Đêm ngày nhung nhớ người đàn ông không phải là chồng
Nằm bên chồng, anh choàng tay ôm tôi lại khiến tôi chỉ nhớ người đàn ông đó da diết. Tôi giận chính mình, một người đàn bà trắc nết.
Có đôi lúc tôi tự hỏi nếu không có vụ đi làm ăn xa của chồng tôi thì liệu tôi có thể có một cuộc sống gia đình hạnh phúc hay không? Nếu như vậy có lẽ vợ chồng tôi vẫn ngập trong nợ nần và vất vưởng chứ đâu được sung túc như bây giờ. Nhưng… khốn khổ là một cái, sự xa mặt cách lòng cuối cùng lại đẩy tôi vào tình thế phản bội chồng, dù chỉ là ngoại tình trong tâm tưởng.
Cưới nhau xong được vài tháng thì chồng tôi ra nước ngoài làm việc. Lúc đó chúng tôi cũng đấu tranh tư tưởng rất nhiều mới đưa ra quyết định này. Anh thương tôi vất vả vì khoản nợ của hai vợ chồng sau khi cưới nên quyết định xa vợ để làm ăn, những mong kiếm được một khoản kha khá để trang trải nợ nần.
Thời điểm anh đi, tôi chưa có bầu. Anh nói đợi bao giờ anh về thì sinh con vì nghĩ nếu tôi ở nhà một mình nuôi con sẽ vất vả. Tất cả mọi điều chồng đều nghĩ cho tôi… Tôi cảm động vô cùng và mỏi mòn chờ đợi ngày chồng về.
Chồng đi rồi, hàng tháng anh gửi tiền về cho tôi đều đặn. Tôi trả nợ, mua sắm cho gia đình đủ mọi thứ, ngoài ra cũng có điều kiện để chăm chút cho bản thân nhiều hơn. Mọi người nói tôi đẹp lên trông thấy. Mỗi ngày tôi một mặn mà, đằm thắm và cuốn hút.
Tôi gặp người đàn ông đó vào khoảng 1,5 năm kể từ khi chồng tôi đi làm ăn xa. Anh dịu dàng, trưởng thành và chững chạc, đã vậy lại còn rất điển trai. Anh được phân công về làm ở chỗ tôi. Trong những lần đi liên hoan, đi du lịch… mọi người thường hay gán ghép và để anh đưa đón tôi nên đôi bên dần nảy sinh tình cảm.
Video đang HOT
Anh hỏi thăm tôi rất nhiều, lúc nào cũng quan tâm, chú đáo. Xa chồng lâu ngày, giờ đây bữa ăn có người lau thìa, lau đũa, có người lấy cho từ cốc nước. Thoáng thấy tôi mệt anh lại mua hoa quả đặt trên bàn cho tôi. Những ngày lễ, chồng ở xa chỉ gọi điện về chúc vợ một vài câu, nhưng người đàn ông đó thì mua hoa tặng tôi. Cả phòng tưởng đó là của chồng (vì anh không đề tên), ai cũng xuýt xoa ngưỡng nhưng chỉ mình tôi biết, đó là của anh.
Khi tôi ốm, tôi buồn, người đàn ông đó luôn ở bên tôi, săn sóc cho tôi từng ly từng tí một. Thử hỏi có người đàn bà nào mà không rung động. Tôi từng hỏi anh ấy vì sao lại là tôi chứ không phải những cô gái còn chưa có chồng khác, anh chỉ cười buồn, anh nói có lẽ đó là duyên phận. Anh biết không trông mong gì được từ mối quan hệ này nhưng anh cứ muốn bên tôi. Anh xin để được chăm sóc tôi cho tới khi nào chồng tôi về.
Sau bao ngày trốn chạy lương tâm, né tránh thực tế, tôi phải thừa nhận với chính mình một điều rằng: tôi trót yêu người đàn ông đó – người đàn ông không phải chồng mình.
Cái thứ tình yêu ngang trái, càng không được phép càng dữ dội. Khi chồng về, tôi quyết định dứt điểm với người kia. Anh ấy cũng rất tinh tế khi không xen vào làm ảnh hưởng mối quan hệ của vợ chồng tôi. Chính điều này lại càng khiến tôi không thể nào quên được.
Giờ đây ở bên chồng, tôi cứ tơ tưởng đến người đàn ông khác. Được chồng yêu thương, chăm sóc và chiều chuộng nhưng tôi lại nhớ về những tháng ngày được người kia đón đưa, lo lắng… Tôi thấy mình là người đàn bà tồi tệ. Cả hai người họ đều quá tốt với tôi nhưng tôi lại đều làm họ khổ.
Điều mong mỏi duy nhất của tôi lúc này, là tôi có thể khép lại kí ức và những cảm xúc của cuộc tình bên lề đó, để tôi toàn tâm, toàn ý yêu chồng.
Theo Khám phá
Nhờ chiếc áo lót hàng hiệu, phát hiện bí mật của vợ
Túm tay chị, anh thô bạo giật cúc áo ngủ vừa cài vội của chị ra. Quả đúng như anh nghĩ, chị đang mặc bộ đồ lót anh tặng!
Sinh nhật vợ năm nay, anh nghe lời mấy chiến hữu thân thiết, đã mua tặng vợ 3 bộ đồ lót hàng hiệu rất gợi cảm. Mọi năm mua quần áo, mỹ phẩm, trang sức... nhiều rồi cũng nhàm, phương án này hóa ra lại hay, tặng cho vợ mà mình cũng có lợi. Thêm vào đó, lúc thấy chị reo lên đầy vui mừng kinh ngạc khi mở quà, anh càng hứng khở và đắc chí hơn.
Nhưng đã mấy hôm rồi mà anh không thấy chị sử dụng quà anh tặng. Hỏi nhỏ thì chị cười đầy hàm ý: 'Để dành tới dịp thích hợp!'. Anh không hiểu dịp gì mới là thích hợp nữa nhưng cũng không gặng hỏi thêm.Vài hôm sau nữa thì chị có chuyến công tác 5 ngày. Anh tủm tỉm nghĩ thầm, có khi vợ anh đợi đến khi trở về mới diện cho anh ngắm cũng nên. Tiểu biệt thắng tân hôn mà, xa nhau 5 ngày, khi gặp lại ắt hắt sẽ có rất nhiều nhung nhớ.
Lúc chị chạy ra ngoài mua thêm chút đồ, vô tình mở vali hành lí đang xếp dở của chị ra xem, anh sững sờ như chẳng tin nổi. Mấy bộ đồ lót anh tặng lại có mặt trong hành lí vợ anh mang đi công tác! Chị mang đi thì chắc chắn là để mặc, chứ chẳng lẽ mang theo nặng người mà chỉ để ngắm suông? Vậy thì chị mặc cho ai ngắm, chứ không thì đâu cần mặc đồ hiệu đẹp mới như thế? Ở nhà thì chị năm lần bảy lượt không chịu mặc cho chồng mình thưởng thức, giờ lại mang đi công tác!
Ảnh minh họa
Trong lòng một mớ suy nghĩ hỗn độn nhưng anh vẫn làm như không có chuyện gì, tối đó vẫn bình thường với vợ. Sáng hôm sau chị đi, anh còn đưa chị ra tận sân bay, mặc dù chị từ chối. Qua người quen, anh xác nhận, chị đúng là đi công tác chứ không phải lừa anh. Vậy thì anh sẽ tặng chị một món quà bất ngờ ở nơi chị công tác.
Từ sân bay về, anh đem con gái gửi gắm cho ông bà nội rồi tới cơ quan xin nghỉ phép, sau đó đi chuyến bay sau chị tới cùng địa điểm với vợ. Ngày đầu tiên anh lén theo dõi vợ nhưng không phát hiện được gì, chỉ thấy vợ anh một mình đi họp, đi ăn rồi về phòng ở khách sạn. Nhưng sang ngày thứ 2, bên cạnh chị đã xuất hiện một gã đàn ông lạ mặt. Hai người nắm tay nhau rất tình cảm, thản nhiên đi trên đường, cười nói vui vẻ, nhìn nhau đầy tình tứ. Chắc họ nghĩ ở nơi xa lạ này không ai biết đến, mà đâu ngờ được tất cả hành tung của họ đã không lọt khỏi mắt anh!
Tối ấy, khi vợ anh và nhân tình đang âu yếm nhau trong phòng khách sạn thì bất ngờ có người gõ cửa. Chị chết đứng khi mở cánh cửa ra, người đứng bên ngoài lại là chồng mình. Anh không để cho chị phản ứng, đẩy mạnh cửa ra, bước vào. Nhìn cảnh tượng trong phòng, một gã đàn ông để trần nửa người trên đang ngồi trên giường, anh chỉ biết cười chua chát. Túm tay chị, anh thô bạo giật cúc áo ngủ vừa cài vội của chị ra. Quả đúng như anh nghĩ, chị đang mặc bộ đồ lót anh tặng! Vợ anh đã ngoại tình, đã 'cắm sừng' anh, chẳng còn nghi ngờ gì nữa!
Sau đó, theo khai nhận của chị thì hắn ta ở công ty đối tác của công ty chị, quen biết trong một lần hợp tác làm ăn. Hắn ta không những thành đạt lại rất ga lăng, dẻo miệng và am hiểu tâm lý phụ nữ, khiến chị ngưỡng mộ và trong một phút yếu lòng đã ngã vào vòng tay hắn ta. Nhìn vợ khóc lóc, cầu xin tha thứ, tâm can anh như bị ai đâm nghìn nhát dao. Anh biết, anh kém cỏi, chỉ là một nhân viên bình thường, không giỏi giang hơn ai, chẳng thể cho vợ con một cuộc sống đủ đầy như mong muốn. Chị lại đẹp mặn mà, duyên dáng, vì thế dù đã có chồng con nhưng vẫn nhiều kẻ muốn tán tỉnh, đẩy đưa.
Trước nay vì anh luôn tin vợ hoàn toàn, nên giờ đây anh mới sốc nhường này. Đáng nhẽ anh cũng nên biết, dù lòng chị có quyết giữ mình nhưng một khi thường xuyên gặp gỡ những người đàn ông tài giỏi hơn chồng mình thì cũng có lúc chị ngã lòng! Lúc này, tha thứ cho vợ hay không, đối với anh cũng đều là đớn đau cả....
Theo Tinngan
Vợ sành điệu, sang chảnh cho ai? Có lẽ Hiên sẽ vẫn giữ những suy nghĩ và hành động đó của mình, nếu như không có 1 ngày cô tới đón chồng ở công ty để đi thăm người nhà trong bệnh viện Hiên là một phụ nữ đẹp. Chẳng ai có thể phủ nhận điều ấy. Mà phàm là người con gái có nhan sắc thì phần lớn họ...