Đêm qua, tôi đã ôm con tháo chạy khỏi nhà chồng đáng sợ
Mẹ chồng bê nguyên một chậu nước lạnh hắt vào người tôi miệng lẩm bẩm xua tà. Đau lòng hơn, con trai tôi cũng bị dính nước lạnh từ chậu nước của bà nội nó rồi khóc òa lên.
Chào mọi người, đây là lần đầu tiên tôi viết tâm sự , mong mọi người bớt chút thời gian đọc và cho tôi vài lời khuyên.
Cách đây 6 năm, tôi gặp và quen chồng tôi khi hai đứa vẫn còn ở quê. Sau khi vào miền Nam làm, tôi và anh ấy đã dọn về sống chung luôn. Nói là sống chung nhưng mà chúng tôi còn ở cùng hai người nữa, tôi và em gái chồng ngủ dưới nhà, còn chồng tôi và em trai ở trên gác.
Chẳng ai biết việc tôi về sống cùng anh ấy cả, cho tới khi gia đình chồng biết, họ ra sức cấm cản. Mẹ anh ấy suốt ngày gọi điện thoại chửi mắng tôi dù chưa biết một chút gì về con người tôi, em kế của anh cũng quyết dọn về ở cùng để ngăn cản. Chưa hết, lần lượt các em chồng dùng những lời lẽ xúc phạm để “dạy dỗ” tôi.
Thời gian đó, tôi chỉ im lặng không hé nửa lời. Tôi chỉ nói riêng với anh ấy và muốn chia tay, nhưng anh không đồng ý và không cho tôi chuyển ra ngoài sống vì anh rất yêu tôi.
Có lần, ba anh ấy vào Sài Gòn để ngăn cản hai đứa. Nhưng anh đã đập đồ và tuyên bố sẽ từ bỏ cha mẹ nếu như ông bà vẫn cứ ngăn cản. Sáng hôm sau, ông đã xách đồ về quê luôn.
Sau một tuần suy nghĩ, tôi quyết định gọi điện xin lỗi vì không gặp ông và xin phép được về quê anh ấy để thưa chuyện, giải quyết những khúc mắc và tìm lý do vì saogia đình anh ấy lại cẩm cản quyết liệt như vậy.
Lạ lùng là sau lần về nói chuyển nửa buổi, dạ thưa, trình bẩm đó mà họ đã thay đổi thái độ, còn gọi điện luôn cho bố mẹ tôi để quyết luôn ngày cưới. Lúc đó, tôi thầm cảm ơn và yêu quý họ vô cùng.
Thế nhưng, đó không phải là hạnh phúc mà tôi nhận được. Họ chấp nhận tôi như một sự ban ơn, một sự trả thù trong mật ngọt, chỉ có vợ chồng tôi khờ dại không nhận ra mà thôi.
( Ảnh minh họa)
Cưới về, tôi không phải làm dâu, cũng chẳng phải đụng chạm gì nhiều. Năm về quê một lần và được ở vài ba ngày thôi. Mỗi lần về quê tôi đều mua quà cho mọi người, cũng vui vẻ và mọi người trong nhà chồng ai cũng đối xử với tôi tử tế, trừ đứa em gái kế của chồng tôi ra.
Video đang HOT
Thực ra, tôi nghĩ chắc là diễn trước mặt chồng tôi thôi chứ chưa bao giờ ba mẹ chồng gọi cho tôi một cuộc điện thoại hỏi thăm, dù là lúc tôi bầu bí, chăm con nhỏ suốt 5 năm liền.
Tôi cũng chưa bao giờ nhận được một xu nào từ gia đình nhà chồng cả, trừ một triệu tiền cưới thì tôi không biết nhà chồng họ là ai, có thật là ông bà của con tôi không. Thế nhưng tôi chẳng hề quan tâm vì nghĩ mình phận dâu, có chân tay có sức lao động thì tự nuôi mình nuôi con được. Tôi vẫn cố sống tử tế vì chồng vì con.
Cuộc sống có lẽ sẽ vẫn yên ổn nếu như không có ngày, tôi phải đối mặt với đứa em kế của chồng. Những lời nguyền khi nó chơi xấu tôi lúc còn ở cùng phòng trọ đã thành sự thật. Nó đã ngủ với người ta đến mang thai nhưng người ta không nhận. Rồi em chồng tôi phải bấu víu vào “chàng phi công” thua nó 5 tuổi để bắt đổ vỏ.
Vì sợ mất mặt với anh em bà con và nhất là gia đình tôi nên mẹ chồng tôi sắp xếp cho nó về quê “chàng phi công” kia để sinh nở một mình dưới đó. Khi con nó được 8 tháng thì bồng con về quê và cả gia đình nhà chồng tôi đã diễn rất giỏi, giả vờ xỉ vả em chồng ngu muội, không cho gia đình biết để đến nông nổi này mới bế con về.
Tôi lúc đó đã cười thầm và khinh bỉ màn diễn dịch tài giỏi của họ. Vì tôi biết rất rõ quá trình thông qua Facebook của “chàng phi công” kia. Tôi đã dùng tài khoản khác kết bạn để theo dõi.
Sau khi chàng phi công đưa hai mẹ con nó về trả cho ba mẹ chồng tôi vì nghe xóm làng bàn tán đứa bé không giống cha, nó âm thầm đi xét nghiệm và mọi chuyện bại lộ. Vậy là em chồng tôi có con mà chẳng cưới xin gì, cũng chẳng có xe hoa đưa đón, ba mẹ chồng tôi mất mặt, nhục nhã với chòm xóm.
Sau khi chuyện đó xảy ra, tôi vẫn im lặng. Em chồng tôi có hỏi ngày xưa nó có lỗi với tôi, bây giờ nó phải trả giá, tôi đã hài lòng chưa? Tôi đã bảo thẳng với nó rằng, ngày xưa tôi có nguyền rủa nó sau này lấy chồng sẽ phải trả giá, không ngờ lại còn thê thảm hơn cả tôi từng nghĩ. Em gái chồng tôi căm thù tôi từ đó.
Sau vụ việc ấy, tôi chẳng còn một chút sự tôn trọng nào với cả nhà chồng. Tôi cũng không gọi điện hỏi thăm họ nữa vì thấy họ sống giả tạo, vô đạo đức quá. Tôi chỉ còn sự khinh thường và nhiều lúc còn không muốn có sự liên quan nào nữa.
Thế nhưng vẫn còn chồng và con tôi. Tết nhất tôi vẫn phải bế con theo chồng về quê nội. Vào ngày 26/4 vừa qua, khi chồng tôi được nghỉ phép và tôi cũng cắt phép về quê chồng chơi một tuần.
Thật bất ngờ là vào đến cổng nhà, ba mẹ chồng, các em chồng nhìn tôi bằng ánh mắt căm thù. Em kế chồng bế con lại gần hỏi “Vẫn còn về đây à?”.
Ba chồng, mẹ chồng gọi ngay vợ chồng tôi vào nhà nói chuyện. “Ba không ngờ con lại lấy phải đứa vô học như vậy. Suốt mấy tháng nay nó không gọi hỏi thăm ba mẹ một lần. Nó còn nguyền rủa cho em con ra nông nổi này. Nếu con còn yêu thương ba mẹ thì bỏ, còn không thì hai đứa đừng về nhà này nữa”.
Chồng tôi nghe thế chẳng hiểu gì quay sang nhìn tôi rồi hỏi. Tôi kể lại câu chuyện từng trao đổi với cô em chồng trước đó. Anh ấy quay ngoắt nhìn tôi rồi bảo “Tốt nhất mẹ con cô nên đi đi”. Mẹ chồng bê nguyên một chậu nước lạnh hắt vào người tôi miệng lẩm bẩm xua tà. Đau lòng hơn, con trai tôi cũng bị dính nước lạnh từ chậu nước của bà nội nó rồi khóc òa lên.
Tối hôm qua, tôi đã bế con trong nước mắt chạy khỏi ngôi nhà của những con người đáng sợ đó. Theo mọi người, tôi có quá quắt khi nguyền rủa em chồng như thế? Và trong chuyện này tôi có sai không?
Theo Người Đưa Tin
Thất kinh với lời chào của anh hàng xóm sau chuyến công tác: "Đêm qua vợ anh quên áo ngực ở nhà tôi!"
Lao ngay lên nhà, Tuấn nhìn Vy với ánh mắt giận dữ, trái ngược với nụ cười ngây thơ vô số tội của Vy. Ném thẳng chiếc áo ngực vào mặt Vy, Tuấn gằn giọng
Khi yêu Vy, Tuấn đã nhận được rất nhiều lời cảnh báo rằng Vy là người con gái không chung thủy, dễ bị lôi kéo bởi vật chất, bởi cái mẽ bên ngoài. Nhưng khổ nỗi đã yêu rồi thì mù quáng cũng là điều dễ hiểu. Huống hồ, Vy lại còn hoa khôi của trường, lấy được Vy, Tuấn cũng mát mày mát mặt lắm chứ. Tuấn tin rằng, sau khi kết hôn, với sự siết chặt của mình, cùng tình yêu thương Tuấn dành cho Vy, Vy sẽ không bao giờ phản bội Vũ. Nhưng sự đời lắm chữ ngờ mà Tuấn nào có biết trước được.
Thời gian đầu, Vy đi đâu cũng có Tuấn theo sát. Thậm chí Tuấn còn nhờ cả cô bạn làm cùng cơ quan với Vy để ý Vy giúp Tuấn, xem Vy có làm chuyện gì mờ ám sau lung Tuấn không. Đúng như Tuấn đã nghĩ, sau khi kết hôn, Vy như thay đổi hoàn toàn, chú tâm làm một người vợ ngoan, đảm. Tận tai Tuấn đã nghe thấy Vy từ chối một cái đuôi theo đuổi mình:
- Em có chồng rồi và giờ em chỉ yêu mình anh ấy thôi. Anh ấy là tất cả của em. Nếu anh mà còn nhắn tin hay gọi điện cho em nữa thì em sẽ đề nghị anh ấy nói chuyện thẳng thắn với anh đấy!
Khi yêu Vy, Tuấn đã nhận được rất nhiều lời cảnh báo rằng Vy là người con gái không chung thủy, dễ bị lôi kéo bởi vật chất, bởi cái mẽ bên ngoài. (Ảnh minh họa)
Tuấn không kiềm chế được lòng mình đã lao vào ôm chầm lấy Vy vì sung sướng, hạnh phúc. Vy đã thay đổi, thực sự thay đổi rồi. Tuấn không còn quản siết Vy chặt chẽ như trước nữa. Vy cũng cần có tự do, có những lúc được vui chơi với bạn bè. Và Tuấn còn xin lỗi Vy vì thời gian qua đã theo dõi Vy. Nghe Tuấn nói xong, Vy chỉ nhẹ nhàng:
- Em hiểu anh cũng chỉ muốn tốt cho em, vì hạnh phúc của chúng mình. Nhưng hãy tin em, em khác trước rồi. Giờ em hiểu thứ gì mới là quan trọng nhất với mình và em sẽ không dễ dàng đánh đổi nó đâu.
Cả hai ôm chặt lấy nhau, hạnh phúc ngập tràn trong căn nhà nhỏ. Nét mặt Tuấn rạng rỡ niềm vui, sự phấn khởi. Còn Vy, Vy lại nở một nụ cười bí hiểm sau lung Tuấn.
- Anh bị cử đi công tác đột xuất 5 ngày. Em ở nhà nhớ cẩn thận cửa nhà, giữ gìn sức khỏe nhé! Anh sẽ cố gắng thu xếp công việc về sớm với em.
Tuấn vừa đi một cái, Vy cảm thấy như cục đá đè nặng trong lòng được trút bỏ. Thời gian qua, Vy chịu bí bách quá nhiều rồi.
Ngày nào Tuấn cũng gọi điện cho Vy, nói nhớ Vy rất nhiều. Kết thúc chuyến công tác, Tuấn hồ hởi trở về nhà. Vừa bước chân lên cầu thang khu chung cư thì Tuấn gặp Phong, anh chàng hàng xóm mới chuyển đến khu nhà Tuấn ở vài tháng trước. Mặc dù là hàng xóm nhưng cả hai cũng chẳng tiếp xúc với nhau nhiều. Và hôm nay, Tuấn khá ngạc nhiên khi Phong chủ động mở lời chào mình. Nhưng lời chào quá đặc biệt, khiến Tuấn chết đứng:
- Đêm qua vợ anh quên áo ngực ở nhà tôi đấy, tiện đây anh cầm về luôn giúp cô ấy nhé!
Tai Tuấn ù đi trước lời Phong nói, mặt Tuấn tái mét lại không còn hạt máu nào. Tuấn không dám tin vào những lời Phong vừa nói. Chẳng phải chính tai Tuấn đã từng nghe Vy nói rằng:
- Gã đàn ông nhìn trăng hoa như thế có cho không em cũng chẳng thèm đấy ư?
Nhưng lời chào quá đặc biệt, khiến Tuấn chết đứng. (Ảnh minh họa)
Nhìn bộ mặt nhe nhở cùng giọng cười giễu cợt của Phong, máu nóng trong người sôi lên, Tuấn giáng cho Phong một cú đấm tóe máu miệng. Lao ngay lên nhà, Tuấn nhìn Vy với ánh mắt giận dữ, trái ngược với nụ cười ngây thơ vô số tội của Vy. Ném thẳng chiếc áo ngực vào mặt Vy, Tuấn gằn giọng:
- Cô còn gì để nói nữa không?
- Hãy nghe em giải thích? - Vy tái mặt, giọng hốt hoảng
Tuấn không muốn nghe thêm bất gì lời nào từ Vy nữa bởi tất cả chỉ là giả dối mà thôi. Tuấn đã điều tra thêm, trong 5 ngày Tuấn đi công tác, Vy được tháo cũi sổ lồng, tha hồ ăn chơi nhảy nhót. Vy làm được những điều như vậy thì chuyện phản bội kia lẽ nào lại không? Hơn nữa chiếc áo lót không lẽ lại tự bay sang nhà gã hàng xóm. Ly hôn, Tuấn nhất định phải ly hôn ngay.
Ngồi một mình bên ly cafe đen không đường mà Tuấn thấy nó còn chẳng đắng bằng lòng Tuấn lúc này. Giờ Tuấn mới thấm thía lời người ta cảnh báo. Đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời. Tuấn thật ngu ngốc khi tin vào lời hứa thay đổi của một kẻ từng có truyền thống ăn chơi, đua đòi, không chung thủy trong tình yêu. Âu cũng là bài học đắt giá cho những kẻ chỉ thích vẻ đẹp bên ngoài như Tuấn.
Theo Một Thế Giới
Chú rể của chị... đêm qua còn bên tôi Hôm anh cưới, tôi tới dự... Nhìn họ thật đẹp đôi nhưng tôi thương cô dâu. Có lẽ cô ấy không biết, người đàn ông cô ấy gọi bằng chồng, đêm qua còn bên tôi... Chắc mọi người sẽ nghĩ, tôi là loại đàn bà không ra gì nên mới tranh chồng của người phụ nữ khác. Nhưng thực tế không phải vậy....