chỉ khi nào con có lý do thực sự cần dùng tiền thì tôi mới gửi. Điều này khiến bọn trẻ bực bội và bày tỏ thái độ hỗn xược với tôi. Dẫu vậy, tôi không giận con mà chỉ nghĩ rằng rồi khi trưởng thành chúng sẽ dần thay đổi.
Video đang HOT
Còn vợ cũ thỉnh thoảng lại gửi đơn đến cơ quan tôi để vu khống tôi mạt sát, hành hạ mẹ con cô ấy, trong khi thực tế cả bao năm nay tôi không hề bước chân vào nhà cũ. Mỗi lần đến đón con đi học hay đi ăn, tôi đều chỉ đứng chờ con ngoài ngõ.
Người vợ cũ cũng thường xuyên nhắn tin đe dọa bạn gái của tôi dù trên danh nghĩa giờ chúng tôi chẳng còn liên quan gì. Cũng vì những tin nhắn hăm dọa này mà bạn gái tôi đã không khỏi nhiều lần phải đau đớn, vật vã và lo sợ.
Tuy nhiên, tôi và bạn gái đã quyết tâm cùng nhau vượt qua mọi khó khăn để tiến tới hôn nhân. Và cách đây hai tuần, chúng tôi đã tổ chức đám cưới trong niềm mong mỏi của gia đình và bạn bè.
Cũng vì không muốn làm tổn thương con nên tôi chỉ tổ chức tiệc cưới ở quê. Còn trên Hà Nội, tôi chỉ làm tiệc báo hỷ để mời anh em bạn bè thân thiết, đồng nghiệp đến chia vui.
Trước ngày tổ chức tiệc ở Hà Nội một tuần, tôi có mời hai con đi ăn và thông báo với con về đám cưới của tôi cũng như chia sẻ về hoàn cảnh của tôi để các con thông cảm.
Hôm đó, bọn trẻ dù không vui nhưng tỏ ra rất tôn trọng tôi và quyết định tổ chức tiệc.
Nghĩ các con đã chấp nhận sự thực mới này nên tôi đã mạnh dạn mời con đến dự tiệc cưới, đồng thời cũng để ra mắt người vợ mới của tôi.
Hôm tổ chức tiệc đó, các con tôi không đến nhưng một người họ hàng bên nhà tôi đã mang đến một gói quà lớn, được gói đẹp đẽ và bảo của các con tôi gửi.
Hôm đó, nhận món quà của con, tôi rất vui vì nghĩ rằng con đã cảm thông cho bố. Và tối đó, ngay trong đêm tân hôn, khi hai vợ chồng trở về phòng, tôi mới mang gói quà con gửi ra mở.
Tôi còn hào hứng khoe với vợ và rủ vợ cùng mở quà vì nghĩ rằng chắc vợ cũng sẽ vui khi thấy các con chồng đã dần hòa đồng và không còn hằn học nữa.
Ấy vậy nhưng khi lớp vỏ hộp quà cuối cùng được bật ra, tôi như chết lặng khi thấy trong đó là toàn những bộ quần áo cũ của con rách rưới và bẩn thỉu. Kèm theo đó là một cuốn sổ nhỏ ghi theo dạng nhật ký từng ngày với những lời lẽ rất xấc xược:
“Này bố ơi, sao bố không gửi tiền cho con thế? Bố nghĩ một tháng chỉ 4 triệu là đủ thôi sao. Tiền đó xin lỗi đi chỉ đủ mua vài bộ váy ngủ”.
“Hôm nay đã là ngày 30 rồi mà bố chẳng gửi cho con đồng nào. Dạo này chắc bố bận yêu đương, hò hẹn với con mụ ấy quá. Yêu mụ ấy chắc phải tốn kém lắm nhỉ. Hay mụ ấy cấm bố gửi tiền cho con rồi”.
Giá như tôi nghiêm khắc hơn với bọn trẻ thì có lẽ vợ chồng tôi đã không có một đêm tân hôn trong nước mắt và dằn vặt như thế này.
Nhìn những dòng chữ con gửi và những bộ đồ cáu bẩn con gửi, tôi không thể nghĩ rằng đứa con gái 10 tuổi lại có thể có những nsuy nghĩ và lối hành xử xấc xượchư vậy.
Kể từ lúc nhận món quà, tôi ngồi như chết trân còn vợ tôi thì bỏ ra ngoài cả tiếng. Tôi phải thuyết phục mãi mới đưa được cô ấy về.
Nhìn nét mặt vợ mà tôi ân hận vô cùng, giá như tôi không bày đặt chuyện mở quà cùng nhau, giá như tôi không thông báo về bữa tiệc cưới với các con, giá như tôi nghiêm khắc hơn với bọn trẻ thì có lẽ vợ chồng tôi đã không có một đêm tân hôn trong nước mắt và dằn vặt như thế này.
Giờ tôi băn khoăn vô cùng, tôi nên xử lý ra sao với món quà cưới này của con. Nếu để lặng thinh, tôi sợ bọn trẻ sẽ “được đằng chân lân đằng đầu”, còn nếu tôi quát mắng, tôi sợ con sẽ tổn thương.
Và quan trọng những ngày tiếp theo đây, tôi sẽ phải cư xử với con như thế nào để người vợ mới không phải đau lòng trước thái độ xấc xược của con chồng?
Theo Tienphong
"Cảm ơn em, tập hai của anh!"
Hồi đó, có người nói anh phạm sai lầm. Đúng, anh đã mắc sai lầm. Sai lầm của anh không phải là bỏ vợ đến với bồ, mà là đã vội vàng kết hôn.
Ngày đó, anh quyết định ly hôn để đến bên em, người người quay lưng lại với hai đứa mình. Họ không ngừng chửi rủa em, nguyền rủa cuộc hôn nhân của chúng mình. Một đám cưới nhỏ nhưng đầm ấm, chỉ với sự góp mặt của gia đình em, bạn bè em và vài người bạn thân của anh đủ để chứng minh danh phận của đôi ta.
Một năm sau ngày cưới, hai cậu nhóc sinh đôi của chúng ta ra đời. Cuộc sống khó khăn và vất vả hơn nhiều khi chúng ta không nhận được sự trợ giúp từ gia đình anh. Mặc dù bố mẹ em cũng không có thiện cảm với anh, có lẽ bởi gia đình anh đã không ủng hộ cuộc hôn nhân của chúng ta, nhưng bố mẹ em vẫn lo cho con gái. Sự hậu thuẫn từ bố mẹ và bạn bè em giúp cuộc sống của chúng ta trở nên dễ dàng hơn một chút. Người ta chăm một em bé đã vất vả, em còn phải chăm một lúc ba em bé: 2 đứa trẻ sinh đôi và con riêng của anh. Vậy nhưng, em vẫn hoàn thành tốt công việc của mình. Có lẽ bởi vất vả, nên em đã gầy đi trông thấy.
Mỗi khi đi làm về, anh hay có thói quen đứng dựa cửa một lúc trước khi bước vào nhà. Để làm gì em biết không? Để ngắm em và tưởng tưởng cả ngày em cứ loanh quanh trong nhà với đủ việc. Mỗi khi hai nhóc quấy, em lại tất tưởi đi ra đi vào để dỗ dành chúng nó. Chỉ cần nghĩ vậy thôi, anh lại càng yêu em nhiều hơn. Có nhiều lần, anh không kiềm chế được bản thân, đi nhanh về phía em và ôm em từ phía sau. Dường như em quá bận rộn đến mức không biết rằng chồng mình đã về từ khi nào, đã ngắm em một lúc lâu trước khi ôm em thế này.
Anh thích khoảnh khắc anh được ôm em như thế, cảm nhận mùi hương và hơi ấm từ vai và gáy em. (Ảnh minh họa)
Anh thích khoảnh khắc anh được ôm em như thế, cảm nhận mùi hương và hơi ấm từ vai và gáy em. Thứ mùi hương này không lẫn được đi đâu - thứ mùi hương đã khiến trái tim anh rung động ngay khi ta lướt qua nhau trong quán cafe đó. Anh là một thằng đàn ông khô khan, chẳng bao giờ tin vào tình yêu sét đánh hay tình yêu đích thực trên đời. Thế nhưng, chính em khiến anh tin rằng nó có tồn tại trong cuộc sống này.
-"Em phải chịu quá nhiều thiệt thòi rồi. Anh sẽ cố gắng bù đắp cho em. Anh yêu em nhiều lắm, nhân tình của anh à!"
Dù cho em đã là vợ anh, nhưng đôi khi anh vẫn thích gọi em là nhân tình hay bồ. Trước khi chúng ta kết nghĩa vợ chồng, em chỉ là bồ của anh. Mọi lời cay nghiệt, những ánh mắt khinh bỉ mà gia đình anh, bạn bè anh và xã hội dành cho em, em đã hứng chịu đủ cả. Anh không thể hứng chịu chúng thay em, nhưng anh đã lựa chọn nắm tay em cùng bước đi trong sự miệt thị đó. Anh ly hôn và đến bên em trong sự nguyền rủa, chửi bới tệ hại của gia đình anh và gia đình nhà vợ.
Bạn bè không ngừng khuyên nhủ anh rằng tình cảm ấy chỉ là mua vui, là của lạ. Nếu anh về sống với em, anh sẽ phải hối hận. Có người lại nói chúng ta gieo nhân ác, rồi chúng ta sẽ phải đau khổ. Ấy vậy mà một năm, hai năm, bây giờ đã sang năm thứ 6 rồi, chúng ta vừa đón thêm một thành viên nhỏ bé nữa, tổ ấm nhỏ của chúng ta vẫn hạnh phúc. Đại gia đình chúng ta vẫn hạnh phúc!
Nhiều người nói: "Hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu", anh đã trải nghiệm nó ở cuộc hôn nhân thứ nhất và anh đã tin. Nhưng em nói rằng "Hôn nhân sẽ chỉ là nấm mồ nếu hai người ngừng yêu thương nhau". Và suốt 6 năm qua, hôn nhân của chúng ta thậm chí còn đẹp hơn. Khi xưa, người ta chửi bới anh và em, người ta nhìn vợ chồng mình với ánh mắt dè bỉu, thì giờ đây họ lại ngưỡng mộ gia đình ta, ngưỡng mộ vợ chồng mình.
Em không chỉ chăm sóc và dạy dỗ tốt cho con của chúng mình, mà em còn yêu thương con riêng của anh như con đẻ. Chính tình yêu chân thành của em đó đã khiến con anh thay đổi suy nghĩ. Ngày xưa, nó bị gieo rắc những suy nghĩ xấu về em, để rồi đối xử không tốt, thậm chí còn không ngừng quậy em khi em phải chăm hai cậu nhóc sinh đôi. Em không vì thế mà ghét bỏ nó, mà em còn yêu thương nó nhiều hơn. Đến bây giờ, nó thậm chí còn không muốn về thăm mẹ đẻ nó vài ngày, mà chỉ muốn đi về trong ngày để được ở cùng em nhiều hơn.
Gia đình anh, đặc biệt là bố mẹ anh đã từ anh khi anh quyết định đến với em. Em không vì thế mà khiến anh xa bố mẹ, thậm chí còn khuyên nhủ anh phải thường xuyên ghé thăm cha mẹ. Rồi chúng ta chuyển về sống ở khu chung cư, gần nhà bố mẹ anh. Có đôi lần, vợ chồng mình cùng đến, đứng ngoài cổng đợi cha mẹ anh mở cửa đến cả tiếng đồng hồ mà họ vẫn không mở cửa cho ta vào nhà.
Đến khi hai cậu nhóc ra đời, em vẫn không ngừng hy vọng ông bà sẽ vì thương cháu mà tha thứ cho chúng ta. Nhưng bố mẹ anh vẫn một mực từ chối. Không hiểu làm sao, sau đó họ nghe những lời hay về em ở chợ, mà bố mẹ anh đã thay đổi suy nghĩ. Họ tự liên lạc với anh, bảo anh bế cháu qua nhà chơi. Mối quan hệ dần được cải thiện. Khi hai đứa nhỏ được 8 tháng, tổ ấm nhỏ của chúng mình chuyển về sống cùng bố mẹ anh. Đại gia đình chúng ta vẫn hạnh phúc!
Đến giờ, anh tin chúng ta là tình yêu đích thực của nhau. (Ảnh minh họa)
Giờ đây, chúng ta vừa chào đón một cô công chúa nhỏ nữa. Tình yêu của vợ chồng mình không hề thuyên giảm, mà còn được nhân lên rất nhiều lần. Mùi hương của em, hình ảnh em và ánh nhìn của em dành cho anh vẫn còn vẹn nguyên như lần đầu tiên ta gặp nhau ấy. Người ta nói khi chúng ta tìm được tình yêu đích thực, ta có thể cảm nhận được mùi hương của người ấy.
Đến giờ, anh tin chúng ta là tình yêu đích thực của nhau. Anh không hối hận vì đã ly dị vợ để đến bên em. Hồi đó, có người nói anh phạm sai lầm. Đúng, anh đã mắc sai lầm. Sai lầm của anh không phải là bỏ vợ đến với bồ, mà là đã vội vàng kết hôn. Anh cứ nghĩ rằng anh yêu vợ anh, nhưng hóa ra tình yêu đó chỉ là thứ tình cảm thích của tuổi đôi mươi, bồng bột, nhanh đến và nhanh đi. Bỏ vợ đến bên em là sự lựa chọn đúng đắn nhất của anh. Và chúng ta vẫn đang đợi quả báo mà nhiều người từng nguyền rủa chúng ta!
Anh yêu em, 'tập hai'của anh - người đã từng là nhân tình của anh. Cám ơn em, 'tập hai' đã đến bên đời anh, cho anh biết thế nào là tình yêu và hạnh phúc thực sự!
Viết cho em, người phụ nữ đã thay đổi cả cuộc đời anh! Từ giờ, anh có thêm 1 cô công chúa nữa để bảo vệ. Anh hứa sẽ luôn cùng em xây dựng tổ ấm này, vì chúng ta chưa bao giờ ngừng yêu thương nhau.
Theo Afamily
Ngửa tay xin tiền chồng thì nên biết phận Chồng tôi gầm lên: "Sướng thì còn không biết đường sướng. Cô muốn khổ cũng được thôi. Tuần sau ra nói chuyện trước tòa. Tôi không hơi sức đâu mà đôi co với cô". Thế là cũng được gần 15 năm lấy chồng. Gia tài của tôi cũng chỉ hơn thủa mới lấy chồng 1 đứa con trai năm nay được 12 tuổi....