Đêm tân hôn, chú rể hốt hoảng suýt ôm quần áo bỏ chạy khi nhìn thấy…
Đèn ngủ vừa bật lên, Hưng tiến lại gần định quàng tay ôm vợ. Lúc đặt tay vào ngang bụng vợ cũng là lúc anh mở mắt rồi hốt hoảng vơ vội cái quần dài vừa cởi tối qua lao ra khỏi giường.
Mai và Hưng đi tới hôn nhân sau gần 3 năm yêu nhau. Hai người là bạn học, nhà lại chỉ cách nhau có 1 con phố nhưng Hưng phải tốn không biết bao nhiêu công sức mới rước nàng về dinh được.
3 năm yêu nhau nhưng Hưng cũng đã phải vài lần sứt đầu mẻ chán với đám thanh niên tán tỉnh Mai, vậy nên khi đã chắc chắn cưới được vợ Hưng cũng tự hào lắm. Ngày cưới như để chứng minh bản lĩnh cho đám thanh niên cùng khu phố cũng như bạn bè của vợ biết, Hưng tiếp rượu mọi người rất nhiệt tình.
Cưới được Mai Hưng tự hào lắm. (Ảnh minh hoạ)
Tối ấy Mai định bảo chồng chở qua nhà mình dọn ít quần áo mang về để mặc. Hai nhà gần nhau nên lúc cưới Mai cũng không xách va li quần áo theo. Thế nhưng vì mấy người bạn học nhiệt tình quá nên Hưng không thể nào đứng lên được, hết chén chú rồi lại chén anh. Mai không nỡ làm gián đoạn cuộc vui của mọi người nên cũng không gọi chồng nữa mà tắm rửa lên phòng trước.
11 rưỡi đêm Hưng mới lên phòng, lúc này đã say mèm. Phòng tắt điện tối om, nghĩ vợ ngủ nên Hưng cũng không bật điện, chân lảo đảo Hưng đi không vững bị đập đầu vào tường đau điếng. Phải mất chục phút Hưng mới mò vào được đến giường, sờ soạng chung quanh chả thấy vợ đâu, hoảng hốt cứ tưởng vợ mất tích.
Mò sát vào cạnh tường mới thấy vợ nằm co ro trong góc, anh nghĩ vợ “chắc hôm nay mệt quá nên ngủ say tít rồi đây mà”. Vợ thì ngủ, mình thì cũng đã say, Hưng chặc lưỡi “Thôi mai tân hôn cũng được. Giờ thì chạy đâu cho thoát nữa nên cũng chẳng lo”. Vậy là chỉ kịp cởi bộ quần áo trên người ra rồi Hưng cũng ngáy o o luôn cùng vợ.
Ngủ được một giấc chợt Hưng tỉnh vì khát nước, uống rượu nhiều nên giờ háo nước. Hưng sờ tay sang vợ, Mai vẫn ngủ ngon lành, mặt úp vào tường chắc tối qua giận chồng lắm đây. Hưng không bật điện phòng mà với tay bật cái đèn ngủ để có ánh sáng biết đường đến bàn lấy nước uống, chứ lò mò trong đêm như đêm qua bị đập đầu vào tường giờ vẫn còn đau.
Đèn ngủ vừa bật lên, theo phản xạ mắt Hưng nhắm tịt vì chói, Hưng tiến lại gần định quàng tay ôm vợ. Lúc đặt tay vào ngang bụng vợ cũng là lúc anh mở mắt rồi hốt hoảng vơ vội cái quần dài vừa cởi tối hôm qua lao ra khỏi giường, miệng ú ớ:
Video đang HOT
Lúc đặt tay vào ngang bụng vợ cũng là lúc anh mở mắt rồi hốt hoảng (Ảnh minh hoạ)
- Ơ… chị Vân, em xin lỗi em nhầm.
Hưng toan bước đi thì lúc này Mai cũng tỉnh giấc quay ra hỏi chồng:
- Chị Vân làm gì ở đây hả anh?
- Ơ… em hay là chị Vân vậy?
- Anh làm sao thế? Em đây chứ ai, anh say đến mức ấy cơ à. Uống cho lắm vào.
Khi Mai ngồi bật dậy trên giường và Hưng bật điện phòng lên nhìn rõ mặt vợ thì mặt anh mới trở lại bình thường được.
- Sao em lại mặc đồ của chị Vân, làm anh cứ tưởng vào nhầm phòng chị ấy.
- Anh ngồi uống rượu có chở em sang bố mẹ lấy đồ đâu. Em phải mượn tạm đồ chị ấy mặc.
- Đêm tân hôn mà em làm anh hết hồn.
- May mà không phải nhầm chứ vào nhầm phòng chị dâu thật lúc anh Hà về thì biết nói năng thế nào.
- Anh xin lỗi, anh biết lỗi rồi, tại bọn bạn nó cứ chúc mừng nên không thể từ chối được. Mà vất vả lắm mới lấy được vợ nên mình cũng phải được phép oai với chúng nó chứ.
- Lần sau thì chừa đi nhá.
- Sau lần hú vía này chắc anh cũng chả dám uống say nữa. Tim suýt nhảy ra ngoài.
- Cho anh chừa, thôi tắt điện ngủ đi.
- Nhưng mình chưa tân hôn mà vợ.
- Sắp sáng rồi, mẹ với chị dâu dậy đến nơi rồi, thôi để tối.
- Thôi chiều anh tí đi.
- Anh có muốn mai em kể chuyện vừa rồi cho mọi người nghe không hả?
Nghe vợ nói thế thì Hưng nằm im chả dám nhúc nhích. Cứ tưởng cưới được vợ là hết lo, ai ngờ đêm tân hôn còn bị vố nhớ đời thế này. Đúng là số nhọ.
Theo Một Thế Giới
Tôi đã ôm quần áo chạy trốn sau vài tiếng đêm tân hôn hãi hùng
Khi cánh cửa phòng ngủ khép lại đêm tân hôn, hành động của chồng đã làm tôi sợ hãi tột độ...
Các bạn ạ, vợ chồng tôi mới chỉ trải qua đúng 1 đêm tân hôn gần gũi nhau. Nhưng ngay cái đêm đầu tiên này, tôi đã làm tôi hoảng sợ và phải "bỏ của chạy lấy người". Hiện tôi đang đơn phương làm thủ tục ly hôn song chưa được anh chấp nhận.
Tôi và chồng mới cưới của tôi chỉ quen nhau hơn 2 tháng là tổ chức đám cưới. Tôi chấp nhận lấy anh chóng vánh một phần vì có cảm tình với anh - một người đàn ông có công ăn việc làm ổn định, chăm chỉ, ga lăng và nhất là ở gần nhà tôi. Một phần khác, tôi đồng ý lấy anh gấp cũng vì muốn quên hẳn đi người yêu cũ của mình (tới trước khi gặp anh, tôi và người yêu cũ đã chia tay nhau 8 tháng. Nhưng tôi vẫn chưa quên nổi hình bóng của người cũ).
Còn chồng tôi thì bảo, anh "chết" mê mệt vì tôi khá xinh xắn và lúc nào cũng cười tươi tắn. Anh cũng thích lấy vợ gần nhà nên tôi là người phụ nữ rất phù hợp với anh. 2 tháng yêu anh, nhiều lần anh cũng gạ gẫm chuyện ấynhưng tôi nhất quyết không đồng ý. Thấy tôi phản đối, anh cũng chiều chuộng và đồng ý. Anh bảo "Anh sẽ ủng hộ em để đêm tân hôn của chúng ta thêm ý nghĩa".
Cứ nghĩ một người đàn ông chín chắn, chiều chuộng và tôn trọng phụ nữ như vậy sẽ cho tôi một cuộc hôn nhân vững chắc. Có nằm mơ tôi cũng chẳng ngờ, cuộc hôn nhân ấy lại ngắn ngủi chỉ được 1 ngày. Bởi bên ngoài cái vẻ đạo mạo chín chắn ấy của chồng mới cưới của tôi là một người đàn ông khiến tôi sợ hãi khi vợ chồng gần gũi.
Ngay đêm tân hôn, khi chúng tôi từ nhà bố mẹ về nhà riêng của mình, tôi còn chưa kịp tắm giặt thì đã bị anh rủ rê lên phòng. Chiều chồng, tôi cũng lên phòng theo anh. Nhưng khi cánh cửa phòng ngủ khép lại, hành động của chồng đã làm tôi sợ hãi tột độ.
Chẳng hiểu sao, từ một người chồng chín chắn và đường hoàng là vậy nhưng cánh cửa phòng ngủ vừa khép lại thì chồng tôi như biến thành người khác. Mặc kệ tôi kêu mệt, đau mỏi khắp người, mặc kệ tôi kêu vì hoảng sợ, anh cứ lao tới vồ lấy và giật tung quần áo.
Hành động của anh khiến tôi nghĩ mình giống như là nạn nhân của hành vi cưỡng hiếp mà thủ phạm không ai khác chính là chồng mình. Suốt cả đêm tôi buộc phải phục vụ chồng như thế. Anh không buồn quan tâm đến cảm giác hay bộ dạng buông thõng toàn thân, nước mắt đang chực trào của tôi. Những gì tôi phải trải qua là một sự kinh hoàng đúng nghĩa. Và trong lúc chồng mới cưới ngủ vùi sau khi thỏa mãn, tôi đã vội vã mặc quần áo trốn khỏi nhà chồng.
Chiếc taxi trở tôi về nhà mẹ đẻ khi đã 4h30 sáng. Mẹ tôi ra mở cửa cho con gái mà sốc khi trông thấy tôi thất thần, hoảng loạn. Tận gần 1 tuần sau tôi mới bình tâm kể được mọi chuyện cho bố mẹ tôi nghe. Còn anh, sáng hôm sau tỉnh giấc, không thấy vợ thì vội vàng gọi cho tôi. Tuy nhiên tôi không nghe máy. Chỉ sau khi gọi cho bố mẹ tôi, anh mới biết vợ bỏ về nhà ngoại vào lúc rạng sáng. Và lúc biết được nguyên nhân khiến tôi phải trốn chạy thì anh đã đến nhà ngoại xin lỗi tôi rất nhiều. Nhưng nhìn thấy chồng mới cưới là tôi kinh hãi bởi cái đêm tân hôn hãi hùng ấy lại ùa về. Do đó, nhất định tôi không về lại nhà với anh nữa.
Suốt 1 tháng nay, tôi vẫn ở nhà ngoại. Chồng tôi hàng ngày vẫn sang năn nỉ tôi về nhà và hứa sẽ không bao giờ làm vậy nữa. Anh nói hãy cho anh 1 cơ hội để làm lại từ đầu. Thực lòng tôi vẫn yêu nhưng vẫn rất sợ chồng mới cưới. Tôi nghĩ anh là người đàn ông lệch lạc về nhu cầu sinh lý nên sẽ không thể thay đổi được. Quan trọng là tôi quá sợ hãi anh rồi nên không đủ can đảm để trở về nhà với chồng. Hôm nay, tôi đã viết đơn ly hôn nhưng chưa thuyết phục được anh ký. Tôi nên phải làm sao bây giờ đây?
Theo Trí Thức Trẻ