Đêm tân hôn chồng bỏ tôi nằm chỏng chơ 1 mình để sang lăn lộn cùng chị dâu còn trinh
Tôi không ngờ sau 7 năm yêu đương nồng cháy, đêm tân hôn chồng lại bỏ tôi nằm chỏng chơ 1 mình trên giường để sang lăn lộn với chị dâu như thế.
Đau và hận lắm, nhưng tôi không dám xông vào căn phòng đó quát tháo họ (ảnh minh họa)
Tôi và Tấn yêu nhau đã hơn 7 năm rồi, yêu đương suốt 1 thời gian dài ấy tôi cũng đợi được đến ngày anh cầu hôn tôi. Theo anh về nhà chồng tôi mừng lắm, tôi cứ ngỡ đây là 1 giấc mơ thật tuyệt đẹp. Người con trai ấy đã cưới tôi, cho tôi 1 đám cưới mà 7 năm qua anh đã bắt tôi chờ đợi mòn mỏi.
Cứ ngỡ cưới về anh sẽ chăm sóc, yêu thương tôi cơ. Nhưng không, ngay hôm cưới xong anh đã bỏ lửng tỏ thái độ với tôi mà chẳng hiểu lý do là gì. Nghĩ anh cả ngày lo cưới xin mệt nhọc nên thế tôi đành nhẫn nhịn chịu đựng chờ đến đêm tân hôn xem thế nào, nhưng không anh càng đối xử tệ bạc với tôi hơn.
Tối ấy tôi diện cho mình 1 bộ váy ngủ thật gợi cảm và quyến rũ để lấy lòng anh. Nhưng anh lại nhìn tôi cười khinh bỉ mà nói rằng: “Đồ đàn bà mất trinh, nhìn cô có khác gì con đ* không?” Tôi đứng hình bởi câu nói sát muối đó của anh. Tôi mất trinh là vì ai? Ai đã khiến tôi trở thành “con đ*” như thế này. Là anh, chính anh đã khiến tôi trở thành 1 đứa con gái hư hỏng như thế. Nhưng sự hi sinh, cung phụng anh sau bao năm hôm nay – ngày hạnh phúc tôi nhận được cái gì chứ.
Nằm vật ra giường tôi đau đớn, uất ức nghĩ đến câu nói của chồng mà căm hận anh vô cùng. Cứ ngỡ anh bỏ tôi đi ra ngoài uống rượu cơ, nhưng không anh lại mò sang phòng chị Linh – chị dâu còn trinh để lăn lộn. Chị ta lấy anh nuôi của chồng tôi, nhưng thật trớ trêu cho chị ta vừa cưới xong anh chồng không may bị tai nạn mất. Tôi cứ ngỡ chị ấy thủ tiết thờ chồng ai dè lại đi làm cái việc vô liêm sỉ này với em nuôi như thế.
Đau và hận lắm, nhưng tôi không dám xông vào căn phòng đó quát tháo họ. Bởi tôi biết chồng coi thường tôi lắm, anh ta sẵn sàng làm chuyện ấy trước mặt tôi mà không hề hấn gì. Biết mình không thể làm nên chuyện, tôi vội vã xuống nhà gọi mẹ chồng lên giải quyết việc này. Nghe chuyện, mẹ vội vã lao lên thì đứng hình thấy đứa con dâu nuôi còn trai yêu quý của mình đang làm cái chuyện tày đình và thản nhiên nói câu này.
Video đang HOT
- Đêm tân hôn anh không ngủ với vợ sang đây với em có sợ không?
- Sợ gì chứ? Anh còn chưa kéo em sang phòng làm chuyện ấy trước mặt cô ta là may đấy. Cái loại vợ mất trinh ấy không có quyền được lên tiếng trong căn nhà này.
- Vậy sao anh lại cưới cô ta.
Mẹ sẽ đòi lại công bằng cho con (ảnh minh họa)
- Anh lấy cô ta về làm bức bình phong để anh có thể dễ dàng qua đêm với em.
- Anh tính toán đâu ra đấy giỏi phết nhỉ.
- Ừ, thì anh yêu em và nhà này cũng cần 1 con ô sin miễn phí mà.
Nghe những lời đó mẹ chồng tôi uất quá, vớ ngay cái vợt muỗi lao vào đánh cho 2 người đấy túi bụi không tiếc gì. Bà vừa đánh vừa mắng nhiếc 2 đứa con ấy mà lòng đau quặn thắt lại.
- Con Linh, mày định khiến cái nhà này loạn nên thế nào nữa. Tôi yêu thương cô như con dâu thật vậy mà cô dám làm chuyện này sao. Còn thằng Tấn, mày lấy vợ về để yêu thương chứ lấy ô sin thì tao không cần.
- Mẹ…. mẹ, con xin lỗi nhưng con yêu Linh thật. Dù sao cô ấy cũng chỉ là con dâu nuôi của mẹ thôi, có phải com ruột đâu mà sợ. Còn con vợ con, mẹ kệ cô ta đi. Cô ta không dám mở miệng ra cãi câu gì đâu.
Bốp 1 cái, mẹ chồng tôi tát chồng thật đau rồi lôi ả chị dâu tống cổ ra khỏi nhà. Không chấp nhận được những việc vừa xảy ra, tôi gạt nước mắt về phòng thu dọn đồ đạc đi khỏi căn nhà này. Mẹ chồng nói hết nước hết cái giữ tôi ở lại nhưng tôi vẫn quyết ra đi. Bởi sống cùng 1 người không tôn trọng mình, coi mình như con ở thì chẳng khác gì địa ngục cả. Yêu anh, coi anh là tất cả thật đấy nhưng phải đi thôi vì đó là sự lựa chọn tốt nhất cho tôi bây giờ.
Theo blogtamsu
Chồng chỉ xem tôi là ô sin...
Tôi viết bài này, chỉ mong sự đồng cảm và chia sẻ. Tôi rất hối hận khi nghỉ việc ở nhà để chờ chồng đem tiền về mỗi tháng. Giờ đây, tôi phải nhận sự miệt thị rẻ rúng trong mắt chồng.
Giọt nước làm tràn ly, khi tuần rồi người của công ty anh đến chơi, vừa thấy tôi, mọi người đứng lên chào thì anh bất ngờ nói: "Đây là cô giúp việc nhà anh, còn vợ anh đã về nhà ngoại chơi
Trước đây tôi cũng từng có công việc ổn định, mức lương cao. Nhưng từ khi có bầu, chồng động viên tôi ở nhà để lo cho sức khỏe và đợi ngày sinh con. Sau khi sinh con, công việc của chồng tôi ngày càng thăng tiến, anh được đề bạt làm giám đốc công ty với mức lương khủng. Anh sợ tôi cực khổ, vì phải vừa trông con và chăm sóc ba mẹ chồng thường xuyên bệnh tật, nên nói tôi tìm người giúp việc, mắc bao nhiêu anh cũng trả miễn sao tôi thoải mái là được. Tiếc tiền, tôi cứ chần chừ mãi, nên việc gì tôi cũng ôm vào người. Tôi trở nên cục mịch, xấu xí, chưa kể quan hệ xã hội tôi không biết gì vì tối ngày chỉ quanh quẩn ở xó bếp, bỉm sữa cho con. Dạo gần đây tôi thấy anh ôm gối qua phòng làm việc, làm xong anh ngủ hẳn bên đó, tôi hỏi thì anh bảo làm việc khuya quá sợ làm mất giấc ngủ của tôi, nên ngủ luôn tại phòng làm việc cho tiện.
Chúng tôi ngày càng có những khoảng cách khá lớn. Mỗi khi tôi đến chơi cùng anh và con, thì anh lại tìm cách lảng tránh và đi nơi khác. Có lẽ khi tôi nhận ra được sai lầm của mình thì tình cảm giữa chúng tôi đã đi quá xa. Ở anh luôn toát ra vẻ đạo mạo, lịch lãm, còn tôi chẳng khác nào như cô ô sin trong mắt anh ấy. Tôi như thu hẹp mình lại, trở nên cô độc, ngoài việc chơi và chuyện trò cùng con thì tôi lặng lẽ như một cái bóng...
Nhiều lúc anh làm về, tôi cảm giác bầu không khí gia đình căng thẳng, có hôm anh lớn tiếng trách tôi: "Anh đã nói với em bao nhiều lần rồi sao em vẫn không thay đổi cái suy nghĩ cổ hủ đó đi. Có tiền em cất để làm gì, bây giờ nhìn em còn tệ hơn cả cô bán hàng ngoài chợ. Em xem lại em, nếu không thay đổi thì...". Anh bỏ lửng câu nói đó, đóng sầm cửa lại và lái xe đi ra ngoài. Và tối đó, anh đã không về nhà...
Nằm một mình tôi cay đắng khóc thầm một mình, những giọt nước mắt muộn màng, hối hận vì sự ngây thơ quá đỗi của mình, và tôi khóc cho tôi, hy sinh bản thân cuối cùng nhận lại là gì. Khi nhận ra tất cả đã muộn, khoảng cách giữa anh và tôi qua lớn, nếu tôi thay đổi cũng khó mà hàn gắn lại như trước đây.
Giọt nước làm tràn ly, khi tuần rồi người của công ty anh đến chơi, vừa thấy tôi, mọi người đứng lên chào thì anh bất ngờ nói: "Đây là cô giúp việc nhà anh, còn vợ anh đã về nhà ngoại chơi". Quay lưng đi, tôi không tin những lời chồng nói là sự thật, những giọt nước mắt cứ lăn dài, mặc dù tôi đã cố gắng kìm chế cảm xúc của mình nhưng vẫn không thể không khóc vì quá uất ức. Buổi tiệc đang diễn ra, tôi lặng lẽ gói gém đồ đạc ôm con về nhà mẹ ruột. Trước khi đi, tôi dòm qua khe cửa thấy anh cười nói vui vẻ và cử chỉ rất thân mật với cô gái trẻ, xinh đẹp.
Về ngoại hơn 3 ngày nay, tôi vẫn không thấy anh gọi điện, hay về nhà ba mẹ tôi để thăm con. Chẳng lẽ nào anh vô tâm, cạn tình, cạn nghĩa đến vậy sao?
Theo blogtamsu
Lạc giọng trước cảnh tượng vợ khóc lóc, quỳ gối trước ô sin trong phòng ngủ Hôm đó tôi đã uống rất say, càng nghĩ càng thương vợ đến thắt lòng. Vợ chồng tôi phải làm gì bây giờ đây? Ảnh minh họa Cưới nhau hơn 3 năm ròng mà vợ tôi không có con, đi khám chữa khắp nơi, kết quả bình thường. Hai đứa đều trẻ trung, khỏe mạnh, chuyện chăn gối cũng rất hòa hợp mà...