Đêm qua, tôi đã chạy trốn khỏi nhà chồng ngay khi người đàn ông ấy bước vào phòng tân hôn
Tôi chẳng nhìn thấy chồng đâu và cũng chẳng có ý định kiếm anh. Vớ lấy chiếc áo của chồng để ở ghế phòng khách tôi khoác lên người rồi phi thẳng ra ngoài đường, tôi không dám ở lại căn nhà đó nữa.
Cả anh và tôi đều bất ngờ, chẳng ai nói được câu gì, hai đứa cứ đứng chôn chân nhìn nhau. (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng quen nhau hơn 1 năm thì đi đến hôn nhân. Khi ấy tôi và anh đều làm việc ở trong Nam, mãi đến khi gần cưới hai đứa mới về quê để tổ chức. Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi chưa hề về gia đình nhau chơi bao giờ vì bận công việc mà đi về cũng khá xa xôi. Nhà hai đứa đều ngoài Bắc.
Nghe anh kể n hà anh chỉ có hai anh em trai, anh trai hơn 3 tuổi vẫn chưa lập gia đình, anh ấy cũng đi công tác suốt. Nghe thế tôi cũng thấy mừng, may là anh chồng chứ nếu có chị chồng thì cũng mệt lắm.
Tận lúc đón dâu về đến nhà chồng tôi vẫn chưa nhìn thấy mặt anh trai chồng vì anh ấy có công việc đột xuất phải đổi giờ bay. (Ảnh minh họa)
Mọi chuyện cho đám cưới, cũng là tự bố mẹ lo lắng cho hết. Ngày cưới bọn tôi chỉ về trước có 2 hôm. Tận lúc đón dâu về đến nhà chồng tôi vẫn chưa nhìn thấy mặt anh trai chồng vì anh ấy có công việc đột xuất phải đổi giờ bay.
Vì đón dâu đường xa, ngồi ô tô 4h liền nên tối ấy tôi khá mệt. 9 giờ tôi đã lên giường đi ngủ, còn chồng vẫn ở dưới nhà tiếp khách và chờ anh trai về.
Đang say giấc thì tôi nghe có tiếng người hỏi ở bên ngoài phòng. Phải mất 5 phút tôi mới tỉnh, vừa bật điện tôi vừa hỏi:
- Ai đấy ạ?
- Hùng (tên chồng tôi) có trong này không em? Anh vừa về mà tìm không thấy nó đâu. Anh có món quà tặng ngày vui của hai đứa.
Đây có lẽ là anh trai chồng tôi rồi: “Anh vào đây để em xuống nhà tìm anh ấy xem anh ấy đâu”.
Video đang HOT
Cánh cửa hé mở, một người đàn ông dáng cao lớn bước vào. Khi khuôn mặt anh ta lộ diện hoàn toàn tôi gần như chết lặng, đây chẳng phải là Dũng người yêu cũ của tôi đây sao . 2 năm gắn bó bên nhau, từng sống như vợ chồng làm sao tôi có thể nhận nhầm người được. Cứ ngỡ 2 đứa đã thành đôi nhưng một ngày anh biết mất khỏi cuộc đời tôi chỉ để lại một tin nhắn duy nhất: “Anh xin lỗi, anh phải về Bắc”.
Ngày ấy tôi khóc như mưa, tôi hận anh vô cùng. Suốt 1 năm trời tôi lang thang khắp Sài Gòn tìm anh. Dù tin nhắn anh nói đã về Bắc nhưng tôi hoàn toàn không tin, thâm tâm tôi nghĩ anh vẫn ở đây, chỉ là anh cố tránh mặt tôi mà thôi.
Chồng tôi gặp tôi trong một buổi chiều tôi lang thang tìm anh. Khi yêu tôi, chưa bao giờ anh hỏi về quá khứ và người cũ. Anh chỉ yêu con người của tôi hiện tại, chính điều này khiến tôi trân trọng anh hơn.
Vậy mà hôm nay thật trớ trêu, người yêu cũ lại chính là anh chồng của tôi. Cả anh và tôi đều bất ngờ, chẳng ai nói được câu gì, hai đứa cứ đứng chôn chân nhìn nhau. Phải mất 10 phút sau tôi mới chủ động lên tiếng: “Để em xuống dưới nhà tìm anh Hùng”, rồi vội vã đi thẳng xuống dưới.
Tôi chẳng nhìn thấy chồng đâu và cũng chẳng có ý định kiếm anh. Vớ lấy chiếc áo của chồng để ở ghế phòng khách tôi khoác lên người rồi phi thẳng ra ngoài đường, tôi không dám ở lại căn nhà đó nữa vì tôi biết phải đối diện thế nào với 2 người đàn ông tôi cùng thương yêu và cùng sống như vợ chồng đây.
Tôi đi được một lúc thì thấy điện thoại trong túi áo chồng đổ chuông, thì ra anh để điện thoại trong đó. Chồng đang dùng máy của tôi gọi vào nhưng tôi không dám bắt máy, tôi không dám đối diện với sự thực trớ trêu kia.
Khi ngồi viết những dòng tâm sự này thì tôi đang ở nhà một người bạn cùng thành phố với nhà chồng tôi. Tôi định xe quay trở vào Nam ngay lập tức nhưng chồng tôi vẫn cứ nhắn tin tha thiết bảo tôi về và anh hỏi anh đã làm gì có lỗi để tôi phải bỏ đi. Tôi thương chồng lắm vì anh đâu có lỗi, tôi phải làm gì bây giờ, mong mọi người cho tôi lời khuyên với.
Theo Blogtamsu
Đêm qua, sau khi nhận được tin nhắn chồng lại hùng hục suốt đêm khiến tôi phát hoảng
10 giờ tối chồng đã rủ tôi đi ngủ, một điều bất bình thường ở anh. Từ trước đến giờ chưa bao giờ anh đi ngủ trước 12 giờ đêm cả.
Nhiều đêm khi tôi đã ngủ một giấc say, tỉnh dậy vẫn thấy tay chồng lướt thoăn thoắt trên bàn phím máy tính. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi mới cưới được hơn 1 năm và chưa có em bé. Vì kinh tế của hai vợ chồng chưa ổn lắm nên chúng tôi quyết định kế hoạch khoảng 2 năm mới bầu bí.
Cưới nhau xong, cả 2 đứa bắt đầu kế hoạch "cày, cuốc" để kiếm tiền. Chúng tôi đặt mục tiêu sẽ mua được nhà trước khi sinh con. Mục tiêu đó càng khiến chồng tôi hăng say kiếm tiền nhiều hơn.
Chồng tôi là nhân viên lập trình, ngoài công việc chính ở công ty anh còn nhận làm thêm cùng bạn. Chồng am hiểu về công nghệ thông tin trong khi tôi chỉ biết những thứ cơ bản vì là dân ngoại đạo. Tôi làm giáo viên. Tôi cũng nhận gia sư nhưng không đến nỗi cày ngày cày đêm như chồng.
Nhiều đêm khi tôi đã ngủ một giấc say, tỉnh dậy vẫn thấy tay chồng lướt thoăn thoắt trên bàn phím máy tính. Nhìn đồng hồ đã hơn 1 giờ đêm tôi hoảng hốt bảo chồng đi ngủ nhưng anh vẫn không dời mắt khỏi cái màn hình.
- Em ngủ đi, lát nữa là anh xong rồi.
- Anh tham công tiếc việc vừa thôi. Cứ thế này ốm ra đấy thì sao .
- Một tí nữa thôi, đừng làm anh mất tập trung.
Biết công việc của chồng cần yên tĩnh để tập trung làm việc nên tôi không nói gì nữa mà nằm đợi anh xong việc rồi ngủ.
Dù đã góp ý nhiều lần nhưng chồng vẫn không chịu ngủ sớm, cứ cố gắng làm xong để nhận thêm dự án mới. Thấy chồng như vậy tôi cũng lo lắm, nếu không cẩn thận ốm thật thì khổ.
Một hôm tôi kiên quyết bắt chồng đi ngủ sớm. Anh không chịu, tôi vờ hờn dỗi.
- Anh có biết cả tuần nay không động vào vợ rồi không? Cứ như thế này rồi có lúc nhìn vợ mà cứ như nhìn khúc gỗ ấy, chả còn có cảm xúc gì nữa đâu.
- Xong cái dự án này chồng sẽ nghỉ ngơi cả tháng để vợ chăm sóc được chưa.
- Vợ không biết, đêm nay chồng phải đi ngủ sớm cùng vợ.
- Chồng hứa chỉ 3 đêm nữa thôi mà.
Có lẽ chồng tôi còn đam mê cái máy tính hơn cả vợ. Nhìn anh năn nỉ mà tôi cũng chẳng biết làm thế nào, đành lên giường đi ngủ sớm. Đêm lạnh, thỉnh thoảng trở mình, mở mắt vẫn thấy chồng gõ bàn phím lạch cạch.
Cách đây 2 hôm thì chồng tôi có dấu hiệu bị cảm, lại sốt nữa. Tôi bực bội bắt chồng nghỉ việc ở nhà. Ngày hôm ấy tôi cũng nghỉ ở nhà chăm chồng, may mắn anh đã hạ sốt và người khỏe hơn. Cả ngày rồi đến đêm cũng không được sờ vào máy tính chồng tôi có vẻ bí bích lắm nhưng cũng đành chịu chứ không dám năn nỉ vợ như mọi khi.
Hôm qua tôi vẫn bắt anh ở nhà nghỉ ngơi, còn mình thì đi làm. Tôi kiên quyết mang máy tính của chồng đi để anh ở nhà không thể làm việc được. Chiều tối đi làm về tôi mới mang máy về cho chồng, nhìn thấy tôi anh đã hớn hở: "Vợ ơi, chồng khỏe rồi này. Trưa nay chồng ăn hẳn 3 bát cơm và 2 cái đùi gà vợ rán ban sáng đấy".
Tôi vội vã vào bếp kiểm tra, đúng là đồ ăn thức uống chuẩn bị cho anh đều đã hết nhẵn. Nhìn chồng sức khỏe đã khá hơn tôi cũng nhẹ lòng.
Tối nay cho chồng làm việc một lúc nhé. Anh em đang làm gấp mà mình ngồi chơi thế này thì áy náy lắm. (Ảnh minh họa)
- Tối nay cho chồng làm việc một lúc nhé. Anh em đang làm gấp mà mình ngồi chơi thế này thì áy náy lắm.
- Không được - Tôi kiên quyết.
Nhưng mà lần này anh muốn hâm nóng tình cảm khiến tôi cũng kích thích lắm, quên cả sự nghi ngờ. Lâu lắm rồi vợ chồng mới có một đêm vui vẻ như vậy.
Sau màn ân ái, tôi tắt điện để vợ chồng đi ngủ. Khi tôi đang say giấc thì mơ màng nghe có chuông điện thoại, sau đó tôi tiếp tục chìm vào giấc ngủ chứ không biết gì nữa. Nửa đêm tỉnh dậy, tôi hốt hoảng khi thấy chồng lại đang hùng hục làm việc, tôi có cảm giác như anh đang làm bù cho 2 ngày nghỉ vừa rồi. Tôi gọi nhưng anh tập trung tới mức chẳng nghe thấy mà trả lời.
Nhìn đồng hồ đã gần 1 giờ, tôi kiểm tra điện thoại của chồng xem ai đó gọi, tình cờ lại đọc được tin nhắn anh gửi cho bạn mà tôi bực hết mình: "Vừa dỗ vợ ngủ rồi, mọi người làm đến đâu rồi, tối nay mình làm bù nhé, cả ngày ngủ rồi". Thì ra anh đã lừa cho tôi ngủ bằng cái kế đó. Cuộc điện thoại lúc nãy là bạn anh gọi, chắc là lại trao đổi công việc. Trong nhóm bạn chơi và làm cùng chỉ có chồng tôi là có vợ còn mấy ông ấy vẫn độc thân nên thức xuyên đêm là bình thường.
Tôi ngồi dậy đập vai chồng:
- Anh có ngủ không thì bảo. Anh cứ thế này là em không kế hoạch nữa đâu, khỏi cần phải mua nhà luôn.
- Mai là hết hạn của dự án này rồi, bọn anh kiểm tra lại nốt đêm nay nữa thôi, anh nói thật mà.
Tôi thực sự bất lực trước việc khuyên chồng. Cứ thế này chỉ sợ vài hôm nữa là anh vào viện thật mất thôi. Có ai có cách nào giúp tôi cai cái tính ham việc quá của chồng tôi không thì bày giúp tôi với.
Theo blogtamsu
Vừa mới lấy chồng, tôi đã có ý định ngoại tình Sống với người chồng vô tâm tôi cảm thấy mình cũng hững hờ đi rất nhiều. Tôi nghĩ bụng: "Không khéo có khi mình đi ngoại tình chồng cũng không hay". Vợ chồng tôi mới cưới nhau được vài tháng nhưng tôi cảm thấy rất chán và nhạt nhẽo. Mọi người nói, khoảng thời gian 3 tháng đầu là hai vợ chồng hạnh...