Đêm tân hôn, cô đơn ra khỏi nhà
Đêm tân hôn, chồng tôi giận dữ khi nhận được món quà cưới là cuốn nhật ký của người yêu cũ tôi tặng.
Tôi có thói quen viết nhật ký hàng ngày, mọi thứ liên quan đến bản thân, những cảm xúc bộc phát đều được tôi ghi lại rất tỉ mỉ và chân thật. Nhật ký như người bạn tri kỷ, giúp tôi lưu giữ những bí mật không thể hé lộ, chứa đựng những tâm sự thầm kín nhất.
Tôi lựa chọn nhật ký hơn là gửi niềm tin cho một con người thật. Bởi lẽ, giấy viết chẳng bao giờ phản mình, còn con người đã thay đổi thì họ dễ dàng phản bội dù chỉ trong tích tắc.
Năm thứ nhất đại học, tôi từng yêu một cậu bạn cùng trường. Đủ các cung bậc của tình yêu, những giận hờn, buồn tủi hay yêu thương mặn nồng giữa hai người đều được tôi viết lại trong từng trang nhật ký của mình. Hồi đó, tôi nghĩ đơn giản lắm. Tôi cho rằng, khi hai đứa đến với nhau, những gì tôi viết về mối tình đầu sau này sẽ trở thành minh chứng của một tình yêu vĩnh cửu.
Điều đó đã không diễn ra như mong đợi, nó là mơ mộng huyễn hoặc của một đứa “say yêu” như tôi. Sau ba năm yêu nhau, chúng tôi phải chia tay vì cậu ấy có người yêu mới. Uất hận vì bị phản bội, tôi gom nhặt tất cả những món quà được tặng cùng những cuốn nhật ký có tên cậu ấy mang trả lại cho chủ nhân của nó.
Thời gian trôi đi, tôi dần nguôi quên mối tình đầu và tôi từ bỏ hẳn thói quen viết nhật ký thường nhật. Ra trường, tôi quen người mới, anh hơn tôi 2 tuổi và làm cùng cơ quan. Sau khi anh thổ lộ tình cảm, tôi đã đồng ý nhận lời yêu anh và hứa hẹn tình yêu này sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách để đi đến hôn nhân.
Thế nhưng, vết thương của mối tình đầu khứa sâu khiến tôi mất lòng tin vào đàn ông, tôi luôn hoài nghi tình cảm của anh và chỉ chân thật một nửa với người yêu mình. Vì thế, những chuyện của quá khứ tôi không dám bộc bạch với anh. Tôi sợ anh không đủ yêu thương để bỏ qua cho những sai lầm của tôi và anh sẽ rời bỏ tôi như mối tình đầu.
Hơn một năm tìm hiểu, cuối cùng, chúng tôi cũng tổ chức đám cưới tại Hà Nội – nơi cả hai cùng làm việc. Chúng tôi gửi lời mời tới tất cả bạn bè và người thân. Tôi phân vân có nên mời người yêu cũ không, bởi lẽ tôi rất ngại chạm mặt anh khi tôi đang khoác trên mình bộ váy cưới lộng lẫy.
Video đang HOT
Nhưng rồi, nghĩ rằng tôi và anh từng là người yêu và giờ là quan hệ bạn bè, tôi vẫn gửi thiệp mời. Ngày cưới của tôi diễn ra trong tiết trời đầu thu mát mẻ, bạn bè đến dự đông đủ, mọi người dành cho vợ chồng tôi những lời chúc tụng, khen ngợi. Trong suốt buổi tiệc cưới, ngó nghiêng trong đám khách mời, tôi mừng thầm vì anh đã không đến.
Cuốn nhật ký đã ghi lại những nỗi đau tôi phải chịu đựng vì mối tình đầu (Ảnh minh họa)
Đêm tân hôn, mọi chuyện tưởng chừng diễn ra êm đẹp, hai vợ chồng son được hưởng trọn đêm tân hôn sau một tuần dài lo lắng cho đám cưới. Bất ngờ chồng ném về phía trước bàn trang điểm của tôi một bọc quà, rơi ra ngoài là bìa hồng của cuốn nhật ký.
Chưa kịp thắc mắc sao chúng lại nằm trong tay anh, chồng tôi đã lên giọng giận dữ: “bí mật của em ở hết trong đó, em đã không thành thật với tôi”. Nhìn trân trân vào món quà bất ngờ, chưa kịp thốt lên lời giải thích, chồng tôi tuôn xối xả một tràng tức tối: “Nhờ món quà của người yêu cũ của em, tôi mới hiểu vì sao em không dám lên giường với tôi, em sợ tôi sẽ khinh bỉ em”.
Quá khứ ngày nào như sống dậy trong từng câu nói của chồng, tôi xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu. Bản lĩnh kiên cường của tôi giờ đã biến mất hoàn toàn. Tôi dường như mất sức đề kháng với những lời chỉ trích gay gắt của anh.
Mỗi lúc, những lời nói cay nghiệt của anh càng khiến đầu óc tôi rối bời. Tôi không biết anh đã đọc đến dòng nào, chữ nào mà anh lại nổi giận như vậy. Nhưng tôi biết chắc rằng, anh đã rõ chuyện tôi hiến dâng trinh tiết cho người yêu đầu.
Có lẽ, anh không đọc hết những trang nhật ký để cảm nhận hết nỗi đau khổ của tôi khi mất đi đời con gái một cách dại dột. Tệ hại hơn, chính anh lại nghĩ trước đây tôi không dám “vượt rào” với anh để được làm đám cưới, để “dụ” anh vào bẫy.
Những gì đang diễn ra quá kịch tính và chính tôi cũng không dám tin, người yêu cũ của mình lại có thể hành động hèn hạ như vậy. Anh ta đã phản bội tình yêu của tôi, giờ lại đạp đổ lên hạnh phúc của tôi với người mới.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi của đêm tân hôn, tôi hoang mang như người sa vào lưới tình không lối thoát. Tôi chỉ biết khóc và oán hận người yêu cũ, rồi tự trách bản thân mình quá ngu ngốc vì đã không thành thật với chồng mình. Chính tôi đã đẩy mọi chuyện đi quá xa…
Và rồi, ngày cưới cũng chính là ngày chúng tôi phải chia tay. Tôi ôm cuốn nhật ký ra khỏi nhà. Cánh cửa đóng lại, anh không đuổi theo hay níu kéo tôi lại. Đêm đó đúng nghĩa là đêm tân hôn của một kẻ cô đơn giữa những cuộc tình…
Theo 24h
Trong cơn say, tôi mắc tội loạn luân
Bố chồng thấy tôi say mềm, dìu tôi vào phòng, còn tôi cứ thế ôm chặt lấy ông và gọi tên chồng. Ông và tôi đã có quan hệ vào đêm đó.
Hỏi: Về làm dâu được 1 năm, nhưng chưa khi nào tôi hết tự hào vì mình có một ông bố chồng dễ tính và thoải mái. Mẹ chồng mất từ khi chồng tôi mới lên 7 tuổi, ông cũng không đi bước nữa. Đôi khi tôi cứ ngỡ cuộc sống của mình trong mơ bởi tôi đang hạnh phúc quá đỗi, chồng thì vừa yêu vợ, vừa biết kiếm tiền; bố chồng thì cũng yêu con trai nên quý cả con dâu.
Tôi đang thật sự mất phương hướng. Ảnh minh họa
Nhiều khi hạnh phúc như thế, nên thương ông, tôi cũng muốn mau chóng sinh cho ông một đứa cháu để vui cửa vui nhà, nhưng công việc hai vợ chồng bận rộn nên cứ trì hoãn mãi. Vốn là người giao thiệp rộng nên tôi cũng có nhiều bạn bè và hay tụ tập, thời gian này chồng hay đi công tác dài ngày nên thỉnh thoảng tôi cũng dành thời gian ăn uống và đi shop với bạn bè.
Rồi một buổi tối tụ tập lớp cấp 3, tôi bị bạn bè chuốc cho say mèm. Chồng đi vắng, say quá, tôi không mở được cửa nên đành gọi bố chồng xuống mở cổng. Ông hốt hoảng khi thấy con dâu miệng sực mùi rượu, dìu tôi lên tầng. Rồi bỗng chốc tôi thấy chếnh choáng, chỉ kịp bụm miệng vào nhà vệ sinh nôn hết rồi gục tại đó và không hề biết gì.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ, tôi thấy mình đang nằm trong phòng của hai vợ chồng, chiếc váy đã được thay bằng bộ pijama xanh nhạt, trong đầu còn chưa kịp định hình chuyện gì đã xảy ra đêm qua thì thấy bố chồng gõ cửa phòng rồi bước vào với một tô cháo thơm ngát và bắt tôi ăn hết.
Tôi lặng lẽ ăn xong, khẽ khàng hỏi về việc hôm qua tôi đã về nhà như thế nào, và tôi đã làm gì, thấy ông lúng túng không nói câu nào rồi đi xuống phòng, tôi đã bắt đầu lờ mờ linh cảm có một việc rất xấu đã xảy ra...
Tôi đã tìm cách nói chuyện với ông và ông đã thú nhận về buổi tối hôm đó, ông thấy tôi say mềm, dìu tôi vào phòng. Tôi cứ thế ôm chặt lấy ông và gọi tên chồng. Một phút không kìm nổi lòng mình, ông và tôi đã có quan hệ vào đêm đó. Ông hứa với tôi đó sẽ là lần duy nhất, bởi ông cũng không hề cố tình làm chuyện đó..
Tôi bàng hoàng và đau đớn, tự cảm thấy đáng bị lên án vì một hành động như thế, tôi cảm thấy day dứt khi cho đến giờ tôi vẫn đang phản bội chồng vì tình huống trớ trêu, với cả người bố chồng mà tôi đã một mực tôn kính
Có nhiều lúc tôi muốn vứt bỏ tất cả mà ra đi, nhưng rồi tôi cứ lần lữa mãi nên không biết mình nên làm thế nào nữa. Tôi mong nhận được một lời khuyên trong lúc khủng hoảng này. Xin cám ơn các anh chị.
Theo VNE
Đàn ông cạn tình dở muôn chiêu bỉ ổi Khi yêu thì đầu gối tay ấp, đến khi hết yêu thì đàn ông có thể trở mặt đến khó tưởng tượng. Tình hết, nghĩa cũng chẳng còn Sau giai đoạn tìm hiểu kỹ càng, yêu đương tha thiết, bên nhau nghĩa tình đầy vơi, Anh Quang và chị Yến mới quyết định làm đám cưới. Khi ấy nghèo vì cùng là công...