Đêm tân hôn đang lúc nồng nàn thì vợ bỗng khó thở, mặt mày tím tái phải đi cấp cứu, nhận kết quả bác sĩ đưa, tôi chỉ muốn ly hôn ngay lập tức
Bỗng dưng vợ đột ngột khó thở, tím tái cả mặt mày. Tôi sợ hãi vội gọi xe cấp cứu đưa vợ đi bệnh viện. Khi tình hình của vợ đã ổn định, bác sĩ ra mắng tôi té tát.
Tôi vừa đề nghị ly hôn vợ chỉ vài ngày sau đám cưới. Không nghi ngờ gì tôi bị chính vợ và gia đình vợ chỉ trích thậm tệ. Tôi xin kể lại mọi chuyện, mọi người hãy phân xử giúp chúng tôi.
Tôi và vợ đến với nhau qua mai mối. Nói thật 2 đứa đều quá lứa lỡ thì cả rồi nên cũng tìm hiểu nhanh gọn thôi. Sau 2 tháng quen biết, dưới sự giục giã của 2 gia đình, chúng tôi làm đám cưới.
Mọi chuyện đều suôn sẻ cho đến đêm tân hôn – một đêm tân hôn đáng nhớ! 2 tháng quen nhau quá ngắn ngủi nên chúng tôi chưa kịp “ăn cơm trước kẻng”, đêm tân hôn là lần đầu tiên giữa chúng tôi. Nhưng khi cuộc ân ái lên đến cao trào thì vợ tôi đột ngột khó thở, tím tái cả mặt mày. Tôi sợ hãi vội gọi xe cấp cứu đưa vợ đi bệnh viện.
Khi tình hình của vợ đã ổn định, bác sĩ ra mắng tôi té tát. Họ bảo biết vợ tôi bị bệnh tim rồi còn làm chuyện vợ chồng kịch liệt để đến nỗi cô ấy phải đi cấp cứu giữa đêm như vậy. Tôi cứ đờ người ra, vô cùng bàng hoàng với thông tin mình vừa được tiếp nhận.
Rõ ràng trong chuyện này tôi và gia đình mình đã bị lừa dối trắng trợn! (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau đó tôi kể lại với bố mẹ mình, gia đình tôi đã nói chuyện thẳng thắn với bên nhà vợ. Họ xác nhận vợ tôi đúng là bị bệnh tim nhiều năm nay. Thảo nào nhìn cô ấy lúc nào cũng yếu ớt, mỏng manh, gầy yếu như vậy. Họ còn thừa nhận những đối tượng trước đây, sau khi biết cô ấy bị bệnh tim thì đều từ chối thẳng thừng. Đến lượt được mai mối cho tôi, nhà vợ rút kinh nghiệm, giấu tiệt không cho tôi biết.
Bố mẹ tôi rất giận, vì bị bệnh này sẽ khó bề sinh con được. Bố mẹ vợ bảo sẽ cho tôi ra ngoài “kiếm con” rồi mang đứa trẻ về để vợ tôi nuôi, vậy là ổn. Nhưng tôi không chấp nhận. Tôi đi đâu để “gửi con”, đi lừa người phụ nữ khác ư? Hơn nữa, tôi muốn con tôi phải do mẹ bé nuôi dưỡng, chúng tôi phải là 1 gia đình!
Xét thấy đôi bên không thể thống nhất ý kiến với nhau, gia đình tôi quyết định phương án ly hôn là hợp lý nhất. Nhưng nhà vợ lại nhảy lên chỉ trích nhà tôi ác độc, nhẫn tâm, bỏ rơi người khác trong lúc khó khăn, bội tình bạc nghĩa… đủ cả. Tôi thật sự không thể hiểu nổi suy nghĩ của họ. Rõ ràng trong chuyện này tôi và gia đình mình đã bị lừa dối trắng trợn!
Chuyện vẫn không thống nhất được vì vợ tôi không chịu ly hôn, nhà tôi thì không chấp nhận chuyện tôi ra ngoài kiếm con. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Nhịp Sống Việt
Yêu nhau 8 năm mới cưới nhưng ngay sau hôn lễ một ngày, tôi đã dứt khoát trả nhẫn cho chồng rồi dọn đồ về nhà mẹ đẻ
Tôi trả nhẫn kèm tờ đơn ly hôn rồi dọn đồ về nhà mẹ đẻ vì không chấp nhận được thái độ của chồng.
Tôi và L yêu nhau suốt 8 năm. Trong thời gian đó, chúng tôi nhiều lần đề cập đến chuyện cưới hỏi nhưng đều không tổ chức được. Khi thì bà nội anh mất, anh phải chịu tang 3 năm, khi thì mẹ tôi đổ bệnh nằm liệt giường hai năm trời. Cứ thế, chúng tôi ở bên nhau trong sự đồn đoán của thiên hạ. Họ đều cho rằng tôi và anh không sớm thì muộn cũng sẽ chia tay. Bởi nhìn vào, tính cách, lối sống của hai người đều trái ngược nhau.
Ngay cả chúng tôi cũng nhiều lần suýt chia tay vì yêu nhau quá lâu, chờ đợi nhau và quá hiểu tính nhau. Khi yêu lâu, mọi thứ cũng trở nên nhạt nhòa hơn. Nhưng hình như duyên phận của chúng tôi chưa dứt nên cứ chia tay vài tháng lại quay lại. Và sau 8 năm dùng dằng yêu bỏ như thế, cuối cùng tôi và anh cũng chính thức thành vợ chồng.
Chỉ không ngờ, khi tổ chức đính hôn cũng là lúc gia đình tôi gặp sự cố lớn. Chuyện bố tôi ngoại tình với một cô hàng xóm bị phanh phui. Hơn nữa, cô ấy lại có vấn đề về thần kinh. Bố tôi bảo mẹ bệnh lâu thế, nhu cầu của ông không được giải tỏa nên mới tìm đến cô ấy thôi. Nhưng càng nói, càng giải thích, bố tôi càng sai. Mẹ tôi uất ức nằm bẹp giường. Bố tôi cũng xấu hổ nên chẳng dám bước chân ra đường.
Duyên phận của chúng tôi chưa dứt nên cứ chia tay vài tháng lại quay lại. (Ảnh minh họa)
Vì chuyện đó mà bên nhà L mới đầu định đi cưới tôi hai cây vàng, sau chỉ còn một cây. Mẹ chồng tôi bảo nhà đang khó khăn nên mới bớt vàng cưới lại. Nhưng tôi nghe người ta bảo mẹ chồng tôi sợ cưới về rồi, tôi có máu trăng hoa giống bố tôi thì nhà họ lỗ vốn cưới hỏi. Tôi chỉ biết cười ngượng, vừa xấu hổ vừa đau lòng vì chính bố mình.
Ngày cưới, bên nhà chồng tôi cũng chẳng mặn mà gì việc chụp ảnh chung với gia đình tôi. Thậm chí bố chồng còn ngăn cản mẹ chồng đứng cạnh bố tôi. Thái độ của ông rõ ràng đến mức sau đó người ta đồn ầm lên rằng bố tôi là kẻ không ra gì. Vợ bệnh mà còn đưa đẩy với người đàn bà khác. Mẹ tôi càng buồn và suy sụp hơn.
Đêm tân hôn, sau khi xong việc, chồng tôi ôm lấy tôi hỏi một câu: "Sau này anh già, không đáp ứng được nhu cầu của em, em có bỏ anh đi tìm người khác không?". Câu này vừa thốt ra từ miệng anh đã khiến tôi giật mình và sầm mặt lại. Bởi tôi hiểu, chồng tôi đang muốn ám chỉ đến ai?
Câu nói của chồng đầy ẩn ý ngỗ ngược khiến tôi tức điên lên. (Ảnh minh họa)
Tôi nói không. Anh lại nói tiếp: "Con không giống lông cũng giống cánh, chỉ sợ em nhiễm máu của bố em thôi". Câu nói này khiến tôi bực bội thật sự. Tôi đẩy anh ra, bảo rằng tôi là tôi, bố tôi là bố tôi, đừng đánh đồng kiểu đó. Vì bực mình, lại cảm thấy không được nhà chồng tôn trọng nên tôi cuộn người lại, chẳng cho chồng ôm nữa.
Sáng hôm sau, anh còn kể lại cho mẹ chồng nghe với thái độ ấm ức, cứ như kiểu anh chẳng nói gì sai. Mẹ chồng tôi bênh con, vừa nghe nói đã mắng tôi giống bố từ hình dáng đến nụ cười, thế nào chẳng giống cái tính đó. Tôi bực quá, tháo luôn nhẫn trả chồng rồi in tờ đơn ly hôn và kí trước sự ngạc nhiên của họ. Sau đó, tôi dọn đồ về nhà mẹ đẻ luôn trong sáng đó.
Thấy tôi về nhà, biết nguồn cơn, mẹ tôi đấm ngực khóc hu hu. Bố tôi lẳng lặng ra ngoài sân ngồi một mình. Tôi mệt mỏi quá. Hàng xóm thì cứ ngó nghiêng bàn tán. Theo mọi người, tôi làm vậy có quá nóng vội không? Liệu có nên xin lỗi nhà chồng không? Vì dù sao, người sai cũng là bố tôi.
Theo Afamily
Định ly hôn chồng để đến với người yêu cũ, tôi nào ngờ tất cả chỉ là một màn kịch hoàn hảo được dựng lên để trả thù lỗi lầm năm xưa của mình (P1) Tôi chia tay P trong sự tiếc nuối, trống rỗng. Sau đó, tôi lấy chồng giàu và cuộc đời bắt đầu thay đổi. Tôi và P từng rất yêu nhau, yêu đến say đắm. Suốt 4 năm đại học, dù nhiều người nói rằng P không xứng với tôi nhưng tôi vẫn không để tâm đến. Ở bên anh, tôi cảm thấy bình...