Đêm tân hôn, cô dâu bỏ của chạy lấy người khi nghe xong yêu cầu của chú rể
Ngay cái đêm lẽ ra phải hạnh phúc, ngọt ngào nhất thì tôi lại phải đón nhận những yêu sách không thể ngờ từ chồng.
Hơn 1 tháng ở nhà suy nghĩ, cuối cùng tôi cũng đả thông tư tưởng và đưa ra quyết định cho mình. Tôi cũng chẳng trách anh ta bởi, xét cho cùng nếu tôi không phạm sai lầm thì anh ta cũng chẳng có cớ mà bắt bẻ mình. Tôi hối hận là sự thật, tôi yêu anh ta cũng là thật, chỉ tiếc là tôi đã đặt niềm tin nhầm chỗ. Mà sai lầm thì phải sửa, dẫu đau đớn thế nào cũng phải làm mà thôi!
Sau cú sốc gia đình, tôi trượt dài trong sai lầm, bê tha (Ảnh minh họa)
Tôi may mắn khi được sinh ra trong một gia đình giàu có, suốt 20 năm đầu đời, tôi là cô tiểu thư đúng nghĩa, được cưng chiều hơn trứng mỏng. Nhưng đó cũng là nguồn cơn cho bi kịch của tôi khi mà bố mẹ ly dị. Tôi đã không thể chịu đựng được cú sốc quá lớn này. Tôi trượt dài trong sai lầm, lạc lối.
Mẹ tôi cặp bồ với người đàn ông khác và bị bố tôi ly hôn. Tôi đã hận mẹ và định về ở cùng bố thì lại sốc khi biết bố tôi cưới vợ ngay sau khi hai người chấm dứt. Chẳng còn cách nào khác, tôi về ở với mẹ, vì chí ít mẹ tôi không lấy chồng mà chỉ cặp với ông ta. Những tháng ngày đó, tôi đã cực kì chán nản. Từ một cô công chúa được bao bọc trong nhung lụa, tôi sa đà vào những cuộc ăn chơi, thác loạn.
Hậu quả của sự sa ngã đó là tôi bập vào một người đàn ông lớn tuổi. Anh ta mang đến cho tôi cái cảm giác được yêu thương… Nhưng rồi khi tôi nói có bầu, anh ta đã thản nhiên bỏ đi với lời thú nhận: “Anh có vợ rồi, chuyện của chúng mình chỉ đổi gió cho vui vậy thôi chứ không thể tiến xa hơn em ạ”.
Lúc ấy, tôi mới 23 tuổi, còn chưa tốt nghiệp được Đại học vì nghỉ quá nhiều. Tôi stress, khủng hoảng và không biết bấu víu vào đâu. Tôi đã định làm mẹ đơn thân, nhưng rồi đứa bé cũng rời bỏ tôi vì sức khỏe tôi quá yếu. Sau cú sốc đó, tôi quyết tâm làm lại từ đầu.
Tôi cố gắng chôn chặt quá khứ, quay trở lại trường học cho xong và cầm lấy tầm bằng sau nhiều năm chậm trễ. Tôi đi làm, một công việc văn phòng lương không quá cao nhưng ở đó tôi có những người đồng nghiệp thương yêu. Thú thật, gia đình tôi dư điều kiện để tôi có thể sống sung sướng, cũng chẳng phải đi làm đợi vài đồng lương ngày cuối tháng như thế. Nhưng tôi thấy vui với cuộc sống như vậy vì cảm thấy mình có ích.
Tôi cứ ngỡ tìm được người đàn ông của đời mình, nào ngờ… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Và rồi tôi gặp anh, đối tác công ty nơi tôi làm việc. Chúng tôi quen nhau tình cờ. Anh kể cho tôi nghe về tuổi thơ vất vả, về gia đình nghèo túng của mình. Nghị lực của anh là thứ khiến tôi trân trọng. Hai đứa dần dần thân hơn rồi yêu nhau lúc nào không hay. Đám cưới của chúng tôi được gấp rút chuẩn bị. Phía nhà tôi người lớn cũng chẳng ý kiến gì nhiều. Kể từ khi bố mẹ tôi ly hôn, mỗi người sống một cuộc đời, chẳng mấy ai bận tâm đến chuyện người khác. Gia đình anh thì hào hứng, chào đón tôi lắm.
Mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua như thế, đám cưới của tôi cũng diễn ra vui vẻ, ấm cúng. Đêm tân hôn, hai vợ chồng ngồi đếm phong bì. Chồng tôi ghi ghi, chép chép. Xong xuôi, anh hào hứng ra mặt nói:
- “Được nhiều phết đấy. Công nhận họ nhà em giàu, mừng phong bì lắm thật. Nhà anh thì chẳng có gì…”
Tôi chỉ gượng cười. Tiền bạc với tôi thực sự không phải là thứ đáng để tự hào trong hoàn cảnh này. Tôi toan đi thay chiếc váy ngủ, thì chồng ngăn lại, bảo ngồi xuống có chuyện muốn nói. Anh trầm ngâm một lúc khiến tôi bồn chồn lo lắng:
- Anh cũng không định nói thẳng ra đâu, nhưng đã là vợ chồng, tốt nhất nên thẳng thắn. Chuyện quá khứ của em ấy, chắc em rõ hơn ai hết nhỉ? Anh cũng tìm hiểu hết rồi. Anh biết hết về em, từ khi hai đứa mình còn chưa yêu nhau cơ. Anh cũng suy nghĩ nhiều trước khi cưới. Đàn ông ai chẳng có sĩ diện. Nhưng anh sẽ bỏ qua hết cho em với điều kiện, em bảo bố mẹ em mua cho bọn mình một cái nhà. Căn nhà đó phải đứng tên anh. Anh sẽ coi đó như một sự bù đắp tổn thương tinh thần. Chỉ cần thế thôi, từ giờ về sau anh sẽ nhắm mắt coi như chưa từng biết em là một cô gái hư hỏng…
Đêm tân hôn, chồng đưa ra yêu sách khiến tôi kinh tởm anh ta và quyết định ly hôn ngay lập tức (Ảnh minh họa)
Nghe tới đây tôi không thể nào chịu đựng thêm được nữa. Tôi thẳng tay tát anh ta thật mạnh rồi kéo chiếc valy mà chỉ mới ban sáng, tôi vừa mang nó về nhà chồng. Tôi rời khỏi căn nhà đó, tôi trốn chạy khỏi gã chồng đốn mạt đó. Chẳng thà, anh ta không cưới, chẳng thà anh ta bực tức quát tháo và chửi bới tôi khi biết về chuyện đó thì tôi lại dễ chấp nhận. Còn đằng này, rõ ràng anh ta có động cơ, có mục đích ngay từ khi tiếp cận tôi. Anh ta mang cái sai lầm của tôi ra để làm thứ đổi chác kiếm lợi… Gia đình tôi hoàn toàn có thể tặng tôi một căn nhà, nhưng tôi không bao giờ để anh ta có được nó chỉ vì muốn có 1 tấm chồng.
Đêm hôm đó chuyển đi, tôi thuê phòng ngủ tạm qua đêm. Một tháng sau khi suy nghĩ thấu đáo, tôi quyết định gửi đơn ly hôn cho anh ta. Chẳng thà giờ đau một lần còn hơn cả đời sống bên gã chồng đến với mình thực chất chỉ vì hám lợi. Mọi thứ sẽ khó khăn hơn với tôi, tôi lại thêm vào cuộc đời một vết nhơ nữa. Nhưng tôi tin, trời không phụ lòng người, rồi sẽ có ngày tôi gặp được người thực sự thương mình.
Theo Dân Việt
Đêm tân hôn, giữa lúc mặn nồng tôi đã làm một việc dại dột khiến chồng hất khỏi giường
Chồng tỉnh rượu, hai vợ chồng đưa nhau ra ngoài ăn nhẹ rồi về nhà. Đêm tân hôn lãng mạn, thoang thoảng hương thơm của hoa hồng khiến lòng tôi dạt dào cảm xúc.
Tôi đến với Trịnh sau khi chuyện tình 10 năm với người yêu cũ tan vỡ. Anh đã kiên trì suốt 2 năm, giúp tôi xóa nhòa vết thương, can đảm bước vào mối quan hệ khác.
Có lẽ vì thế, tôi đã dành cho anh thứ tình cảm không cuồng nhiệt nhưng đủ yêu thương, trân trọng suốt cuộc đời.
Anh chăm sóc tôi đủ điều. Nắng mưa, bão bùng, anh đều có mặt, chở tôi tới công ty, sau đó mới đi làm. Ngày lễ, sinh nhật, chưa bao giờ anh quên đưa tôi đi ăn tối, hưởng thụ giây phút ngọt ngào.
Ảnh minh họa
Sự tử tế, chân thành của anh khiến tôi cảm thấy có lỗi vì thi thoảng tôi vẫn còn nhớ nhung kỷ niệm cũ. Vì vậy, mỗi lần hẹn hò, tôi thường tránh đến những nơi tôi và người cũ hay đến. Tất cả quà tặng, thư từ... tôi mang hủy hết, để một lòng, một dạ dành cho Trịnh.
Nói về người cũ, anh và tôi chia tay vì bất đồng quan điểm sống. Tốt nghiệp đại học, cùng nhau phấn đấu lập nghiệp nhưng sau vài năm bon chen ở Hà Nội, anh ôm mộng đổi đời bên nước ngoài. Mặc dù công việc của anh lúc đó khá ổn, thu nhập tốt. Anh hẹn tôi 5 năm nữa sẽ về làm đám cưới.
Tôi không đồng ý, điều tôi mong mỏi là cuộc sống giản đơn, đầm ấm. Hơn nữa, con gái có thì, năm đó tôi đã 29 tuổi, 5 năm chẳng phải là quá dài? Cuối cùng, cả hai quyết định dừng lại. Đau đớn, xót xa nhưng khi con đường phía trước quá mịt mù, chúng tôi đành phải lựa chọn như vậy.
Trong lúc đau khổ, Trịnh đã ở bên, động viên tôi vượt qua. Tìm hiểu anh thêm 1 năm, cả hai chuẩn bị chuyện cưới xin. Trịnh thành đạt, có nhà riêng nên tôi không phải lo lắng về vật chất. Mọi thứ cho ngày trọng đại, một tay anh lo liệu. Anh nhắn, tôi chỉ cần giữ tinh thần vui vẻ, làm cô dâu xinh đẹp của anh.
Tôi thực sự hạnh phúc với hiện tại. Hai vợ chồng sẽ cùng phấn đấu gây dựng tổ ấm, chăm sóc con cái, đó là mơ ước của tôi. Vậy mà, ngay trong đêm tân hôn, chúng tôi đã xảy ra cãi vã.
Trước ngày cưới, người yêu cũ xuất hiện. Ba năm qua chúng tôi đã cắt đứt liên lạc, tưởng chừng như mọi thứ đã ngủ yên. Nào ngờ, anh trở về, tha thiết muốn quay lại, xin tôi hãy dừng đám cưới. Anh nói, sẽ ở lại Việt Nam sống, từ bỏ ý định sống bên nước ngoài. Choáng váng vì hành động của người cũ, tâm trạng tôi có phần chùng xuống.
Tuy nhiên, sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi cự tuyệt anh, tiếp tục làm đám cưới với Trịnh. Tôi biết, anh mới là hạnh phúc đích thực của mình. Hôn lễ của chúng tôi diễn ra khá vui vẻ, rất đông quan khách đến tham dự, chúc phúc.
Ảnh minh họa
Trịnh quá vui nên đã uống nhiều rượu, anh rời hội trường cưới trong tình trạng say xỉn. Tôi phải nhờ em trai dìu chồng về phòng. Khi mọi người ra về hết, còn lại hai vợ chồng trong căn nhà 3 tầng sang trọng, tôi trút bộ váy cưới, thay trang phục thường ngày, thu xếp đồ đạc, quần áo và pha cho chồng cốc nước chanh giải rượu. Loay hoay dọn dẹp, lúc tôi xem giờ, đồng hồ đã điểm 9 giờ tối.
Chồng tỉnh rượu, hai vợ chồng đưa nhau ra ngoài ăn nhẹ rồi về nhà. Đêm tân hôn lãng mạn, thoang thoảng hương thơm của hoa hồng khiến lòng tôi dạt dào cảm xúc.
Trịnh khui chai vang, cùng tôi uống ly rượu giao bôi. Tôi không biết uống rượu nên chỉ hai ly là bắt đầu chuếnh choáng. Trong lúc mặn nồng, tôi vô tình gọi nhầm tên người yêu cũ.
Chồng nghe thấy, hất tôi khỏi giường với khuôn mặt giận dữ. 'Bao năm qua tôi nghĩ em quên rồi, giờ vẫn còn nhớ da diết, ở bên tôi còn gọi tên người ta. Em không xứng đáng với tình yêu của tôi', anh nói. Dứt lời, Trịnh ôm quần áo của tôi, nhét vào va li, kéo tay đuổi đi. Mặc tôi kêu gào, xin lỗi đủ điều nhưng anh vẫn lạnh lùng đóng sập cửa.
Một tuần này, tôi quay về nhà mẹ đẻ ở nhưng vẫn liên lạc với chồng, cầu xin anh nguôi giận. Đến giờ, tôi không hiểu sao, bản thân lại gây ra chuyện này? Nếu tiếp tục cuộc hôn nhân này, chúng tôi có thể hạnh phúc không?
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Vietnamnet
Đêm tân hôn, vừa nhìn thấy dấu vết quen thuộc trên tấm lưng trần của vợ, chồng hoảng loạn bỏ chạy khỏi phòng Hưng không ngờ đêm tân hôn mà hắn háo hức mong chờ lại biến thành ác mộng khủng khiếp đến thế! Đối với một gã đàn ông đa tình như Hưng, việc yêu nhiều, chán rồi bỏ, chơi bời phóng túng là thói quen từ nhiều năm nay. Thế nhưng, khi gặp Nhi, hắn gần như chết mê chết mệt nàng. Chưa bao...