Đêm tân hôn ám ảnh vì vết xăm kỳ quái ở vùng nhạy cảm của vợ
Tôi càng giật mình hơn nữa, khi nhận ra hình xăm là một chữ tiếng Trung mang nghĩa: người tình trăm năm.
Xin chào độc giả, khi viết những dòng tâm sự này tôi đang rơi vào trạng thái cực kỳ bế tắc và đau khổ. Tôi trút những dòng tâm sự lên đây với hy vọng sẽ tìm được những chia sẻ của mọi người.
Tôi sinh ra ở Tuyên Quang nhưng phần lớn tuổi thơ và cả quãng đời học tập sau này của tôi đều gắn với Hà Nội và Sài Gòn theo những chuyến công tác của bố mẹ.
Vì sống ở nhiều nơi, tiếp xúc với nhiều người từ nhỏ nên tôi sớm trưởng thành và chững chạc so với bạn bè đồng trang lứa. Hơn nữa, tôi cũng là người khá suôn sẻ trên con đường học hành cũng như lập nghiệp nên mới 30 tuổi mà tôi đã có trong tay một công ty riêng với doanh thu đáng nể.
Đêm tân hôn, trên chiếc giường trắng tinh, khi tấm khăn choàng vừa tuột khỏi người vợ, tôi chợt sững người khi vô tình nhìn thấy một hình xăm ở sâu phía trong đùi của cô ấy. Ảnh minh họa.
Tôi được rất nhiều các cô gái ngưỡng mộ, thậm chí có cô còn thần tượng tôi đến mức thề rằng chỉ lấy chồng khi nào tôi lấy vợ. Cũng nhiều cô định “úp sọt” tôi bằng cách bày đặt chuyện chuốc say rủ đi nhà nghỉ vậy nhưng tôi luôn né tránh an toàn.
Tôi không phải là người đàn ông cổ hủ đến mức chỉ đợi đến khi cưới vợ mới biết đến sex và cũng chẳng xem chuyện quan hệ tình dục trước hôn nhân là điều gì ghê gớm.
Nhưng thú thực, tôi là người rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm, tôi chỉ có thể quan hệ thể xác với người mà tôi xác định yêu và lấy làm vợ. Vậy nên tôi rất sợ mấy cô gái giăng “bẫy” tình bằng chuyện gối chăn.
Và cách đây 2 năm, tôi gặp cô ấy trong một cuộc hội thảo dành cho lãnh đạo các doanh nghiệp. Cô ấy đi dự hội thảo thay sếp và ngồi ngay cạnh tôi. Mới gặp nhau lần đầu nhưng chúng tôi nhanh chóng thân thiết bởi những câu chuyện làm ăn liên quan đến lĩnh vực truyền thông mà công ty chúng tôi đang kinh doanh.
Sau hôm đó, chúng tôi còn chủ động liên hệ để gặp gỡ, mới đầu là bàn về công việc và sau đó là về cuộc sống, thân thiết như hai người bạn. Và càng gặp gỡ tôi càng cảm thấy cô ấy đúng là nửa đích thực mà tôi đang cần tìm.
Cô ấy thông minh, duyên dáng và đặc biệt rất ngoan ngoãn. Bằng giác quan của người đàn ông, tôi cảm nhận thấy rằng cô ấy cũng rất giống tôi ở việc rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm.
Suốt những năm yêu nhau, cô ấy chưa từng có quan hệ không phải phép với người đàn ông nào ngoài tôi và tôi cũng chưa từng thấy ai đàm tếu hay nhắc về quá khứ không tốt nào của cô ấy.
Video đang HOT
Tôi càng yên tâm hơn khi về quê của cô ấy, gặp ai quen biết cô ấy, tôi cũng nhận được những lời ngợi ca về thân thế gia đình tri thức của cô ấy.
Đặc biệt, khi nhớ lại lời một đối tác có quen biết cô ấy khen ngợi rằng: “Cô ấy là mơ ước suốt một thời của bọn đàn ông lớp em đấy. Anh hẳn phải trúng số độc đắc đấy anh”. Nghe lời này mà tôi như mở từng khúc ruột.
Tôi quyết định tổ chức đám cưới với cô ấy trong niềm hạnh phúc trọn vẹn. Đám cưới của chúng tôi được diễn ra tại nhà riêng. Và đêm ấy, để tạo dấu ấn riêng biệt, tôi thậm chí còn thuê một căn phòng tân hôn trong khách sạn năm sao với hy vọng sẽ có một đêm đáng nhớ.
Ấy thế nhưng đêm ấy, trên chiếc giường trắng tinh, khi tấm khăn choàng vừa tuột khỏi người vợ, tôi chợt sững người khi vô tình nhìn thấy một hình xăm ở sâu phía trong đùi của cô ấy.
Tưởng vợ muốn tạo bất ngờ dán tạm hình xăm nhưng ai ngờ nhìn kỹ lại hóa ra đó là vết xăm thật và vết xăm cũng đã khá lâu chứ không còn mới.
Thú thực, trước đám cưới chúng tôi cũng từng có quan hệ gối chăn nhưng phần vì tôi chiều theo ý thích tắt đèn của em, phần vì lơ đãng nên tôi chưa bao giờ để ý tới hình xăm đó.
Nghe em kể về mối tình đầu đẹp nhưng đầy sóng gió của mình. Đặc biệt, là hành động người yêu dẫn em đi xăm chữ “Người tình trăm năm” vào vùng nhạy cảm, tôi thấy hụt hẫng ghê gớm. Ảnh minh họa.
Tôi không bao giờ nghĩ một người con gái đoan trang như em lại có thể bày đặt chuyện xăm hình vào chỗ nhạy cảm như vậy. Và tôi càng không tin em từng để cho một gã đàn ông nào đó đánh dấu lên người. Vì thế tôi thản nhiên cười tươi mà bảo vợ rằng: “Chàng nào đánh dấu tích lên người vợ mình thế này đây. Khai đi”.
Tưởng vợ sẽ hùa theo câu đùa của tôi mà trêu cười ai ngờ vừa nghe tôi nói em đã tái mặt. Thấy thái độ lúng túng của vợ tôi bỗng sinh nghi nên tôi trở ra lấy hai ly rượu và chờ đợi vợ bình tĩnh, kể lại chuyện cho tôi nghe.
Nghe em kể về mối tình đầu đẹp nhưng đầy sóng gió của mình. Đặc biệt, là hành động người yêu dẫn em đi xăm chữ “Người tình trăm năm” vào vùng nhạy cảm, tôi thấy hụt hẫng ghê gớm.
Là người hiện đại, từng đi du học nước ngoài nhiều năm, tôi không quá coi trọng chữ trinh và tôi cũng xem quá khứ là thứ không đáng lưu tâm. Ấy thế nhưng tôi cảm thấy trống trải vô cùng vì yêu nhau từng ấy năm, tưởng hiểu nhau đến từng chân tơ kẽ tóc mà sao giờ này tôi mới biết đến một phần quá khứ này của em.
Tại sao bao nhiêu chuyện em có thể kể mà đến giờ chuyện quá khứ ấy em mới nói khi tôi hỏi đến? Phải chăng em xấu hổ hay cảm thấy tội lỗi, hay không chấp nhận được với quá khứ của mình?
Những suy nghĩ ấy khiến tôi chùng xuống, đầu óc bỗng trống rỗng và cảm giác gì đó như là sự lừa dối cứ bủa vây khiến tôi không thể ngồi thêm trong căn phòng hạnh phúc ấy thêm phút nào nữa.
Tôi lặng lẽ bước ra khỏi phòng và lang thang giữa phố ngay đêm tân hôn.
Mặc dù nhìn vợ đau khổ, và thành thật xin lỗi tôi nhưng cho đến nay đã hơn một tuần trôi qua kể từ đêm tân hôn ấy, tôi với vợ vẫn chung giường nhưng thực sự chỉ giống như hai người đàn ông. Mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng và gần như chẳng ai ngủ được.
Thú thực, tôi vẫn yêu thương cô ấy. Nhưng hình xăm và những câu chuyện cô ấy kể ám ảnh tôi đến mức tôi không thể cư xử bình thường hay thể hiện yêu thương cô ấy nữa. Tôi nên làm gì để thoát ra khỏi thực trạng này? Hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Tintuc
Ba lần liền tôi đều yêu phải trai có vợ
Đã là người thứ ba rồi, chẳng lẽ cả cuộc đời tôi chỉ quanh đi quẩn lại là mấy gã đàn ông đã có vợ?
Sinh ra trong một gia đình làm nông ở quê, từ nhỏ tôi đã cố gắng học hành để thi đậu đại học. Với làn da trắng, vóc dáng khá cao và chuẩn, tôi luôn nằm trong "top" hot girl của trường khi học đại học. Tôi cũng không phải loại óc ngắn, luôn được học bổng của khoa mỗi năm.
Mối tình đầu đến khi tôi vừa tròn hai mươi tuổi. Anh tên là Quân, hơn tôi đến gần một giáp nhưng trông anh rất trẻ và đẹp trai, người ngoài nhìn vào chỉ nghĩ anh hơn tôi 5, 6 tuổi là cùng. Chúng tôi gặp nhau khi cùng tham gia vào một buổi tình nguyện xa trên vùng cao.
Chúng tôi nhanh chóng yêu nhau chỉ sau chưa đầy một tháng làm quen. Anh còn khá trẻ nhưng đã tự thành lập một công ty thiết kế nội thất, không quá nhiều tiền nhưng cũng khiến tôi tự hào khi đi bên anh. Chỉ có một điều anh hay làm tôi buồn, đó là hầu như cuối tuần nào anh cũng phải đi công tác ở tỉnh. Vì công việc của anh, tôi dù giận nhưng vẫn cho qua.
Một lần anh đưa tôi đến trường học buổi sáng, anh vừa đi thì bỗng một cô bé hớt ha hớt hải chạy đến chỗ tôi: "Chị ơi, chị cho em hỏi chị là gì của anh Quân thế ạ?". Ngạc nhiên trước câu hỏi có phần hơi vô duyên của cô bé nhưng tôi vẫn trả lời: "Em biết anh Quân à, anh ấy là người yêu chị em ạ".
Cô bé ấy tròn mắt ngạc nhiên rồi hỏi thêm tôi vài câu linh tinh khác. Sau đó, cô bé rút điện thoại ra cho tôi xem ảnh và bảo: "Chị ơi chị bị anh ấy lừa rồi, anh Quân có vợ con ở quê rồi mà, em là em họ của vợ anh ấy".
Chúng tôi nhanh chóng yêu nhau chỉ sau chưa đầy một tháng làm quen.
Tôi hốt hoảng nhìn vào tấm ảnh, trong ảnh đúng là Quân của tôi, anh đang ôm một người phụ nữ và bế một bé trai nữa. Quá đau đớn, tôi bật khóc nức nở giữa trường mặc kệ mọi người nhìn ngó.
Chuyện tình của tôi kết thúc chóng vánh trong vòng nửa năm. Trái tim tôi như vỡ nát. Cũng may tôi chưa trao thân cho kẻ Sở Khanh ấy. Sau lần ấy, tôi sống thu mình hơn và cũng không dám yêu ai trong hai năm cuối đại học.
Ra trường, tôi xin được việc làm hành chính ở một trường tiểu học. Dù đã dặn lòng mình phải cứng rắn nhưng cuối cùng tôi lại "gục ngã" trước Minh - phụ huynh của một em học sinh trong trường tôi.
Trớ trêu là anh đã ly dị vợ và đang nuôi con nhỏ. Chúng tôi quen nhau tình cờ khi hai bố con anh hay đi về cùng đường với tôi. Ngay từ đầu anh đã chia sẻ hoàn cảnh của mình nên tôi khá thoải mái khi trò chuyện với anh.
Việc anh hay quan tâm và giúp đỡ tôi mấy việc vặt vãnh lại khiến con tim tôi một lần nữa rung động.
Chuyện chúng tôi diễn ra suôn sẻ chưa đầy một tháng thì vợ cũ anh xuất hiện phá đám. Lúc này tôi mới biết, thì ra hai người chưa hề ly dị mà vẫn đang tranh chấp nhau về thoả thuận ly hôn. Lại một lần nữa bị lừa dối.
Hoảng loạn và chán nản, tôi chủ động xin thôi việc để tách hẳn khỏi mớ bòng bong này. Ở tuổi 25, trải qua hai mối tình đều vướng phải người đã có vợ, tôi như muốn buông xuôi tất cả.
Chuyển việc sang chỗ làm mới được một thời gian thì Huy - một anh chàng làm cùng công ty theo đuổi tôi rất mãnh liệt. Cứ tưởng cậu chàng chỉ tán chơi nhưng ai ngờ cậu ấy cũng rất chân thành, tấn công tôi suốt hơn một năm trời. Vết thương lòng của tôi cũng dần khép miệng sau những đau khổ vì bị lừa dối kia, tôi dần dần thấy cảm động trước tấm lòng của cậu ấy.
Nhưng đời ai biết được chữ "ngờ". Vào một lần đến đón Huy từ quán nhậu vì anh ấy say quá không tự về được, anh lại "dốc bầu tâm sự" với tôi về quá khứ của mình.
Thì ra hồi còn học cấp ba, Huy đã làm một cô bé cùng làng "lớn bụng" và phải cưới cô ấy. Nhưng lúc ấy chưa đủ tuổi đăng kí nên hai người cứ ở vậy, đến khi cô gái đẻ con thì lại chia tay, giờ Huy độc thân nhưng hàng tháng vẫn phải đóng tiền để nuôi con, năm nay cháu cũng được bảy tuổi.
Nếu không có lần say rượu nhỡ miệng đó thì không biết Huy còn định giấu tôi đến bao giờ. Nghe xong câu chuyện, tôi để Huy lại nhà anh rồi lẳng lặng đi về.
Tôi không muốn dây dưa với trai có vợ thêm một lần nào nữa. Tôi quá mệt mỏi khi nghĩ đến mình là kẻ chen chân vào gia đình người khác. Chẳng lẽ hạnh phúc xa xỉ đến thế với tôi?
Theo Tienphong
Chấp nhận chia tay người yêu vì... nghèo Ngày em e lệ nhận lời yêu cũng là ngày tôi hạnh phúc nhất. Tôi đã vội vàng vẽ ra một đám cưới với ý nghĩ sẽ dùng phần lớn số tiền tiết kiệm suốt những tháng ngày vất vả, để mua cho em váy cưới đẹp nhất, nhẫn cưới lung linh nhất. Ngày ấy yêu em, tôi từng mơ về một đám...